Thành công có nghĩa là thoát khỏi những nếp nghĩ cũ kỹ và chọn cho mình một hướng đi độc lập.

Keith DeGreen

 
 
 
 
 
Tác giả: Cát Lâm
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 92 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 490 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:47:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 79: Mặt Nạ Hoàn Hảo
u là ng` dậy sớm nhất vì phải đưa e Fox đi dạo vào buổi sáng. Ra đến cổng, Ju suýt nữa thì rụng tim khi nhìn thấy tình trạng của Jun và Jay lúc này.
“AAAAAAA……….” Vậy là tiếng hét động trời đã vang lên đánh thức mấy ng` kia. Cả bọn vùng dậy chạy ngay đến chỗ phát ra âm thanh kinh khủng đó xem đã xảy ra chuyện j`. Ng` nào ng` ấy mắt chữ A mồm chữ O khi trông thấy 1 cảnh tượng ko thể sốc hơn trước mặt. Chẳng là Jun và Jay đang ngủ ngon lành ko hay trời đất là j` vs tư thế ko thể thân mật hơn: Jun ôm chặt lấy Jay, Jay tựa đầu vào ngực Jun mà ngủ. Thật là hâm mộ 2 ng` này, ngay cả ngồi mà cũng ngủ ngon đk như kia, trong khi mấy ng` này chăn ấm nệm êm chưa chắc đã ngủ đk.
Sau vài phút đứng hình thì cả bọn cười như 1 lũ chốn trại, cười ra nước mắt. Cười chán chê rồi thì ms ra gọi 2 a chị kia dậy. 2 ng` kia mở mắt ra thấy mình đang ôm ng` còn lại thì đẩy nhau ra và hét toáng lên, mặt còn đỏ như gấc làm mấy tên kia đk 1 phen cười như điên nữa.
- Ko phải ngại đâu, tụi này đã thấy hết rồi – JK vẫn ko nhịn đk cười.
- Mình……ko phải như m.n nghĩ đâu – Jun ấp úng.
- Tại sao a lại ôm tôi như thế hả? – Jay hét vào mặt Jun.
- Tôi phải hỏi cô ms đúng. Mà sao cô chưa về VN?
- Tôi ko về nữa, tôi sẽ ở đây để ăn bám a.
- Cô……..
- Tôi làm sao?
- Thôi, ko cãi nhau nữa, vào VSCN đi rồi còn ăn sáng mà đi học.
Trong khi mấy ng` kia vui vẻ vì đk xem 1 bộ phim tình cảm ko thể nào sến hơn thì chỉ có Bora hậm hực đi vào trong nhà. Nhỏ ta nhìn thấy cảnh đó chỉ muốn lao vào đập cho Jay 1 trận cho xong nhưng tình hình hiện tại ko cho phép. Nhỏ ta sẽ tìm cách trả thù.
“Cô cứ đợi đó, rồi a Jun sẽ thuộc về tôi”
Jun và Jay cứ lừ lừ nhau suốt từ dưới cổng lên đến phòng. Đến đánh răng cũng ko ng` nào chịu nhường ng` nào. Vậy là mãi 15 phút sau m.n ms đk ăn sáng vì phải chờ 2 a chị này. Trong bữa ăn cả 2 vẫn còn hặm hẹ nhau mãi. Bora hôm nay xin phép đi học trước, nhỏ ta tự đi = xe buýt.
Jun đến trường vs 1 tâm trạng ko thể nào tệ hơn. H mà có tên nào động vào nỗi đau của cậu thì cứ xác định là sẽ bị ăn tẩn. Tự nhiên lại trở thành trò cười cho ng` khác, đúng là ức chế mà.
Vậy là buổi sáng kết thúc 1 cách nhanh chóng.
--------------------------
2 pm
Jay đang ngồi chơi game ở phòng khách. Dạo này cũng ít phải đi học nên nhỏ chơi game để giết thời gian. Ice thì đang nướng ở trên phòng, còn mấy chàng kia thì đến buổi fan-meeting rồi. Người nổi tiếng mà lại, ít khi có thời gian rảnh rỗi ở nhà lắm. Ko đi học thì lại phải đi tập vũ đạo, đi chụp hình cho các tạp chí, quay quảng cáo, đi từ thiện, rồi lại truyền hình thực tế,… Vậy là cứ đến buổi chiều thì nhà vắng tanh, chỉ có mõi mấy đứa con gái ở nhà. Ngày trước có nó thì còn vui chứ, h con nhỏ Bora ở đây nhỏ cứ cảm thấy thế nào ý. Nhắc đến ms nhớ, con nhỏ Bora cũng lặn mất tăm từ trưa tới h ko rõ mặt mũi đâu cả. Game đang đến lúc gay cấn thì tự nhiên nhỏ nhận đk 1 tin nhắn hình. Bực mình, ko biết kẻ nào đáng ghét phá hòng h phút huy hoàng sắp tới của nhỏ nữa. Nhỏ thoát ra và nhấn vào hiển thị tin nhắn. 1…2…3s… mắt nhỏ mở to hết cỡ, dán vào màn hình. Ng` trong hình chẳng phải là con nhỏ Bora sao? Bộ đồ cô ta mặc ko thể lẫn vào đâu đk. Cô ta… đang cùng 1 chàng trai có thân hình giống Jun bước vào khách sạn. Kia rồi, chính là khách sạn RR. Lại 1 tin nhắn nữa đến, lần này thì có cả số phòng luôn: 102. Ko biết ng` gửi tin nhắn này đến có ý đồ j` nhưng nhỏ ko còn thời gian để suy nghĩ nữa. Nhỏ vẫn sống ở đây mà còn dám làm cái chuyện đáng xấu hổ đó. Thật là ko ngờ.
Nhỏ lấy xe chạy đến khách sạn RR. Đến nơi, nhỏ nhanh chóng đi tìm căn phòng đó. Đi hết cả cái hành lang dài 300m cuối cùng nhỏ cũng tìm đk căn phòng mang số 102.
Cửa phòng ko khóa. Nhỏ đang phân vân xem có nên vào đó bắt quả tang 2 ng` kia vụng chộm ko hay nhỏ sẽ đứng ngoài, sẽ thử xem khả năng diễn xuất của 2 ng` kia cao đến đâu. Dù biết mình sẽ rất đau nhưng nhỏ quyết định chọn cái thứ 2. Vậy là nhỏ đứng từ ngoài nhìn vào bên trong, 2 ng` kia………..
- A Jun, từ từ đã nào.
Nhỏ ko thể nào ở cái nơi này thêm 1s nào nữa. Trái tim nhỏ như bị bóp nghẹt vậy, nước mắt cứ thế mà trào ra ko có cách nào ngăn lại đk. Nhỏ chạy đi thật nhanh, nhỏ sợ mình sẽ ko kìm đk cơn giận mà nhào vào giết chết 2 ng` kia mất.
Nhỏ phóng xe về nhà theo bản năng. H chỉ có ng` đi đường tránh nhỏ chứ nhỏ ko tránh ai cả. Rất may mà có thể về nhà 1 cách an toàn. Nhỏ chạy vào phòng khách, úp mặt vào ghế sofa mà khóc. Ko biết đây là lần thứ mấy nhỏ khóc vì Jun rồi. Nếu cậu ko thích thì ko cần miễn cưỡng chấp nhận cuộc hôn nhân này. Tại sao lại đồng ý để nhỏ nuôi hi vọng cơ chứ. Hi vọng rằng 1 ngày nào đó hp sẽ mỉm cười vs nhỏ, nhưng tất cả chỉ là mình nhỏ tưởng tượng mà thôi. Đau. Cái cảm giác này thật khó chịu, nó làm cho nhỏ tưởng như sắp ko thở đk nữa. Hô hấp vs nhỏ ngày càng khó khăn, nhỏ hít thở thật nhanh để tìm kiếm ình chút ko khí, mặt nhỏ tím dần vì ko thể thở đk.
Đúng lúc đó, Ice từ trên phòng bước xuống. Thấy biểu hiện của nhỏ lạ như vậy nên chạy ngay đến bên nhỏ. Cô nàng đỡ nhỏ ngồi dậy.
- Jay, e làm sao vậy? Làm theo chị này. Hít sâu vào, thở ra, nhẹ thôi, hít thở đều đặn.
Ice vừa nói vừa làm để Jay làm theo. Nhịp thở của nhỏ dần ổn định trở lại, mặt mũi vì thế cũng hồng hào hơn. Chỉ có điều nước mắt vẫn ko ngừng rơi. Mẹ Ice thường xuyên bị như vậy nên cô nàng cũng có chút ít kinh nghiệm. Nếu hôm nay Ice ko có ở nhà thì ko biết Jay sẽ ra sao nữa.
- Có chuyện j` xảy ra vs e vậy?
- Bora… cô ta…
Nhắc đến chuyện ban nãy Jay lại bị kích động, hô hấp dồn dập hơn. Ice thấy vậy thì ko dám hỏi nữa. Cứ ngồi đó để nhỏ tựa vào vai mà khóc. Nhìn Jay vậy thôi chứ cũng yếu đuối lắm. Con gái ai mà chẳng vậy. Bên ngoài càng tỏ ra cứng cáp bao nhiêu thì bên trong lại càng yếu đuối bấy nhiêu. Jay khóc chán rồi thì lăn ra ngủ. Đôi lúc, Ice cũng muốn mình đk như nhỏ, cứ ngủ 1 giấc khi tỉnh dậy sẽ nhẹ nhõm hơn.
-------------------------
JR, Ren, Ken và Ju đã đến nơi rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng Jun đâu cả. Rõ ràng là vừa nãy còn đi sau mấy chàng cơ mà, sao h lại ko có mặt ở đây. Quái lạ, mấy chàng cứ đi đi lại lại mãi, chẳng nhẽ lại gặp chuyện j` ko hay ak. Gọi điện thì ko bắt máy, đúng là khiến ng` ta lo lắng.
-------------------------
Jun đang trên đường đến buổi fan-meeting thì tự nhiên bị chặn lại bởi 1 ng` phụ nữ. Chị ta đẩy 1 cái xe chứa đầy hoa quả băng qua đường đúng lúc xe Jun đi tới. May mà cậu phanh kịp. Chắc là do khoảng cách quá gần nên chị ta làm đổ xe và hoa quả cũng vì thế mà lăn hết ra đường. Jun thấy vậy thì xuống xe đỡ chị ta dậy và nhặt hết đống hoa quả kia vào cùng vs sự trợ giúp của m.n xung quanh. Chị ta ko bị thương nhưng lại cứ ăn vạ, còn đòi Jun phải bồi thường tiền hàng, tiền tổn thất về tinh thần, vân vân và mây mây. Jun nhận thấy sắp trễ h rồi nên đền tiền theo yêu cầu của chị ta và cảm ơn m.n rồi đến hội trường. Cậu đâu biết rằng tất cả những việc đó đều có ng` sắp xếp cả rồi và cậu cũng vô tình rơi vào trò chơi của ng` đó.
Sau khi diễn xong màn kịch Bora quay về biệt thự Pretty Boy. Số tiền để chi trả àn kịch này là con số ko hề nhỏ. Nhưng nếu có thể làm cho khoảng cách giữa Jun và Jay ngày 1 xa thì khoản tiền đó đối vs Bora là hoàn toàn xứng đáng. Về đến nơi thấy Ice và Jay ngồi ở phòng khách cô ta cũng chỉ chào 1 tiếng rồi trở về phòng. Nhìn sắc mặt của Jay xấu như vậy cô ta cười thầm trong lòng. Bước đầu tiên đã thành công, có thể nói những bước tiếp theo sẽ dễ dàng hơn.
-------------------------
Mấy chằng kia về đến nhà thì trời đã nhập nhoạng tối. Lúc này Bora đang nấu ăn ở trong bếp, thấy mấy chàng kia về thì chạy lên chào để lấy lòng. 4 ng` kia chỉ gật đầu thôi, còn Jun thì cười đáp trả. Nhìn thái độ của Jun như thế bao nhiêu bực tức trong lòng Jay lại bị khơi dậy. Nhỏ nhìn Jun và Bora vs ánh mắt như muốn thiêu đốt bọn họ.
- Jun, sao cậu đến muộn vậy, gọi điện thì ko bắt máy – JK cũng hơi bực mình.
- Mình có chút chuyện – Jun nói vậy vì ko muốn mấy ng` kia phải lo lắng.
Nghe câu nói đó của Jun, Jay cười nhếch mép. “Có chuyện j` chứ? Sao a ko nói thật vs mấy ng` họ là lúc đó a đang ở khách sạn vs cô ta”
- Anh Jun có mệt ko ạ? – Bora nói vs ánh mắt chứa đầy yêu thương, mấy ng` kia đều nhìn ra hết tâm ý của cô ta.
- Ko sao, anh quen rồi.
Jun lại hiểu câu hỏi của Bora theo nghĩa là có mệt sau buổi fan-meeting ko. Còn Jay thì hiểu theo nghĩa khác. Đến lúc này thì nhỏ ko chịu dk nữa rồi. 2 ng` họ còn dám bày tỏ tình cảm công khai trước mặt nhỏ sao. Nhỏ tiến lại chỗ Bora và tặng cho cô ta 1 cái bạt tai.
- Cô đúng là đồ hồ li tinh.
- Chị Jay, chị nói j` e ko hiểu – mắt cô ta ầng ậng nước, kiểu như cô ta bị oan.
- Cô làm cái trò j` thế? – Jun đẩy Jay ra.
- A… cô ta… 2 ng` đừng có thử sức chịu đựng của tôi. Cái j` cũng có giới hạn của nó. 2 ng` đừng tưởng tôi ko biết những chuyện tốt đẹp mà 2 ng` đã làm.
- Chị Jay, sao chị lại lôi em vào chuyện này, e ko có làm j` hết – cô ta bắt đầu nức nở.
- Cô có thôi ngay đi ko? – Jun chặn tay Jay khi nhỏ định cho Bora 1 cái tát nữa.
- Từ từ đã nào – mấy chàng kia – Nào Jay, ngồi xuống. Còn cô, ngồi vào đây. Có chuyện j` thì nói đi.
- E ko biết chuyện j` cả, tự nhiên chị ấy tát em.
- Mày đk lắm con ranh – Jay túm tóc Bora lôi ra vườn.
Mấy ng` kia hốt hoảng chạy theo. Jay tát Bora liên tục, máu từ khóe miệng cô ta chảy ra.
- Chị tha cho e, e xin chị.
- Đủ rồi. Cô biến ngay khỏi nhà tôi.
Jay sững ng` lại, buông tay khỏi tóc Bora. Cô ta chạy ra phía sau Jun.
Jay chạy ra gara rồi lấy xe phóng đi. Ng` ở đường tạt hết vào lề vì chưa muốn trở về vs mẹ đất. Mấy ng` kia nhìn Jun lắc đầu rồi ai về phòng nấy.
- Họ sao vậy? Chính cô ta ms là ng` có lỗi mà – Jun khó hiểu.
- A Jun – lại khóc
- Thôi vào nhà đi, a bôi thuốc cho.
- Vâng.
Đây là lần thứ 2 Jay bị 1 thằng con trai đối xử như thế. Câu nói đó, nó đau hơn nhỏ nghĩ, nhưng chỗ khiến nhỏ đau nhất là tim. Nhỏ đau vì thay vì tin tưởng nhỏ - ng` đã sống chung dưới 1 mái nhà, hơn nữa còn là vợ tương lai thì Jun lại đi tin những lời từ miệng của Bora – con nhỏ có vẻ ngoài thiên thần nhưng bên trong là lòng dạ của 1 con ác quỷ.
H chắc chỉ có rượu ms có thể giúp Jay quên đi mọi phiền muộn. Thế là nhỏ lái xe thẳng đến Wizard. Uống đk khoảng 3 chai Wray Rum, nhỏ nằm soài ra bàn. Mấy tên ngồi ở 1 bàn cạnh đó nháy mắt vs nhau rồi đi về phía nhỏ.
- Cô em – 1 tên chạm vào vai Jay.
“Bụp” – 1 quả đấm đk giáng vào mặt tên đó. Giọng nói lạnh băng vang lên – Biến.
Mấy tên kia chạy như ma đuổi ra khỏi quán bar.
- Chị Jay, sao chị say vậy? Để e đưa chị về nhà.
Bin đưa nhỏ ra xe rồi trở về biệt thự của Pretty Boy. Sau 1 hồi chuông dài, Bora chạy ra mở cửa. Còn 5 chàng kia vẫn ngồi ở phòng khách.
- Sao cô còn về đây? Lời nói của tôi lúc chiều cô nghe ko hiểu ak?
- E ko biết giữa 2 ng` có chuyện j` nhưng h chị ấy đang say, có j` thì để mai nói. Em đưa chị ấy lên phòng.
- Đừng có đưa vào phòng a, nhóc đưa sang phòng của Ri ý.
Bin cõng Jay lên phòng của nó. Bin đắp chăn cho nhỏ rồi trở về biệt thự của mình.
-------------------------------------
Sáng hôm sau.
- Sao e dậy sớm vậy? – Jun hỏi khi nhìn thấy Bora đang lúi húi làm cái j` đó trong bếp.
- E pha ít trà giải rượu mang lên cho chị Jay.
- Cứ để đó đi, lát cô ta dậy thì tự uống.
Jay tỉnh dậy, thấy đầu hơi nhức, nhỏ chẳng nhớ vì sao mình ở đây nữa. Sau khi VSCN xong, nhỏ mặc đồng phục và lấy balo đi học.
- Lại ăn sáng đi Jay – Ice
- E nuốt ko trôi, m.n cứ ăn đi. Đến trường e ăn sau.
- Cô ko quên lời tôi nói hôm qua chứ? – Jun
- Tan học tôi sẽ về lấy đồ, a khỏi lo.
- 2 ng` có thôi đi ko? – Ice đặt phịch bát cơm cuống bàn – Cô, thu dọn đồ và đi khỏi nhà chúng tôi – chỉ tay vào mặt Bora.
- Em xin chị. A chị mà đuổi e thì e biết làm ở đâu, lấy tiền đâu mà nuôi gia đình. E sai rồi – lấy tay tự tát mình.
- Đk rồi, mỗi tháng chúng tôi sẽ gửi tiền về nhà cô – JK
- E ko nhận đâu. Các a chị đừng đuổi e.
- E đứng dậy đi, a đâu nói là sẽ đuổi e – Jun đỡ Bora dậy.
- Giả tạo – Jay nhìn Bora cười nhếch mép rồi ra lấy xe phóng đi.
“Giả tạo? Phải, tôi giả tạo, nhưng còn hơn là cái thứ ngu ngốc như chị. Chị nói tôi giả tạo nhưng a Jun đâu có tin chị. Chị là ng` thất bại. Hahaha”
Trong cái suy nghĩ của Bora có cái j` đó nham hiểm và độc ác. Ko hiểu cô ta thực sự là ai, đến đây vs mục đích j`, liệu có đúng là vì muốn kiếm tiền để nuôi cái gia đình do cô ta vẽ ra ko?
Jay đến đón nó đi học. Trên đường đến trường, nhỏ đã kể cho nó nghe hết mọi chuyện. Mặc dù nó ko nghĩ Bora là ng` như thế nhưng nó chăc chắn Jay sẽ ko bao h bịa chuyện hại ng` khác. Nó cũng tức lắm nhưng ko làm j` đk.
Tan học, nó cùng Jay ghé qua biệt thự để lấy đồ. Jay kêu nó ở trong xe đợi, 1 mình nhỏ vào là dk. H biệt thự chỉ còn mỗi Bora, mấy ng` kia sang quán chị In Jung tán gẫu hết rồi. Jay xách vali xuống dưới nhà. Thấy ở dưới phòng Bora có tiếng động, nhỏ để vali ở ngoài rồi bước vào.
Cảnh tượng đập vào mắt nhỏ lúc này là Bora đang sử dụng Ipad hết sức thành thạo. Đối vs ng` khác thì đó có thể là chuyện bình thường, nhưng đối vs Bora thì đó là 1 điều dường như ko thể ( vì Bora nói nhà cô ta khó khăn). Thấy có ng` bước vào, cô ta giật mình ngoảnh lại.
- Chị… chị…
- Cô…
- Chị làm j` ở đây?
- Sao cô dùng đk cái đó? – Jay ám chỉ chiếc Ipad trên tay Bora.
- Cái này… - Bora lúng túng – Ak, là a Jun mua cho e rồi dạy e đó.
- Cô cũng học nhanh nhỉ?
- Chị quá khen, mà sao chị về đây?
- Lấy đồ - Jay nói rồi bước đi nhưng lại bị Bora kéo lại.
- Chị đưa cái này cho a Jun hộ e vs, a ấy để quên tối qua – cô ta đưa cho Jay 1 chiếc quần jeans.
- Sao cô ko tự đi mà đưa? Mà khoan đã… sao lại là tối qua? – nhỏ nắm chặt cổ tay cô ta.
- Chị bỏ tay ra trước đã – hất tay Jay ra – Thì tối qua… a ấy ngủ ở đây. Sáng nay vội quá nên a ấy………. – cười đỏ mặt.
- “Chát” – 5 ngón tay nhỏ in trên mặt Bora – Ghê tởm – nhỏ bước nhanh ra xe.
Bora đưa tay lên vết hằn, cười nhếch mép rồi bỏ chiếc quần Jeans vào 1 chiếc túi nilon, vứt vào sọt rác.
Jay ra xe, ko nói j`. Nó cũng ko dám hỏi j` vì nhìn mặt nhỏ lúc này có vẻ rất tức giận. Đi qua quán kem chị In Jung, nhỏ phanh kít lạt, nhìn Jun va ánh mắt tóe lửa làm mấy ng` kia phải né hết sang 1 bên vì chưa muốn cháy tóc. Jun mặt ngờ nhệch nhưng cũng thấy rợn tóc gáy.
Nhỏ lái xe đi vs tốc độ chóng mặt. Điểm đến là bờ sông Hàn chứ ko phải là 1 nơi nào khác. Xuống xe, nhỏ lấy những hòn đá ném xuống sông và hét lớn. Sau khi cơn giận đã nguôi ngoai, nhỏ từ từ ngồi xuống bờ cỏ. Nó cũng tiến đến và ngồi cạnh nhỏ.
- Mày muốn khóc thì cứ ko đi, mạnh mẽ như thế là đủ rồi – nó vỗ vỗ vai nhỏ an ủi.
- Tại… sao…lại đối… xử… vs tao… như thế…? – Jay òa khóc, nhỏ ôm lấy nó.
- Ko ai có quền làm ày tổn thương cả.
- Lần thứ 2… là lần… thứ 2… tình yêu … làm.. cho tao… đau khổ. Yêu.. là sai… phải ko mày?
- Yêu ko sai, nó là 1 thứ tình cảm rất đẹp.
- Vậy tao sai sao?
- Ko, mày cũng ko sai. Tao nghĩ, sai lầm ở đây chính là cái tôi. Nó quá lớn.
- Cái tôi?
- Mày yêu anh ta, anh ta cũng yêu mày. Nhưng vì cái tôi của 2 ng` quá lớn nên 1 câu yêu vs cả 2 thật khó.
- Vậy cái tôi của mày cũng đâu có bé. Chính mày cũng đâu dám nói yêu a ấy.
- Tao ko nói là vì còn nhiều lí do.
- Bây h tao muốn nói thì cũng đã muộn.
- Sao muộn. Mày hãy cho a ấy thời gian, tao tin rồi a ấy sẽ hiểu ra, ng` a ấy yêu là mày.
- Tao ko tin đợi chờ là hp nếu thứ hp đó vốn dĩ ko thuộc về tao.
- Có nên bi quan như vậy ko? Có thể đối vs mày chở đợi ko đem lại hp, nhưng đối vs nhiều ng`, ít nhất là tao, có thứ để tin tưởng, để chờ đợi, điều đó là hp lắm rồi.
- Đợi chờ là hp thì hp đó sẽ gắn liền vs 2 chữ “hi sinh”. Mày sống vs cái chân lí giẻ rách đó nên ms bị tên Rio phản bội – Jay giận dữ hét vào mặt nó.
Nó im lặng, cúi gằm mặt xuống.
- Tao xin lỗi.
- Ko sao, Mỗi ng` có 1 suy nghĩ khác nhau, dễ hiểu thôi. Về đi mày, muộn rồi.
- Uk.
Cô Gái Hai Mặt Cô Gái Hai Mặt - Cát Lâm