An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12-13 : Dưỡng Hồn Tháp
au khi mất ăn mất ngủ tìm hiểu Ngự Quỷ Quyết trong thời gian ba ngày liên tiếp, Lôi Động mở to mắt có chút vui buồn lẫn lộn. Đích xác, Ngự Quỷ Quyết là một môn thuật pháp cực kỳ lợi hại. Nhưng mà cũng là một môn thuật pháp uyên thâm và cực kỳ khó học. Thời gian ba ngày cũng chỉ để cho Lôi Động thoáng lĩnh ngộ được một chút da lông bên ngoài. Không những như thế, không giống như Minh Hỏa Đạn của Trần Mâu. Chỉ cần tu luyện ra minh hỏa, là từ nay về sau lúc tác chiến có thể biến hóa ra để sử dụng.
Mà Ngự Quỷ Quyết của Lôi Động, không những cần phải nuôi dưỡng âm hồn đã chế tác ở trong hồn tháp, mà còn cần phải đi khắp nơi bắt âm hồn về luyện chế thành quỷ bộc.
Như vậy thì thời gian tác chiến mới có thể triệu hồi ra quỷ bộc để mình sử dụng. Điều này cũng không quan trọng, quan trọng nhất là những âm hồn du đãng ở bên ngoài còn được phân thành các cấp bậc. Ở trong mắt người tu luyện Ngự Quỷ Quyết, tuyệt đại đa số âm hồn đều chỉ là liệt quỷ, cho dù là có luyện chế ra thì cũng chỉ có thể sử dụng để làm pháo hôi. Bởi vì luyện chế quỷ bộc cực kỳ hao phí tinh lực và thời gian, lại cần cả máu huyết để luyện chế, mà đám quỷ bộc luyện chế từ liệt quỷ thì rất khó thăng cấp, vì vậy nó không đáng giá.
Trong hơn vạn con quỷ mới có thể xuất hiện một con linh quỷ. Mà linh quỷ lại phân biệt làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, thiên phẩm. Trên thực tế phàm là linh quỷ, cho dù là linh quỷ hạ phẩm thì cũng đã có giá trị đào tạo rồi. Nhưng nếu muốn ỷ vào sự trợ giúp của quỷ bộc thì ít nhất cũng phải chọn loại linh quỷ trung phẩm. Nhưng mà linh quỷ có phẩm chất càng cao thì lại càng cực kỳ hiếm có.
Trong khoảng trăm vạn con liệt quỷ mới có thể có một con linh quỷ trung phẩm. Nhưng mà ở trong Ngự Quỷ Quyết có nói, chỉ cần tu sĩ Luyện khí kỳ may mắn có được một con linh quỷ trung phẩm và mấy con liệt quỷ hạ phẩm, khi chiến đấu cùng cấp bậc sẽ chiếm được ưu thế rất lớn.
Bởi vì đủ thứ nguyên nhân như vậy nên niềm vui của Lôi Động cũng giảm đi phân nửa. Bây giờ hắn có thể coi như một nghèo hai trắng, chạy đi đâu để tìm được linh quỷ trung phẩm đây?
Không phải là chỉ có việc linh quỷ làm hắn khó khăn, mà ngay cả Dưỡng Hồn Tháp bây giờ Lôi Động cũng chưa có biện pháp tốt nào. Tuy nói bên trong Ngự Quỷ Quyết cũng đã bày ra đủ loại tài liệu để hắn có thể luyện chế ra Dưỡng Hồn Tháp. Nhưng mà chưa nói đến việc hắn không có tài liệu, cho dù hắn có được tài liệu thì không có nửa điểm trụ cột luyện khí, làm sao hắn có thể luyện chế ra Dưỡng Hồn Tháp được.
Rơi vào đường cùng, Lôi Động đành phải tiêu phí thời gian mấy ngày, tế luyện đai lưng trữ vật và tiểu kiếm một phen. Không nói có thể vận dụng thành thục, nhưng mà cũng miễn cưỡng có thể sử dụng. Lúc này mới đem chỗ gia sản hơi có chút đáng giá của mình cất vào bên trong đai trữ vật. Tìm một tên nô bộc bảo hắn dẫn đến Luyện khí thất của Vạn Quỷ Quật. Đồng dạng cũng là một gã Luyện khí kỳ lớn tuổi làm chưởng quản.
Lôi Động chào hỏi thì tên kia vẫn cứ lạnh nhạt, chăm chú xem một quyết sách thẻ tre.
Tuy rằng trong lòng hơi có chút tức giận, nhưng mà Lôi Động đành phải nhẫn nại, hỏi thăm hắn tin tức về Dưỡng Hồn Tháp.
Lão hủ này sửng sốt một lúc, sau đó liền nói mấy câu châm chọc Lôi Động, nói cái gì không biết trời cao đất dày, mới là Luyện khí kỳ tầng thứ nhất mà đã muốn học cái loại thuật phát Ngự Quỷ Quyết đốt tiền.
Dựa theo lời nói của hắn, Lôi Động mới dần dần hiểu được. Có lẽ Ngự Quỷ Quyết đích thật là một môn thuật pháp rất lợi hại, nhưng mà muốn luyện đến khi có thành tựu, thì cần phải có một số lượng linh thạch lớn. Như vậy mới có thể mua được Dưỡng Hồn Tháp thượng hạng, hoặc là linh quỷ thượng, trung phẩm. Thật ra cũng không phải là không có ai tu luyện loại thuật pháp Ngự Quỷ Quyết này. Nhưng mà đại đa số đều là những người có chỗ dựa vững chắc, ví dụ như là đệ tử trực hệ của lão tổ chẳng hạn.
Như vậy mới có cơ hội đạt được trung phẩm linh quỷ. Đương nhiên, trừ phi ngươi có được vận khí cực kỳ tốt, có thể dễ dàng bắt được một con linh quỷ vĩ đại. Giống như là Vạn Quỷ lão tổ cũng vậy, khi hắn còn ở Luyện khí kỳ tầng thứ năm đã may mắn bắt được một con linh quỷ thượng hạng. Vạn Quỷ lão tổ cũng nhờ có con linh quỷ thượng hạng này khiến cho hắn rất thuận lợi khi còn ở Luyện khí kỳ, có thể làm được những nhiệm vụ khó khăn. Từ đó về sau hắn trở nên giàu có, thu được đại lượng tài nguyên nên mới có thể tiến vào Kim Đan.
Nhưng dù là Vạn Quỷ Lão tổ cả đời nghiên cứu linh quỷ, tốn vô số thủ đoạn và tiền tài, thì đến nay chẳng qua cũng chỉ có được một con linh quỷ thượng phẩm và một con linh quỷ cực phẩm. Con linh quỷ cực phẩm kia là hắn ngẫu nhiên bắt được khi còn trẻ. Bởi vậy có thể thấy được linh quỷ vĩ đại rất khó tìm được. Linh quỷ trung phẩm đã là loại chỉ có thể ngộ chứ không có thể cầu. Còn những loại linh quỷ bên trên nó thì rất nhiều người tu luyện Ngự Quỷ Quyết cả đời cũng chưa chắc đã có được một con.
Lôi Động nghe xong lời nói của lão già kia thì sắc mặt lúc đỏ lúc trắng. Kiên trì hỏi thăm xem làm như thế nào mới có thể kiếm được một cái Dưỡng Hồn Tháp cấp thấp nhất lão già kia liền báo ra cái giá mười điểm cống hiến, điều này khiến cho Lôi Động lại càng bực mình. Một bình Bồi Nguyên Đan có giá một điểm cống hiến. Vậy mà một cái Dưỡng Hồn Tháp cấp thấp nhất lại ngang với mười bình Bồi Nguyên Đan. Sau khi do dự một lúc lâu, hắn liền cắn răng hỏi nếu là giao nộp linh thạch cho môn phái thì có thể thu được bao nhiêu điểm cống hiến?
- Linh thạch?
Bộ dáng của lão già kia giống như con buôn vậy.
- Căn cứ theo quy củ của môn phái, nếu nộp một viên hạ phẩm linh thạch thì có thể đạt được năm điểm cống hiến. Ngươi có bao nhiêu linh thạch?
- Ta không có linh thạch, ý ta là muốn dùng điểm cống hiến để đổi linh thạch, bao nhiêu điểm cống hiến có thể đổi được một khối hạ phẩm linh thạch?
Sắc mặt của Lôi Động không hề thay đổi, trực tiếp nói bừa một câu.
- Ngươi đùa với ta phải không?
