Người ta sẽ học được nhiều hơn từ lỗi lầm của mình, nếu như họ không quá bận rộn chối bỏ lỗi lầm của mình.

J. Harold Smith

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1649 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1138 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 03:36:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1362: Côn Lôn Kiếm Thần Kiếm Phong Hàn!
hớp mắt, dưới pháp thuật này, ước chừng khoảng mười vạn tu sĩ, hóa thành mưa máu, chết ngay tại chỗ.
Lập tức tán tu khác bắt đầu chuyển phương hướng, bỏ chạy về phía sau, gào khóc thảm thiết!
Sáu trăm Đạo ma đại trận, dốc ra pháp thuật hoàn tất, lập tức bỏ chạy, trở về Tuyên Châu, không cho Phản Hư chân nhất của đối phương có cơ hội ra tay vây giết.
Càn Khôn Thánh Ma lão nhân vốn vì Xuất Khiếu tông Đại Phiền Chân nhất mà nổi giận, nhìn thấy bọn họ trốn về thì mắng:
“Đám phế vật này, sống để làm gì?”
Giết!”
Một tiếng ra lệnh, trăm vạn tu sĩ của Liên Minh Diệt Nguyên cùng nhau thi pháp, ba trăm vạn tán tu kia, nhất thời lại không ít tu sĩ bị kích sát!
“Quay về, tấn công Hỗn Nguyên tông cho ta!”
“Quay về tất sẽ chết, tham gia vào Hỗn Nguyên tông, rất nhiều chỗ tốt!’
“Mau qua cho ta, bằng không đều phải chết!”
Trong đó Huyễn Ma tông Tham sân nhung định như huyễn mộng bắt đầu phát uy, tạo nên những đợt trùng kích khiến toàn bộ tán tu đều ngầm nghe theo mệnh lệnh của Liên Minh Diệt Nguyên.
Các tán tu này dưới đủ sự cưỡng bức, chỉ có thể quay đầu đánh về phía Hỗn Nguyên tông.
Đương nhiên một số tán tu mạnh độn không bay lên cửu tiêu rời khỏi nơi này.
Còn có một số trốn tránh trong biển lớn, yên lặng không một tiếng động.
Còn có một số tán tu, lợi dụng giữa ngũ đại châu nơi Liên Minh Diệt Nguyên yếu nhất mà ra sức xông vây.
Nhưng mà chỉ có một số người thực lực mạnh mẽ mới có thể bỏ chạy, đại bộ phận đều bị đám chấp pháp của liên nguyên diệt Minh tiêu diệt.
Những tán tu pháp lực cao thâm bỏ chạy, Liên Minh Diệt Nguyên cũng không truy cứu, có năng lực rời đi thì cũng có năng lực quay về chịu chết!
Tán tu này lại đánh về một lần, một lần này dẫn phát đại trận hộ sơn của Hỗn Nguyên tông, nhất thời, hào quang bắn ra, pháp thuật hoành không, từng tán tu chết ngay tại chỗ.
Sau đó tán tu lại là giống như thủy triều lui về phía sau, lại một lần nữa bị Liên Minh Diệt Nguyên dùng Huyễn Ma tông pháp thuật đồ sát, bức bách, ép quay trở về đại chiến!
Như thế, bảy lần, ba trăm vạn Phản Hư, ước chừng tử vong hơn hai trăm sáu mươi vạn, phía trên biển lớn, gần như bị nhuộm đỏ, đến nơi nào cũng đều là những mảnh thi thể.
Một lần lui ra này, Liên Minh Diệt Nguyên không bức bách, còn lại đều là cường giả trong tán tu, cứ ép bách xuống, pháp thuật Huyễn Ma tông nọ, có lẽ không thể khống chế bọn họ nữa, cho nên mở ra một góc đại trận, thả bọn họ rời khỏi.
Tán tu này, sau khi rời đi, rất nhiều người ôm đầu khóc rống, có người lập tức độn xa, tránh xa khỏi nơi này.
Có người không cam lòng, sau đó vẫn ẩn nấp từ xa, tìm cơ hội!
Đại chiến này, một hơi đánh liền một ngày một đêm, đại chiến qua đi, trên biển lớn một vùng đỏ tươi, thi thể hài cốt, mảnh vỡ của pháp khí rải rác khắp nơi.
Đến lúc này, thảm liệt của trận chiến này, bắt đầu hiển hiện.
Nhưng mà trong đại chiến, không ai chú ý đến một tán tu, mượn sự công kích này, lặng yên bước vào Hỗn Nguyên tông Tuyên Châu đại lục.
Mà nghênh đón bọn họ rõ ràng là Hổ Thiện Chân tôn, lặng yên dẫn mọi người tiến vào trong Hỗn Nguyên tông.
Trong Hỗn Nguyên tông có rất nhiều Phản Hư, toàn bộ tập trung lại!
Mộc Thần, Kim thánh, Thổ Hoàng, Siêu Thoát tiên tử, Lục Chu, Tử Hoàng, Thiên Nhai đều ở nơi này.
Trọng Huyền tông Thạc Đầu Chân nhất nhìn Tuyệt Nhật Chân nhất và Kim Ô Chân nhất của Thái Dương Thần cung, không nhịn được mà hừ lạnh, hai nhà hai lần đại chiến, tiếp xuống tử cừu.
Mà hai đại Phản Hư chân nhất của Uế Ma tông là Cổ Đạo, Long Túc thì không ngừng trào phúng!
