Books can be dangerous. The best ones should be labeled "This could change your life."

Helen Exley

 
 
 
 
 
Tác giả: Túy Ca Tửu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 120 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 491 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:54:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
hương 14
- Mày hãy khai đi, mày đã đầu độc ông bí thư như thế nào?
– Nhím làm ra vẻ hung ác, để moi thông tin từ gã đầu bếp.
- Tôi không biết gì cả, không biết gì thật mà…
Hắc Long chạy đến trước mặt gã, cắm phập con dao bén gót xuyên qua bàn.
“Á! Tha cho tôi...” – Gã đầu bếp hoảng sợ la hét, van xin.
- Đã muộn rồi! – Hắc Long quay sang thuộc cấp ra lệnh: - Đem nó băm ra từng mảnh đi!
Nhím và Linh Lang sấn tới, định lôi gã đi hành quyết, thì ngay lập tử gã quỳ xuống nói lia lịa:
- Tôi khai, tôi khai... chính tôi đã làm việc đó... chính tôi.
- Hừm, mày biết điều đấy!
- Bọn chúng đã ép tôi, chúng bắt vợ con tôi đe dọa, nếu tôi không nghe theo lời chúng... chúng sẽ...
- Mày đã tiến hành tội ác như thế nào?
- Bọn chúng đưa cho tôi một ống thuốc màu vàng lục, nói chỉ cần nhỏ vào thức ăn, mỗi lần một giọt.
- Mày đã làm điều đó bao lâu rồi?
- Đã gần một năm nay. Hu hu hu... tôi không muốn hại ông ấy thật mà... ông ấy rất tốt với tôi.
- Đừng khóc lóc nữa! Bây giờ nói cho tao biết: Kẻ nào đứng sau những việc này?
Gã đầu bếp khai tất tần tật, Hắc Long và nhóm của hắn ai nấy cũng vui mừng vì nhiệm vụ lần này coi vẻ khó, nhưng lại cực kỳ đơn giản.
Hùng còn thắt mắc, hỏi Hắc Long:
- Bộ lĩnh! Anh nghĩ xem, vụ việc này quá đơn giản nhưng tại sao “bên họ” không điều tra?
- Có nhiều lý do lắm! Có lẽ họ đã biết tất cả từ sớm rồi.
- Chúng ta đã có đủ bằng chức rồi. Sẽ làm gì tiếp theo thưa bộ lĩnh?
- Gã đầu bếp phản chủ này, chưa bị bọn chúng thủ tiêu là may cho gã lắm rồi. Bọn chúng ỷ mình có thế lực nên đâm ra kiêu ngạo, coi thường công lý. Nếu chúng ta dùng sức mạnh bắt bọn chúng thừa nhận tội ác của chúng gây ra; như thế mới đầy đủ luận cứ để đưa bọn chúng ra vành móng ngựa, chịu tội trước nhân dân.
Nhím nói xen vào:
- Vậy chúng ta sẽ quét thẳng vào xào huyệt của chúng sao?
- Hãy khoan! Muốn bẻ một bó đũa, phải tách từng chiếc ra. Hãy theo dõi tên đầu đảng, dù sao bọn chúng cũng đang ở ngoài sáng, còn chúng ta ở trong tối. Nắm được hành tung của y, ta sẽ bắt y phải cúi đầu.
- Bộ lĩnh! Xin hãy để việc đó cho em. – Nhím xin nhận lãnh nhiệm vụ theo dõi.
- Cậu đi một mình tôi chưa an tâm, Hùng sẽ đi theo cậu, hai cậu phải phối hợp thật tốt với nhau.
- Dạ!
Một tuần sau,
Hùng và Nhím trở về báo tin:
- Bộ lĩnh! Tụi em đã nắm được giờ giấc đi lại của y rồi.
- Sao?
- Y có một “dinh thự” lớn gần nhà văn hóa thanh niên. Y thường trở về nhà vào lúc 10 h đêm.
- Từ vũ trường về đúng không?
- Dạ, Mỗi lần như vậy chỉ có hai tên đàn em hộ tống.
- Tôi rất ghét phải hành động lén lút, nhưng không còn cách nào khác, đại cục quan trọng hơn. Chúng ta bắt đầu bắt cá thôi!
Đêm hôm đó, bốn người: Hắc Long, Hùng, Nhím và Linh Lang phục kích để bắt Đại ca. Khi chiếc xe chỡ y vừa tấp vào cổng “dinh thự”, lập tức cả nhóm ùa ra vây bắt. Tên tài xế bị khống chế lôi ra khỏi xe. Hắc Long kinh ngạc khi trông thấy bên trong xe chỉ có những hình nộm giả người. Hắc Long thốt lên:
- Thôi chết, chúng ta mắc mưu rồi. Rút mau lên! Mau!
