Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6-7 : Khí Động
au khi ngồi xếp bằng ở trên giường, Lôi Động mới cảm giác được hai chân của mình đang run rẩy, trong lòng thì lạnh lẽo. Vạn Quỷ lão tổ kia thật đúng là tồn tại cực kỳ khủng bố, giống như chỉ cần một ánh mắt là có thể khiến cho ngươi không có chỗ nào che thân, vạn kiếp bất phục.
Sau khi hô hấp thật sâu, đợi đến khi hơi thở trầm ổn lại, Lôi Động mới mở cái hòm kia lên, lấy những đồ vật kia ra đặt ở trên giường, tỉ mỉ nghiên cứu.
Vật thứ nhất chính là một bộ quần áo màu đen, sờ tay vào thì thấy mền mại, lạnh lẽo, không biết được dệt từ cái gì. Nhưng nhìn hình thức, hẳn là giống với loại trang phục dành cho đệ tử sơ cấp mới nhập môn.
Ngoài ra còn có một miếng giống như ngọc mà không phải ngọc, bên trên có điêu khắc hình một cuộn tranh để ghi chép sự việc. Trước khi nhập môn, trải qua chút thời gian huấn luyện nên Lôi Động chỉ sững sờ một chút liền đoán được đây chính là thứ chuyên dụng để ghi chép hoặc lấy tin tức của nhân sĩ tu tiên gọi là ngọc giản. Hắn không khỏi mừng thầm, trong đây không phải là có tâm pháp tu luyện gì đó chứ?
Hắn cầm nó vào trong tay, dựa theo chút giới thiệu khi còn huấn luyện, đem linh lực tập trung vào bên trên ngọc giản.
Thời gian lúc ban đầu thì cũng không có phản ứng gì, nhưng Lôi Động cũng không có nhụt chí. Hắn không ngừng thở sâu bài trừ tạp niêm trong đầu, dần dần cả người giống như hòa thành một thể với ngọc giản. Mà những tin tức ở trong ngọc giản cũng nối đuôi nhau hiện ra ở trong đầu Lôi Động. Trong ngọc giản chẳng những ghi chép tác dụng của đồ vật ở trong cái hộp, còn cả một đoạn dài nói về môn quy.
Có lẽ người khác tạm thời sẽ không tìm hiểu môn quy, nhưng Lôi Động lại chăm chú đọc từng chữ một, phảng phất giống như muốn ghi nhớ tất cả trong đầu vậy.
Thật lâu sau, Lôi Động mới buông ngọc giản ra, cả người cảm giác thấy mệt mỏi không chịu nổi. Đọc tin tức trong ngọc giản, đối với một người có tu vi mới nhập môn như Lôi Động mà nói, là một chuyện tình cực kỳ tiêu hao tinh thần. Nhưng không phải là không có thu hoạch, ngoại trừ đoạn môn quy dài loằng ngoằng kia ra, Lôi Động cũng biết được tác dụng của những thứ trước mắt này.
Ví dụ như cái bộ quần áo màu đen kia, theo ý nào đó mà nói thì chính là một kiện pháp khí, mặc trên người, tự nhiên là có công hiệu tránh bụi, ngoài ra còn có một chút công năng phòng ngự, có thể ngăn cản được một ít công kích của đao kiếm thông thường.
Quần áo như thế, nếu đặt ở trong quốc gia của phàm nhân, đã có thể xem như một món bảo bối. Nhưng mà ở trong này, cũng chỉ có những đệ tử mới nhập môn như Lôi Động, cái gì cũng không có, mới sử dụng.
Một cái đai lưng tinh tế không phải vàng cũng không phải ngọc, căn cứ theo như ngọc giản đã nói thì đây chính là đai lưng trữ vật, không gian bên trong khoảng chừng một mét vuông. Và đây cũng là loại đai trữ vật cấp thấp nhất, chỉ có thể bỏ vào đó một vài thứ đồ vật vụn vặt.
Ngoài ra còn có một thanh chủy thủ màu xanh giống như một thanh tiểu kiếm, một khỏa ngọc bội giắt lưng màu đen như mực và một bình đan dược nhỏ. Khỏa ngọc bội giắt lưng kia được điêu khắc rất tinh xảo, phù điêu dữ tợn, nổi rõ ba chứ Âm Sát Tông. Công năng lớn nhất của khỏa ngọc bội này chính là nhận dạng thân phận.
Trong phạm vi của Âm Sát Tông có rất nhiều cấm chế, dựa vào thân phận bất đồng của đệ tử mà mở ra. Cấm chế sẽ kiểm tra quyền hạn của đệ tử nhờ ngọc bội này, xem có phù hợp với thần thức của bản thân hay không. Chỉ cần có một chút không thích hợp, cấm chế sẽ lập tức khởi động khiến cho đối phương chịu đau khổ.
Kỳ thật để cho Lôi Động cảm thấy hứng thú chính là thanh tiểu kiếm màu xanh thẫm này, khi luyện tập võ nghệ ở trên lôi đài, Lôi Đông cảm thấy rất thèm thuồng đối với thanh U Hỏa Kiếm tàn nhẫn âm độc có uy lực cực mạnh kia. Nhưng hơi có chút đáng tiếc chính là, thanh kiếm này chỉ là một thanh tiểu kiếm của đệ tử nhập môn, chỉ là một loại pháp khí tầm thường nhất. Uy lực còn lâu mới bằng được thanh U Hỏa Kiếm mà vị tiền bối kia đã dùng ở trên lôi đài.
Từ trong ngọc giản hắn cũng biết được, nếu muốn có được một pháp khí tốt, cũng có rất nhiều cách. Phương thức nguyên thủy nhất chính là bản thân tự mình luyện chế.
Nhưng nếu làm như vậy sẽ phải tốn thời gian thật lớn để học tập rất nhiều tri thức liên quan. Đại đa số mọi người đều lựa chọn phương thức giao dịch để thu được thứ mà mình muốn. Ngoài ra còn có thể hoàn thành đầy đủ nhiệm vụ của môn phái để thu được điểm cống hiến giá trị. Dùng điểm cống hiến này hướng tới môn phái đổi lấy pháp khí mình thích hoặc là đan dược. Đương nhiên nhiệm vụ càng khó khăn thì càng đạt được điểm cống hiến cao. Càng có thể đổi được pháp khí hoặc đan dược tốt. Các đồ vật để đổi điểm cống hiến tự nhiên cũng không thiếu. Đây cũng chính là một loại biện pháp khích lệ của Âm Sát Tông, khiến cho các đệ tử vì môn phái mà tích cực phục vụ, không hề làm gián đoạn thời gian nâng cao thực lực của bản thân.
Bình đan dược cuối cùng kia, chính là mười khỏa Bồi Nguyên Đan. Có tác dụng củng cố bổn nguyên, tu luyện chân khí. Dựa theo ngọc giản đã nói, chỉ cần tư chất không quá kém thì chỉ cần thời gian một năm dưới sự trợ giúp của mười khỏa Bồi Nguyên Đan này, cũng đủ để một gã đệ tử mới nhập môn tiến vào luyện khí kỳ tầng thứ nhất.
Ngoài những việc này ra, cuối cùng trong ngọc giản còn ghi một đoạn công pháp nhập môn là Huyền Âm Tâm Pháp, ước chừng hơn vạn chữ, nội dung tối nghĩa khó hiểu.
Cũng may ở bên cạnh đó còn có một bộ hình ảnh lập thể chỉ dạy cách tu luyện. Chính là hình ảnh một người đàn ông cả người trần trụi, ngồi xếp bằng bằng, đang hấp thu thiên địa linh khí để chuyển đổi thành linh khí trong cơ thể mình, hơn nữa linh khí này còn không ngừng men theo kinh mạch trong cơ thể mà uốn lượn lưu chuyển, cuối cùng hình thành một vòng tuần hoàn lớn. Có cái hình ảnh kia minh họa khiến cho quá trình tu luyện cũng lập tức rõ ràng lên.
Huyền Âm Tâm Pháp là tâm pháp nhập môn, có thể dẫn dắt thiên địa nguyên khí nhập vào trong cơ thể để tẩy tủy phạt mao, tăng cường thể chất. Sau khi tu luyện đại thành, có thể đả thông hai mạch Nhâm, Đốc. Hình thành một vòng tuần hoàn sinh sôi không ngừng ở trong cơ thể.
Do đó mà thể chất sớm tiến vào Tiên Thiên, vì tương lai bước vào tiên đạo mà tạo thành trụ cột vững chắc. Bởi vậy, sau khi bước vào Tiên Thiên, được gọi là Trúc cơ kỳ.
Nhưng mà không nên xem thường cái quá trình từ luyện khí bước vào Trúc cơ kỳ này, vô số người tu tiên tiêu phí thời gian cả đời cũng đều không thể thuận lợi bước qua con đường này. Cũng chỉ có những người bước chân vào Trúc cơ kỳ mới xem như người tu tiên chân chính, thọ nguyên cũng bởi vậy mà tăng vọt lên đến một trăm năm mươi tuổi.
Sau khi đã có được Huyền Âm Tâm Pháp, Lôi Động không có nhanh nhảu tu luyện, mà là tiêu phí ba ngày thời gian để ghi nhớ toàn bộ hơn vạn chữ này, mỗi một câu đều ghi tạc chặt chẽ trong đầu. Nhưng dù hắn có không ngừng nghiền ngẫm bộ Huyền Âm Tâm Kinh kia, nhưng mà vẫn chưa hiểu được một phần mười như cũ. Cũng may mà những lý giải hiện giờ, cũng không ảnh hưởng đến việc hắn mò mẫm tu luyện tâm pháp tầng thứ nhất.
Ngủ một đêm ngon lành, ngày hôm sau ăn cơm sáng xong. Hắn liền đi tắm rửa, điều chỉnh trạng thái của mình tới mức tốt nhất, rồi mới bắt đầu về phòng tu luyện. Hắn ngồi xếp chân bằng bằng, dựa theo hình vẽ minh họa ở bên trong Huyền Âm Tâm Kinh mà bắt đầu tu luyện.
Căn cứ theo tâm pháp ghi lại, Luyện khí kỳ từ tầng thứ nhất đến tầng thứ mười hai phân biệt tương ứng với mười hai cái huyệt vị chủ yếu trên cơ thể người. Đả thông một cái chủ huyệt, công pháp liền tiến bộ một tầng, cho đến khi luyện đến đỉnh của Luyện khí kỳ thì sẽ trùng kích cả mười ba huyệt vị. Một khi thành công liền có thể bước vào Trúc cơ kỳ. Nhưng mà lầu cao vạn trượng thì cũng phải bắt đầu từ đất bằng, nếu muốn đánh thông từng huyệt vị, trước hết cần phải tích cóp từng tí chân khí một.
Vị trí của cả Vạn Quỷ Quật chính là một toàn linh mạch cự đại. Cho nên tu luyện ở bên trên linh mạch, bình thường sẽ làm ít công nhiều. Thổ nạp tu luyện, là một việc cực kỳ buồn tẻ. Mỗi một lần hấp nạp, cần đem không khí xung quanh hút vào thật sâu bên trong phổi, sau đó ngừng thở, dùng phương thức ảo tưởng để đem khí tụ vào trong đan điền. Sau đó ngưng tụ lại một tia thiên địa linh khí như có như không ở trong đan điền, cuối cùng là phun trọc khí ra. Đây chính là một phương thức huyền diệu khó giải thích, nhưng đây cũng là phương pháp duy nhất mà đại đa số tu luyện giả hay dùng.
Mặc dù tại đây cũng có thể coi như là một tòa linh mạch xuất sắc nhất để tu luyện, nhưng mà thiên địa linh khí ẩn bên trong mỗi một lần thổ nạp cũng cực kỳ nhỏ bé.
Thật giống như là đãi cát lấy vàng, sau khi tiêu phí vô số công phu để loại trừ bùn đất thì mới có thể thu được một ít bụi vàng sáng lóng lánh.
Tiêu phí mấy canh giờ thổ nạp, nhưng mà Lôi Động thủy chung vẫn không thể cảm nhận được cái loại cảm giác huyền diệu khó giải thích như tâm pháp đã nói, tâm tình không khỏi có chút nóng nảy. Hai chân vì xếp bằng bằng quá lâu mà đã trở nên tê rần.
Mà tinh thần của hắn thì lại càng cảm thấy cực kỳ uể oải. Lòng kiên nhẫn đương nhiên là hắn có, nhưng từ sau khi xuyên việt đến đây, Lôi Động lại càng hiểu được nhiều đạo lý. Việc tu luyện này không thể nóng vội được, dục tốc bất đạt a.
Sau khi thở ra một ngụm trọc khí, hắn liền đứng dậy đi tắm rửa. Thời gian kế tiếp hắn liền nằm ở nơi này, hồi tưởng lại việc tu luyện ngày hôn nay, sau đó là xem xét một số tin tức.
Khi tỉnh giấc ngày hôm sau, không biết có phải do ảo giác hay không, hắn cảm thấy tinh thần so với bình thường càng thêm phấn chấn. Sau khi tắm rửa sạch sẽ xong, hắn lại bình tĩnh bài trừ toàn bộ tạp niệm ở trong đầu. Nhưng mà mấy canh giờ sau, hắn cũng vẫn không thu hoạch được gì như cũ, tâm tình dần dần lại trở nên buồn bực, không thể tập trung tinh thần được. Lôi Động lại nhất thời buông tha, bắt đầu ngồi thả lỏng và tự xem xét lại toàn bộ quá trình tu luyện.
Cứ như thế, liên tiếp đã được nửa tháng. Lôi Đông ngồi xếp bằng ở trong phòng mà tu luyện, hai mắt nhắm chặt, khuôn mặt bình tĩnh. Mỗi một lần hô hấp đều rất dài. Ý thức của hắn giống như là đã tập trung cả vào trong quá trình thổ nạp. Trong lòng chỉ nghĩ đến một việc là đưa không khí vào trong phổi, không khí giống như là làm theo ý niệm của hắn, xuyên thấu qua phổi, dùng một phương thức cực kỳ thong thả mà chìm vào trong đan điền.
Đan điền, vốn là một huyện vị, cũng là một chỗ chứa đựng hoàn hảo của con người. Sau khi luồng khí này chìm vào trong đan điền, cả đan điền giống như trương phồng lên.
Lúc này lông mày của Lôi Động hơi nhíu, trong lòng vui vẻ. Chính là nó, cuối cùng thì lần đầu tiên hắn cũng thể nghiệm được cái cảm giác này. Nhưng mà lúc này đây hắn không dám có nửa điểm dị động, tinh tế nhớ lại cái cảm giác kỳ diệu vừa rồi ở trong đan điền. Đợi đến khi hắn không nín được thì mới phun ra một ngụm trọc khí. Không biết có phải là ảo giác hay không, lúc này trong đan điền của hắn hơi mát mẻ, tinh thần cũng cảm thấy sảng khoái hơn.
Rèn sắt khi còn nóng, Lôi Động lại tiếp tục thổ nạp, một lần rồi lại một lần. Giống như thời gian cả ngày chỉ trôi qua trong chớp mắt. Lôi Động mở hai trong mắt, trong đôi mắt hắn xuất hiện một tia hưng phấn. Mặc dù cả ngày hôm nay hắn đã thổ nạp vô số lần, tuy rằng những lần thành công không được hai phần mười. Nhưng mà, dù sao thì hắn cũng đã bước được bước đầu tiên, chỉ cần cố gắng, tin tưởng là sau này hắn sẽ thổ nạp thành thạo.
Lôi Động lại tĩnh tâm thể ngộ một phen, trải qua tích lũy cả ngày hôm nay, đan điền đã nhiều hơn một tia chân khí mát lạnh như có như không du động, nếu không cẩn thận cảm nhận thì gần như là không thể phát hiện ra sự tồn tại của nó. Nhưng mà dù sao thì cái cảm giác thành công này cũng khiến cho Lôi Động kinh hỷ không thôi. Hắn vất vả cố gắng hơn hai mươi ngày, rốt cục thì cũng có thể bước được bước đầu tiên trên con đường tu tiên.
Chân khí từng chút từng chút tăng lên. Ba tháng, tiêu phí mất ba tháng thời gian. Bây giờ dù cho hắn không có thổ nạp thì bên trong đan điền cũng hơi có cảm giác phồng lên. Đương Nhiên, mười khỏa Bồi Nguyên Đan nhận được lúc nhập môn đã bị tiêu hao hết tám khỏa. Nếu không như thế, muốn tu luyện được chân khí tới trình độ này thì không phải chút thời gian như thế là có thể làm được. Lôi Động cũng tự tính toán một chút. Tác dụng của một khỏa Bồi Nguyên Đan đại khái tương đương với mười ngày khổ tu của mình. Hôm nay tinh thần của hắn rất hăng hái, cho dù không nội thị thì hắn cũng có thể cảm giác được thời cơ tiến vào Luyện khí kỳ tầng thứ nhất đã sắp đến.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu