"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 58
au khi bước ra khỏi phòng bowling, tay hai đứa đã mỏi nhừ và tê cứng vì chơi quá đà. Tụi nó lại vội vàng tiến tới phòng chiếu phim để xem cho kịp Nhưng ôi thôi!! Bộ phim hài mà con bé muốn xem đã chiếu gần hết mất rồi cái trò bowling chết tiệt ( lại quay sang đổ lỗi đấy!). Thôi thì đành xem tạm bộ phim ma vậy. Yul nhoẻn cười hứng khởi – vì hắn đâu có biết sợ ma.
Con nhóc run run, nhưng rồi cũng phải gật đầu đồng ý. Lấy vội hai cốc coca to tướng cùng một suất bắp rang rơ loại bự, hai đứa tằng tằng tiến vào phòng chọn ghế.
- Ngồi đâu bây giờ?! – Yul hỏi.
- Gần đầu đi, xem cho rõ! – Xư Bi trả lời
Và chính câu trả lời bồng bột không suy nghĩ ấy đã khiến con bé phải khóc thét Bởi mỗi lần những hình ảnh kinh dị xuất hiện, việc đầu tiên mà chúng đập vào mắt Xư Bi là rõ nhất vì con bé ngồi ngay gần đầu. Mà mỗi lần như vậy, thậm chí, không hét, cũng không khóc thét như bọn con gái ngồi xung quanh, Xư Bi lại bất thình *** h chộp vội lấy hộp bắp rang bơ rồi đưa lên che kín lên mặt mình khiến cho Yul toàn bị vồ hụt. Muốn ăn cũng không ngon miệng, Yul lầm bầm tức tối một cách bực bội.
Rồi khi những cảnh kinh dị đã qua đi, Xư Bi lại thở phào nhẹ nhõm rồi từ từ đặt hộp bắp rang bơ xuống thì tất cả đã hết rồi! Thậm chí, sót không còn một hạt!!
Yul tái mặt, hắn hét ầm lên tức tối:
- Đồ con sâu ăn tạp!!!!
Mặc kệ cho Yul nạt, con bé vẫn thản nhiên hút cốc coca của mình rồi đung đưa chân một cách thích thú. Cho đến khi, coca cũng của nó hết, con bé mới bắt đầu liếc mắt qua nhìn cốc của Yul vẫn còn đầy ụ. Đôi mắt nham hiểm chợt sáng lên, Xư Bi đột ngột quay ngoắt sang nhìn Yul, đổi giọng ngọt ngào.
- Yul à
Giật bắn cả mình, Yul vội vàng quay sang quát tháo.
- Cô nói cái giọng gì thế!! Nghe khiếp chết đi được!!!
Miệng nói với Yul, nhưng tay nó đã mò dần sang cốc coca của hắn.
- Coca của tui hết rồi
Bất thình *** h, chộp vội lấy cốc coca của mình, Yul cố gắng giữ thật chặt mặc dù không thích uống!!
- Yà!! Tránh ra mau!! Con quỷ tham ăn kia!! Cô hết thì mặc cô chứ!!!
- Không!! Tôi hết thì anh phải cho chứ!!
Nói rồi, ngay lập tức, nó giật phắt cốc coca trên tay Yul một cách đột ngột khiến cho hắn không có đường chống cự. Cầm cốc coca còn đầy ụ trên tay, con bé lại nhoẻn cười thích thú, rồi đưa lên miệng hút sùn sụt.
- He he he!! Thế là tóm được rồi nhé!!
- Yà!! Trả đây!!
Yul vội vàng vùng dậy, nhưng nó vẫn thản nhiên uống tiếp, rồi chớp mắt nhìn nham hiểm.
- Nà! Giỏi thì uống đi!! Tui đã đặt môi vào rồi đó!
Nhìn làn môi con bé đã đặt sát dính lên đầu ống hút Yul lại quay đi nhìn nhăn nhó
- Eooo Cô thật là mọi
Một lát sau, sau khi cả cốc coca của Yul cũng đã hết, bụng con bé mới bắt đầu căng phình lên một cách khó chịu. Nó biết – đó là dấu hiệu của việc uống nước quá nhiều! Nhưng mà giờ Yul đang chặn chân lại thế kia, làm sao mà đi được! Đã vậy, nó lại giở trò nhõng nhẽo
- Yul!!!
- Eo!!! Tôi đã bảo là cô thôi ngay cái giọng đấy đi cơ mà!!!
- Nhưng tôi
Con bé ngượng ngùng, nhưng rồi lại chẳng dám nói thành lời chuyện " bức bối " thế cơ mà
Thấy con bé gọi mình, gọi lại ấp úng chẳng nói gì Hắn mới bắt đầu sinh nghi, và quyết định " đột nhập " vào suy nghĩ của con bé.
" Ui yaa!!! Cái bụng chết tiệt này!! Mới uống có chút xíu mà đã quá tải rồi hà!! Khó chịu quá đi mất thôi!! ".
Ý nghĩ của con bé vừa chấm dứt. Chợt, Yul quay sang nhìn mặt đần đần, rồi lại vội quang sang chỗ khác, bật phá lên cười.
- Há há há!! Biết ngay mà!! Cái đồ ăn tạp!! Uống cho lắm vào!!! Thích tranh phần của tôi à!!
Yul vừa cười, vừa ôm bụng ngặt nhẽo, nhưng rồi, vô tình bắt gặp ánh mắt đáng thương cùng bộ mặt nhợt nhạt của con bé, hắn đành cố nín nhịn, rồi rút chân cho đi qua.
- Thôi đi đi này! Kẻo " xì " ra đây thì ai chịu trách nhiệm đâu!! Ha ha ha!!!
Xư Bi vừa đi, nó vừa ôm bụng một cách nặng nề, rồi quay lại lườm nguýt Yul một cái
" Hừ! Yul anh nhớ đó! Bây giờ tôi đang cuống nên tạm tha cho anh nhớ!! Lúc về rồi biết tay tôi!! " – Nói rồi, nó vắt chân chạy vội
Yul vẫn cười phá lên thích thú -___-".
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip