In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Tác giả: Hề Yên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 1241 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 845 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 00:31:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 339: Tiểu Yêu Tinh.
hương 339: Tiểu yêu tinh.
Editor: May
Đi đến ngoài căn phòng, Mạc Khuynh Tâm thu hồi tài liệu khô khan, lấy thẻ phòng ra từ trong túi LV số lượng có hạn, để tới chỗ cảm ứng quét một cái, cửa phòng cạch một tiếng liền mở ra.
Cô đẩy cửa ra tiến vào phòng, lúc đóng cửa phòng một lần nữa, bóng người chỗ tối nhanh chóng vọt ra.
Đỉnh đầu hắn đội mũ lưỡi trai, khi cúi đầu bước nhanh xuyên qua hành lang uốn khúc, móc ra một chai thuốc xịt, lúc đi ngang dưới các camera, phun thuốc xịt đến mặt trên.
Mà cũng cùng thời gian đó, ở những tầng lầu khác, cũng có người động tay động chân ở trên camera.
Trong phòng quan sát, tất cả hình ảnh giám sát đều trở nên mơ hồ.
"Aizz, xảy ra chuyện gì?"
"Hình ảnh mơ hồ không rõ, có lẽ là camera giám sát xảy ra vấn đề rồi."
"Mau phái người đi kiểm tra!"
"Bắt đầu từ tầng chín, nhớ kỹ, đừng kinh động khách hàng!"
Nhân viên làm việc ở phòng quan sát cũng không có phát hiện bất cứ dị thường nào, cho nên vào lúc toàn bộ camera giám sát xảy ra vấn đề, nhất trí cho rằng là hệ thống trục trặc.
Một nhóm lớn nhân viên làm việc lần lượt xuất hiện ở các tầng, bắt đầu kiểm tra camera giám sát.
Rất nhanh, liền phát hiện trên mặt các camera giám sát bị người ác ý phun keo cường lực.
Nơi cao cấp như Thủy Đô, bình thường người ra vào không phú thì cũng quý, không phải tinh anh giới kinh doanh thì chính là nhân vật lớn của giới chính trị.
Có rất ít người không có quan hệ, thậm chí là thân phận không phù hợp với nơi này đi vào.
Cho nên chỉ dựa vào điểm có người động tay động chân lên camera giám sát, liền kết luận ra chuyện này không đơn giản, nhất định là có người dùng thủ đoạn trà trộn đi vào.
Sự tình trọng đại, nhân viên làm việc lập tức tìm đến Hà Duệ, báo cáo chuyện camera giám sát xảy ra vấn đề cho anh ta.
Trong văn phòng, Hà Duệ giận dữ lôi đình.
Anh ta vỗ một chưởng lên trên bàn làm việc: "Nuôi đám ăn hại các người có ích lợi gì, để những mèo mèo chó chó xâm nhập vào thì cũng thôi đi, lúc chúng động tay động chân lên camera giám sát, các người đã đi chỗ nào rồi! Có biết hôm nay có bao nhiêu nhân vật lớn ở Thủy Đô chúng ta nói chuyện làm ăn không! Nếu quấy rầy đến bọn họ, những đám ăn hại như các người cứ chờ chết đi!"
Thấy hai mắt anh ta đỏ đậm giống như muốn phun ra lửa, mấy nhân viên làm việc không dám thở mạnh, cúi đầu không nói một lời.
Hà Duệ nổi giận hầm hầm nhìn bọn họ một cái, đưa tay đã nắm áo khoác phủ trên ghế dựa mặc vào, "Còn thất thần cái gì! Vội vàng thông báo tất cả bộ phận, nhìn thấy kẻ khả nghi, lập tức bắt lại!"
Anh ta bước nhanh đi ra khỏi phòng làm việc, nhân viên làm việc cũng không dám dừng lại nhiều, mấy người liếc mắt nhìn nhau, vẫn là vẻ mặt vội vàng đuổi theo.
Thẩm Chanh ngủ đến mơ mơ màng màng, mơ hồ nghe được bên ngoài có tiếng ầm ỹ cũng không để ý, trở mình tiếp tục ngủ.
Cô vốn mặc một bộ váy dài, làn váy dài đến mắt cá chân, nhưng mới rồi lúc xoay người, chân cũng khoát lên trên chăn theo, đúng lúc vén váy lên, lộ ra chân dài trắng nõn.
Dường như cảm thấy ngủ như vậy không thoải mái, cô lại thay đổi tư thế khác.
Lần này, váy vén đến rất cao.
Lộ ra nội y nhỏ màu đen bên trong.....
Trong lúc Thi Vực đợi một khách hàng quan trọng với đám khách quý, vừa xã giao với bọn họ, vừa lật xem điện thoại.
Đối với từ chối cho ý kiến của anh, tuy các vị khách hàng có chút bất mãn, nhưng lại không dám biểu hiện ra, chỉ có thể tiếp tục nói chuyện hợp tác làm ăn với anh.
Bọn họ nói rất nhiều, Thi Vực cho ra đáp án vĩnh viễn đều là, ừ, có thể, không sai.
Một lần nói được nhiều nhất, cũng không cao hơn ba chữ.
Tầm mắt của anh vẫn luôn dừng lại ở trên màn hình điện thoại di động, nhìn video bên trong, ánh mắt lạnh nặng nề.
Lúc một vị khách hàng trong đó đề xuất một hạng mục mới với anh, anh lại đột nhiên nhướn môi, chậm rãi phun ra ba chữ: "Tiểu yêu tinh."
Đám khách hàng đen mặt: "...."
Ai là tiểu yêu tinh hả!
Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút - Hề Yên