When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Văn Sang
Biên tập: Vũ Văn Sang
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 900 / 3
Cập nhật: 2015-06-19 16:58:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
ốc nước sấu đá
Do thích uống trà nên mình mua hẳn riêng một cái cốc sứ để dùng. Dưới đáy cốc có có hàng chữ “Chuan Kuo...Made in VietNam”. Nước sứ đẹp, mỗi buổi sáng bật máy tính, tôi đi pha một ấm trà bằng cái cốc đó, uống thấy rất thích.
Nhưng có lẽ cái gì cũng thế, hồi mới mua rất đẹp nhưng dần dần trông “cũ kiểu dễ thương” theo thời gian. Cái cốc ấy một bên tai cốc bị nứt, được gắn lại chắc bằng keo 502. Có thể chị dọn phòng sơ ý làm rơi, rồi dùng keo gắn lại.
Công ty tôi may mắn tìm được chị dọn phòng đợt này cẩn thận hơn chị trước. Các thùng rác bằng nhựa đều không lót túi lynon, đến cuối ngày chỉ đem tất cả thùng rác con đó ra khu riêng của tòa văn phòng để đổ vào một cái túi lớn. Chị bảo, dùng túi nhựa lót cũng tiện, thùng sẽ sạch nhưng như vậy sẽ mất rất nhiều túi và ô nhiễm môi trường.
Chị cẩn thận như vậy nhưng cũng có lúc không may làm vỡ. Ví như cái cốc sứ của tôi. Nhưng tôi thấy cũng bình thường vì mọi thứ vỗn sẵn vô thường mà. Mà cũng hay, mỗi lần uông trà tôi lại có dịp để ý nhiều hơn, vì có cảm giác cái quai nó sắp tuột xuống. Nên tôi phải nâng nhẹ nhàng và từ tốn.
Hôm nay người bạn cùng phòng mang đi một lọ sấu to. Cô mời tôi một cốc. Tôi trêu: “Anh phải uống nhiều cơ”. Cả hai đều cười. Tôi nói tiếp: “Đùa đấy, cho anh một chút thôi, mai a còn xin tiếp”. Những nụ cười giúp chúng tôi tươi mát và thoải mái hơn trong công việc.
Trong cốc có ba quả sấu, ba viên đá nhỏ. Tôi uống một ngụm nhỏ. Ngâm trong miệng một lát thấy mát lạnh, thấy có cả vị gừng nhè nhẹ, một chút chua chua, một chút ngọt ngọt, và thơm. Ngoài cửa kính, xa xa những tia nắng của mùa hạ đang buông xuống. Hình ảnh một cậu bé mười lăm tuổi đạp xích lô, mặc chiếc áo đen, mồ hôi nhễ nhại uông cốc nước sấu đá bên vệ đường ngày nào hiện lên trong ký ức.
Cậu bé mười lăm tuổi ngày ấy và tôi giờ đây là hai con người? Hay vẫn chỉ là một? Rõ ràng không phải hai mà cũng chẳng phải một. Như hạt cải và cây cải, đều là một sự tiếp nối. Uông tiếp một ngụm nước sấu, tôi mới nhớ một đoạn đã từng đọc đâu đó “Tri giác của con người thường bị kẹt vào các ý niệm như Có-Không, Được-Mất, Phải-Trái, Còn-Mất, Một-Khác, Đi-Đến, Thường-Đoạn, Sinh-Diệt v.v… Người đến với Phật pháp phải vượt thoát, không để bị kẹt bởi các ý niệm này”. Mãi đến giờ tôi cũng chỉ hiểu một chút, vẫn còn lơ mơ.
Sau giờ chợp mắt nghỉ trưa khoảng ba mươi phút. Ly nước sấu và nụ cười của người bạn đồng nghiệp như một làn gió tươi mát tiếp thêm năng lượng. Hương gừng từ cốc sấu, xen lẫn tiếng lẹt xẹt từ chiếc máy in kim…một buổi chiều làm việc đã bắt đầu.
Cốc Nước Sấu Đá Cốc Nước Sấu Đá - Vũ Văn Sang