Bạn chỉ có thể thắng nếu bạn dám đương đầu với thất bại.

Rocky Aoki

 
 
 
 
 
Tác giả: Cát Lâm
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 92 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 490 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:47:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 58: Trò Chơi Bắt Đầu
ới sáng ra cả bọn đã tụ tập ở phòng khách rồi. Dạo này Ren hay đi chơi về khuya lắm, đã vậy lại còn rất hay cười tủm tỉm, yêu rồi có khác.
-Sao tối hôm qua em về muộn vậy? – JK thắc mắc.
-Em đi chơi cùng cô ấy – lại cười.
-Đi chơi kiểu gì mà 9, 10h tối mới đi, rồi 2, 3h sáng mới về là sao? Bộ ban ngày em bận lắm hả? – Ken.
-Cậu này, người ta đi tối để còn “tâm tình” với nhau chứ - Jun cười gian.
-Anh Jun đừng có mà nghĩ bậy nha, em và cô ấy trong sáng lắm.
-Thật ko đó? – Ice ngờ vực.
-Thôi ko giỡn nữa. Tối nay cứ theo kế hoạch mà hành động nhé – Ju
-OK.
8 Pm tại trường Blue Sky
Giờ học kết thúc, học sinh trong lớp ra về hết. Bọn nó nhanh chóng chuẩn bị kế hoạch. Rèm cửa được thả xuống, cửa số mở toang để taoh hiệu ứng gió. Nó là người được đảm nhận vai chính, vì trong nó hội tụ tất cả những yếu tố mà 1 con……. ma mĩ nhân có. Vốn là người có năng khiếu trời cho nên việc hóa trang cho nó ko ai thích hợp hơn Ren. Cậu đưa cho nó 1 bộ đầm over size màu trắng, trên đó quết đầy sơn đỏ tươi để giả làm máu. Tính đưa cho nó cái kính lens màu đỏ nhưng nó sợ nên ko dám đeo. Ren đành bắt nó nhắm mắt lại rồi vẽ 1 đôi mắt giả bằng son môi lên. Ju cho nó mượn cái ván trượt của cậu để phục vụ cho công việc di chuyển – bay cao hơn mặt sàn 5 cm. Những người còn lại phụ đạo thêm âm thanh, ánh sáng. Tất cả đã xong xuôi, Bin lôi 1 chai dầu ăn ra và đổ xuống sàn chỗ đường vào bàn giáo viên. Mọi người ai nấy vào vị trí, đếm ngược tới khoảnh khắc quan trọng. “10…9…8…7…6…5…4…3…2…1”
“Cạch”.
Bà cô hóa mở cửa bước vào. Bà ta lần sờ tìm công tắc để bật điện. “Tạch”, bà ta bật đèn rồi nhưng nó lại ko sáng. Đã thế lại còn có tiếng gió rít qua khe cửa và rèm còn bay bay nữa. Bà ta bắt đầu cảm thấy lành lạnh sống lưng, cứ như là có ai đó đứng sau lưng mình. “Tại sao lại mất điện vào giờ này nhỉ?” – bà ta nghĩ. Bà cô bật điện thoại lên để chiếu sáng rồi đảo mắt 1 vòng quanh lớp nhưng ko thấy ai cả, da gà da vịt nỏi lên dần đều rồi. “RẦM”. Cánh cửa ra vào đột nhiên đóng lại. Bà ta giật mình quay đầu lại, đôi mắt ánh lên sự sợ hãi. Bà ta bắt đầu xâu chuỗi và phân tích lại những sự việc vừa mới xảy ra. Lúc đầu mới bước vào lớp đã nghe thấy tiếng gió rít như đang ở nghĩa địa rồi. Bật đèn thì ko sáng, cửa còn tự nhiên đóng sập lại nữa. “Chẳng nhẽ mình gặp ……… maaaaa………..saooooo? KHÔNG. Chắc đèn hỏng hoặc do mất diện thôi, với cả gió mạnh quá nên cửa đóng lại thôi” – bà ta tự trấn an mình rồi tiến nhanh đến bàn giáo viên để lấy tài liệu. Nhưng chưa đi nổi 2 bước thì………. “OẠCH” – 1 tiếng kêu ko nhỏ được phát ra. Cụ thể là bà ta đã ngã 1 phát đau điếng. Bọn nó nấp trong lớp mà phải nín cười từ này đến giờ, trong khi đó bà ta lại đang rủa thầm 1 nhân viên vệ sinh nào đấy vì cái tội làm vung *** nước ra sàn, báo hại bà ta bị ngã 1 phát đau thấu xương. Cố gắng đứng dậy để lấy tập tài liệu. Cái cảm giác lạnh sống lưng lại 1lần nữa xuất hiện nhưng lần này thì dựng hết tóc gáy lên rồi. Hình như có cái gì đó cứ bám theo bà ta nãy giờ. Bà ta quay đầu lại nhìn lần thứ 2, vẫn ko có cái gì cả. Bước mau đến bàn giáo viên cầm tập tái liệu mà tim đập chân run. Bà ta liếc nhìn toàn bộ căn phòng để chắc chắn là mình vẫn an toàn. Bỗng bà ta nhìn thấy có vật gì màu trắng ở cuối lớp đang bay lơ lửng như 1 bóng ma. Mồ hôi vã ra như tắm, khuôn mặt bà ta giờ cắt ko ra máu. Khoảng cách từ nơi bà ta đang đứng tới cái bóng đó ngày càng gần. Chút lí trí cuối cùng đã thúc giục bà ta giơ điện thoại lên soi xem đó chính xác là cái gì. “AAAAAAA. Là ma. Đừng có lại gần tôi, tôi cầu xin cô đấy. tôi với cô ko thù ko oán, đừng có tìm tôi. TRÁNH XA TÔI RA”. Bà ta càng gào thét thì cái bóng đó lại càng gần. Do bật chế độ đèn nên điện thoại bà ta vẫn sáng, với lại tay bà ta cứ khua loạn xạ hết cả lên nên nhìn vào mặt nó lúc này càng giống 1 con ma hơn. Vì Ju và Ren đẩy mạnh quá, cộng thêm việc nó chưa học được cách làm ván trượt dừng lại thế nên nó đâm sầm vào bà ta. Bà ta hất người nó ra rồi chạy thục mạng ra khỏi lớp học. Về phần mấy người kia thì cười lăn cười bò, cười như 1 lũ chốn trại khi nhìn thấy bộ dạng của bà ta khi đó. Kế hoạch còn thành công ngoài mong đợi. Từ giờ chắc có đánh chết bà ta cũng chẳng dám bước chân vào cái lớp này thêm 1 lần nào nữa. Mấy người kia nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy nó đâu cả. “Tạch”. Bật điện lên thì mới thấy nó ngồi ở cái ghế đằng kia. Cả bọn xúm lại xem nó có làm sao ko, thấy sắc mặt nó xấu như vậy thì Ju và Ren xin lỗi rối rít tít mù lên.
-Tôi xin lỗi. Cô có làm sao ko?
-Có, đầy sao đây này. Đẩy mạnh như thế làm gì cơ chứ? – nó tức muốn phát điên lên.
-Tôi xin lỗi mà.
-Thôi, tránh ra. Ui da, cái mông của tôi.
Cả bọn bắt tay vào thu dọn chiến trường. Sau 30’ thì cũng xong xuôi. Để mừng cho thành công mĩ mãn của kế hoạch này thì cả bọn rủ nhau đi bar, vừa để ăn mừng, vừa để gặp mặt bạn gái của Ren.
Cô Gái Hai Mặt Cô Gái Hai Mặt - Cát Lâm