No person who can read is ever successful at cleaning out an attic.

Ann Landers

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 112
gày thứ bảy
Hôm nay mình đã hứa là sẽ cùng con bé đó đi chơi, còn địa điểm ở đâu thì tùy nó chọn lựa. Thế mà Ối zời ơi!! Hết chỗ hay sao mà nó phải dắt mình đến cái chợ hôi hám đấy hả trời! Đồ đạc thì toàn những hàng cũ rích và đồ nhái hiệu từ khắp mọi nơi đổ về. Chết mất! Nhà mình có thiếu tiền đâu mà nó phải thích vào đây để mặc cả! Chưa kể con nhỏ đó chỉ biết nói mồm, mới có gặp ông bán hàng chém giá một tí mà đã chạy mất dép rồi! Hừm! May mà có đại nhân đây mở lòng nhân từ nhưng cũng phải khắc vài dòng chữ trêu nó mới được. Dù sao thì cũng không muốn nó sau này chạy mất khỏi vòng tay mình
Mà cái khu chợ búa này cũng thật tệ! Đồ ăn thức uống gì mà lục đục như cái bát mì hủ hủ gì đó của con nhóc Xư Bi. Hơi người thì chen nhau tấp nập, chắc chút khí trong lành ở đây cũng không giữ nổi quá! Duy chỉ có mỗi món kẹo hồ lô hấp dẫn của mình là ngon nhất thôi à! Thế mà cái con nhỏ ngu ngốc đó lại cứ nói rằng đây là thứ đồ ngọt lợ mình ghét nó!!
Tới rạp chiếu phim là lúc mình biết được " bộ mặt thật - ngốc nghếch " của con nhóc này. Nó xem phim ma, không những không sợ mà còn thương xót cho con ma xấu số, bởi con ma đó cũng có thân phận hẩm hiu như nó. Mỗi tội, người đâu mà ngốc đến nỗi muốn khóc cũng chẳng dám thể hiện ra. Biết vậy, mình đành hỏi:
- Yà! Con sâu ngốc kia! Muốn khóc thì cứ khóc đi, sao phải cố nhịn như thế hả?!
Thế mà biết nó nói gì không?!
- Hức! Không khóc đâu! Khóc làm nhòe mascara xấu lắm!
~
Ôi chết mất! Lúc đó chỉ muốn phì cười mà cũng chẳng xong. Nhìn cái bộ dạng mếu máo của con nhóc đó mà tếu không chịu được. " Không biết là nó ngốc thật hay dễ thương nữa! ".
-> Dừng lại, dừng lại ở đoạn này. Tim nó ngừng đập. Hắn từng nghĩ mình dễ thương à?! Hay là ngốc nữa
Nhưng mà Không biết! Chỉ biết là rất thích thôi! Cái lúc đó có suy nghĩ gì mấy đâu. Thế mà lại được khen là dễ thương!
À mà sao mình lại phải vui nhỉ?! Sao lại vui chỉ vì một vài lời nói bâng quơ của hắn cơ chứ!! Biết thế nhưng mà mình vẫn cứ vui.
Gặm nhấm cuốn sách đến hết cả một buổi chiều, cuối cùng, nó cũng đã đọc tới được những dòng cuối. Những dòng mà khiến con tim nó bị lay chuyển và lệch hướng nhiều nhất. Dường như mọi suy nghĩ đều bị xáo trộn và khiến con bé hoang mang.
***
Ngày cuối tháng
Cuối cùng thì con nhỏ đó cũng hành động. Thật không thể tin là nó dám phản lại mình. Thật không thể tin là đứa em gái bé nhỏ ngày nào đã thực sự trở thành một con Quỷ độc ác. Chỉ vì sự khoan dung và quá tin tưởng đến nỗi giao hết quyền hành điều khiển thế giới ma vào tay nó suốt thời gian qua đã gây nên tai hại. Mà cũng không hoàn toàn trách được nó. Chẳng phải mình đã quá buông thả hay sao?!
Dành quá nhiều thời gian cho " con người " ở thế giới thực. Nhưng mình sẽ chẳng bao giờ hối hận. Ít nhất là bây giờ! Bởi con người đó trong tim nó đã chiếm một vị ý yên định rồi. Có lẽ sẽ chẳng bao giờ lay chuyển được. Nhưng việc để nó chìm sâu là điều không thể tránh. Có lẽ sẽ đau đớn, và cái cảm giác này là chưa từng trải qua. Mình không biết nó sẽ như thế nào. Nhưng mình sẽ cố gắng để sẵn sàng đối mặt. Dẫu vẫn biết, có một ngày, cô ấy sẽ ra đi
Sợ cái cảm giác đó.
Một con Quỷ chưa từng biết sợ.
Thật ngu ngốc khi ban đầu đã quyết định thực hiện chuyện này.
Phải chăng là một mối nhân duyên khó tránh?!
Dẫu vẫn biết là chuyện này sẽ chẳng đi đến đâu
Dẫu vẫn biết là có một ngày, cô ấy sẽ phải quay lại thế giới thực của mình
Nhưng
Nhưng vẫn không muốn Vẫn đau.
Cầu mong cho cô ấy sẽ thật căm hận.
Nếu phải vô tình bắt gặp cái nhìn căm hận ấy có lẽ, mình sẽ bớt hối hận đi đôi chút.
Mình không muốn cô ấy phải dính vào cuộc chiến tranh phi nghĩa. Nếu bây giờ lôi cô ấy vào cuộc, chắc chắn sau này sẽ còn đau đớn hơn rất nhiều.
Có lẽ như thế sẽ là tốt hơn chăng?!
Đau đớn một hồi rồi tan biến. Rồi thời gian sẽ giúp làm liền vết thương lòng mà thôi. Một lời tạm biệt cũng không thể nói. Phải chăng như thế là quá tàn nhẫn?!
Không, một con Quỷ như mình thì không được biết hối hận vì " tàn nhẫn " là gì!
Mọi chuyện đã qua, hãy để nó qua.
Ký ức phải phai nhòa
.
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip