Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Sở Sở
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 122 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 365 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:28:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 65
ởi vì đọc thư, ta vẫn ngủ không được, đi đến cửa sổ, trong lòng kêu một cái phiền. Chợt nghe có người cười nói:” Như thế nào? Trong lòng thực phiền táo sao không?” Ta vừa quay đầu lại, thấy sư phụ chính cười mị mị đích nhìn thấy ta.
Ta quyệt miệng, nói:” Sư phụ, người mới nhớ tới ta a.”
Sư phụ cười nói:” Ta vẫn nhớ về ngươi, nhưng là chủ biên tập rất bận, ta không thể quấy rầy a.”
Ta hừ một tiếng,” Sư phụ, ngươi đừng đả kích ta. Ta hiện tại buồn bực chết.”
Sư phụ sờ sờ tóc ta, cười nói:” Không thể tưởng được a, Ý Vân của ta cũng có thể vì tình mà khổ sở.”
Ta sầu mi khổ mặt nói:” Sư phụ, ngươi có việc, nói thẳng đi, đừng theo ta quanh co lòng vòng.” Nàng là vô sự không đăng tam bảo điện.
” Rất nhanh chính là võ lâm đại hội, ngươi sẽ không tính toán võ công như ba chân miêu đi đấu?” Thiết, ba chân miêu cũng là nàng dạy.
Ta lạp hạ mặt,” Ta là của người, còn không phải ngươi dạy đích, ba chân miêu, người hảo ý tư nói.”
Sư phụ cười nói:” Không có quan hệ, biết ngươi phải tham gia võ lâm đại hội, đặc ý tìm đến giáo ngươi võ công đích.” “thực sự?” ta kinh ngạc hỏi.
Sư phụ cười: “ chợt rút ra phượng vũ trên tóc ta, thân hình chợt động.
“Kinh hồng nhất kiếm”
“cái gì?”
Ta còn chưa kịp phản ứng, thân hình nàng đã lại xoay chuyển: “ lưỡng tình tương duyệt”
“Hoa tiền hạ nguyệt”
“thiên đực song phi”
“sinh tử cùng tùy”
“thiên hạ vô song”
“lưu lạc thiên nhai”
“hoa rơi nước chảy”
Chiêu thức của sư phụ đều cực kì sắc bén, nhưng thoạt nhìn lại nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, phiêu dật linh động. Hơn nữa nhìn mặt nàng còn hàm chứa thẹn thùng, hoàn toàn là bộ dáng thiếu nữ hoài xuân. Nghe chiêu thức cũng biết đây là bản ghi chép tình yêu, đều già như vậy rồi còn không có đứng đắn…
Nàng đem kiếm đưa ta nói: “ thế nào?”
Ta lắc đầu trả lời: “ thế nào cái gì? Phượng vũ kiếm pháp sư phụ đã dạy rồi” nàng đã dạy ta, nhưng lại lừa ta nói cái gì thái cực diễn hóa lí thuyết, khi đó ta còn ngu ngốc tin tưởng.
“ngươi thực là đầu heo” sư phụ hận muốn một chưởng đập chết ta: “ phụng vũ kiếm pháp tổng cộng tám chiêu, mỗi chiêu đều bác đại tinh thâm, chân chính phụng vũ, luyện thành phiêu dật linh động, mĩ mạo như hoa. Lại nhìn ngươi dùng thế nào? Quả thực giống bà bán thịt ngoài chợ. Về sau đừng nói là đệ tử của ta” biết tính cách ta như thế nào? Ta lại có thể yểu điệu thục nữ hay sao? Kiếm pháp này căn bản là không hợp ta luyện. Ta nhu nhu ót, không tức giận nói:
“sư phụ a, ta không có khinh công, nội lực cũng không, chỉ có thể dựa vào chút tây dương kiếm, người ta bay tới bay lui, ta có thể đuổi theo sao?”
Sư phụ giận dữ nói: “ ngu ngốc, không có nội lực chả nhẽ không biết đi luyện?”
