Nếu mặt biển mãi mãi bình lặng, chắc chắn những thủy thủ tài ba sẽ chẳng bao giờ có mặt trên đời.

Ngạn ngữ Anh

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 28
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 668 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:57:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
... Nóng quá...” Dục niệm trong cơ thể cô vì sự trêu chọc tinh tế của hắn mà hừng hực thiêu đốt, máu sôi trào, tri giác trở nên thật mẫn cảm.
Đường Vĩ nhìn đỉnh ngực của cô vì trải qua sự chăm sóc của hắn mà trở nên trơn bóng không chịu nổi, đóa hoa dính nước miếng của hắn càng thêm gắng gượng, mê người, hắn không nhịn được lại nếm, lấy răng khẽ cắn rồi tiện đà điên cuồng mút, lưu lại dấu răng rõ ràng, hắn tham lam mở to mồm, muốn một ngụm liếm được càng nhiều.
”A... Vĩ... Nóng quá... Ưm... Em nóng quá... “ Môi đỏ mọng sáng bóng không nhịn được rên rỉ, Như Điệp điên cuồng mà vặn vẹo thân thể, lại bị nam nhân to lớn gát gao cuốn lấy, thân thể lẫn nhau kề sát cơ hồ không có một tia khe hở.
Cô giãy dụa, càng làm tang thêm ma sát giữa thân thể hai người.
Khiêu khích mãnh liệt của hắn đối với cơ thể cô đã làm nổi lên một màu phấn hồng, đặc biệt là ở bầu ngực, khiến cho hắn không có cách nào tự kiềm chế.
Da thịt trần trụi của hắn cảm nhận được da thịt non mịn của cô, lỗ tai của hắn truyền đến tiếng thở dốc mê người của cô, tất cả đều thật sâu kích thích nam nhân thú tính, làm cho hắn cũng không thể nhẫn nại thêm!
Đường Vĩ thở gấp nặng nề,đầu lưỡi ẩm ướt nóngbỏng từ chiếc gáy trắng nõn của cô, dao động đến bầu ngực trắng như tuyết của cô, sau đó lại đi đến cái bụng bằng phẳng, ở vòng eo nhỏ nhắn mảnh khảnh của cô lưu luyến hồi lâu, rồi dùng đầu lưỡi tà ác liếm láp thắt lưng hoàn mỹ của cô, mãi đến khi cô nhịn không được run run eo nhỏ, nũng nịu cầu xin hắn đòi lấy càng nhiều.
”Ưm... Vĩ, Vĩ... Em muốn anh làm như vậy...” Cô mở mắt to đầy sương, làm cho hắn hôn cái miệng nhỏ nhắnsung đỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng như một đóa hoa nhìnhắn.
”Cái gì?” Hắn thở dốc, chỉ là một bầu ngực trần trụi mà thôi, thế nhưng lại làm cho hắn gần như không khống chế được.
Sức ảnh hưởng của cô đối với hắn so với trong tưởng tượng của Đường Vĩ còn nhiều hơn!
”Em muốn anh giống như vậy...” Cô nói ra khát vọng trong lòng bản thân.
Trong ngực cô giống như có cái gì đó ở bên trongđộng đậy, làm cho cô không ngừng vặn vẹo.
”Cho em cơ hội cuối cùng để cự tuyệt anh.” Hắn khó khăn nói ra lời nóng trái với lòng mình
”Vĩ, em muốn anh giống như vậy đối với em...”
”Cho tí nữa em khóc kêu như thế nào, anh cũng sẽ không dừng tay.” Đầu lưỡi của Đường Vĩ lại liếm láp bầu ngực mềm mại, nước bọt trong miệng thấm ướt đỉnh ngực của cô, sáng bóng lại dâm mỹ.
”A...” Như Điệp kìm lòng không được nâng lên đầu, bị trêu trọc nên thanh âm tràn ngập sự sung sướng, giữa hai chân chậm rãi chảy ra chất lỏng ấm áp.
Bàn tay to dọc theo cơ thể của cô phủ xuống, lướt qua eo nhỏ của cô, xuống chỗ tư mật sau đó cầm chân ngọc của cô, ngón tay lướt qua da thịt ở lòng bàn chân, như trẻ con của cô, bàn tay bao ở mắt cá chân của cô, hướng lên trên thăm dò, cảm thụ đầu gối của cô, dung ngón tay xoa bóp da thịt mẫn cảm của Như Điệp.