Nhưng chưa kịp quay lưng thì một đám người, nãy giờ vẫn núp chờ đợi xung quanh ùa ra. Có gần cả trăm tên bặm trợn, trên thay mang nào là giây nịt, cơ bi a, mã tấu... tên cầm đầu là một gã to con mặc áo sơ mi đỏ hoa hòe. Chúng bao vây bốn người lại, gã cầm đầu cười rất là đắc ý: “Kha kha kha kha!... kha kha kha kha...”
- Mấy con “kền kền” kia, chuyến này xem ra tụi tao có món “kền nướng” để ăn rồi.
Linh Lang điên tiết quát lên:
- Thằng bị thịt mất nết, để tao “kền” vô mặt mày.
Nhím nhổ toẹt, rít lên: - Hừm, bọn bỉ ổi...
Gã đập đập cây cơ bi a vào lòng bàn tay, chỉ mặt bốn người, lên mặt anh cả hỏi:
- Thằng nào là Hắc Long?
Không ai thèm trả lời gã, thấy vậy gã đoán bừa, nói:
- Cái tên mặc áo choàng đen, và đội mũ fedora kia chắc như đinh là nó rồi. Cũng bảnh đấy! Nhưng ngu thấy ớn!
Linh Lang tức giận sấn tới, nghiến răng nói:
- Bọn trẻ trâu chúng mày, chúng mày dám….
Hắc Long kéo tay Linh Lang lại, ánh mắt nhìn xoáy vào gã bựa con, khiến gã giật mình run sợ, tay chân rung rẩy. Gã vội vàng ra lệnh cho đàn em:
- Bọn bay… bọn bay… xông lên đánh chết bọn nó cho tao… nhanh!
Cả bọn lao lên như một đám linh cẩu xâu xé con mồi. Bốn người chóng trả quyết liệt, thương tích đầy mình. Vừa lúc, sức cùng lực kiệt, lại thêm một băng nhóm khoảng một trăm người nữa kéo lại. Hắc Long nhìn thấy, liền nói:
- Hừm, không ngờ ta lại chết bởi lũ con nít này.
Nhưng, nhóm người này không phải phe bên kia. Họ lao vào những tên côn đồ, tấn công bọn chúng để giải cứu cho nhóm Hắc Long. Trên tay họ không có một tất sắt, chỉ có gậy gộc, nhị khúc và những nông cụ.
Nhóm Hắc Long được giúp đỡ, ngạo khí xung thiên; đánh đấm rất tợn. Vừa ngay, trong lúc ẩu đả, gặp được người quen. Hắc Long ngạc nhiên hỏi:
- Huy, là cậu sao? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
Huy vội đáp lời:
- Đợi khi giải quyết xong “bọn con heo” này, chúng ta nói chuyện.
- Ok! Tên cầm đầu là của tôi nhé!
- Tùy anh, tôi nhường đấy!
Hắc Long tiến lại chỗ gã bự con lúc nãy còn rất huênh hoang, bây giờ mặt xanh như đít nhái.
Gã liều mạng xông vào đánh Hắc Long, liền bị hắn quất ột đá như búa tạ nện vào bụng.
“Ọc, ọc, ọc…” – Gã ôm bụng, như người bị say sóng xắp nôn mửa.
Khi gã té quỳ xuống trước mặt mình, Hắc Long tát thêm một phát như trời giáng nữa vào mặt, khiến gã bật ngửa nằm bất tỉnh.
Hắn rút từ túi áo ra điếu Marlboro, châm lửa. Hắn ngồi trên bụng gã bự con vừa bị nốc ao, vừa hút thuốc vừa quan sát cuộc chiến đang diễn ra.
Mười lăm phút sau, chiến trường ngổn ngang; bọn côn đồ bị đánh cho tơi tả; đứa nằm xỉu, đứa bỏ chạy, đứa bị thương tích nằm rên la đau đớn. Phía bên Hắc Long cũng có thiệt hại nhưng không nhiều; anh em chỉ bị thương ngoài da. Hắc Long khâm phục, khen ngợi:
- Cám ơn anh em đã giúp đỡ; không ngờ võ công của anh em lại khá như vậy!
Huy thay mặt đáp lời:
- Tụi này chỉ là sinh viên, tập tành chút võ nghệ giúp đời; sao có đẳng cấp bằng các anh được.
Linh Lang lúc này mới lên tiếng:
- Ồ, thì ra các cậu là…
- Vâng, chúng tôi là người của “Ánh sáng công lý”. Tôi được anh em bầu làm thủ lĩnh.
- Cậu làm tôi bất ngờ lắm đấy! Ban đầu nhìn cậu, tôi thấy yếu ớt thư sinh, vậy mà… quả đúng: Đừng xem mặt bắt hình dong.
