With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mr Thích
Số chương: 640 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4513 / 57
Cập nhật: 2014-11-21 10:14:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 358: Dược Thánh, Điện Chủ Mời
ếu như là những người khác nói như vậy, Xích Hằng Vũ tất nhiên sẽ cảm thấy người này trang bức, ở trước mặt hắn giả bộ siêu nhiên, giả bộ không màng danh lợi, nhưng người trẻ tuổi trước mắt này, có một khí độ làm cho Xích Hằng Vũ không cách nào nghi vấn, một tín nhiệm tự nhiên.
Xích Hằng Vũ lấy lại bình tĩnh, lại nói:
- Vấn đề cuối cùng, cũng là một vấn đề quan trọng nhất. Các hạ có phải là người của Đông Hoàng Châu hay không, nếu không phải người của Đông Hoàng Hồng, kết quả khảo hạch này, chúng ta còn cần đưa đến tổng bộ Đan Tiên Điện, xin tổng bộ phúc thẩm.
- Ân, ta là người của Đông Hoàng Châu, cái này chắc chắn không thể nghi ngờ, có lẽ một thời gian ngắn nữa, điện chủ đại nhân lưu ý một chút, sẽ biết rõ ta đến từ phương nào, ở thế lực nào. Lúc này, ta chưa thể nói rõ được.
Xích Hằng Vũ thấy vẻ mặt hắn chân thành, phỏng đoán đối phương có lẽ có chút khổ tâm, gật gật đầu:
- Tốt, như thế tốt lắm. Xin chờ hai ngày, đợi lệnh bài Dược Thánh cùng đồ vật tương quan chế tác xong, sẽ ban phát cho ngươi. Chỉ là, ở trong quá trình chế tác, cần ngươi nhập vào một đạo thần thức, đó sẽ là ấn ký của ngươi. Kể từ đó, có kẻ nào muốn mạo danh ngươi, không có thần thức độc nhất vô nhị của ngươi, lệnh bài Dược Thánh này cho dù nằm trong tay người khác, cũng là một phế vật, không dùng được.
Xác thực như Xích Hằng Vũ nói, lệnh bài Dược Thánh này, hết sức Thần Thánh, tượng trưng cho thân phận, tượng trưng cho địa vị. Nếu như không có ấn ký độc nhất vô nhị của cá nhân, như vậy ai cũng có thể mượn một khối lệnh bài Dược Thánh, đi khắp nơi diễu võ dương oai.
Đã có ấn ký độc nhất vô nhị, bất kể là dùng tên thật, hay dùng tên giả, đều không có vấn đề gì. Chỉ có ấn ký, mới có thể nói rõ hết thảy.
Đan Tiên Điện an bài như vậy, kỳ thật cũng là vì chiếu cố một ít cường giả lánh đời, hoặc là một ít cường giả không muốn công bố thân phận.
Nói cách khác, ngươi có thể che giấu tung tích, có thể dùng tên giả. Nhưng cá nhân ấn ký, lại là độc nhất vô nhị, bất luận kẻ nào cũng không thể mạo nhận được!
Xích Hằng Vũ dừng lại một chút, lại cường điệu một lần nữa:
- Đương nhiên, sau khi ban phát lệnh bài Dược Thánh xong, ngoại trừ các hạ yêu cầu giữ bí mật tin tức ra, chúng ta sẽ công bố ra ngoài có người thông qua Dược Thánh khảo hạch! Điểm này, là quy tắc của Đan Tiên Điện, không thể sửa đổi.
Đan Tiên Điện có Đan Tiên Điện quy củ, khảo hạch giai vị Dược Sư, Đan Tiên Điện có quyền uy độc nhất vô nhị, ở vấn đề này, không có khả năng có đặc thù.
Bởi vậy, Nhậm Thương Khung sớm có chuẩn bị tâm lý. Chỉ muốn tạm thời không bạo lộ thông tin cá nhân của hắn, tuyên bố có người thông qua Dược Thánh khảo hạch, những việc này đều không ảnh hưởng đến toàn cục.
