Americans like fat books and thin women.

Russell Baker

 
 
 
 
 
Tác giả: Hồ Điệp Seba
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 21 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 561 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:03:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
âm tình nàng không tốt vài ngày, nhìn thấy Đại Nữ thân thiết với mình, chỉ cảm thấy ghê tởm. Ô Vũ khó có lúc thao thao bất tuyệt như vậy, sau khi qua đi cũng không nhắc lại nữa, hàng ngày đều nằm trên võng ngủ, tâm tình tốt sẽ ra vườn rau hỗ trợ.
Nhưng nàng lại không muốn để Vương tẩu tử cùng Hổ Nhi gặp khó khăn.
Ngẫm lại, các cô bé trong thôn, mười ba, mười bốn tuổi đã gả đi, nàng nói chuyện với Vương tẩu tử, trả cho bà ấy hai mươi hai lượng tiền công. Vương tẩu tử quả thực mừng muốn phát điên, bà đã sầu lo vì chuyện hôn nhân của con gái từ lâu, không kiếm đâu ra đồ cưới, cũng không có được sính kim. Tiền công Bạch Dực trả gấp mấy lần nhà khác, có thể để dành để gả con gái, nếu không sợ là sẽ chậm trễ. Trong thôn, các thiếu nữ mười bốn mà chưa được bàn chuyện kết hôn sẽ bị chê cười. Hai mươi hai lượng, đủ để chuẩn bị phong phú cho tới bốn cô gái kết hôn ấy chứ.
Bà bị kích động đi tìm bà mối, muốn con gái ở nhà may đồ cưới.
Bạch Dực cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nàng bớt lo, cũng không gây tổn thương Vương tẩu tử cùng Hổ Nhi.
Nhưng Đại Nữ cư nhiên chạy tới tìm nàng, ôm chân nàng cầu xin, nói muốn cùng nàng làm tỷ muội, cùng nhau hầu hạ đầu gia.
Loại chuyện này… Cầu nàng cũng vô dụng a! Ô Vũ… Nói toạc ra cũng chỉ tính là bằng hữu của nàng, nhiều lắm cũng chỉ có chút tình thân, là ân nhân cứu mạng. Đầu gia gì đó, căn bản chỉ là tấm mộc chắn đạn.
Khuyên bảo không có hiệu quả, ngược lại khiến cho Đại Nữ tức giận, đầu tiên là mắng nàng không hiền lương, không vị tha, ghen tị, tiếp theo càng mắng càng thái quá.
“Đường đường một thiếu nữ, vì sao phải cấp cho người ta làm thiếp?” Bạch Dực cũng tức giận.
“Đều là người, vì sao cô có thể có người hầu hạ, có thể mang vòng tay ngân ti, tôi lại không có?” Đại Nữ lớn tiếng, “Tôi rõ ràng đẹp hơn cô! Tôi không muốn làm thô tay mình, lại càng không muốn cả ngày làm việc! Tôi muốn được trang điểm xinh đẹp, mặc quần áo phiêu dật! Tôi có cái gì không thể so được với cô?”
Đại Nữ thực ủy khuất, phi thường ủy khuất. Nàng cùng Bạch Dực không chênh nhau mấy tuổi (thoạt nhìn bề ngoài), bộ dạng so với Bạch Dực xinh đẹp hơn, cũng có thể làm việc tốt hơn. Vì sao Bạch Dực có thể mướn cả nhà nàng làm trâu làm ngựa cho nàng ta, Bạch Dực lại có thể không cần làm gì?
Vì sao nàng ta có thể có đồ trang sức đầy tráp, chính mình lại không có thứ gì?
Còn không phải là do nàng ta có trượng phu có thể kiếm ra tiền sao?
Đại Nữ cả đời đều sống tại sơn thôn này, ngay cả trấn nhỏ cũng chưa đi qua bao giờ. Khắp sơn khắp thôn đều là những kẻ làm ruộng chân đất, người duy nhất có thể diện, cũng chỉ có một mình lão bản.
Cũng chỉ có nhà lão bản mới có thể dựng được trúc lâu xinh đẹp như vậy, mới có nhiều trâu dê súc vật như vậy, có tiền để có thể thuê người sai sử như vậy.
Nàng đã chấp nhận ủy khuất, ủy khuất nguyện ý làm thiếp, nhưng cái kẻ quái dị này lại không hiền lương, không chịu cho nàng vào cửa!
Đại Nữ còn muốn khóc lóc om sòm, Vương tẩu tử gương mặt trắng bệch vọt vào, giáp mặt thưởng cho nàng ta hai bàn tay, xấu hổ rơi nước mắt luôn miệng xin lỗi Bạch Dực, Hổ Nhi ở sau lưng cúi đầu, không nói một câu.
Nhìn Vương tẩu tử kéo Đại Nữ vừa mắng chửi vừa trở về, Bạch Dực đột nhiên cảm thấy mệt chết đi… vô cùng mệt mỏi ngồi xuống.
“Thăng thước ân đấu thước cừu.” Ô Vũ khẽ cười một tiếng, “Cứu người cứu kẻ thích đáng, đừng để cứu ra đám bất hảo.”
(‘Thăng thước ân đấu thước cừu’ đại khái là: một người sắp chết đói, nếu cho hắn 1 nắm gạo, hắn sẽ coi như đại ân mà ghi nhớ, nhưng nếu cho hắn 1 đấu gạo, hắn sẽ nghĩ ngươi có nhiều, sẽ càng đòi hỏi, nếu không cho thêm, hắn sẽ ghi hận. = = có ai biết ở bên mình có câu nào nghĩa tương đương ko)
“Là tại huynh, liên lụy tôi.” Bạch Dực tức giận nói.
Nguyên bản Ô Vũ tính cứ mặc kệ như vậy, nhưng Bạch Dực buồn bực không vui nhiều ngày, Vương tẩu tử còn nhờ người khác đưa trả lại hai mươi lượng bạc, xấu hổ không dám gặp Bạch Dực, không bao giờ đến đây nữa. Nàng lại đảm nhiệm tất cả việc đồng áng, phái thủ hạ giúp việc, nàng còn phát giận.
Nhưng công việc đồng áng, nàng vẫn ngốc như trước, làm cho tiêu chuẩn thức ăn liên tục giảm xuống, Ô Vũ thật sự chịu không nổi.
Hắn không thể không tự thân xuất mã khuyên giải an ủi một nhà Vương tẩu tử, cam đoan không để cho người khác biết chuyện này, thuận tiện sắp xếp một ‘đại nương’ ép Đại Nữ học quy củ Phụ Đức.
Ô Vũ cũng không phải là loại người giang hồ bạch đao tử tiến, hồng đao tử xuất, hắn là sát thủ cấp cao, tộc hào đặt danh ‘Ẩn’. Đối tượng hắn ám sát không phải cự phú thì là hào quý, thậm chí còn có cả hoàng tử hoàng tôn. Có thể thỉnh động hắn xuất thủ, chẳng những là con số thiên văn, thậm chí còn có thời hạn ba năm.
(bạch đao tử tiến, hồng đao tử xuất: đao trắng đâm vào, rút ra là đao đỏ dính máu, ám chỉ hành động sát thương, giết người 1 cách lộ liễu)
Trong ba năm, mục tiêu đang bình thường cũng sẽ chết một cách cực kì bình thường, tuyệt đối không tìm ra một chút khả nghi.
Nói trắng ra, hắn thường ẩn thân bên cạnh mục tiêu, hoặc là nô bộc gia tướng, hoặc là môn khách phụ tá. Nếu không thạo đời nhân tình, nhìn thấu nhân tính, không có cách nào đạt được cái danh tự ‘Ẩn’ kia.
Chỉ là, đối phó với quả phụ người ta, thật sự là giết gà dùng Thanh Long Yển Nguyệt Đao. Nếu không phải hắn không muốn ăn cháo cùng đồ ăn tạp linh tinh, thật đúng là lười dụng tâm tư. Về phần Đại Nữ khóc lớn nháo loạn, hắn lập tức ném cho thủ hạ tối đắc lực Nhị Nương Tử. Có thể dạy dỗ cả kĩ nữ giả mạo công chúa mà xuất giá, còn sợ một ả nha đầu thôn dã sao?
Cán Hoa Khúc Cán Hoa Khúc - Hồ Điệp Seba