Huy quay sang Hắc Long hỏi chân thành:
- Các anh có phải là người của Thiên Nga Đen không? Các anh cứ yên tâm, anh em chúng tôi sẽ giữ kín chuyện này.
Hắc Long tin tưởng trả lời:
- Ừm, tôi là Hắc Long, còn ba người này là anh em vào sanh ra tử của tôi.
Mắt Huy sáng lên, lòng tràn đầy lòng khâm phục; như gặp được thần tượng của mình, bối rối Huy đáp lại lời Hắc Long:
- Nghe danh đã lâu, nay mới có duyên gặp mặt. Thật không hổ danh, không hổ danh chút nào.
Linh Lang nghe vậy mới pha trò:
- Này chàng trai. Cậu xem phim tàu nhiều lắm phải không?
Mọi người biết là câu nói đùa, nên thi nhau cười ầm ĩ.
Hắc Long cảm ơn cứu mạng của Huy nói:
- Huy này, nếu cậu không chê, tôi muốn mời cậu gia nhập tổ chức. Cậu thấy sao?
Đám anh em nghe vậy người nào cũng lên tiếng, nói:
“Cho chúng em theo với!” “Em nữa, em cũng muốn theo” “Còn em... em có biệt tài ném đá rất giỏi, cho em theo cách anh, em sẽ lập được nhiều chiến công.”
Huy quay sang đám anh em nói dõng dạt:
- Anh em xin hãy bình tĩnh lại đã nào! Việc gia nhập như vậy không hề đơn giản đâu. Tốt nhất chúng ta nên lánh một thời gian đã, nếu vội quá sẽ bị để ý phát giác, như thế sẽ không hay cho tổ chức. Chúng ta sẽ chờ đợi, cho đến khi mọi việc đã lắng xuống. Hôm nay tôi chính thức tuyên bố: Giải thể tổ chức của chúng ta! Để chờ thời cơ thích hợp, gia nhập Thiên Nga Đen. Anh em thấy tôi tính như vậy có được không?
Đám anh em vỗ tay tán thành. Sau đó, được lệnh của Huy; họ giải tán; tỏa ra các nẻo đường.
Mọi người đi rồi Huy mới hỏi Hắc Long:
- Bước tiếp theo anh sẽ làm gì?
Hắc Long nói lạnh lùng:
- Tôi sẽ sang phẳng Sào huyệt của bọn chúng, để trả cái món nợ ngày hôm nay. Một lần nữa cảm ơn cậu đã ra tay giúp đỡ. – Hắc Long nắm lấy tay Huy, tỏ vẻ thương mến.
- Anh Long! Xin cho tôi theo với. Tôi sẽ giúp anh!
Hắc Long vỗ vai Huy, nói tình cảm:
- Huy! Từ nay, cậu chính thức trở thành người anh em thứ năm của tôi. Cậu có sẵn sàng chấp nhận mọi nguy hiểm, rủi ro cùng chúng tôi không?
Huy quỳ xuống, rơi nước mắt đáp lời:
- Anh Long! Dù cho “gan óc lầy đất” em cũng chấp nhận.
Linh Lang, Nhím và Hùng vui sướng, cười ồ lên! Linh Lang lại chọc Huy:
- Tứ đệ, chúng ta còn thiếu một người nữa thôi là đủ bộ: “ngũ hổ tướng rồi đó”.
Hắc Long nghiêm khắc nhìn Linh Lang, nói:
- Linh Lang! Cậu hãy nghiêm túc lại đi.
- Dạ! Thưa bộ lĩnh! – Linh Lang cúi đầu im lặng.
Vậy là kể từ ngày hôm đó, nhóm của Hắc Long có thêm một thành viên mới. Được người trong tổ chức gọi là Bá Huy; mãnh hổ thứ thiệt đất Sài Thành.
Ngay đêm hôm đó, một cuộc thanh toán đẫm máu đã diễn ra.
Lực lượng Thiên Nga Đen, đúng như lời Hắc Long nói: Đã sang phẳng xào huyệt của Đại Ca thành bình địa.
Thiên Nga Đen đã bắt giữ y, và những đàn em thân cận của y. Lấy lời khai, và còn moi ra được một tang vật làm chứng có giá trị vô cùng to lớn. Tang vật đó chính là: Con “rắn quỷ”, nó được nuôi trong một lồng sắt.
Hắc Long đem con rắn về cho giáo sư Richard thẫm định.
- Thưa giáo sư! Đây là con “rắn quỷ” mà giáo sư nói.
Giáo sư Richard xem qua con rắn, ngài lắc đầu nói:
- Các anh nhầm rồi. Một sự nhầm lẫn không của riêng ai.
Chuyện Tình Của Trùm Xã Hội Đen Và Con Gái Ông Bộ Trưởng Chuyện Tình Của Trùm Xã Hội Đen Và Con Gái Ông Bộ Trưởng - Túy Ca Tửu