They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: Jen Nguyễn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 532 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 03:21:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 18: Đứng Lên.
ần trước bạn @Tuki thắng nha. Mấy bạn nữa cũng trả lời đunga nhưng hơi chậm. chậm này như đã viết tặng bạn.
~ Enjoy
Chap 18. Đứng lên
----- Khu mua sắm ------
Vẫn là chỗ khu mua sắm đồ sộ và ồn ào. Thường là không có mấy con trai đến đây mà chỉ có con gái là chính.
----- Loanding ------ Tầng 12 - Khu mua sắm của con trai.
Bao quanh căn phòng đều là quần áo đẹp lung linh. Căn phòng màu trắng đen này chia thành ba khu vực chính: Khu A: là khu bán quần áo theo style Hàn + Nhật bán quần, áo, áo choàng phong cách. Khu B: là khu bán quần,áo, giày, dép của Mĩ + Pháp. Khu C: là khu tính tiền.
Komi dẫn Gray đến khu A trước vì cô rất thích quần áo của Hàn nhưng lại rất nghiền phong cách của Nhật. Nhìn sang bên Gray con bé cười tít mắt.
- Gray chỗ này là khu vực mua sắm dành cho nam đấy. Ông tự chọn ở khu này đi xem có bộ nào thích hợp hay không. Xong sau đó mặc thử cho tui xem phát nha!
Gray thấy rất phiền. Riêng cái việc hôm nay cậu để cho tất cả ra ngoài vui chơi là quá hào phóng rồi đã vậy.... giờ lại vác thêm cái của nợ này nữa khiến Gray càng mệt mỏi thêm.
Komi đứng một hồi lâu nhìn Gray. Cô biết rõ là cậu tỏ ra không hài lòng nhưng mà...
- Gray hay là ông bỏ cái kính ra coi xem. Đeo cái kính đấy vào nhìn như kiểu ông già tám mươi mấy đội lốt một thằng học sinh không bằng ấy.
Gray nhíu mày - Vậy thì có liên quan gì? Tôi không muốn bỏ kính!! Cô đó...lo cho cô đi con người. Đúng là...
Komi kiễng chân lên với lấy cái kính màu đen đã đồng hành cùng Gray bấy lâu nay. Mặt Gray giờ nhìn rõ hơn và nhất là " đợp troai " hơn hẳn so với bình thường. Komi nhìn vào mắt của Gray [mắt chạm mắt], bất động vài giây. Gray đẩy nguời của Komi ra làm cô ngã xuống cùng với cái kính.
- Cô làm cái gì thế hả?
Komi ngã ngồi tại chỗ cầm chiếc kính lên - Ý ông là cái kính này à?
Gray nghiến răng giật chiếc kính màu đen từ tay Komi hét lớn:
- ĐỪNG CÓ TỰ TIỆN CHẠM VÀO NGƯỜI TÔI!!!
Komi sợ hãi.
Tại sao? Đây chỉ là một chiếc kính thôi mà...cậu ta - Gray có cần phải tức giận đến như vậy hay không?
Komi ngước lên nhìn Gray mắt của Komi đang tuôn rơi thứ gì đó... mặn chát... Komi cũng không thể hiểu tại sao nước mắt của cô lại rơi?
" Ơ...tại sao mình lại khóc thế nhỉ? Lại còn khóc trước mặt bao nhiêu người nữa chứ?... Ơ...?? Nước mắt...tại sao không ngừng tuôn rơi?
- Đứng lên đi!
Komi choàng tỉnh bởi câu nói của Gray.
- Cậu nói gì cơ?
- Tôi nói cô đứng lên đi! Bộ cô không nghe thấy hay sao hả mà còn hỏi? Muốn ngồi ở đây và khóc mãi à?
Lần này Komi không trả lời...cô vẫn khóc... Gray thì chỉ biết thở dài..đúng cậu đã hơi quá đáng... cậu biết điều đấy. Cậu đã rất tức khi có một con người chạm vào người cậu, cậu ghét sự ồn ào mà con người mang lại. Và nhất là cô - Komi một con người đã chạm vào chiếc kính đó... chiếc kính màu đen đó... cậu ghét ai chạm vào nó... [ về sau rồi các bạn sẽ biết rõ về cái kính ]
Nhưng... liệu đối xử vậy có được hay không? Dù sao thì đó cũng là một đứa con gái - Gray nhắm nghiền đôi mắt của mình: " Con người vẫn sẽ chỉ là con người... Và chúng chỉ là... con mồi để nuôi chúng ta "
Gray cúi xuống đưa tay ra trước mắt Komi.
- Không phải cô nói sẽ đền bù cho tôi hay sao? Bảo đãi tôi, mua cho tôi quần áo mà giờ ngồi đây mà khóc như vậy sao hả con người?
Komi...một chút gì đó từ câu nói của Gray làm cô nhóc ngừng khóc...Quệt nước mắt đang tuôn chảy của mình, đúng rồi... tại sao cô lại phải khóc cơ chứ? Cô đâu phải là một cô bé nhút nhát như ngày xưa nữa! Thật buồn cười - Komi đã suy nghĩ như vậy, nắm lấy tay của Gray Komi đứng lên nở một nụ cười tinh nghịch.
- Đúng rồi! Tôi phải trả nợ ông nữa chứ!! Haha... Nhưng mà báo trước là cấm cằn nhằn đấy rõ chưa?
Gray gật đầu - Rồi rồi...đành làm theo ý cô chứ còn gì nữa.
Bỏ tay của Gray ra. Komi trở lại nguyên trạng thái lúc trước. Cả hai đều cùng nhau đi mua sắm [suy cho cùng khổ nhất vẫn là Gray ]. Phải nói là Komi lần mày quá hào phóng mua cho Gray tận mấy chục bộ;__;
Ra khỏi cái cửa hàng với mấy chục túi quần áo lỉnh kỉnh. Komi thì chạy nhảy khắp nơi tung tăng như bướm lượn dưới cánh đồng hoa, Gray nhíu mày nhìn về Komi:
- Bây giờ không ghét con nhỏ này không được rồi. Người đâu mà vừa kì vừa điên vừa khùng! Rốt cuộc thì cả buổi ngày hôm nay ta tốn cả buổi chỉ để đi mua quần áo thôi hay sao?
***
Vâng thưa đồng bào chap này Jen dành nguyên cho 2 thánh trên. Chap này viết dở quá. Jen hứa từ chap sau sẽ cố viết hay hơn;_;
Câu hỏi kì này đây ạ:
- Aru đã bế hay nắm tay Rei ở chap 16?
Câu này dễ đúng không?
Biệt Thự Vampire Biệt Thự Vampire - Jen Nguyễn