Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: Sở Sở
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 122 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 365 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:28:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 76
ắn đem ta ôm lấy, ánh mắt không li khai thân thể ta. Đem quần áo ta vứt sang một bên, ánh mắt y nhiên chằm chằm nhìn ta. Ta tuy thần trí có điểm không rõ, cũng có chút ý thức, bị hắn thấy thì mặt cũng đỏ bừng, ngượng ngùng cúi đầu: “ ngươi xem cái gì? Ta phải mặc quần áo”
Hắn quả thực đem ta ôm chặt, chậm rãi hôm nên cần cổ tuyết bạch, ta cả kinh, thân thể run run. Nghĩ muốn đẩy hắn, rồi lại không tự chủ được ôm chặt hắn.
Hàn cuồng nhiệt thở hổn hển, ở bên tai ta nói: “ Vân nhi, ta yêu nàng”
“không được, hiện tại không được, ngươi đã nói, động phòng hoa chúc…” ta không biết sao thực tâm nói.
“ ta không thể chờ, muốn ngay bây giờ!” tay hắn xoa khắp thân thể ta, thân mình ta cơ hồ run lên.
“không được… chán ghét… ngươi đầy là… cường bạo” vẫn nghĩ tới một ngày, hiện giờ ta lại cảm thấy sợ hãi, đây là một cảm giác xa lạ, xa lạ khiến ta sợ hãi.
“Vân nhi, ta sẽ thực ôn nhu, không cần sợ hãi” ánh mắt hắn thực sự ôn nhu khiến ta say, ở bên người hắn vô lực dựa vào người hắn.
Ta không có cơ hội nói thêm, hắn đã hôn lên môi ta, đầu lưỡi bá đạo tiến vào. Ta cả người tỏa nhiệt, quả thực muốn điên. Rõ ràng nghĩ muốn cự tuyệt, cư nhiên lại nghênh hợp. Cảm giác được hạ thể hắn có dục vọng, ta cố sức khép chặt hai chân, hắn lại dùng sức mở hai chân ta ra, bá đạo cùng ôn nhu tiến vào.
“ngô…” ta nhịn không được hừ một tiếng, hảo đau.
“hảo đau a” nói xong, nước mắt nhịn không được tràn ra, làm việc này khó chịu như vậy sao? Trước kia không biết a? đều từng đọc mấy cái tiểu thuyết YY, đều thấy người ta nói lần đầu hảo đau, thực không nghĩ sẽ đau như thế?
Hắn tiếp tục cúi đầu chậm rãi hôn ta: “ Vân nhi, ta yêu nàng”
Ta thở hổn hển, hàm hồ không rõ nói: “ ngươi… đây là cường bạo” nhưng lại nhịn không được thốt thêm một câu: “Hàn, ta thực yêu chàng, thực yêu chàng”
Bờ môi của hắn ở trên người ta tùy ý hôn: “ ngươi là của ta chỉ có thể là của ta” khí tức cùng rên rỉ tràn ngập khắp nơi, không khí chung quanh cũng trở lên vài phần ái muội.
….
Ta mệt mỏi, ngủ quên mất, đến khi mở mắt, mệt mỏi trên người vẫn chưa hề tan biến. Càng huống chi thương thế cảu ta chưa lành, hiện tại thực muốn cắn hắn một cái. Nhưng là, đầu óc ta hoàn toàn thanh tỉnh, vừa rồi xảy ra cái gì ta đều biết. Nghĩ muốn xoay người, thân mình căn bản không có khí lực để động đậy. Kì thực chủ yếu chính là vận động quá nhiều, còn có nguyên nhân là ta bị người ta ôm vào lòng, hơn nữa ôm rất chặt, ta không có đủ khí lực để thoát ra. nhưng… chúng ta ngủ ở đâu? Hoang dã a, hơn nữa… hơn nữa là… trần truồng. Tuy nhiên, trên người vẫn đắp một chút quần áo tứ tung lộn xộn… quả thực bộ dáng cực kì khó xem, nếu người khác nhìn thấy hẳn sẽ đem ta cắt tóc bôi vôi cạo đầu bỏ trôi sông giống thị Kính a? đây… hơn nữa là lần đầu tiên, tuy không phải khách sạn năm sao cao cấp, nhưng đến cả giường cũng không có, chỉ có thể nằm đây nhìn khách sạn ngàn sao?
