People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lee Mina
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 43 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 565 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:52:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12.2
hap 12.2: "Kí ức ngày mưa"- phần 2
.........................................................................
_____Cái ngày mà cả đời nó không thể quên_____
~ Xoảng! Bốp! Bịch!Keng!!! ~ Hàng loạt tiếng kêu vang vọng vào không gian
"Ông...."-Mẹ nó ngồi giữa đống thuỷ tinh, cầm bàn tay đang rướm máu của mình mà khóc.........Bà đã làm gì sai chứ?........
"Ly dị đi"-Người đàn ông lạnh lùng nói nhưng trái tim như đang rỉ máu........Phải.........Ông yêu bà rất nhiều......Thế tại sao?...?...?...?...?...?...
"Nhưng...Tại sao chứ?..."-Mẹ nó vừa nói vừa khóc, nước mắt ngày càng nhiều hơn
"Mẹ!!!"-Nó chạy đến, lo lắng nhìn xung quanh
"Ba không ngoan, sao ba đánh mẹ con. Ba hư"-Nó uất ức giật áo người
đàn ông mà nó gọi là "Ba" nhưng "Ba" nó chỉ lạnh lùng đẩy mạnh nó ra
*Phịch* Nó ngã xuống, mảnh sành đâm vào tay......Đây..... Chắc chắn là trò đùa......Tại sao người ba mà nó hết mực yêu quý lại lạnh lùng với nó cơ chứ
"Con gái, con có sao ko?"-Mẹ nó ghì chặt nó vào lòng
...Vết sẹo này...Đời đời nó sẽ nhớ... Nhớ cái ngày trái tim nó chết theo mẹ nó...
"Chị My"-Bé Min vừa chạy vừa khóc đến chỗ nó-"Hức! Chị có đau
ko?"-Bé min lo lắng khóc nấc lên
"E gái, Mẹ/Chị My, Bác"-Thiên và anh nó cũng chạy đến
"Cha, sao cha làm thế với mẹ con"-Anh nó tuy bằng tuổi nó nhưng già dặn hơn nó rất nhiều, anh nó đủ thông minh để hiểu chuyện gì đang xảy ra
.......Bỗng, một người phụ nữ không biết xấu hổ, hiên ngang bước vào.......
"Là tại vì mẹ mày không biết giữ đức hạnh. Dâm loàn với thằng đàn ông khác sinh ra bọn mày"-Người đàn bà tuy đẹp nhưng có giọng nói chua chát
"Bà nói láo"-Nó bật khóc
"Con nhỏ không biết điều, mày nên xem lại mẹ mày đi"-Bà ta cay nghiệt nói
"Bà câm miệng lại đi!!!"-Nó khóc ngày càng to hơn
"Mày nghĩ mẹ mày tốt đến vậy sao? Thực chất cũng chỉ là con ** mà thôi"-Bà ta nhếch môi cười man dại
"Nếu bà con nói nữa, tôi....Sẽ không tha cho bà đâu"-Min Min trở nên lạnh lùng
"Mày là cái thá gì! Hay cũng chỉ ăn bám ở cái nhà này"-bà ta nói
"Vậy sao? Bà có biết, bà cũng chỉ thuộc cái hạng đó không. E gái tôi không đến lượt bà nói đâu"-A nó cười, 10 phần đều là khinh miệt
"Mày..."-Bà ta cứng họng
"Minh, từ giờ, bà ấy sẽ là mẹ con và My. Con ăn nói cho lễ phép vào"-"ba" nó nói....Mẹ nó đau đớn.....Nó khóc to hơn
"Con không chấp nhận, dựa vào cái gì mà ba đòi ly dị mẹ con và cưới bà ta chứ?"-A nó tức giận
"Bác, cháu luôn nghĩ rằng bắc luôn sáng suốt trong mọi việc nhưng lần này cháu thật sự nghĩ sai rồi"-Thiên thất vọng nói
"Bác, Bác định để chị My không có sự ấm áp của một người mẹ sao? Bác định để chị My phải khóc sao?"-Min nói trong uất hận
"Chẳng phải có bà ấy rồi sao?"-Ba nó nói, ánh mắt dần lạc hướng
"Cháu không nghĩ bà ta sẽ mang lại cho chị My cái tình mẫu tử mà chị ấy đáng được hưởng đâu?"-Min càng ngày càng lạnh hơn. Bắt người chị gái mà cô yêu quý phải chịu đau khổ sao? Không có dễ vậy đâu
"Không có mẹ, con bé vẫn ổn thôi"-Ba nó dường như không quan tâm
"Bác...."-Min thất vọng nhìn người bác mà con bé lúc nào cũng ngưỡng mộ, đây không phải bác ấy...Thực sự không phải!!!
"Được, nếu ông đã muốn vậy"-Mẹ nó giờ mới lên tiếng..........Bà thực sự đã hết nước mắt để mà khóc vì ông rồi...........
"Bác/mẹ đang nói gì vậy?"-Thiên và anh nó ngạc nhiên
"Mẹ"-Nó khóc giật áo mẹ nó như níu kéo
"Con ngoan, không sao đâu con"-Mẹ nó hiền từ xoa đầu nó
"Bác, bác định làm gì?"-Min chợt cảm thấy có gì không ổn
"Min Min, nhờ cháu chăm sóc cho My nhé"-Mẹ nó mỉm cười nhìn Min
"Đương nhiên là vậy nhưng bác.........."-Min chưa kịp nói xong thì.........
*Xoẹt*Mẹ nó cầm miểng sành cứa qua cổ họng
"Bác/Mẹ/Linh!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"-Nó, anh nó, Min, Thiên, ba nó hét lên trong đau đớn
"Sao?Sao?Tại sao!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"-Ba nó gào thảm thiết. Đáng ra ông không nên làm vậy. Đáng ra ông không nên để ghen tuông lấy mất lí trí, không nên. Không!!!!!!!!!!!!
"Hức!Hức! Chính ông, chính ông đã giết chết mẹ tôi. Chính ông!!!! Mau trả lại mẹ cho tôi. Trả lại mẹ cho tôi"-Nó gần như mất hết lí trí lao vào ba nó
"Bác!!!!! Chị My!!!!Đừng mà!!!"-Min khóc lóc lao vào can nó. Min ũng đau lắm, rất đau
"Trả lại mẹ cho tôi.Hức! Trả cho tôi đi"-Nó gục xuống vai Min mà khóc
........Tất cả cũng chỉ tại bà ta, nếu bà ta không nói láo, nếu bà ta không mạo danh mẹ cô thì đã không có cớ sự này. Thì mẹ cô không phải chết. và bà ta đã nhận 1 cái chết ứng đáng. Chết ngay dưới tay Min, chết vì họng súng của anh nó, chết vì uống thuốc độc Thiên và trên hết là chết vì lòng hận thù của nó. Sau đó ba nó đã cố gắng bù đắp cho nó. Nhưng sự bù đắp đó lại là cưới một người đàn bà khác, sinh ra "em gái" nó. Nhưng nó có nhận được tình yêu, tình mẫu tử không? Không. Chỉ toàn nhưng lời cay nghiệt, nhưng lần bạo hành dã man mà thôi. Vì vậy nó quyết định theo con đường của Min. Theo cậu nó (bố Min là ông chùm của thế giới đêm), bước chân vào thế giới đêm.......
........Rồi nó gặp hắn, người mà sau này khiến nó rũ bỏ nhưng thù hận trong tương lai mà nó không hề hay biết.......
__________________________E.N.D Chap 12.2________________________
Công Chúa Của Băng Công Chúa Của Băng - Lee Mina