“Xem ra Hỗn Nguyên tông xong đời rồi!”
“Chuyện gì, kêu chúng ta lại đây, chúng ta mặc dù qua đây giúp đỡ nhưng việc mà phải chết thì chúng ta sẽ không ra trận đâu!”
“Chúng ta chờ Hỗn Nguyên tông các ngươi xong đời thì sẽ càn quét bảo khố của các ngươi đó!”
Mộc Thần Chân nhất tiếp khách, không khỏi mỉm cười.
Lúc này Hổ Thiện Chân tôn dẫn mười hai người tiến vào!
Cổ Đạo Chân nhất nhíu mày nói: “Đây là những ai? Bảo chúng ta đến đây không phải chỉ để xem mấy con chó con mèo đấy chứ?”
Người tiến đến kia mỉm cười nói: “Cổ Đạo, ngươi vẫn là miệng thối như vậy!”
Nghe lời này, Cổ Đạo cả kinh, nhìn về phía người nọ, nói: “Tâm Ma Huyễn Tâm lão quỷ!”
Người nọ mỉm cười nói: “Chính là ta! Tâm Ma tông Huyễn Tâm ở đây, bái kiến các vị đạo hữu!”
Sau đó người phía sau hắn nói: “Tâm Ma tông Loạn Tình ở đây, bái kiến các vị đạo hữu!”
“Tâm Ma tông Tuyệt Tâm, bái kiến các vị đạo hữu!”
Tam đại Phản hư chân nhất của Tâm Ma tông đến đây, nhìn thấy bọn họ đến, mọi người đứng lên nhất nhất hoàn lễ!
Nhìn thấy tam đại Phản Hư của Tâm ma tông đến, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, bởi vì dù có là người của Hỗn Nguyên tông cũng không biết Tâm Ma tông đến giúp mình, Tâm Ma tông cùng Hỗn Nguyên tông không có giao tình.
Người thứ tư không giới thiệu nhưng nhìn chân khí này, không phải Phản Hư, chính là một Nguyên Anh Chân quân.
Sau đó người thứ năm nói: “Vô Lượng tông Hạo Đãng Chân nhất, bái kiến các vị!”
Người thứ sáu nói: “Vô Lượng tông Long Tượng Chân nhân, bái kiến các vị đạo hữu!”
Cái này lại nằm ngoài ý nghĩ của mọi người, Vô Lượng tông ở một phương diện nào đó chính là tông môn đối địch của Hỗn Nguyên tông, thế mà đến tiếp viện, đám người Cổ Đạo Chân nhất sửng sốt!
Người thứ bảy nói: “Chân Phật tông Đại Bi, bái kiến các vị đạo hữu!”
“Chân Phật tông Khổ Từ, bái kiến các vị đạo hữu!”
Chân Phật tông lại cũng ra tay, đệ tử tông môn này không thích chiến đấu mà cũng đến, toàn bộ đám người Cổ Đạo Chân nhất đều vô cùng kinh ngạc.
Người thứ chín chậm rãi nói: “Côn Luân, Cảnh Dật bái kiến các vị đạo hữu!”
Người thứ mười, người thứ mười một cũng nói: “Côn Luân, Phần Thiên, La Hồ, bái kiến các vị đạo hữu!”
Ba người này đều Phản Hư Chân nhất, nhưng mà ba người này, đám người Cổ Đạo chân nhất lại không hề biết đến!
Phải biết rằng Phản Hư này không phải là những tu sĩ nào khác, không thể nào từ tảng đá chui ra, đều có xuất xứ lai lịch, thiên hạ nhiều Phản Hư như vậy, không ai không biết!
Nhưng mà ba người này đều không biết lai lịch của bọn họ, rốt cuộc là xuất thân thế nào.
Đây chính là thực lực của Côn Luân, sâu như biển!
Mọi người nhìn về phía người cuối cùng.
Người nọ chậm rãi mở áo choàng, lộ ra khuôn mặt!
Nhất thời mọi người đều chấn kinh!
Người nọ rõ ràng là Kiếm thần Diệp Chân nhất!
Ai cũng không thể ngờ được, thiên hạ đệ nhất thần kiếm lại đến đây!
Kiếm thần Diệp Chân nhất mỉm cười nói:
“Liên Minh Diệt Nguyên, mười chín thượng môn, sở dĩ có thể dễ dàng kết minh được!
Đây là năm ấy, dư nghiệt của Càn Khôn Ma giáo! Hoặc là năm ấy là tàn dư của thượng môn Càn Khôn Ma giáo!
Bọn họ trên danh nghĩa là diệt vong Hỗn Nguyên tông, thật ra dụng ý chân chính của bọn họ là khôi phục Càn Khôn Ma giáo năm ấy!
Càn Khôn ma giáo, phải diệt vong, Càn Khôn Thánh Ma lão nhân, phải tiêu vong phong ấn!
Càn Khôn Ma giáo này tuyệt đối không thể để bọn họ phục hưng!
Đây vẫn là đại địch thủ của Côn Luân ta, cho nên Côn Luân ta điều động minh hữu trong thiên hạ, tập trung hơn trăm Phản Hư, lần này đánh một trận, tiêu diệt hoàn toàn dư nghiệt của Càn Khôn ma giáo!”
Đại Đạo Độc Hành Đại Đạo Độc Hành - Vụ Ngoại Giang Sơn