Trong tình huống không động đậy, ta trợn to mắt trừng mắt hắn. Ta còn tưởng rằng hắn chính nhân quân tử, không nghĩ hắn thừa dịp lâm nguy, cháy nhà hôi của, tuy việc này sớm muộn cũng tới, nhưng nghĩ thế nào cũng có điểm cường bạo, hức, ta nhớ lần này, để sau này ta khỏe lại, đem hắn cường bạo đến chết (Hoa: ối… em sợ chị Vân quá… vừa khóc vừa chạy mất)
“ta có nhọ trên mặt sao? Nhìn cái gì?” đột nhiên hắn mở to mắt, ta hoảng sợ, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú, ta thực muốn hôn một ngụm. Đẹp trai như vậy làm gì, quả thực là câu dẫn nhân phạm tội.
Ta trừng mắt liếc hắn một cái, cúi đầu không nói.
“Vân nhi, nàng sinh khí?”
Ta miệng ngậm chặt không nói, quyết không nói.
“Vân nhi?” hắn ôn nhu kêu tên của ta, thuận tiện đem tay tiếp tục chiếm tiện nghi… lại ăn đậu hũ của ta, bình thường không nghĩ hắn thực háo sắc.
“đừng nói chuyện với ta, cháy nhà hôi của, thừa dịp ta bị thương, ngươi dám làm vậy với ta” ta thực tức giận nói.
“vân nhi, không cần sinh khí, đối mặt với nàng, ta không thể kiềm chế chính mình. Không có quan hệ, nàng sớm muộn cũng là người của nhà họ Mục” quả thực không thể tự kiềm chế, nếu không sẽ không thành như vậy. Kì thật cũng không thể trách hắn, nữ nhân yêu thích lại nằm trong lòng ngực, bất luận nam nhân nào cũng sẽ có ý tưởng này. Chủ yếu là, hai người đều không mặc quần áo, lại ở suối nước nóng là một địa phương tối dụ hoặc kích thích.
“ai nói ta phải gả cho ngươi?” đều chưa có cầu hôn.
“tâm cùng thân đều là của ta, trừ bỏ ta, nàng còn có thể cùng ai?”
“ta sẽ không cưới ngươi”
“ nàng dám nghĩ đến nam nhân khác, ta diệt môn nhà hắn” ách, bá đạo?
“có phải đem ta giết chung?”
Hắn cúi đầu, đem môi ta hôn thật sâu, cười nói: “ ta thương nàng còn không kịp, như thế nào giết nàng?” mắt ta muốn nổ đom đóm, lời này nhất định không phải người khác dạy hắn, hắn như thế nào có thể tự nói ra lời ngon tiếng ngọt?
“hừ, không nghĩ nói chuyện với ngươi” cũng không biết là thẹn thùng hay sinh khí, chính là đem đầu giấu vào ngực hắn.
Hắn đột nhiên ái muội cười: “ Vân nhi, ngày đó ở sơn động, chúng ta quả thực cái gì cũng chưa có phát sinh” đối với nụ cười của hắn, ta có điểm thực không quen, vừa đẹp trai lại cười kiểu hàn quốc… ách… ta bị hắn mê chết mất… ta mạnh mẽ nuốt nước bọt.
Ta trợn mắt: “ vốn sẽ không có, ngươi hiện tại mới biết?”
“nếu không phải tối qua … ta nghĩ sẽ tiếc nuối”
“tiếc nuối cái gì?”
Hàn tay chợt mạnh mẽ ôm ta cười nói: “ tiếc nuối mĩ nhân mà phí hoài, nhuyễn ngọc ôn hương mà ta lại để phí”
“hiện tại thì sao?” nếu ta chưa có bị ngu ngốc, thì hiện tại là bị ai đó ôm. Hắn cười tủm.
“hiện tại… nàng chính là ở trong lòng ta” khụ… đối với biểu tình của hắn ta thập phần không thể tiêu hóa.đều đã quen hắn lạnh như băng, đột nhiên hắn biến đổi như vậy, ta thực muốn đem mắt móc ra, đem tai cắt ra.
Ta than thở nói: “ hôm qua… chàng là thanh tỉnh?”
“ân”
“nếu thanh tỉnh, nếu biết ta là tấm thân xử nữ, chàng như vậy… vì sao mạnh mẽ như vậy… có ý tứ gì?” lời nói này sao lại có vài phần ái muội đâu, nhưng là, ta thực bi thảm, toàn thân đau nhức không thể động đậy. Đối với miêu tả đau đớn trong tiểu thuyết ta vẫn thực hoài nghi, hôm qua thực sự đã trải nghiệm.
Đối với lời nói của ta, Hàn tuyệt không có điểm áy náy, mà ôn nhu cười nói: “ nàng không hi vọng ta như vậy sao?” ách, đúng, ta không có…hi vọng ngươi như vậy đâu?
Ta quệt miệng: “ đi tìm chết, ta hiện tại giống như tàn phế, nghĩ muốn tẩy sạch sẽ vết máu trên người, căn bản không thể động đậy” lời nói thực mất mặt.
“ta giúp nàng” nói xong không để ý phản ứng của ta, đem ta ôm lấy, kì thực ta không thể phản kháng, cơ bản không có thể lực.
Ta bị đặt vào suối nước, Hàn lại chăm chú nhìn ta, một chút ý tứ rời đi cũng không có, chẳng nhẽ ta thực hảo xem sao? Đúng rồi, đợi lát nữa hắn còn phải ôm ta trở về.
Ta một bên tẩy đi vết máu nơi hạ thể, một bên trừng mắt hắn. Hung tợn nói một câu: “ chán ghét, một ngày nào đó ta phải trả thù” Độc cô hàn đẹp trai thì không phải bàn, giáng người thì giống như mấy tượng thần hi lạp, ngày hôm qua hắn khi dễ ta, ta hiện tại có nên thảo chút công đạo?
“nàng sẽ trả thù thế nào?” làm gì? Hứng thú với phương thức trả thù của ta sao?
Ta tà tà cười: “ta phải…” nói xong cả thân mình nhảy tới hắn, hắn theo phải xạ ôm ta hỏi:
“ nàng làm gì?” không làm gì, chính là trả thù ta tà nhãn liếc hắn:
“ta phải trả thù” vừa dứt lời, đem môi hắn mạnh mẽ hôn lấy, hôn đến thiên hôn địa ám. Cả thân mình của ta cứ trần như nhộng giống như xà trườn trên người hắn, ánh mắt không hiểu từ bao giờ học được phệ tâm thuật của Thủy Vũ Mị, mị nhãn như tơ. Miệng khẽ ghé vào tai hắn phát ra tiếng rêng thực siêu lòng, kì thực không phải là ta nghĩ sẽ rên, chỉ là vì trên người thực nhiệt, không kiềm chế mà rên lên thanh âm đó. Ai, anh minh một đời, hủy hoại một đêm.
“ngươi là làm từ sát, như thế nào không có cảm giác?” lộng hắn nửa ngày, cư nhiên hắn chính nhân quân tử bất động. Ta thực ra cũng thấy hắn có điểm ẩn nhẫn, nhưng thực chính nhân quân tử. Ta bắt đầu tự kỉ chính mình, thực không ngờ không cách nào câu dẫn hắn, hảo tự kỉ a!
“đương nhiên không phải, ta sợ làm nàng bị thương” hắn nói xong, ánh mắt lại phát hỏa nhìn ta chằm chằm.
“như vậy?” ta kéo tay hắn, đặt trên bộ ngực sữa, đầu lại gần thêm một chút, cắn vành tai cảu hắn:
“bây giờ còn sợ không?”
Hắn thô dát rên rỉ một tiếng, ôm lấy ta: “ là nàng tự tìm tới” ta oa oa ở trên ngực hắn, thiết cười, tối qua hắn cường bạo ta, hiện tại đến ta cường bạo hắn. Ta chính là dù thế nào cũng phải đòi được công đạo, hắn đường đường là lão đại xã hội đen, bị nữ nhân cường bạo có phải là thực mất mặt?
Một hồi lâu sau,hắn cuói cùng buông tha ta.
“Vân nhi, bây giờ còn sinh khí?”
“vì sao không sinh khí?” ta ghé vào ngực hắn, lại nhẹ nhàng trả lời.
“nàng đã trả thù, hẳn là hết giận đi”
“chán ghét” ngừng một núc lại nói: “ ta nghĩ muốn trả thù ngươi cả nửa đời còn lại”
Hắn cười khẽ, dùng ngữ khí thập phần ái muội nói: “ cả nửa đời còn lại? Nàng chịu nổi không?”
Ta nầng cằm kiêu ngạo nói: “ ta còn sợ ngươi không chịu nổi”
“vậy thử xem” nói xong, tay hắn đã hoạt động trên tấm lưng trần của ta. Lại khi dễ ta, ta cũng không cam yếu thế, nhẹ nhàng cắn trước ngực hắn, hàm hồ không rõ nói:
“ ta phải trả thù chàng, để ngày mai chàng đến sức đứng dậy cũng không có, xem có thể đi tranh đoạt võ lâm đại hội không?”
“dám xem thường ta?” nói xong lại đè ta xuống… tiếp theo một trận điên cuồng…
Trả thù rồi lại trả thù, ta không nhớ rõ trả thù baio nhiêu lần? Chỉ biết là hai người chúng ta đều là mồ hôi, ái muội muốn chết. Cùng một chỗ trong thời gian dài như vậy, lần đầu tiên thấy hắn ôn nhu như vậy. Đều nói nam nhân trên giường là tối nghe lời, hôm nay xem như kiến thức. Ta rõ ràng là một nữ tử ngoan ngoãn, ngày hôm nay lại giống như dâm phụ, ngẫm lại thực thẹn thùng.
Mặc quần áo, phát hiện trên áo của ta còn vương vết máu, nhưng lại không có cái gì khác, đành phải mặc lên.
Thật sự quá mệt mỏi, lại nằm trên đất một hồi alau, thẳng đến thái dương đều đã chiếu đến mông, hai người chúng ta mới mỏi mệt đứng lên.
Kết quả là, vừa đứng lên, ta lảo đảo, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất. Hàn vội vã đỡ ta, ôn nhu nói:
“thực đau sao?”
Ta thành thật gật đầu: “ thực đau, đợi lát nữa võ lâm đại hội, phải làm sao?”
“trở về, dùng nước ấm tắm, nàng liền thoải mái” nói xong ôm ta. Ta hồng mặt:
“không còn kịp, chàng trận đầu, ta trận hai”
“còn có khí lực sao?”
Ta cúi đầu, làm nũng nói: “ làm sao bây giờ, đều tại chàng, khiến ta mệt cả đêm” ách, lại lời nói ái muội đâu?
“ là nàng câu dẫn ta”
“nào có, rõ ràng là chàng cường bạo ta”
“hảo, ta sai rồi, tối nay để nàng trả thù ta là được”
Cực Phẩm Khí Phụ Cực Phẩm Khí Phụ - Sở Sở