A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Tác giả: Mĩ Hải Ái
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 764 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:36:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 115: Hận Thấu Xương
uệ Nhi, sao con ở đây?” Vũ Sương Nhi cuống quít chạy vào, vội vàng hỏi.
Tát Duệ thấy nàng, lập tức cười với nàng, cung kính nói: “Con bái kiến mẫu phi.” Ngoan ngoãn hướng nàng hành lễ.
“Là bổn vương phi gọi hắn đến.” Lăng Nhược Nhược ôm lấy thân hình nhỏ bé của Tát Duệ, nhẹ giọng cười nói. Chỉ là, nàng cười nhưng mắt không cười.
Vũ Sương Nhi nghe vậy nhìn về phía Lăng Nhược Nhược, tức giận đến trangdung tinh xảo đều vặn vẹo, nàng lập tức hiểu ra Lăng Nhược Nhược có ýgì, nàng ta là muốn ăn miếng trả miếng.
“Ngươi…… ” Vũ Sương Nhi tức giận đến chỉ vào Lăng Nhược Nhược, lại mộthồi lâu cũng nói không ra lời. Bất quá, nàng biết nếu không phải mìnhđộng thủ trước, bức Lăng Nhược Nhược đến tuyệt lộ, nàng ta cũng sẽ không dùng Tát Duệ đến uy hiếp mình.
Lăng Nhược Nhược cười thực sáng lạn, nàng biết trong lòng Vũ Sương Nhinghĩ cái gì, nàng muốn chính là hiệu quả như vậy. Dám đối phó con củanàng, vậy thì, hôm nay, phong thuỷ đã đổi, hiện tại cũng phải cho nàngta nếm thử loại tư vị này.
“Vũ Sương Nhi, chưa trải qua thông báo liền tiến vào, rất không lớnkhông nhỏ a, chẳng lẽ ngươi không đem bổn vương phi để vào mắt?” LăngNhược Nhược tuy rằng cười, nhưng cả người lại tản mát lãnh ý, món nợ này sẽ chậm rãi tính từng món một.
Vũ Sương Nhi nghẹn họng, nàng vừa rồi quá sốt ruột, cứ nghĩ Lăng NhượcNhược sẽ làm chuyện gì bất lợi với Tát Duệ, đương nhiên là không chútnghĩ ngợi liền vọt vào.
“Thiếp thân rốt cuộc đã vào, thực không lời nào để nói.” Vũ Sương Nhicường ngạnh nói, thái độ đông cứng, tựa hồ không sợ Lăng Nhược Nhược,ánh mắt lại nhìn chằm chằm con mình.
“Duệ Nhi, lại đây, đến chỗ mẫu phi.” Tâm tư nàng toàn bộ đặt trên ngườicon mình, hiện tại chuyện quan trọng nhất là phải kéo Duệ Nhi về chỗmình, thế này mới an toàn một chút.
Tát Duệ vừa định đi qua, nhưng Lăng Nhược Nhược không thả hắn đi, chỉthấy Lăng Nhược Nhược cười tủm tỉm nói với hắn: “Duệ Nhi, con thích takhông? Không bằng về sau đến ở với ta và phụ vương đi. Ta sẽ dạy con đọc sách viết chữ, cục cưng chính là do ta dạy.” Nói xong, còn cố ý nhìnthoáng qua Vũ Sương Nhi.
“Vâng, mẫu phi. Duệ Nhi nghe lời ngài.” Tát Duệ không dám cự tuyệt, hắnrất khát vọng muốn ở cùng với phụ vương, rất khát vọng được phụ vươngyêu thích giống như cục cưng, có thể khiến phụ vương coi trọng mình hơn.
Sắc mặt Vũ Sương Nhi lập tức xanh mét, nàng không thể tin nhìn con mình, đứa con mà nàng quan ái che chở, ký thác toàn bộ hy vọng.
“Duệ Nhi, con, con không cần mẫu phi này sao?” Nàng phẫn nộ quát, tức giận đến thiếu chút nữa không thở nổi.
Tát Duệ không biết thế nào cho phải, nhìn nhìn Vũ Sương Nhi, lại nhìnnhìn Lăng Nhược Nhược, trong chốc lát không thể quyết định. Hắn khôngmuốn chọc ẫu phi tức giận, nhưng lại khát vọng trở thành người được mọi người yêu thương giống như bé.
Vũ Sương Nhi thấy bộ dạng khó xử của mình, lòng chợt lạnh như băng. Nàng biết, Lăng Nhược Nhược đã thắng, về sau chính mình nhất định chỉ còncách mặc nàng ta chặt chém.
“Vũ Sương Nhi, ngươi đã quên phải thỉnh an bổn vương phi a, không quykhông củ, không lớn không nhỏ, mệt ngươi vẫn là tiểu thư quan gia, ngaycả chút cấp bậc lễ nghĩa cũng không có, truyền ra ngoài sẽ mất mặt NinhVương phủ ta.” Lăng Nhược Nhược không tính buông tha Vũ Sương Nhi, nhấtquyết phải bắt nàng ta hành lễ với mình.
Tát Duệ thấy vậy, không biết làm sao nhìn, vẻ mặt như sắp khóc.
Lăng Nhược Nhược tuy rằng không đành lòng, nhưng chỉ cần nhớ đến chuyệnbé bị đẩy xuống nước, chính mình thiếu chút nữa bị cường bạo giết chết,nàng liền nhịn không nổi.
Thực xin lỗi, đứa nhỏ. Chờ con trưởng thành, sẽ hiểu được những hành vicủa mẫu thân con, đừng trách ta, đừng hận ta. Nàng thì thầm nói tronglòng, ánh mắt lại tiếp tục bắn về phía Vũ Sương Nhi.
“Không, ta sẽ không hành lễ với thứ tiện nhân như ngươi, thứ nữ nhânkhông tuân thủ nữ tắc, mặc cho nam nhân đùa bỡn như ngươi không tư cáchđể ta hành lễ thỉnh an.”
Vũ Sương Nhi cả giận, không kịp kiểm soát lời ra khỏi miệng.
“Câm mồm, ngươi đúng là người đàn bà chanh chua!”
Cha Cục Cưng Hảo Thần Bí Cha Cục Cưng Hảo Thần Bí - Mĩ Hải Ái