Trong lúc vươn tới các vì sao, có thể bạn sẽ không thể chạm tay tới ngôi sao nào cả, nhưng chắc chắn một điều chân tay bạn cũng không phải lấm lem vì bùn.

Leo Burnett

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 197 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 627 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:56:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 183: Chương 180
ditor: Puck
Thiên Ca Tuệ xấu hổ trợn mắt nhìn hai bạn, “Buổi trưa tụi tớ có dậy ăn cơm.”
“Không đánh đã khai, ha ha ha...” Già Đại che miệng cười đến rất vui vẻ, ngay cả Lam Tạp cũng cười đến bả vai run run.
“Hừ... Hai cô nhóc hư! Có đau hay không vẫn lưu lại cho chính các cậu trải nghiệm đi, hừ hừ! Chẳng lẽ các cậu còn là...” Câu nói sau cùng, đến lượt Thiên Ca Tuệ chế nhạo bai người rồi.
Lam Tạp lẩm bẩm miệng oán hận nhìn thoáng qua, trong mắt Già Đại thoáng qua vẻ không được tự nhiên, ngay sau đó khôi phục, đêm đầu tiên của mình đã sớm cho tên đàn ông khốn kiếp kia!
Thiên Ca Tuệ ngược lại không phát hiện ra khác thường trong mắt Già Đại, bởi vì cô biết Già Đại vẫn chưa có bạn trai, cho nên rất tự nhiên đặt cô ấy vào hàng ngũ gái trinh.
Lại gần bên cạnh Lam Tạp, mặt nghiêm túc hỏi: “Tạp Tạp, cậu và Khúc Lại rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Già Đại cũng bu lại, ban đầu bọn họ cực kỳ tán thành và ủng hộ chuyện Tạp Tạp yêu Khúc Lại, thích thì theo đuổi, không có gì lớn. Nhưng mà đến bây giờ, thái độ của hai người bọn họ đã bắt đầu lay động, dù sao ba năm này Tạp Tạp trôi qua quá khổ, thầm nhủ trong lòng suy nghĩ chỉ có một mình Khúc Lại, nhưng vĩnh viễn không chiếm được bất kỳ đáp lại nào.
Thật sự không đáng giá.
Cho tới bây giờ Tạp Tạp đều rất ưu tú, không riêng gì là người nổi bật trong học tập trong lớp, vóc người cũng dễ nhìn, đó là một nữ sinh thoạt nhìn rất thoải mái rất tinh thần tràn trề sức sống, còn có tính cách sảng khoái và sáng rỡ của riêng cô gái Sơn Đông, nhiệt tình giúp người, tâm địa lương thiện.
Nhưng mà lại bởi vì yêu Khúc Lại, giữa hai chân mày luôn nhuốm một tầng ưu thương nhàn nhạt, làm cho người ta đau lòng.
“Giữa tớ và anh ấy trừ quan hệ thầy trò ra, cái gì cũng không có rồi.” Giọng Lam Tạp bình tĩnh đến khiến cho người ta nghe không ra buồn vui.
Nhưng Tuệ Tuệ và Già Đại đều hiểu, Tạp Tạp chính là chân chính tâm ý nguội lạnh, gần đây Khúc Lại và người phụ nữ tên Tần Hoài lui tới mật thiết, cả trường học cũng biết chuyện này, Lam Tạp hoàn toàn trở thành trò cười.
“Tạp Tạp, nếu như yêu quá cực khổ, tớ ủng hộ cậu buông tha, cõi đời này chỉ có một Khúc Lại, nhưng cũng không phải không thể có anh ta.” Thiên Ca Tuệ cầm tay Lam Tạp.
“Luôn chạy đuổi theo một người, Dieễn ddàn lee quiy đôn thật sự mệt chết đi, Tạp Tạp, đừng để cho mình quá mệt mỏi.” Già Đại từ từ thở dài.
“Ừ, ừ...” Lam Tạp cắn thật chặt môi dưới, không để cho mình bật khóc, bình thường cô luôn hết khả năng không đi nói tới người kia, không nghĩ tới, trước sau như một mà cười nháo, cố giả bộ cười vui, nhưng trong lòng lại như gai đâm đau đớn không dứt.
Người khác có thể không biết, nhưng Già Đại và Tuệ Tuệ biết. Có thể biết được bọn họ ở đại học, là may mắn của cô, có bạn bè như thế, còn cầu xin cái gì chứ?
Đêm nay, Lam Tạp suy nghĩ rất nhiều, có lẽ nên bỏ qua, kiên trì nhiều năm như vậy, suốt đại học lòng của cô đều đặt ở trên người anh, lo lắng cho anh; cao hứng dùm cho anh; khóc cho anh; cười cho anh...
Nhắm mắt lại, đầy trong đầu đều là bóng dáng của anh, chồng chất, xua đi không được, người này giống như chất độc xâm vào ngũ tạng lục mạch của cô, để cho cô không quên được nữa, cũng đả thương khiến cho cô thương tích khắp người.
Khi nhìn thấy anh ngày ngày ra ra vào vào cùng người đẹp tài trí tên Tần Hoài đó, chuyện trò vui vẻ, lòng của cô giống như bị một cây kiếm sắc bén nhọn đâm vào, đau như từng tấc từng tấc xé nứt.
Buổi sáng hai tháng trước tỉnh dậy ở trên giường của anh giống như mới ngày hôm qua, chân thật lại mơ hồ, thật ra thì rất muốn ngay mặt hỏi anh, rõ ràng không thích em, tại sao còn quan tâm em? Em uống say rượu mắc mớ gì đến anh? Tại sao phải đưa em về nhà anh? Cho em hy vọng tại sao lại còn mạnh mẽ ném rơi em từ trên trời cao?
Cô không dám hỏi, sợ đáp án chân chính sẽ khiến cho cô không đất dung thân, ngay cả tôn nghiêm cuối cùng cũng mất đi.
May mà còn hơn một tháng nữa sẽ rời khỏi trường học, như vậy cô cũng sẽ không gặp lại anh, cô muốn lựa chọn một thôn nhỏ trong núi thật xa xôi, cách xa tất cả nơi này, cách xa anh.
Tiệc tối đón người mới qua đi, Thiên Ca Tuệ lui tới cũng mật thiết với Chương Duyệt, có lúc trường học có hoạt động gì đó, Thiên Ca Tuệ cũng sẽ tích cực tham gia, thay đổi hình tượng khiêm tốn thường ngày.
Cô cảm thấy mình đã sớm có tiếng tăm ở ngoài rồi, một hai tháng cuối cùng này cũng không cần thiết, không có gì đáng kể lại nổi danh một chút.
Mà trải qua đêm đó khi Úy Nam Thừa ở dưới lầu kêu, mọi người cũng biết chuyện cô có bạn trai, người thổ lộ với cô cũng ít đi rất nhiều, hơn nữa gần đây mỗi sáng chuyển phát đưa hoa tươi đến trường học, huyên náo trường học mọi người đều biết.
Cũng ước ao người bạn trai có tiền như cô, hào phóng như vậy, mỗi sáng sớm đều đưa tới một bó hoa tươi danh quý đẹp đẽ, rất nhiều hoa gần như không mua được ở Trung Quốc, đây cũng quá xa xỉ rồi!
Trong lòng Thiên Ca Tuệ hiểu rõ ông xã vẫn còn canh cánh trong lòng lời hôm đó cô dạy đứa bé nói, nếu không sẽ không thay đổi phong cách thường ngày không tặng quà, cao giọng như vậy mà tặng hoa đến trường học.
Nghe tư vị tràn đầy sương mai trên bó hoa tươi, chỉ cảm thấy mùi thơm tỏa ra khắp nơi, trêu tiếng lòng người, nhưng cô cũng không tính toán cắm nó ở trong ký túc xá, bởi vì hạnh phúc của cô sẽ kích thích Tạp Tạp.
Cô không muốn như vậy, cho dù ngoài mặt Tạp Tạp không nói gì, nhưng cô biết cậu ấy sẽ đau lòng.
Có lúc cô cảm thấy năm nay thật sự là năm hạn bất lợi, hai bạn tốt bên cạnh đều bị tình yêu làm tổn thương, Bùi Phóng tên khốn kiếp chết tiệt kia lại vì lợi ích mà bỏ qua người bạn gái Yên nhi yêu mến sáu năm! Có cơ hội gặp được cậu ta, nhất định phải hung hăng mắng cậu ta một trận, thật là một con sói phụ lòng từ đầu đến đuôi!
Còn có Khúc Lại, bình thường nhìn qua lịch sự, dáng vẻ chính trực làm gương sáng cho người khác, lại đả thương người trong vô hình, luôn như gần như xa với Tạp Tạp, chưa bao giờ cho một lời nói rõ ràng! Quả thật tức
Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi! Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi! - Nam Quan Yêu Yêu