Lão già hừ lạnh một tiếng.
- Mười điểm cống hiến một viên, ngươi muốn đổi mấy viên?
- Ta chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi.
Lôi Động thất vọng rời đi trước ánh mắt phẫn nộ của lão già, hai viên linh thạch trên người của mình hẳn là hạ phẩm. Nếu đổi đi ra, liền có thể có được một cái Dưỡng Hồn Tháp. Nhưng mà mức chênh lệch ở trong đó cũng khiến cho Lôi Động có chút không cam lòng. Hắn nghĩ nếu trong tay ai đó có dư một cái Dưỡng Hồn Tháp sơ cấp, có lẽ cần một viên linh thạch là có thể đổi được.
Sau khi hỏi thăm nô bộc xong, mới biết được ở trong Vạn Quỷ Quật có một vị sư huynh có sở trường buôn bán. Mọi người có thứ đồ vật gì dư thừa đều mang đến chỗ của hắn bán ra. Mà hắn cũng sẽ cách một khoảng thời gian sẽ bán lại đồ vật đó. Âm Sát Tông dù sao cũng là một đại tông phái, chất lượng của những thứ đồ vật mà các đệ tử đã sử dụng vẫn rất tốt. Hắn mua những đồ vật này với giá cao, đem ra bên ngoài bán cho tán tu hoặc là thế gia tu chân, có thể kiếm được một số tiền không nhỏ.
Tới ngoài của phòng của hắn, sau khi nhờ nô bộc liên hệ thông báo một chút. Vị sư huynh nhìn qua có chút thông minh lanh lợi kia chính là Triệu Bách Vạn, hắn nhiệt tình chuyện trò mời Lôi Động vào trong nhà. Thật không có bởi vì Lôi Động lúc này mới chỉ là Luyện khí kỳ tầng thứ nhất mà xem nhẹ nửa điểm.
Sau khi Lôi Động đi vào bên trong, cũng nhìn thấy ở bên trong phòng hắn đặt la liệt vô số các thứ đồ vật, giống như bày một cái quầy bán đồ vặt vậy. Khóe miệng không khỏi có chút tươi cười.
- Sự đệ đừng chê cười, Triệu mỗ tự nhận mình không phải là thiên tài tu luyện, chỉ có thể làm chuyện này mà kiếm miếng cơm ăn thôi.
Triệu Bách Vạn vừa pha nước trà mời khách vừa mỉm cười giải thích nói.
- Bên trong Vạn Quỷ Quật của chúng ta có vô số người, tất cả mọi người đều vội vàng tu luyện và làm nhiệm vụ. Cho dù có thời gian rảnh rỗi cũng dùng để nghỉ ngơi, không có nhiều thời gian đi ra ngoài. Phường thị của tổng bộ thì lại ở quá xa, vì một thứ đồ vật nhỏ thì không đáng giá đi một chuyến. Cho nên các vị sư huynh đệ có mặt hàng nào không dùng nữa thì phần lớn đều sẽ tiện nghi cho Triệu mỗ. Lôi sư đệ, sau này cần nhờ đệ chiếu cố nhiều hơn.
Lôi Động uống hai hớp trà, nói chuyện tào lao với hắn một vài câu, liền trực tiếp nói rõ ý đồ đến đây.
- Dưỡng Hồn Tháp sơ cấp dùng cho tân thủ sao? Có, trong Vạn Quỷ Quật chúng ta có không ít người tu luyện Ngự Quỷ Quyết. Nhưng mà giống như sư đệ, mới là Luyện khí kỳ tầng thứ nhất mà đã tu luyện Ngự Quỷ Quyết thì cũng không thấy nhiều.
Triệu Bách Vạn lục lọi trong đống hàng hóa của hắn, lấy ra một cái Dưỡng Hồn Tháp, trực tiếp đưa cho Lôi Động.
- Cái Dưỡng Hồn tháp này nếu muốn đổi bằng điểm cống hiến thì phải mất mười điểm cống hiến, ước chừng tương đương với hai viên linh thạch. Nếu ta mang ra bên ngoài, không sai biệt lắm cũng có giá như vậy. Nhưng mà chúng ta là sư huynh đệ đồng môn, không thể chiếm tiện nghi của đệ được. Lần đầu tiên giao dịch ta lấy giá sáu bình Bồi Nguyên Đan.
- Chuyện này thực là ngại quá?
Lôi Động từ chối một tiếng, sau đó lại có chút kỳ quái nói.
- Nhưng mà tiểu đệ không biết sáu bình Bồi Nguyên Đan có giá trị bao nhiêu, so với linh thạch thì như thế nào?
- Thì ra là sư đệ có linh thạch.
Hai tròng mắt của Triệu Bách Vạn sáng lên, cười giải thích nói.
- Lấy vật tư đi nộp cho tông phái để đổi lấy điểm cống hiến đều là một việc cực kỳ bất công. Ví dụ như linh thạch ở trong tay sư đệ, nếu nộp cho tông phái chỉ có thể đối được năm điểm cống hiến, mà đổi một viên thì lại cần mười điểm. Bởi vậy bình thường mọi người chỉ làm nhiệm vụ hoặc là lập công để lấy điểm cống hiến. Nhưng mà để cho tiện tính toán, chúng ta thu mua hoặc là bán vật phẩm thì đều là lấy giá cả tiêu chuẩn cơ bản để trao đổi. Mà đơn vị giá cả nhỏ nhất chính là Bồi Nguyên Đan, một lọ một điểm cống hiến. Mà một viên hạ phẩm linh thạch của sư đệ tương đương với mười bình Bồi Nguyên Đan. Bởi vậy chúng ta tính toán giá cả, một cái Dưỡng Hồn Tháp sơ cấp bình thường có giá trị tương đương với một viên hạ phẩm linh thạch.
Lôi Động nhíu mày.
- Vậy sao sư huynh lại bán cái Dưỡng Hồn Tháp này cho đệ với giá sáu bình Bồi Nguyên Đan?
- Kỳ thật nói cho sự đệ biết cũng không sao. Cái Dưỡng Hồn Tháp này là vật ta mua lại gần đây, giá trị không thể bằng sản phẩm mới được. Thứ hai, cho dù là lấy sản phẩm mới đi đổi điểm cống hiến cũng chỉ có thể được năm điểm cống hiến, giá trị bằng năm bình Bồi Nguyên Đan. Ta bán lại cho đệ với giá sáu bình đã là giá cả cực kỳ hợp lý rồi. Nếu ta mang nó đi ra bên ngoài, không khó để đổi được mười hai mười ba bình Bồi Nguyên Đan. Nhưng mà sư huynh này lại không có khả năng chỉ vì mấy bình Bồi Nguyên Đan mà cầm cả cái Dưỡng Hồn Tháp này đi ra bên ngoài bán được, còn không bằng bán luôn cho đệ.
Triệu Bách Vạn cười ha ha nói.
- Kỳ thật cái này cũng là bởi vì chế độ trao đổi của môn phái rất hà khắc, như vậy thì thương nhân như ta mới có thể sống yên ổn được. Nếu sư đệ nguyện ý dùng một viên linh thạch để trao đổi, ta nguyện ý trả lại cho sư đệ sáu bình Bồi Nguyên Đan.
Trong lòng Lôi Động thở dài nhẹ nhõm một hơi. May mắn là hắn đã lựa chọn tới nơi này để xem xét. Nếu không vừa rồi nóng đầu, dùng hai viên linh thạch đi đổi một cái Dưỡng Hồn Tháp thì đã thiệt thòi lớn. Nhìn bộ dáng phảng phất như đang chờ mong chính mình dùng linh thạch để trao đổi của Triệu Bách Vạn, Lôi Động cũng biết linh thạch đích thật là thứ tốt, hắn muốn chiếm thêm chút lợi ích. Tâm niệm vừa động hỏi:
- Không biết sư huynh ở đây có mấy cái Dưỡng Hồn Tháp? Nếu như có nhiều thì tiểu đệ muốn lựa chọn một chút.
- Đương nhiên không thành vấn đề, chỗ này của ta có ba cái.
Triệu Bách Vạn vội vàng lục tung lên, đem ba cái Dưỡng Hồn Tháp còn thừa ra. Bỗng nhiên vỗ đầu một cái nói:
- Thiếu chút nữa quên, nơi này vẫn còn một cái. Nói xong liền đi tìm cả nửa này mới móc ra được một cái Dưỡng Hồn Tháp đen sì từ trong đống tạp vật.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu