You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Sở Sở
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 122 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 365 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:28:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 87
“ Ý Vân, ta quỳ xuống trước con” lão cha bất chợt tóm tay ta, làm như muốn quỳ xuống, ta vội đỡ tay hắn
“được, ta đáp ứng”
Võ lâm đệ nhất thế gia, sau này ta làm gia chủ?
Lão cha trìu mến nhìn ta, tiện đà trịnh trọng nói “ Ý Vân, trước mặt mẫu thân con hãy thề, nếu ta cùng tỉ tỉ con có điều gì bất trắc, nhất định phải kế thừa Mộ Dung sơn trang”
“a? thề? Có lầm hay không?”
“thề” cha nghiêm túc nói một tiếng.
Ta đành miễn cưỡng quỳ trước hương án, miệng nghiêm trang nói “ta, Mộ Dung Ý Vân xin thề, nếu cha cùng tỉ tỉ có điểm vạn nhất, ta sẽ kế thừa Mộ Dung sơn trang, bảo vệ cơ nghiệp của Mộ Dung sơn trang” lão cha cùng mĩ nữ tỉ đều rất lợi hại, muốn giết họ phỏng chừng trên giang hồ không mấy người đủ khả năng, cho nên lời thề này chưa hẳn đã linh nghiệm đâu.
Cha liền đỡ ta nâng dậy, như trút được gánh nặng gật đầu “tốt lắm, con là Nguyệt Quang tiên tử, vô tình kiếm, là đường chủ Bách hiểu đường, là thiên hạ đệ nhất, ta tin tưởng tỏng võ lâm ai cũng tín phục”
“cha, vì cái gì ta phải thề?” ta nghi hoặc nhìn hắn, đầu óc không lí giải được.
Cha thở giải một tiếng “không cần hỏi nhiều
Ta há mồm,định nói lão cha đột nhiên chặn lại “ tối nay cùng con rể tới gặp ta, một nhà cùng nhau ăn cơm”
“nga” ta gật đầu, con rể? còn người một nhà? Lão nhân thực có tật xấu? chẳng lẽ đúng như Lục phóng viên nói, lão cha bịn chứng bệnh ‘lão nhân si ngốc chứng’?
Theo lão cha đi ra, long ta loạn như ma. Hàn đột nhiên rất kì quái, lão cha cùng nhữ vậy, cho nên càng khó hiểu. ta thậm chí hoài nghi, bọn hắn phải chăng đã định quyết trận sinh tử?
Đi qua hồ sen, trùng hợp nhìn thấy Thủy Vũ Mị cùng Phượng Thanh Hà quỷ quỷ thì thầm không rõ đang âm mưu cái gì? Ta tò mò đi qua lớn tiếng gọi:
“các ngươi làm gì?”
Thủy Vũ Mị giật mình “tỉ tỉ, ngươi đến khi nào?” ta không phải quỳ, có sao mà giật mình?
“ta mới đến” ta ngồi xuống bên cạnh, thản nhiên nói “nói cái gì, nói cho ta nghe với?”
Phượng Thanh Hà liền nói “tỉ tỉ, võ lâm đại hội đã chấm dứt, chúng ta cần phải về bách hiểu sơn trang bàn luận ra nghuyệt báo” không phải nói ta là đường chủ hữu danh vô thực hay sao, hỏi ta làm gì?
Ta gật đầu “về đi”
“tỉ tỉ” Thủy Vũ Mị liếc Phượng Thanh Hà một cái, lại nhìn ta, còn nói “ nàng muốn nói là không muốn trở về”
“vì cái gì?” ta kì quái hỏi, không trở về, muốn bên ta làm nha hoàn sao?
Thủy Vũ Mị nháy mắt “ tỉ tỉ, biết sao không?nàng ta muốn đi theo tỉ tỉ, còn có thể nhìn thấy…”
“nga…” ta cố ý kéo dài thanh âm “thì ra…”
Phượng Thanh Hà mặt đều biến hồng, cúi đầu, cả giận nói “ Mị nhân đừng nói linh tinh”
Thủy Vũ Mị hai tay túm túm, khoa trương nói “ ta có nói linh tinh sao?”
ta ha ha cười “ biết, ta giúp tiểu Phượng nhân, bảo lão công ta thành toàn cho hai ngươi, ngươi nghĩ khi nào thành thân?>”
Phượng Thanh Hà mặt đỏ như quả gấc, nhỏ giọng “ ta làm sao biết, hỏi hắn”
Ta tựa tiếu phi tiếu “ các ngươi đã phát triển đến mức nào rồi? có … khụ… cái kia chưa?”
Phượng Thanh Hà đột nhiên rung mình “tỉ tỉ, tỉ phu võ công lợi hại không?” điên, tự nhiên hỏi việc này làm gì?
Ta gật đầu “lợi hại, hơn ta nhiều”
“công phu… trên giường sao?” nàng cố ý nghiêm trang. Ta chút nữa phún nước bọt, nữ nhân cổ đại có thể hỏi được điều này sao, ta cao thấp đánh giá Phượng Thanh Hà một lần, xác nhận nàng không phải là xuyên việt giống ta thì thở ra một hơi.
“vô nghĩa, điều đó đương nhiên… là mạnh”
“ha ha…” tiểu cô nương bên cạnh không chịu nổi cười ra tiếng, Phượng Thanh Hà đi đến gần ta, chỉ vào mấy dấu môi trên người
“ai chẳng biết tỉ phu lợi hại, nhìn người tỉ xem”
Ta vội che tay lại, xấu hổ nói “lầm rồi, trên người ta đâu có cái gì?”
“phải không? Mấy ngày trước đều có nhiều người từng thấy, không nhìn lầm đi”
“Phượng Thanh Hà, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, lúc ấy vì sao k nói, còn cố ý vén tóc ta lên, hại ta bị toàn thể chúng nhân nhìn thấy” ta một bộ lão hổ vồ mồi, tức giận hướng nàng mắng, ánh mắt cũng biến thành hình viên kẹo?
Phượng Thanh Hà tự biết mình lỡ lời, vội lùi lại “ tỉ tỉ, không cần che dấu, cho dù ngày đó không ai thấy, ta cũng biết hai người có quan hệ vợ chồng”
“ngươi làm sao biết?” ta phi thường nghi hoặc.
“khụ… ai kêu các người… lần đó gặp Mị nhân, 2 người không phải…”
“a…?” ta nhảy dựng lên.
Thủy Vũ Mị cũng hảo tâm khuyên nhủ “đúng, tỉ tỉ, thanh âm của tỉ rất lớn, chúng ta đều nghe thấy”
Ta nghĩ mua đậu hũ rồi đâm đầu tự sát.
“thiên nột, các ngươi hiểu lầm rồi”
“chẳng lẽ…”
“thôi, Phượng Thanh Hà, còn chuyện của ngươi thế nào?”
Phượng Thanh Hà hơi đỏ mặt “cũng như vậy”
Thủy Vũ Mị bát quái nói “ tỉ tỉ, ngươi biết không, Lôi điện đại ca tuy bình thường giống tỉ phu, lạnh như băng, nhưng lại thích nói lời ngon tiếng ngọt. Thanh Hà tỉ rất là cao hứng” Thủy Vũ Mị ở Bách hiểu đường học được vài điểm của phóng viên, rất tinh thong tin tức vỉa hè?
Từ từ, lời ngon tiếng ngọt, không chừng là Liệt hỏa dậy hư.
“thanh hà” ta cố ý ôn thanh nhuyễn ngữ “
hắn có phải nói… Thanh Hà, kì thật lần đầu tiên ta thấy nàng, đã thích nàng, ta chống đối nàng chỉ là muốn thu hút sự chú ý của nàng?”
“tỉ sao biết?” Thủy Vũ Mị kinh hô, quả nhiên là Liệt Hỏa dạy hư.
Ta lại hỏi Thủy Vũ Mị “VŨ Mị, Liệt hỏa có phải cũng nói với ngươi vài câu nổi gia gà?” hắn dạy người khác được, chắc cũng có thể tự nói được.
Tới lượt Thủy Vũ Mị xấu hổ, nàng thành thật gật đầu, nhỏ giọng “ gần đây hắn thường dây dưa ta”
Ta ha ha cười “ ta nói cho các ngươi, Lôi điện nói lời ngon ngọt đều là do Liệt Hỏa dậy hư, mà Liệt Hỏa chính là có chiêu bài lời đường mật chết ruồi”
“tỉ sao biết?” hai người trố mắt kinh ngạc.
Ta thuận miệng “ bởi vì… lần trước Hàn đắc tội ta, Liệt hỏa dạy Hàn nói, hơn nữa, ta còn nghe lỏm 4 têm đó bàn bạc phải đối phó với nữ nhân ra sao”
“hắn… dám gạt ta” Phượng Thanh Hà nghiến răng.
“a?”
Thủy Vũ Mị có điểm ngây người.
“ta không để hắn yên” Phượng Thanh Hà nói xong, đã bỏ mặt Thủy Vũ Mị, khí thế hung hổ rời di, không cần nói cũng biết nàng đi đâu, người nào đó lần này không hay ho.
Ta thúc thúc Mị nhân “Vũ mị, sao vậy?”
Thủy Vũ Mị than thở “ nguyên lai hắn lừa ta” dát, chẳng nhẽ vì vài lời của ta mà thương tổn đến mức đó?
“Mị nhân, ngươi không phải đối với Liệt Hỏa có cảm giác?” ta lắc đầu nói.
“không biết, bất qua ta cảm thấy hắn rất tốt với ta, ở cùng hắn rất vui vẻ…” vì vui vẻ? không,tính tình Liệt hỏa hào sảng, cùng Thủy Vũ Mị rất xứng đôi.
Ta mỉm cười, khẽ vuốt khuôn mặt loly của nàng trìu mến nói “ Mị nhân, có lẽ hắn không nói gạt, mà là nói thật, ngươi nghĩ coi nam nhân có gan nói ra những lời đó tuyệt đối phải có tình cảm với ngươi phải không?”
Thủy Vũ Mị vẻ mặt u buồn “ có thật không?” nàng vốn luôn cười cười nói nói, hôm nay lại có biểu hiện này. Ta gật đầu
“đương nhiên là thật”
“nga” nàng lên tiếng, thất hồn lạc phác.
“đúng rồi, nội lực của ta có vấn đề, có biện pháp gì không, có thể đề thăng lên chút?” ta liền đổi vấn đề khác, không muốn nàng ta suy nghĩ đắm chìm vào việc kia mà tự hại bản thân.
Thủy Vũ Mị nhíu mày “ ta từng nghe sư phụ nói, ở Điểm Thương sơn, có một địa phương là U Minh quỷ vực, nơi đó có bốn vị kì nhân, bốn vị này tu dưỡng các loại kì trân dị thú, trong đó có một loại linh xà, chỉ cần uống máu có thể đem nội công đại tăng. Nếu tỉ tỉ có cơ hội đó, hẳn là có thể “ hẳn là… tức là chưa xác đinh?
“hi vọng lớn không?”
“ không biết, bất quá muội hi vọng tỉ có thể tìm thấy linh xà, nghe nói mật rắn rất tốt ắt, cho dù máu rắn không giúp tăng tiến nội công, nhưng cũng có thể giúp ắt tỉ sang lên” này, thần kì như vậy? phải biết lần đó Nguyệt lão đi mổ mắt ở bệnh viện Từ Vũ phải mất hơn 20 triệu D, chưa kể tiền đút tay bác sĩ, mà mắt vẫn bị cận thị a, vậy mà mật rắn lại có thể hơn phẫu thuật hiện đại sao?
Ta có chút đăm chiêu rồi gật đầu, không có trả lời nàng. Ta nói với Hàn cha mời hắn dung cơm chiều, hắn cũng không cự tuyệt, ta còn sợ hắn không đồng ý, bây giờ coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Tuy phòng bếp tạm thời không thể đun nấu, nhưng Mộ Dung gia còn có một phòng bếp nhỏ, cũng đủ để làm đồ ăn cho người trong nhà, lão cha phá lệ hôm nay không bồi tiếp mấy cao nhân tiền bối, ở phòng ăn tổ chức ‘gia yến’
Từ khi ngồi xuống, lão cha không cùng Hàn nói một câu nào, mà Hàn cũng không nói với lão cha, tựa hồ không thấy đối phương. Đối mĩ nữ tỉ Hàn thực khách khí, còn gọi nàng một tiếng tỉ tỉ. mĩ nữ tỉ tự nhiên cao hứng đáp ứng, không them để ý nét mặt lão cha.
“ muội muội, ăn chút cá đi” mĩ nữ tỉ tỉ ân cần tiếp ta.
Ta đặt bát xuống bàn “cám ơn tỉ tỉ, ta rất thích ăn cá, nhưng ta sợ xương”
Vừa dứt lời, Hàn đã gắp cá đến,cẩn thân nhặt từng mảnh xương, rồi ân cần đặt vào bát ta, thần sắc ôn nhu “ ăn đi”
Ta thực sự cảm động, từ khi mẫu thân tạ thế, chưa có ai đối ta ân cần đến vậy.
“ta ăn cái kia” ta chỉ vào một món quá tầm tay. Hàn không nói gì, lại cẩn thận chọn một khối nhìn tốt nhất đưa cho ta.
Mĩ nữ tỉ tỉ, ngẩng đầu nhìn chúng ta, ánh mắt lại toát ra hâm mộ cùng ôn nhu.
“ta thích ăn tôm” ta tiếp tục chỉ huy, có lợi mà không dụng là đồ ngốc.
Hàn lập tức nói “ nàng thích đồ hải sản?”
Ta vừa ăn vừa gật đầu “đúng, rât thích”
“về sau… ta đều giúp nàng gỡ xương” lời này chỉ được nói trong phòng riêng thôi.
“đúng, cả đời giúp ta gỡ xương, bóc vỏ tôm” ta mặc kệ là lời trong khuê phòng hay không, cao hứng liền nói.
Hắn trầm mặc một hồi “nếu không có ta, sau này con chúng ta giúp nàng” ta muốn lão công, không cần đưa nhỏ, về sau có con, nói không chừng là ta gỡ xương cho chúng.
“muội muội, ngươi có?” mĩ nữ tỉ miệng ngoác rộng, thiếu chút phun cơm đằng mũi.
Ta liếc Hàn một cái, xấu hổi “ách, không biết”
Mĩ nữ tỉ nhìn Hnà “muội phu, chẳng phái biết chút y thuật sao? Muội muội đã có chưa?”
“không biết” hắn bình thản trả lời/
“muội muội, đưa tay ra cho ta xem mạch” mĩ nữ tỉ buông bát cơm, đưa tay ra đòi chẩn mạch cho ta.
“không cần, ta không biết mình có hay không, có cũng tốt mà chưa có cũng tốt”
Hàn chợt đưa một con tôm vào bát ta “đừng ăn nhiều ớt”
“ta thích ăn ớt” ta thích ớt, hơn nữa phải là ớt cực cay.
Hắn không nó gì, đổi đề tài “muốn chan canh không?”
“không cần” ta vô tình liếc mắt hắn một cái,ngay cả cơm còn chưa động, lập tức kinh hô “chàng không cần vậy, chính mình chưa có ăn gì?”
“để nàng ăn trước”
Ta dù không cảm động không được, nước mắt muốn rớt xuống “chàng không ăn, ta cũng không ăn”
“hảo” nhìn thấy ta như vậy, Hàn cũng bưng bát cơm lên chậm rãi ăn. Ta quả thực rất cảm động, không kìm được ôm eo hắn
“chúng ta ra ngoài chút được không?”
“được”
Cực Phẩm Khí Phụ Cực Phẩm Khí Phụ - Sở Sở