Never lend books, for no one ever returns them; the only books I have in my library are books that other folks have lent me.

Anatole France

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Van Khai Nguyen
Số chương: 92 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 886 / 0
Cập nhật: 2023-03-26 22:40:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 66
oàn người đi theo Vô Diễm đi vào ngôi nhà đã thuê, cũng khó trách Vô Diễm coi trọng như vậy, bên ngoài nhìn thanh lịch, nhất là ở giữa những ngôi nhà na ná nhau,nó càng thêm nổi bật, đi vào nhà là hai hàng trúc đang rũ xuống, lay động theo gió, nơi này đúng là một phiên bản khác của Du Nhiên Cư, đây hẳn là lý do mà Vô DIễm chọn nhà này.
Trong nhà chính, chủ nhà dẫn theo vợ con đứng chờ, nhóm người hầu đứng ngay ngắn chờ phục vụ, nhìn là biết được huấn luyện rất tốt.
Lúc này, chủa nhà Bách Nam tâm tư trăm chuyển, không biết là nên kiêu ngạo hay buồn rầu đây, Lĩnh Chủ hạ lệnh cấm không cho mọi người giữ người ngoài đến ở, mà hắn cũng không nghĩ nhà mình bố trí thế này lại lọt vào tầm mắt của người ta, hơn nữa người này cũng khiến người ta líu lưỡi, dám thuê cả căn, không biết người thuê như thế nào, mà hắn không thiếu chút tiền này, nếu thật sự xem không vừa mắt, chắc nên tìm lý do đuổi họ đi, bằng không hắn chỉ còn cách báo cho thành chủ.
Nghe tiếng bước chân, Bách Nam đứng dậy nhìn ra ngoài, đi đầu là một tiểu cô nương che mặt, tuy rằng nhìn có chút chật vật, nhưng không cách nào làm cho người ta ghét được, mặc dù thân dính đầy vết bẩn, nhưng y phục tinh tế thế này hắn nhìn ra được, còn có khí độ thong dong, nếu y phục của nàng sạch sẽ một chút, cộng thêm khí độ này thì đây là một cô tiểu thư danh môn chính gốc.
Những người đi theo phía sau không giống như người hầu, vì không có người làm nào mà trên mặt đầy ý cười, khí phách thong dong tự tại như về nhà mình, nhưng cảm giác bọn họ đều lấy cô nương đằng trước làm chủ, cái cô gái thuê nhà cũng đi phía sau, cô gái đó nói là thay tiểu thư nhà mình đi thuê nhà, xem ra là vị cô nương che mặt này rồi.
Đánh giá đầu tiên là vị tiểu thư này không tệ lắm, nhưng tính tình thế nào thì chưa biết được, Bách Nam áp chế tâm tư tiến lên vài bước, cự kỳ lễ độ chào hỏi,“Bách Nam hân hạnh gặp tiểu thư, đây là vợ ta Phí Cầm, con trai Bách Thanh.”
Chung Ly Tình Nhi nghiêng sang một bên đỡ hắn, từ lúc bước vào nhà này, nhìn kiến trúc trong nhà nàng cũng biết chủ nhà bỏ rất nhiều tâm tư để xây dựng,người như vậy tuyệt không sẽ vì tiền đem nhà cho thuê, không biết Vô Diễm làm thế nào để người ta đồng ý vậy nhỉ, tuy rằng nam nhân này chưa biểu lộ gì ra, nhưng mà con trai hắn đang muốn nói chen vào.
Bách Nam liếc mắt nhìn hành động của Chung Ly Tình Nhi, cảm thấy hơi vừa lòng, xem ra thật sự là xuất thân từ danh môn.
“Bách Nam tiên sinh không cần đa lễ, không biết thị nữ nhà ta có làm khó ngài không, cũng xin lỗi ngài trước, chẳng qua là nàng muốn ta ngụ ở nơi thoải mái một chút, mà nhà của Bách Nam tiên sinh rất giống nhà ta, nhất là rừng trúc kia, lúc mới bước vào ta còn tưởng mình đã về nhà.
Lời nói ôn hòa khiến Bách Nam giãn chân mày ra, sự lo lắng của vị phụ nhân kia cũng tiêu tán bớt, ngay cả tiểu tử trên mặt có ý không muốn cũng mỉm cười, một câu về nhà này chính là làm cho ba người muốn bảo vệ căn nhà này phải gật đầu thưởng thức.
Vô Diễm cúi đầu mỉm cười, bình thường tiểu thư không thích xã giao mà thôi, chứ trình độ nói chuyện cực cao thâm, một câu đã làm cho khúc mác chủ nhà tan biến. n
Bách Nam đưa tay ra mời, cười vang nói: “Tiểu thư nói như vậy, ta mất hứng là không nên rồi, mời tiểu thư vào.”
Chung Ly Tình Nhi mỉm cười, ngồi ở ghế dành cho khách, Vô Diễm cùng Mạc Ngữ phân ra tả hữu đứng phia sau nàng, những người khác hoặc ở phía sau, hoặc dựa lưng vào cột hoặc đứng nghiêm, hoàn toàn không có hèn mọn, loại tự tin này không làm người ta ghét nổi
“Hiên Viên, ông cũng ngồi đi.”
Hiên Viên cười cười, nghe lời tiểu thư ngồi bên cạnh nàng, tuy rằng ông cần, nhưng đây là tiểu thư muốn,ông thấy rất là vui.
Bách Nam nhìn hành động của họ mà đánh giá, cái loại ràng buộc giữa họ không phải là loại mà người chủ và hầu nên có,người hầu có trung có thành, nhưng những người này có thể tự làm chủ, cũng vì đối phương mà suy nghĩ.
Cho người dâng trà lên, Chung Ly Tình Nhi mới mở miệng nói: “Bách Nam tiên sinh, những lời thị nữ của ta nói trước đó mong ngài đừng tính toán, nếu ngài không muốn cho bọn ta thuê nhà thì ta sẽ không miễn cưỡng, hoặc là Bách Nam tiên sinh có thể chỉ điê cho chúng ta biết nơi nào có thể cho bọn ta thuê.”
Bách Nam cũng không giấu diếm,“Ban đầu ta cũng không muốn cho thuê, hiện tại thì thôi, mắt nhìn của tiểu thư đã thuyết phục ta rồi’
Chung Ly Tình Nhi sững sờ một chút,tay sờ mắt, bộ mắt nàng còn có công dụng tốt vậy sao?
Bách Nam nhì hành động của nàng, cười ha ha, vị tiểu thư này, ngây thơ quá rồi! Trong mắt Hiên Viên ý cười càng sâu, tiểu thư nhà bọn họ đúng là càng ngày càng đáng yêu.
Chung Ly Tình Nhi buông tay, có chút ngượng ngùng, cảm thấy hình tượng mình xây dựng lâu nay sụp đổ rồi, ho khan hai tiếng,“Vậy cám ơn Bách Nam tiên sinh, có điều ta xin nói trước, ngoại trừ những người này ra,mấy ngày nữa những gia phó trong nhà ta sẽ đến, hy vọng sẽ không làm ngài thấy khó xử.”
“Ta tin gia phó nhà tiểu thư sẽ không làm chuyện khiến ta khó xử.”
Chung Ly Tình Nhi nở nụ cười, đứng dậy hơi phúc thân,“Vậy đa tạ, ta sẽ dặn bọn họ, còn có, Bách Nam tiên sinh cùng phu nhân cứ gọi ta là Tịch cô nương hoặc Tịch tiểu thư là được rồi, thật có lỗi, xuất môn ra ngoài, không thể nói tên đầy đủ.”
cái quy cũ của danh gia vọng tộc này Bách Nam hiểu rõ, “Tịch tiểu thư khách khí, như vậy, thỉnh Tịch tiểu thư đi nghỉ ngơi, ta đã sớm bảo gia phó đi dọn chỗ rồi, tây viện là nơi chúng ta đãi khách, hơn nữa giờ không có khách nhân nên vẫn để trống, nên dọn sẽ nhanh thôi”
Chung Ly Tình Nhi lại vén áo thi lễ, ở bên ngoài, nàng cũng không phải Cửu công chúa cao cao tại thượng, mà là tiểu thư quý tộc xuất môn đi thăm người thân,“Cám ơn Bách Nam tiên sinh, cứ dọn dẹp đơn giản là được, còn lại hãy để thị nữ của ta làm.
Bách Nam cũng không miễn cưỡng, từ giờ trở đi, toàn bộ tây viện đều thuộc về vị Tịch tiểu thư này, nàng muốn bày trí thế nào thì tùy nàng, hẳn tin vào đôi mắt nhìn người của mình.
nói chuyện phiếm một hồi, thì gia phó đến báo cáo: “Lão gia, đa dọn dẹp xong”
Chung Ly Tình Nhi đứng dậy,“Mời Bách Nam tiên sinh dẫn đường.”
Bách Nam đi trước dẫn đường, dẫn mọi người đến tây viện, nơi này cũng còn lưu lại dấu vết hồng thủy để lại rất rõ ràng, vườn hoa vốn tinh xảo giờ trụi lủi một mảng, mặc dù dụng tâm dọn dẹp cả rồi, nhưng khắp nơi vẫn còn nhiều dấu vết.
“Năm rồi, hoa nở rất đẹp chỉ là năm nay……”
Bách Nam nhớ tới phong cảnh nơi này, bèn cảm thán.
Chung Ly Tình Nhi giống như vô tâm hỏi,“Bách Nam tiên sinh ở đây tổn thất có lớn không?”
“Ha ha, làm sao có thể không lớn, nếu không có chút của cải, chỉ sợ cũng giống những người khác, tha hương tìm đến sự giúp đỡ của họ hàng, mấy nhà bán vải, trữ tơ lụa chưa kịp dọn, đã bị hủy không biết bao nhiêu thất vải, những cửa hàng khác cũng tổn thất không ít, nhưng cũng không thể bù lại ngay được.’
Chung Ly Tình Nhi gật đầu, cũng biết nhà này tương đối giàu có mới còn ở đây, “Chỉ cần người không có việc gì thì tốt rồi, tiền tài có thể kiếm lại, Bách Nam tiên sinh không cần để ý quá.”
Bách Nam lắc đầu, khẽ thở dài: “Cứ tiếp tục như vậy ta lo lắng mọi người sẽ xảy ra chuyện, ta nhìn theo hướng gió, có lẽ nơi này không ở được rồi, nên muốn về Hoàng Thành ở một thời gian, chính là cha ta năm xưa đến đây lập nghiệp, cơ nghiệp còn đây, sau này ta tiếp nhận, cha ta về Hoàng Thành, một nhà ta mới ở đây.”
“Bách Nam tiên sinh đừng lo lắng quá, phải bảo trọng thân thể không phải sao?”
Bách Nam dừng một chút, vẫn là nói tiếp: “Tịch tiểu thư, nếu muốn bình an, hãy nghe ta, ở trong thành Thanh Châu này, nếu không có chuyện gì thì đừng xuất môn, không thì nguy hiểm tính mạng. ”
Nghe Bách Nam nhắc đến chuyện an nguy này, Chung Ly Tình Nhi cảm thấy nên dặn dò, “Tạ Bách Nam tiên sinh đã nhắc, ta biết chút y lý, cũng nhắc nhở Bách Nam tiên sinh, quý phủ kể cả gia phó, mọi người đừng uống nước lã, nhất định phải uống nước nóng.”
“Tịch tiểu thư là đại phu?Hiện nay cả thành Thanh Châu cần nhất là đại phu, tiểu thư yên tâm, ta sẽ phân phó xuống.”
Bách Nam áp chế kinh ngạc, đáp.
Mang theo mọi người đi tây viện dạo qua một vòng, Bách Nam liền cùng phu nhân và con rời đi, Chung Ly Tình Nhi nhìn bóng dáng ba người, có chút đăm chiêu.
“Tiểu thư,nước ấm đã chuẩn bị xong, ta hầu ngài rửa mặt chải đầu, còn nữa, cũng nên thay bộ quần áo này.’
Vô Diễm nhìn quần áo trên người tiểu thư không thể nhịn được nữa.
Cúi đầu nhìn thoáng qua, thật đúng là nên thay rồi “Đi, đi thôi.”
Có một số việc gấp gáp cũng không được, hy vọng phụ thân ra sắc lệnh sớm, cấm mọi người dùng nước lã, mà thành chủ Thanh Châu ra cấm lệnh không cho người bên ngoài vào, hẳn là không muốn chuyện người trong thành chết truyền ra ngoài, chắc lão hy vọng tìm ra cách giải quyết để che giấu tai mắt phụ thân.
Nàng phải báo cho phụ thân, hy vọng phụ thân ra quyết định đúng đắn có lợi cho dân, ôn dịch một khi lan tràn, rất khó khống chế dư luận, amy mà thành Thanh châu cấm người ra vào, không thì hậu quả khôn lường.
Đổi một bộ quần áo sạch sẽ khác, Chung Ly Tình Nhi cảm thấy thật thoải mái khi gỡ khăn che mặt ra, ccả ngày hôm nay bận rộn muốn chết, liên tục thay đổi nơi dừng chân, sợi dây căng thẳng vẫn căng, mãi khi khẳng định Thanh Châu sẽ bộc phát dịch chuột, nàng mới có loại cảm giác trút bỏ được gánh nặng, xác định ổ dịch rồi, giờ chỉ còn bước tìm cách giải quyết thôi, vẫn nên nghỉ ngơi sớm, còn lo lắng nữa, nàng sẽ không nghĩ ra được cách tốt, phải bình tĩnh
Chạng vạng, Địch Hi đã trở lại, trước tiên là nói về tin tức Tinh Quang Ẩn,“Tinh Quang tiên sinh nói đại khái ba ngày sẽ đến, đây là hồi âm của hoàng thượng.”
Nhận thư Địch Hi đưa, Chung Ly Tình Nhi ngước mắt nhìn: “Vất vả cho ngươi rồi, đi ăn một chút gì rồi nghỉ ngơi chút đi.”
“Không vất vả, có thể giúp tiểu thư ta rất cao hứng.”
Chung Ly Tình Nhi cảm thấy ấm áp trong lòng, bởi vì chúng yêu vốn không quan tâm đến chuyện thế giới bên ngoài, vì nàng mà làm tất cả, ở bên cạnh giúp đỡ, bầu bạn với nàng, đây là ấm áp từ khi nàng đến đây, và lúc này nàng biết mình không cô đơn nữa.
“Tiểu Ngọc, tỷ thích yêu quái bọn họ, còn thích hơn con người, mặc dù tỷ là con người.’
Tiểu Ngọc lại vô cùng cơ trí, giọng nói trẻ con nhưng mang sự lão thành,“Bởi vì tỷ tỷ luôn ở cùng chúng yêu, so với con người tâm tư phức tạp, bọn họ đơn giản hơn nhiều, nhưng nhân loại cũng có người tốt mà, sau này rồi tỷ sẽ gặp được.”
Chung Ly Tình Nhi thu hồi tâm tư, cảm thấy có chút áy náy,“Thực xin lỗi, Tiểu Ngọc, vắng vẻ đệ và Tham Oa, đêm nay tỷ tỷ vào ở cùng hai đứa.”
Giọng Tiểu Ngọc nhẹ hẳn,“Tiểu Ngọc và Tham Oa đều không có trách tỷ tỷ, bởi vì biết tỷ tỷ lo lắng chuyện ôn dịch, Tiểu Ngọc sẽ nói cho Tham Oa, nó sẽ rất vui nếu tỷ vào.”
Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y - Qủy Qủy Mộng Du Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y