Reading well is one of the great pleasures that solitude can afford you.

Harold Bloom

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mr Thích
Số chương: 640 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4513 / 57
Cập nhật: 2014-11-21 10:14:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 369: Cường Thế Bắt Người, Vận Sức Chờ Phát Động
rong đầu Hạng Thái Hư tràn đầy băn khoăn, nhưng quay đầu lại suy nghĩ, nếu như không phải Nhậm Thương Khung... vậy là ai?
Ai có thể vô thanh vô tức lách qua cấm chế? Chỉ sợ cũng chỉ có Đại Đạo cấp cường giả!
Thế nhưng mà, Đạo Cấp thế lực đều có ăn ý, không thể nào tham gia tranh đấu thế tục, cho dù là giữa các cung điện tranh đấu, bình thường Đạo Cấp thế lực cũng không trực tiếp nhúng tay!
Cho nên, Hạng Thái Hư lại phủ nhận khả năng Đạo Cấp cường giả nhúng tay này!
Nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ hai đại Lão tổ kia ra, cũng chỉ có Nhậm Thương Khung mới có khả năng! Dù sao, điều tra vụ án Linh Dược của ngũ đại phân đà, vẫn luôn là Bách Thảo Đường tiến hành. Mà Nhậm Thương Khung, càng là chủ lực trong đó.
Hạng Thái Hư cố gắng kiềm chế nộ khí trong lòng hắn không ngừng khuyên bảo chính mình phải vững vàng, nhất định phải vững vàng, tuyệt đối không thể loạn trận cước.
- Mà thôi, ta trước định ngày hẹn cùng Sở Vân lão tổ, xem có phải Ngụy Phong lão tổ cùng Tần Xuyên lão tổ làm hay không. Lại nói tiếp, coi như là hai lão này, cũng chưa chắc có đảm lượng ở trên đầu Hạng Thái Hư ta giương oai. Bọn hắn dám lý luận cùng ta, cũng dám cùng ta khiêu chiến, nhưng chưa hẳn dám theo ta cá chết lưới rách. Dùng sự khéo đưa đẩy của cung điện Lão tổ, sẽ không đến mức tới đây trực tiếp vạch mặt a.
Hạng Thái Hư phân tích, nhưng cảm thấy tất cả đều không bắt được trọng điểm. Còn không bằng trực tiếp đi tìm Sở Vân lão tổ hỏi minh bạch.
Nhậm Thương Khung mang theo Hạng Vô Bệnh, đầu óc cũng không có nóng lên, đem thần thức Hạng Vô Bệnh phong bế, lúc này mới bay trở về Bắc môn phủ.
Hắn không sợ hãi, nhưng cũng biết Tạ Thông đầu nhập vào hắn, là mạo hiểm rất lớn. Một khi lộ ra, có khả năng lọt vào trả thù trí mạng của Hạng Thái Hư, cái này cũng không phải việc mà Nhậm Thương Khung muốn thấy.
Một kẻ làm thủ lãnh, nếu như ngay cả thủ hạ cũng không thể bảo toàn, tùy thời tùy chỗ đem thủ hạ đặt ở bên trong nguy hiểm, tuyệt đối không phải là một thủ lãnh hợp cách.
Như gió chui vào Bắc môn phủ, thân ảnh Nhậm Thương Khung lóe lên, liền về tới trong mật thất, trước trước sau sau cũng không quá nửa canh giờ.
Khi Nhậm Thương Khung vừa vào, hiện trường phát ra một hồi tiếng kêu khẽ, trong tiếng kêu này hiển nhiên tràn ngập hưng phấn.
Nhậm Thương Khung đem Hạng Vô Bệnh ném lên mặt đất:
- Tạ Thông, ngươi xem, có thể nhận ra người này không?
Tạ Thông vừa nhìn, sợ hãi nói:
- Hạng Vô Bệnh? Đại nhân, Hạng Vô Bệnh này, là con út mà Hạng Thái Hư thương yêu nhất, là người nối nghiệp mà Hạng Thái Hư tỉ mỉ bồi dưỡng a. Thần Thông Cảnh cường giả ở bên cạnh hắn bảo hộ, có bảy tám cái. Ngươi...
Tạ Thông biết vậy nên không thể tưởng tượng nổi! Hắn biết Thương Khung đại nhân rất tài ba, nhưng như thế nào cũng không thể tưởng được, Thương Khung đại nhân vậy mà có thể ở Phủ Thành Chủ, tự do xuất nhập, đem Hạng Vô Bệnh bắt vào tay!
- Thương yêu nhất sao?
Nhậm Thương Khung lạnh lùng bật cười:
- Vậy thì không còn gì tốt hơn. Ngươi yên tâm, thần thức người này đã bị ta phong ấn, bây giờ là bất tỉnh nhân sự, không cần lo lắng. Ta sẽ không đem ngươi lộ ra. Đương nhiên, Hạng Thái Hư này cùng Nguyên Kỳ Lân cấu kết, ta cơ bản đã có thể xác nhận. Ta sẽ không giết oan uổng một người tốt, nhưng mà một khi để cho ta xác định hắn cùng với đối nghịch cấu kết, vậy thì đừng trách ta không khách khí.
Nhậm Thương Khung ngữ khí lành lạnh, lại có một cổ khí thế làm cho lòng người kinh hãi. Tuy hắn chỉ có mười tám tuổi, nhưng hôm nay từng câu từng chữ, cũng đã tràn đầy uy thế Thượng Vị Giả, làm cho người ta nghe không thấy quá mức, ngược lại cảm thấy đây là đương nhiên.
Thực lực, thiên phú, địa vị, ba cái này đều đầy đủ hết mà nói, coi như là ít tuồi, vậy thì như thế nào?
Khi ba cái này đều có đầy đủ, tuổi trẻ lại càng có ưu thế lớn hơn nữa! Tuổi trẻ đã là ưu thế, như vậy phát triển xuống dưới, sẽ đáng sợ đến cỡ nào?
Trong cơ thể Tạ Thông cũng nhiệt huyết sôi trào, trước kia đối với Hạng Thái Hư có chút e ngại cùng kiêng kị, cũng bị nhiệt huyết này hòa tan. Hắn biết, đi theo Thương Khung đại nhân, coi như là Hạng Thái Hư thành chủ, cũng không cần sợ.
Nhiều năm như vậy, ai dám ở Đông Hoang đại đô giương oai? Nhiều năm như vậy, địa vị của Hạng Thái Hư ở Đông Hoang đại đô chưa từng bị qua khiêu khích?
Mà hôm nay, Thương Khung đại nhân ra tay, trực tiếp trúng mệnh môn của Hạng Thái Hư, làm hắn không lo không được.
Cái này là thực lực kinh người bực nào!
- Chư vị, ta bắt con út này của Hạng Thái Hư, Hạng Thái Hư tất nhiên sẽ ngồi không yên. Ta trước về Linh Nhãn Phong, các ngươi hành sự tùy theo hoàn cảnh. Nhớ kỹ, bất cứ lúc nào, không nên lộ lai lịch của mình, bảo toàn bản thân là nội dung quan trọng thứ nhất. Ta muốn là cứu người. Nhưng điều kiện tiên quyết của cứu người là không nên đem những người khác góp vào.
Minh Hoa Đà gật gật đầu:
- Phải, Thương Khung, ngươi phải về Linh Nhãn Phong tọa trấn. Mặt khác, ta cũng có một việc nhắc nhở ngươi. Hạng Thái Hư này cùng Sở Vân lão tổ giao tình không tệ. Ta đoán chừng, hắn sẽ đi Bách Thảo Đường tìm Sở Vân lão tổ.
- Sở Vân lão tổ?
Nhậm Thương Khung nghĩ tới Sở Vân lão tổ lúc trước thái độ cẩn thận, trong lòng cũng có chút khó chịu.
Ở Bách Thảo Đường, Ngụy Phong lão tổ cùng Tần Xuyên Lão tổ, đều thuộc về phái cường ngạnh, đều chủ trương dùng thực lực cùng thủ đoạn cường thế để bảo vệ tôn nghiêm Bách Thảo Đường.
Nhưng mà, Sở Vân lão tổ này, thái độ một mực không rõ, nhiều thời điểm ba phải, thái độ mập mờ không rõ.
Thời khắc mấu chốt, loại dây leo tường này nếu như chịu dùng sức, Nhậm Thương Khung tự nhiên sẽ không nói gì. Nếu như không dùng sức, lại nảy sinh tác dụng trở ngại, Nhậm Thương Khung cũng sẽ không ngần ngại ra tay.
Nhẹ nhàng gật đầu:
- Tốt, Hoa Đà trưởng lão, ngươi không có việc gì, cũng trở về Bách Thảo Đường, cùng Tần Xuyên lão tổ câu thông. Đúng rồi, sự tình ta đạt được Dược Thánh chứng thực, tạm thời không nên tiết lộ ra ngoài.
Minh Hoa Đà sâu sắt chấp nhận, gật gật đầu:
- Đúng, đây là át chủ bài, ngươi bây giờ không thể sớm bạo lộ. Còn có lệnh bài kia, xin cầm lấy.
Minh Hoa Đà đem lệnh bài Dược Thánh trả lại Nhậm Thương Khung, trong mắt tràn đầy thành kính cùng sùng bái. Minh Hoa Đà với tư cách cường giả Linh Dược Giới, đối với biểu tượng địa vị này, thì sùng bái gấp bội.
Hôm nay những người này, đều là tâm phúc của Nhậm Thương Khung, đã thề sống chết thuần phục, đối với Nhậm Thương Khung tự nhiên là tôn thờ, nói gì nghe nấy.
Mộ Dung khom người nói:
- Thuộc hạ tiếp tục tiềm phục ở Đông Hoang đại đô, điều khiển đám thủ hạ kia. Nếu như có tin tức, nhất định sẽ kịp thời báo cáo cho đại nhân.
- Tốt, Mộ Dung, bảo trọng! Nhớ kỹ, trên đường ta quật khởi, cần mỗi người các ngươi cống hiến sức lực. Các ngươi, nhất định phải bảo trọng chính mình.
- Vâng.
Trong lòng mọi người đều nóng lên, Thượng Vị Giả có thể nói như vậy, nói rõ chủ tử như thế, quả thật là đáng để bọn hắn đi theo. Tuyệt không phải cái loại lãnh khốc vô tình, chỉ biết đùa bỡn quyền lực.
- Ta đi trước một bước.
Nhậm Thương Khung giao phó hoàn tất, đem Hạng Vô Bệnh chộp lên, lặng lẽ ly khai, hướng Linh Nhãn Phong bay trở về. Không bao lâu, liền về tới Linh Nhãn Phong.
Nhậm thị gia tộc nhìn thấy Nhậm Thương Khung trở về, đều nhao nhao mở miệng hỏi thăm.
Nhậm Thương Khung khoát tay chặn lại, đem thần thức phong ấn của Hạng Vô Bệnh trừ đi, dùng phong ấn khác đem khí cơ toàn thân hắn phong tỏa, ném cho Chu Vân:
- Chu Vân, đem thằng này nhốt vào lao tù cho ta, chờ ta thẩm vấn.
- Vâng.
Chu Vân vội vàng tuân lệnh.
Mà Tôn Tượng cùng Chu Vân là đệ tử cùng giới, hai người nói chuyện với nhau, rất nhanh liền quen thuộc, lẫn nhau đã thành lập tín nhiệm, thấy Chu Vân đi cũng đi theo.
Nhậm Thương Khung nhìn những người kia trong gia tộc, nguyên một đám mắt mong chờ mà nhìn mình. Nhất là vợ chồng đại bá Nhậm Đông Thăng thì càng lo lắng nhất.
Dù sao cũng là con gái bọn họ, nội tâm hoảng loạn tự nhiên sẽ nghiêm trọng thêm một ít. Một bên đi ra một thiếu niên thần thái tuấn lãng hỏi:
- Thương Khung ca, huynh điều tra tung tích tỷ tỷ của ta ra sao rồi?
Thiếu niên này, là Nhậm Thanh Châu, hơn hai năm trôi qua, cũng đã thành một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi. Bởi vì gia tộc mấy năm này trung hưng, làm cho Nhậm Thanh Châu chiếm được bồi dưỡng rất tốt, một thân thiên phú, cũng là rất cao.
Nhậm Thương Khung lộ vẻ mỉm cười:
- Thanh Châu, không cần phải lo lắng. Ta nhất định sẽ đem tỷ tỷ cứu ra. Địch nhân bắt tỷ tỷ đi, nghĩ sẽ cùng ta bàn điều kiện. Cho nên trước lúc đàm phán, chắc là sẽ không gây bất lợi cho tỷ tỷ ngươi đâu.
- Ân, Thương Khung nói có lý. Mọi người không nên quan tâm quá sẽ bị loạn.
Nhâm lão thái thái cũng mở miệng nói.
Nhậm Đông Thăng cũng hiểu được Nhậm Thương Khung nói có lý, một bên thấp giọng trấn an thê tử của mình. Nữ nhân quan tâm đối với hài tử, luôn trực tiếp hơn, càng tinh tế tỉ mỉ hơn.
Nhậm Thanh Châu đứng thẳng nói:
- Thương Khung ca, ta một chút cũng không sợ. Ta biết, dưới gầm trời này, không có chuyện gì làm khó huynh.
Thiếu niên sùng bái anh hùng, mà Thương Khung đường ca của hắn, không thể nghi ngờ, chính là một đối tượng sùng bái tốt nhất. Truyền kỳ Nhậm Thương Khung, Nhậm Thanh Châu là tận mắt nhìn thấy, một đường chứng kiến. Cho nên, trong lòng hắn, Thương Khung đường ca chính là người lợi hại nhất, là anh hùng trong lòng hắn!
- Mọi người không nên nóng lòng, ta đã điều tra ra một ít manh mối. Vừa rồi tiểu tử kia, là con út của Đông Hoang thành chủ Hạng Thái Hư. Ta hoài nghi Hạng Thái Hư thông đồng cũng những kẻ kia, nếu không, bọn hắn không có khả năng ở đại đô hoành hành không sợ ai cả. Ta trước đi thẩm vấn tiểu tử kia, xem có thể đạt được một ít tin tức hữu dụng hay không.
Nhậm Thương Khung cũng không dừng lại, trực tiếp hướng về nhà lao đi đến. Lưu lại một quần thể Nhậm thị hai mặt nhìn nhau. Hạng Thái Hư?
Bọn hắn ở Đông Hoang lâu như vậy, như thế nào lại không biết uy danh Hạng Thái Hư? Đây chính là thần của Đông Hoang đại đô a...!
Thương Khung vậy mà trực tiếp bắt con của hắn? Tin tức này, quả thực làm cho cả nhà kinh ngạc không thôi, đã cảm thấy hưng phấn, lại cảm thấy có một tia khẩn trương. Dù sao, năng lưực của Hạng Thái Hư quá lớn, nghe nói Hạng Thái Hư này, địa vị có thể so với Lão tổ của Thiên Các Thập Điện.
Thương Khung hiện tại dù sao chỉ là một tân Trưởng lão, đắc tội ngũ đại phân đà, hôm nay lại đắc tội với Hạng Thái Hư, có thể gánh vác được sao?
Nhưng mà, bọn hắn cũng rõ ràng, Thanh Sương bị bắt, nếu quả thật cùng Hạng Thái Hư có quan hệ, con đường này nhất định phải đi.
Coi như là đắc tội Hạng Thái Hư, cũng phải kiên trì đi đến cùng. Nhậm thị gia tộc tuy đến từ địa phương nhỏ bé, nhưng bên trong gia tộc là phi thường đoàn kết.
Ai uy hiếp người của gia tộc, uy hiếp huyết mạch Nhậm thị gia tộc, Nhậm thị chỉ có lựa chọn đổ máu!
Nhậm lão thái thái quát:
- Tất cả mọi người lo lắng cái gì? Hai ba năm trước, các ngươi có từng nghĩ qua, có một ngày chúng ta sẽ là thân nhân của cao tầng Thiên Các? Hai ba năm trước, chúng ta không thể tưởng được Thương Khung sẽ có tiền đồ như thế. Như vậy chúng ta bây giờ, sao có thể nghi ngờ Thương Khung chứ? Thương Khung cho gia tộc ta hi vọng, cho gia tộc ta tưởng tượng, chúng ta nên tin tưởng vững chắc, hắn còn có thể vì gia tộc sáng tạo càng nhiều kỳ tích hơn nữa. Ít nhất, Lão Bà Tử ta đây là không hề giữ lại, vô điều kiện ủng hộ hắn!
Bất Hủ Thần Vương Bất Hủ Thần Vương - Lê Thiên Bất Hủ Thần Vương