Tay hắn cuối cùng tuần tra đến điểm cuối cùng của đùi cô, hắn cũng không vội mà vuốt ve cấm địa của cô ngay lập tức, ngược lại cảm thụ sườn đùi phía trong của cô, chỗ da thịt non mịn mẫn cảm nhất, cảm xúc tuyệt hảo làm cho hắn nhịn không được thở dài thật sâu.
Khi bàn tay to của hắn có ý đồ tách ra hai chân của cô, Như Điệp theo phản xạ nhanh chóng khép lại hai chân, làm cho nam nhân không thể chạm vào.
”Thả lỏng, không được phản kháng anh.” Ngữ khí ôn nhu cũng không mất kiên định.
Như Điệp cắn môi đỏ mọng, nhẹ nhàng đem đùi khẽ tách ra bàn tay to của hắn đã nhịn không được đẩy ra hai chân hư nhuyễn của cô, làm cho u cốc của cô hoàn toàn hướng hắn rộng mở, Đôi mắt thâm thúy của hắn không hề chớp mắtnhìn chằm chằm nơi riêng tư phấn hồng tựa đóa hoa rung động, nhẹ nhàng chảy ra xuân dịch, lối vào nhỏ bé kia là thiên đường mộng mị của hắn.
”Không được xem...” Hai má của Như Điệp đỏ rực, ngữ khí tràn ngập sự e lệ, trực giác muốn khép lại hai chân, nhưng động tác của hắn nhanh hơn, đã vội lấy chân đè lại cô.
”Vì sao? Em thật đẹp, đẹp đến mức làm cho anh không thể rời tầm mắt.” Hắn kề sát cặp môi thơm của cô rồi nói nhỏ, ngón tay vỗ về nơi tư mật của cô, sau đó dung một ngón tay vọt vào cơ thể cô, cảm thụ sự rung động cùng hơi ấm của cô...
”A...” Cặp mông co rụt lại, Như Điệp thốt ra tiếng rên rỉ tinh tế thét, cảm nhận bàn tay to của hắn đang để ở chỗ tư mật nhất của mình, làm cho cô cứng người lại, cảm thấy căng thẳng
”Thả lỏng, Điệp Nhi.” Hắn cố gắng áp chế sự xúc động của mình khi vừa mới thăm dò vào cơ thể cô, trầm thấp trấn an, tiếng nói vì quá áp lực mà có vẻ khan khàn, mồ hôi nóng trên trán chảy xuống.
Gầm nhẹ một tiếng, hắn lại một lần nữa hôn lên môi đỏ mọng của cô, đầu lưỡi ấm nóng đâm sâu vào cái miệng nhỏ của cô, cơ khát cọ xát cái lưỡi nhỏ nhắn thơm tho của cô, dây dưa liếm mút, cảm nước bọt ngọt ngào của cô...
Tay kia của hắn thì ôn nhu vuốt phẳng, xoa nắn hạ thân của cô, làm cô từng trận run rẩy, dường như hắn đang thi triển ma pháp trên cơ thể cô, khiến cô không thể nghĩ ngợi, hoang mang nhận khoái cảm khác thường mà hắn mang đến.
Ngón tay màu lúa mạch va chạm hoa cốc của cô, lướt qua đóa hoa non mềm, đang vỗ về chơi đùa cô hắn lại hôn cô thật sâu,đầu lưỡi linh hoạt lặp lại động tác ra vào trong miệng cô, ám chỉ hắn có khát vọng muốn làm những chuyện như vậy đối với cô
Tiếp xúc thân mật làm cho cô toàn thân run rẩy, lại trốn không được sự bao phủ của hắn, khi hắn bắt đầu niết hoa hạch mẫn cảm nhất của cô, mọi tế bào trên người cô đều cứng ngắc. Kịch liệt khoái cảm, từ khi hắn giữ lấy điểm mẫn cảm kia, đã làm cô chìm thật sâu vào dục vọng đen tối
Bây Giờ Rất Muốn Gặp Em Bây Giờ Rất Muốn Gặp Em - Không rõ...