You are a child of the sun, you come from the sun, and that is something true with the Earth also... your relationship with the Earth is so deep, and the Earth is in you and this is something not very difficult, much less difficult then philosophy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Ngắn
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 669 / 1
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
ối qua đi học về! Năm nay ít bạn đi xe bus hơn năm trước! Đi bộ 1 mình từ trường ra bến xe bus! Thấy buồn và nhớ! Nghĩ mình cũng thật là buồn cười, lúc người ta còn ở bên thì toàn làm người ta buồn, đến khi người ta đi rồi thì mới thấy trống vắng!
Nghĩ mình đã mắc sai lầm lớn! Khi bỗng dưng làm mất 1 người yêu quý mình! Một người mà mình cũng rất quý! Nghĩ vậy mà ngồi trên xe bus khóc nức nở. Mình cũng cám ơn bạn đi xe bus 32 hôm qua! Bạn không nói gì! Nhưng bạn đã vỗ nhẹ tay lên vai mình! và mình cảm thấy được an ủi một phần!
Nhớ lại những việc ma người ta làm cho mình sao thấy người ta tốt thế! Còn mình đã làm cho người ta cái gì nhỉ? Toàn làm người ta buồn thôi! Người ta tốt với mình như vậy mà hơi tí mình lại giận, dỗi người ta rồi! Người ta nói đúng thật, những việc tôt người ta làm cho mình thì mình lại chẳng nghĩ đến! Còn người ta làm sai một điều gì hoặc người ta làm mình buồn thì mình lại quay sang giận dỗi, nói này nói nọ người ta! Mà mình đâu có nghĩ đến bao nhiêu lần mình làm người ta buồn! Kể ra mình vô tâm quá! Như vậy thì ai mà chẳng buồn cơ chứ! Người ta chắc phải quý mình lắm mới chịu được tính cách của mình như thế!
Thế thì nghĩ lại mình và người ta giờ đến mức này là cũng đúng thôi! Tất lẽ dĩ ngẫu là phải như thế rồi! Ai mà chịu được tính cách của mình thêm được nữa! Người ta cũng còn có việc của người ta chứ! hi!
Nhiều lúc tự hỏi sao mình lại toàn làm người ta buồn thế nhỉ! Cũng đúng thôi! Con người là thế mà! Lúc mình đang có một cái gì đó... thì lại không biết quý trọng! Đến lúc đánh mất rồi thì lại ngồi mà tiếc nuối! Sao không biết quý trọng nó từ khi mình đang có!
Bổng Dưng Buồn Bổng Dưng Buồn - Sưu Tầm