Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Tác giả: Ốc Sên
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 1570 - chưa đầy đủ
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2569 / 11
Cập nhật: 2017-06-05 11:28:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1459 : Thân Phận Bạo Lộ.
út lui!
Lương Mộc truyền âm cho bọn người Diệp Thần nói, thần dược bên trong vườm ươm đã bị tranh đoạt được không sai biệt lắm, bọn hắn được tiện nghi, cũng nên đi.
Lúc này đây thu hoạch, để cho bọn hắn hung hăng buôn bán lời một số lớn, nhiều thần dược như vậy nếu như dùng để tu luyện, đủ để cho bọn hắn tấn giai tiến vào Vực Thần, nói không chừng thậm chí có thể đạt tới Vực Thần đỉnh phong! Nếu như bán đi, đủ để cho bọn hắn mỗi người trực tiếp phất nhanh.
Nếu lại tiếp tục ở bên trong đợi xuống dưới, rất có thể biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đến lúc đó sẽ rất khó toàn thân trở ra rồi.
- Đi!
Diệp Thần nhanh chóng lao đi.
Lương Mộc mang theo đám người Tiểu Đồng đang chuẩn bị rút lui khỏi, một đám cường giả đã hướng bọn họ vây quanh lên.
- Chính là bọn họ, không thể thả bọn họ đi!
- Bọn hắn là đám người trước nhất tiến nhập vườm ươm!
Lương Mộc nhíu lông mày thoáng một phát, chuẩn bị mang theo Tiểu Đồng hướng ra phía ngoài xông, nhưng mà chớp mắt thời gian, Thứ Thần bên người bọn hắn càng tụ càng nhiều, đã đạt đến hơn hai trăm, trong đó dùng Kim Giác nhất tộc tối đa. Kim Miện Hồ tiếp cận khu quần cư của Kim Giác nhất tộc, cho nên số lượng Kim Giác nhất tộc nhân là tối đa.
Diệp Thần xen lẫn trong những Kim Giác nhất tộc cường giả này, ai cũng không có chú ý tới hắn, ai cũng không biết, Diệp Thần là người thứ nhất tiến vào vườm ươm, cũng không biết Diệp Thần là lấy được nhiều nhất.
Lương Mộc, Tiểu Đồng một nhóm hơn ba mươi cái bị khốn trụ rồi, không cách nào thoát thân.
Trong Đoàn đội có một ít không có bị phát hiện, lén lút lẫn trong đám người chạy trốn, cũng có một ít giảng nghĩa khí mặc dù không có bị vây, nhưng che dấu trong đám người xem xét lấy tình huống.
Lương Mộc, Tiểu Đồng, Ô Kỳ hơn ba mươi người bị hơn hai trăm cường giả Thứ Thần cấp vây quanh, bọn hắn tất cả đều lấy ra binh khí, kết thành trận thế phòng ngự, cảnh giới nhìn xem những cường giả chung quanh này.
- Cái này phiền toái!
Diệp Thần cau mày, Lương Mộc, Tiểu Đồng bị vây, muốn đào thoát có chút khó khăn.
Các tộc cường giả đem tất cả đường đi đều phong kín, hào khí giương cung bạt kiếm.
Trong những cường giả này, đầu lĩnh chính là một Kim Giác nhất tộc cường giả người mặc Kim Giáp, thân hình của hắn so với tộc nhân Kim Giác nhất tộc bình thường cao rất nhiều, thân hình trọn vẹn gần ba mét, hùng tráng to lớn cao ngạo, toàn thân đều là cơ bắp bạo khởi, cầm trong tay một thanh kim sắc Cự Phủ.
Con mắt hắn như chuông đồng, trừng mắt nhìn đám người Lương Mộc, Tiểu Đồng.
Hắn gọi Đồng Ngưu, Tinh Chủ đỉnh phong, cách Vực Thần vẻn vẹn chênh lệch một tia mà thôi, trên tay hắn cầm lấy một thanh Thứ Thần Binh cấp Đoạt Mệnh Kim Phủ!