Ta tức giận trừng mắt: “ sư phụ có phải già rồi lẩm cẩm, người ta đều là cao thủ mấy mươi năm tu luyện, ta luyện một hai ngày đòi đi đánh người ta, hơn nữa, có ai dạy ta>?”
“ai, đều là bách hiểu sinh, vì cái gì khai sinh bách hiểu đường? Ngươi hiện tại đầu đều là báo chí, đối với võ công lại không có chút mảy may động tâm?”
“sư phụ, có quan hệ sao? Cho dù ta muốn luyện cũng phải có người dậy chứ? “ nàng nói làm ta tức đến độ nhảy dựng lên, nàng ta thực không biết nói lí.
“ngươi ngu ngốc, Mộ Dung gia giấu nhiều bí tịch võ học như vậy, sao khi trước không lấy trộm ra?”
Ta bực mình nói: “ khi đó ta còn là trốn đi, thế nào nhớ ra?”
Nàng bất đắc dĩ hừ lạnh: “ chiến tiện nghi của tiểu bạch, bảo hắn truyền thụ lại nội công cho ngươi, hắn ít nhiều cũng có 30 năm công lực a” thời không, ta đồng cảm với lão a, có lão bà như vậy ngươi số khổ.
“nhưng một tháng sau đã là võ lâm đại hội, ngươi sẽ không nói ta trong vòng 1 tháng luyện ra mấy chục năm nội lực và khinh công?” ta biểu tình so với nỗi oan Thị Kính còn khổ hơn.
Sư phụ liếc mắt một cái, chậm rãi phun một hơi: “ ngồi khoanh chân trên giường”
“a?” ta mặc dù không biết nàng định làm gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo. Sư phụ ngồi tọa đối diẽn, thô lỗ đem tay chọt chọt lên người ta khiến ta nhột nhạt không thôi, sau đó hai tay chưởng vào ngực và đỉnh đầu ta, ta dù ngu ngốc cũng hiểu nàng định dậy ta nội công.
“nhắm mắt, dồn khí đan điền”
“đan điền ở đâu?” ta thập phần ngu ngốc hỏi. Nếu để người thé 3 nghe thấy, nhất định cười đến chết.
Sư phụ phi thường giận dữ nói: “ ngươi đi tìm chết?”
Nàng hung dữ nói: “ ngươi cảm thấy trong người có dòng khí lưu truyển, nhớ lấy lộ trình của nó, cảm nhận nó, ngươi còn ngu ngốc nghe hiểu không?”
Hảo hung dữ, thời không đại thần a, ta thực thay ngươi cảm thấy bi ai, chịu được nàng ta mấy ngàn năm, ta là tự hỏi ngươi thế nào sống đến ngày nay?
Ta đáng thương hỏi: “ đan điền ở đâu? Về sau còn phải tự luyện”
“đừng nhiều lời vô nghĩa, lát ta giáo ngươi” vừa dứt lời, ta lập tức cảm giác có một cố khí lưu như hồng thủy đổ vào cơ thể, cảm giác thập phần khó chịu.
Khí lưu dần dần lan truyền toàn thân khiến ta phát sốt, rồi cảm giác muốn trương phồng ra, ta thực nghĩ mình không phải bong bóng a.
“Ý Vân, ngươi không cần loạn nghĩ, chỉ cần tĩnh tâm cảm nhận nội lực lưu chuyển, hiện tại ta hướng nó tới đan điền, nhớ kĩ, về sau ngàn vạn lần đừng luyện sai” nghe sư phụ nói, ta có ngu như bò cũng phải bình tâm mà thả lỏng tâm tư.
Cứ như vậy 2 chúng ta ngồi truyền công không biết bao lâu, đến khi ta toàn thân cảm giác muốn rạn lứt thì nàng mới dừng lại, nàng nhẹ nói:
“mau, lưu chuyển khí giống như vừa rồi ra dạy ngươi”
Ta ngoan ngoãn nghe theo, khẽ hé mắt thấy nàng một đầu đầy mồ hôi liền không nhịn được hỏi:
“sư phụ, người truyền cho con bao nhiêu năm nội công?”
“10 năm” nàng trợn mắt: “ ngươi muốn bao nhiêu năm, sư phụ ngươi 60 đã quy tiên, chỉ có 50 năm công lực, hiện chỉ còn 40 năm”
“sư phụ, ngươi dạy ta thế nào luyện, vừa rồi mới chỉ là bình ổn khí tức mà thôi”
“không nóng nảy” nàng với tay đưa kiếm cho ta: “ thử dùng một chiêu hoa tiền hạ nguyệt”
“nga” ta tiếp kiếm, bướ xuống dường, tùy tay xuất ra chiêu thức, nhưng mới luyện lửa hồi thì sư phụ giận dữ:
“ngu ngốc, có nội lực sao không dùng”
Ta thập phần thảm thiết nói: “ là không biết dùng a”
“ đem khí rót đan điền, rồi từ đó lưu chuyển khí tới cánh tay, ta như thế nào thu một đồ đệ ngu ngốc như vậy?”
Ta nghe theo nàng, đèm nội lực đưa vào cánh tay, tùy tiện vẩy một kiếm, trực tiếp cái nến bị cắt làm đôi… ách, cắt đứt được ngon nến?
Sư phụ cười cười: “ kiếm khí tốt”
“sư phụ, thanh kiếm này không sắc bén” vẫn là phượng vũ tốt a.
“ngu ngốc, ngươi nghĩ bằng đầu gối sao? Cao thủ chân chính là dùng kiếm khí đả người” ha, ta không dùng kiếm khí đã là thiên hạ đệ ngũ, nếu có kiếm khí… thỉnh lão cha làm đệ nhị được rồi.
Ta thè lưỡi nói: “ biết”
Sư phụ vừa lòng gật đầu: “lại đây, dạy ngươi vài câu khẩu quyết, về sau chiếu luyện là được”
Sư phụ loạn bát tao một hồi, ta cũng không thể hiểu được, dù sao có chết cũng phải nhớ. Nàng nói hiện tại không hiểu, luyện ắt phải hiểu.
Bất chợt sư phụ ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ rồi nói:
“Ý Vân, sư phụ có thể làm đều đã làm, về sau hảo hảo luyện tập” ta muốn hôn mê, ta không phải tôn ngộ không nha, làm sao học 1 tối liền thành tài?
Ta nheo mắt:” Quên đi, tiểu bạch nói phải đem 30 năm đích lực truyền cho ta, ta cũng là cái cao thủ.”
Sư phụ đưa cho ta một phong thư, cười nói:” Ngươi là không có cơ hội được công lực của hắn.”
” Vì cái gì a?” Ta bên hỏi bên mở thư.
Sư phụ cười cười:” Vì cái gì? Hắn hồi hiện đại.”
” Cái gì?” Ta kích động trực tiếp nhảy dựng lên,” Hắn như thế nào không có theo ta nói? Ít nhất chào ta một tiếng.” Kỳ thật là tham đồ người ta công lực.
Sư phó vẻ mặt áo não” Đừng nói nữa, khi thời kia hỗn đản uống rượu,thế nào lại đem tiểu Bạch nhập hồn vào kẻ nào đó. Kẻ này không ngờ dương thọ ngắn ngủ, hồn phách hắn tiến địa phủ ta mới phát hiện đã xảy ra chuyện. Vội vàng vội vội đem hắnquay về hiện đại. Vốn là nghĩ muốn đem công lực đưa cho ngươi, nhưng là không kịp, đành phải ủy khuất ngươi. Hắn hiện tại đã muốn trở lại hiện đại,. Hắn sẽ có hoàn toàn mới đích cuộc sống, ngươi không cần lo lắng.”
” Kia.. Như vậy a.” Ta mất mác nói:” Không có hảo hảo cáo biệt, thật sự hảo tiếc nuối.”
Sư phó chân thành nói:” Không có cái gì tiếc nuối, thiên ý như thế đi. Hắn ở địa phủ viết một phong thư, nhờ ta đưa cho ngươi. Ngươi chậm rãi xem đi, ta đi đây.”
” Sư phó a, có rảnh đến xem ta.” Nàng là ta ở trong này là duy nhất hiện đại thân nhân.
” Hảo,tái kiến.” Nàng nói xong nâng tay huy một chút, chậm rãi trở nên trong suốt, cho đến biến mất.
Mở phong thư của tiểu bạch ra, ta lấp tức chố mắt,” Thân yêu đích sư tỷ, đương ngươi xem đến này phong thư đích thời điểm, ta đã muốn trở lại hiện đại. Biến trở về bạch hiểu, biến hồi cái kia tay không phược kê lực đích thư sinh. Trăm hiểu đường liền giao cho ngươi, phải giúp ta quản lý hảo nga. Còn có của ta bốn đồ đệ, tất cả đều phó thác cho ngươi. Đương nhiên, sư tỷ đích trí thương ta tin tưởng. Sư tỷ, ngươi cùng mục hàn nhất định thực ân yêu đi, nói thật, ta ghen tị hắn, hắn bằng cái gì được đến của ngươi thanh lãi? Ghen tị về ghen tị, ngươi như vậy yêu hắn, ta này làm sư đệ đích, chỉ có thể chúc các ngươi bạch đầu giai lão, ân ân yêu yêu. A a, thời gian không cho phép, vô nghĩa không nhiều lắm nói. Sư tỷ…
Có câu ở lòng ta lí giấu30 năm. Ý vân, theo gặp được ngươi bắt đầu, ta liền thích thượng ngươi. Ta không nghĩ làm ngươi trong mắt đích tiểu sư đệ, nghĩ muốn làm của ngươi bạn trai. Ý vân, ta thích ngươi. Vẫn muốn gọi của ngươi tên, hôm nay rốt cục như nguyện. Nhiều kêu vài tiếng, ý vân, ý vân, ý vân. Sư tỷ, khi ta cái gì đều không có nói đi, chúc ngươi hạnh phúc, tái kiến!—- tiểu sư đệ kính thượng.” Kia trương tràn ngập hắn thiệt tình đích chỉ bay xuống trên mặt đất, đại tích nước mắt điệu ở mặt trên. Sư đệ a, ngươi gì khổ đâu. Ngươi sẽ có một cái rất tốt đích nữ tử, so với ta hảo rất nhiều rất nhiều. Bảo trọng, ta sẽ vĩnh viễn chúc phúc của ngươi.
(e hèm, đây là nguyên văn của tiểu bạch, ta sẽ để nguyên bản convent, thứ nhất là lười, thứ hai là tôn trọng hắn… độc giả: ngươi hay là để nguyên chữ trung quốc pot lên trường tồn đi… Hoa: cầm dép chạy mất)
Ngày hôm sau, bách hiểu đường long trọng tuyên bố, Bách Hiểu Sanh chính thức thoái ẩn giang hồ, cũng quay về cố hương của mình. Ở Giang hồ nguyệt báo, ta cũng sẽ long trọng khan đăng. Hắn đến cổ đại 30 năm, có thể đạt thành tựu như vậy, không giả việc này, không uổng kiếp này sinh ra. Hắn sáng kiến bách hiểu đường, cũng phát dương quang đại. Hiện tại hắn đem trăm hiểu đường giao cho ta, ta sẽ đồng dạng hội tiếp tục phát dương quang đại, đem bát quái sự nghiệp tiến hành đến lớn lao. Ta cũng đã Chậm rãi thích hoàn cảnh cổ đại, có lẽ ta còn không có học làm một lãnh đạo, chính là học xong như thế nào làm một cái người giang hồ. Ta long trọng tuyên bố, kiếp sống đồ ăn đểu của Mộ Dung Ý Vân chính thức chấm dứt, như vậy chấm dứt
Đồ ăn điểu cũng phấn đấu
*chú thích: kiếp sống đồ ăn đểu: tức là giả tạo, ở đây Hoa không tìm được từ nào thích hợp lên để nguyên.
Cực Phẩm Khí Phụ Cực Phẩm Khí Phụ - Sở Sở