- Mang thứ đó buông, tha các ngươi đi, bằng không mà nói, nơi này chính là chỗ táng thân của các ngươi!
Thanh âm của Đồng Ngưu, tựa như Kinh Lôi cuồn cuộn, chấn đắc một ít cường giả chung quanh khí huyết sôi trào.
Lương Mộc đứng dậy, không kiêu ngạo không tự ti nói:
- Đồng Ngưu, Lương Mộc ta với ngươi trước không ân oán, hôm nay tiến vào vườm ươm, có thể cầm bao nhiêu thần dược đều bằng bổn sự, nếu ngươi dựa dẫm vào ta đoạt, Lương Mộc ta cam đoan, nhất định sẽ làm cho ngươi trả giá thật nhiều!
Trên người Lương Mộc, một cỗ hàn khí kinh người dật tản ra, vô số Băng Lăng tụ tập ở bên người, giống như là một kiện băng đâm chiến giáp.
Trong không khí mùi thuốc súng lập tức đầm đặc rất nhiều.
Đồng Ngưu ha ha cuồng tiếu:
- Lương Mộc, Thiên Hàn nhất tộc các ngươi sợ là không lâu sẽ ở trong Thần Vực vạn tộc xoá tên rồi, thần dược này cho ngươi cũng không có gì dùng, vẫn là dứt khoát cho ta đi!
Thần sắc Đồng Ngưu cuồng vọng chi cực, trên người lộ ra khát máu chi khí.
Song phương giằng co, sát khí nghiêm nghị, Kim Giác nhất tộc cường giả bên người Đồng Ngưu càng tụ càng nhiều.
Ô Kỳ nhìn thoáng qua Tiểu Đồng ở bên cạnh nói:
- Ta nói Diệp Thần kia không đáng tin cậy, nói không chừng những Kim Giác nhất tộc này đều là Diệp Thần kia đưa tới, tên kia không biết đi đâu, đoán chừng ở một bên cười lạnh a, hắn nhất định là muốn đem thần dược trong tay chúng ta cũng đều cướp đi!
- Ô Kỳ!
Tiểu Đồng trừng mắt liếc Ô Kỳ.
- Diệp Thần ca ca không phải loại người này!
Tiểu Đồng có được Thiên Linh đồng, có thể thấy được Diệp Thần là tốt hay xấu, những lời này của Ô Kỳ căn bản là lăng không bịa đặt, Diệp Thần sẽ không làm như vậy, huống chi Diệp Thần căn bản không phải Kim Giác nhất tộc.
Ánh mắt Tiểu Đồng nhìn xa xa, ở trong những Kim Giác nhất tộc cường giả kia, Diệp Thần đối diện nàng mỉm cười.
Chứng kiến Diệp Thần, trong lòng Tiểu Đồng có chút cảm động, Diệp Thần quả nhiên không có vứt bỏ bọn hắn một mình ly khai.
Đại chiến hết sức căng thẳng, ngoại trừ song phương xung đột, bên ngoài còn có 2000-3000 Thứ Thần cấp cường giả vây xem.
Tất cả mọi người ý niệm đều chú ý bên này.
- Kim Giác nhất tộc số lượng nhiều như vậy, đám người Lương Mộc thảm rồi.
- Tiểu tử Lương Mộc này cũng coi như có chút năng lực, tại Kim sắc Thần Điện lấy được không ít thứ tốt, hắn suất lĩnh đội ngũ tỉ lệ tử vong là thấp nhất, bất quá thường đi bên cạnh bờ, nào có không ướt giày?
- Nghe nói Lương Mộc mang đội ngũ là nhóm đầu tiên tiến vào vườm ươm, cho nên bọn hắn lấy được thần dược tối đa!
Có mấy người trong ánh mắt lóe ra hào quang tham lam.
- Khó trách Đồng Ngưu sẽ nhịn không được!
Đây chính là vườm ươm của Hư Không Thần, gieo trồng nhiều thần dược như vậy, nếu bọn người Lương Mộc là nhóm đầu tiên tiến vào vườm ươm, khẳng định cướp được không ít thần dược.
- Lần này Lương Mộc sợ là muốn bại, hắn căn bản không phải đối thủ của Đồng Ngưu, hai bên nhân số lại nhiều như vậy.
- Lương Mộc, ta nhìn ngươi người này so sánh thuận mắt, nếu như ngươi giao ra thần dược, về sau đi theo ta, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi!
Đồng Ngưu nhìn về phía Lương Mộc mỉm cười nói, tràn đầy tự phụ tài trí hơn người.
- Muốn ta giao ra thần dược là không thể nào, Đồng Ngưu, nếu như ngươi muốn cướp, chúng ta tất cả bằng bổn sự, xem ai có thể cười đến cuối cùng!
Lương Mộc sắc mặt lạnh lùng, hắn ở Thương Di Thần Châu lăn lộn nhiều năm như vậy, vô số lần ở đường ranh sinh tử bồi hồi, sớm đã xem nhạt sinh tử.
Sĩ khả sát bất khả nhục!
Trên người Lương Mộc, một dòng nước lạnh cuốn động lên, Thời Không Đạo Văn chi lực lưu chuyển, quần áo phần phật.
Giờ phút này Lương Mộc, ý cảnh cùng khí thế cả người đều đạt đến đỉnh phong.
Đồng Ngưu có chút nheo lại con mắt, hắn cách Vực Thần chỉ có một đường chênh lệch, luận thực lực so với Lương Mộc mạnh hơn rất nhiều, nhưng mà lúc này Lương Mộc toàn thân lộ ra ý cảnh cùng khí thế, lại để cho hắn cảm giác được có vài phần kinh hãi.
Tuy Thiên Hàn nhất tộc là một chủng tộc xuống dốc, nhưng dù sao đã từng là tộc đàn phi thường cường đại trong Thần Vực vạn tộc, vẫn có một ít truyền thừa lưu lại, cho nên Lương Mộc không thể khinh thường.
Đồng Ngưu khẽ hừ một tiếng, Đoạt Mệnh Kim Phủ trong tay kim quang đại phóng.
Các tộc cường giả sau lưng Lương Mộc cũng đều tùy thời chuẩn bị khai chiến.
Ô Kỳ cầm lợi kiếm trong tay, ánh mắt của hắn ở trên người đám cường giả Kim Giác nhất tộc đảo qua, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Thần, lập tức trong đôi mắt tràn đầy cừu hận.
- Chính là ngươi! Những Kim Giác nhất tộc này có phải ngươi mang đến hay không, ngươi quả nhiên không yên lòng!
Ô Kỳ đã bị cừu hận che mắt, chỉ vào Diệp Thần xen lẫn trong Kim Giác nhất tộc mắng to.
Lập tức ánh mắt tất cả Kim Giác nhất tộc cường giả toàn bộ tập trung ở trên người Diệp Thần.
- Ngươi!
Tiểu Đồng dậm chân, quả thực muốn làm tức chết, Ô Kỳ như thế nào không có đầu óc như vậy!
- Đáng chết!
Diệp Thần nhịn không được mắng một tiếng, ở Ô Kỳ vừa dứt lời, quanh người đột nhiên xuất hiện trên trăm đạo Huyền Khí Phi Đao.
Sưu sưu sưu!
Trên trăm đạo Huyền Khí Phi Đao hướng bốn phương tám hướng kích xạ ra.
Phốc phốc phốc!
Trong chốc lát, lần lượt Kim Giác nhất tộc cường giả bị Huyền Khí Phi Đao bắn thủng.
Ngay sau đó, một đạo lại một đạo Huyền Khí Phi Đao nổ bung.
Bành bành bành!
Huyền Khí Phi Đao bạo tạc sinh ra uy lực lập tức tạc lật ra một đám người.
Sau khi thực lực Diệp Thần tăng lên, uy lực những Huyền Khí Phi Đao này so sánh với trước kia cũng có tăng lên trên phạm vi lớn, cho dù Tinh Chủ đỉnh phong chịu lên một cái, cũng rất thê thảm.
Diệp Thần tốc độ rất nhanh, những này đều là lập tức phát sinh, những Kim Giác nhất tộc cường giả kia căn bản không có kịp phản ứng, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra tộc nhân của mình sẽ bỗng nhiên làm khó dễ.
Hơn hai trăm Kim Giác nhất tộc cường giả, như cắt lúa mạch bị thu hoạch một mảng lớn, gần trăm người, một đám người rầm rì, thống khổ không thôi, tuy tại Thần Vực, năng lực khôi phục của bất luận kẻ nào đều trở nên rất cường, nhưng mà Huyền Khí Phi Đao đối với bọn họ tạo thành thương thế, khôi phục cũng không có nhanh như vậy.
Thấy một màn như vậy, Đồng Ngưu phẫn nộ rồi, hắn không nghĩ tới chính giữa Kim Giác nhất tộc của mình, rõ ràng xuất hiện phản đồ, lập tức sát thương nhiều người bọn hắn như vậy!
- Thân là Kim Giác nhất tộc, rõ ràng giết chóc đồng tộc, coi là phản nghịch, giết!
Đồng Ngưu quát to, trong tay kim búa chói mắt, lập tức tách ra hào quang, hướng Diệp Thần chém xuống.
Trong tay Diệp Thần, Mộ Ảnh Chi Kiếm rút ra, huy kiếm chém ra một đạo kiếm ảnh dài vài trăm mét.
Đinh một tiếng!
Kim thiết vang lên, một cổ lực lượng cường đại chấn động ra.
Diệp Thần thả người lui về phía sau, Đồng Ngưu cũng bị chấn ngừng ngay tại chỗ.
Đồng Ngưu kinh hãi không thôi, thực lực Diệp Thần cùng hắn so sánh không chút thua kém!
Lúc này Diệp Thần đã bay ngược đến chỗ đám người Lương Mộc, Tiểu Đồng, Diệp Thần nhìn thoáng qua Ô Kỳ bên cạnh, vung lên bàn tay hướng Ô Kỳ vỗ qua.
Ô Kỳ đang sững sờ, muốn dùng tay ngăn cản, nhưng mà Diệp Thần so với hắn nhanh nhiều lắm.
"Ba" một tiếng giòn vang, Ô Kỳ bị Diệp Thần quạt một cái tát vang dội, Ô Kỳ hoàn toàn bị ghen ghét che mắt, một tát này là đánh tỉnh hắn!
Thân làm một hộ vệ, ngay cả Diệp Thần cố ý giấu ở trong địch nhân cũng nhìn không ra? Ô Kỳ này chính là cố ý muốn hại Diệp Thần?
Ô Kỳ bụm mặt, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào Diệp Thần.
Tiểu Đồng nhìn thoáng qua Ô Kỳ, vừa rồi Ô Kỳ thiếu chút nữa hại chết Diệp Thần, nếu như lúc này trong lòng Ô Kỳ còn có một tia áy náy, cái kia Tiểu Đồng sẽ tha thứ Ô Kỳ, nhưng mà Ô Kỳ vẫn là trong lòng còn có oán hận, cái này đã không đơn giản chỉ là vấn đề lòng dạ hẹp hòi.
- Ô Kỳ, ngươi đã không hề thích hợp làm hộ vệ của ta, lần này trở lại trong tộc, ta sẽ hướng Tộc trưởng đưa ra thỉnh cầu, giải trừ chức vụ hộ vệ của ngươi!
Tiểu Đồng nhìn về phía Ô Kỳ, xúc động thở dài nói.
- Tiểu Đồn, ngươi rõ ràng vì một ngoại nhân, muốn giải trừ chức vụ hộ vệ của ta.
Ô Kỳ ngẩng đầu, trong ánh mắt hắn ẩn hàm phẫn nộ, hung dữ trừng mắt liếc Diệp Thần. Vừa rồi hắn xác thực là cố ý, hắn đối với Tiểu Đồng có một loại tham muốn giữ lấy mãnh liệt, Diệp Thần đứng ở chính giữa Kim Giác nhất tộc, lại cùng Tiểu Đồng mắt đi mày lại, cái này làm cho hắn rất khó chịu.
- Ô Kỳ, hi vọng ngươi có thể bị một ít giáo huấn!
Tiểu Đồng nhíu nhíu mày, trầm giọng nói.
Ô Kỳ hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thần, sau đó lui đến một bên, hắn hiểu được mình không phải là đối thủ của Diệp Thần, huống chi hiện tại Tiểu Đồng cũng đứng ở bên Diệp Thần, hắn nhìn nhìn bóng lưng Tiểu Đồng, nữ nhân tự cho là đúng, nếu như không phải nhìn ngươi xinh đẹp, lại là tiểu nữ nhi của tộc trưởng, ai sẽ cam tâm tình nguyện hộ vệ ngươi! Ngươi đã bất nhân, cũng đừng trách ta bất nghĩa!
Diệp Thần cảm giác được ánh mắt Ô Kỳ âm hàn, xì mũi coi thường, nếu không phải tình thế cực kỳ nghiêm trọng, ta sẽ theo ngươi hảo hảo chơi đùa rồi. Hôm nay tạm thời buông tha ngươi, nếu lúc sau còn không biết sống chết tìm tới tận cửa, vậy thì đừng trách ta không khách khí.
Đồng Ngưu cảnh giác nhìn xem Diệp Thần, hắn cảm giác được thực lực Diệp Thần không kém, không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao thời gian kéo dài xuống đối với bọn họ có lợi.
Phía trước Kim Giác nhất tộc càng tụ càng nhiều, đã có năm sáu trăm người rồi, đều là từ bên ngoài vườm ươm chạy đến, trong năm sáu trăm người này, chỉ là Tinh Chủ đỉnh phong thì có 50-60 người.
- Diệp Thần ca ca, làm sao bây giờ, bọn hắn người càng ngày càng nhiều rồi!
Tiểu Đồng lo lắng nhìn về phía Diệp Thần.
- Nếu như Diệp Thần ca ca có phương pháp, vậy thì chính mình đi trước a!
- Yên tâm, không có chuyện gì đâu!
Diệp Thần cười nhạt một tiếng, chút người như vậy, hắn còn không để vào mắt! Nếu như muốn đánh, vậy ở bên trong vườm ươm này hảo hảo đánh một chầu!
Đồng Ngưu lướt thân mà ra, nhìn chằm chằm vào Diệp Thần, tức giận nói:
- Thiếu chút nữa bị ngươi lừa gạt rồi, ngươi không phải Kim Giác nhất tộc ta! Rõ ràng dùng phương pháp ngụy trang lừa gạt chúng ta, coi như ngươi có bản lĩnh!
Nếu như không phải Ô Kỳ, Diệp Thần sẽ không đơn giản bạo lộ như vậy.
- Bất quá các ngươi nghĩ đến đám các ngươi có thể trở ra sao? Ta thừa nhận thực lực ngươi không tệ, thậm chí so với ta còn muốn cường một ít, nhưng ngươi có thể đối phó được chúng ta nhiều Kim Giác nhất tộc như vậy hay sao?
Đồng Ngưu hừ hừ hai tiếng, cười nói.
- Đối phó các ngươi còn không đơn giản?
Diệp Thần cười lạnh một tiếng nói:
- Các ngươi là muốn một người một người lên, hay là cùng tiến lên?
Muốn một lần nhiều người sao? Trong đan điền thế giới của Diệp Thần còn có hơn ba vạn người, nếu toàn bộ đi ra, đắn đo các ngươi mấy cái như vậy còn không dễ dàng?
Chung quanh tối thiểu có năm sáu ngàn các tộc cường giả, tất cả ánh mắt đều tập trung ở chỗ này, Diệp Thần không muốn đơn giản bạo lộ lá bài tẩy của mình.
Đại lượng Nhân tộc tiến nhập Thần Vực, nếu bị người phát hiện, hậu quả càng nghiêm trọng, nhất định sẽ đưa tới phiền toái không cần thiết.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Ốc Sên Cửu Tinh Thiên Thần Quyết