Hắn cần chỉ là thời gian, khoảng thời gian này, đủ hắn bình yên trở về Thiên Các tổng bộ là đủ.
Nếu như tuyên bố thân phận chân thật của hắn, những đối đầu kia tất nhiên sẽ không tiếc bất cứ giá nào đến chặn đánh hắn, không cho hắn bình yên phản hồi.
Nhậm Thương Khung không sợ chuyện này, nhưng dưới tình huống không cần thiết, càng ít phiền toái càng tốt.
Bởi vậy, hắn mới cần Đan Tiên Đông Điện giữ bí mật một thời gian ngắn. Chờ hắn trở lại tổng bộ Thiên Các, thế là Long về biển cả, Hổ nhập sơn lâm, đến lúc đó, dùng thủ đoạn cường thế, phá vỡ cục diện bế tắc của Thiên Các thập điện, sau đó kết thúc vụ án kia.
Xích Hằng Vũ thấy Nhậm Thương Khung không có dị nghị gì, cười nói:
- Vậy thì mời Trường Không các hạ chờ hai ngày, chế tác lệnh bài Dược Thánh, rất hao phí tâm huyết. Công tượng của Đan Tiên Điện chúng ta, cũng cần mấy ngày mới có thể hoàn thành. Không nói gạt ngươi, ta cùng Hô Diên trưởng lão mấy ngày trước, đã đặc biệt sai công tượng chuẩn bị lệnh bài Dược Thánh cho ngươi.
Kỳ thật, khi Thiều Quang Thảo không ngừng chuyển biến tốt, trên cơ bản cũng đã tuyên cáo Nhậm Thương Khung thông qua khảo hạch, chỉ có điều, quy tắc như thế, bọn hắn không thể không thủ vững đến cùng.
Nhẹ gật đầu, Nhậm Thương Khung nói:
- Đa tạ điện chủ cùng Thái thượng trưởng lão yêu mến, ta chờ mấy ngày cũng không sao.
Hai ngày sau, ngoại hình của lệnh bài Dược Thánh chế tác hoàn tất, Xích Hằng Vũ mời Nhậm Thương Khung đi qua.
- Trường Không các hạ, lúc này phải cần ngươi xuất mã rồi. Giờ ngươi rót vào một tia thần thức, dung nhập vào bên trong lệnh bài, thành lập ấn ký cá nhân của ngươi. Đan Tiên Điện chúng ta, cũng chỉ nhận thức ấn ký, những người khác cầm lệnh bài Dược Thánh này đến, nếu như không cách nào dùng thần thức kích phát ấn ký cá nhân này, chúng ta sẽ không công nhận.
- Tốt.
Nhậm Thương Khung nói xong, theo như chỉ dẫn của Xích Hằng Vũ, đưa vào một tia thần thức. Sau khi làm xong, Xích Hằng Vũ lại đem lệnh bài kia thu hồi, gia công vài đạo trận pháp của Đan Tiên Điện.
Những trận pháp phong ấn này, là thủ đoạn độc nhất vô nhị của Đan Tiên Điện. Kể từ đó, có thể tránh cho người khác làm giả lệnh bài Dược Thánh.
Sau khi tất cả trình tự làm hoàn tất, lúc này Xích Hằng Vũ mới đem lệnh bài Dược Thánh cùng với một ít đồ vật tương quan, giao hết cho Nhậm Thương Khung.
- Trường Không các hạ, chúc mừng. Từ nay về sau, ngươi chính là một vị Dược Thánh mới nhất do Đan Tiên Đông Điện ta chứng thực, cũng là vị Dược Thánh thứ ba của Đông Hoàng Châu.
- Ha ha, còn phải đa tạ hai vị đại nhân không ngại vất vả, để cho ta một đường khảo hạch thuận lợi như thế ah.
Nhậm Thương Khung khách khí một câu.
- Đó là chức trách của chúng ta, không đáng nhắc tới. Tôn chỉ của Đan Tiên Điện chúng ta, là tế thế cứu nhân, phục vụ tất cả đan dược sư trong thiên hạ. Lại nói tiếp, chúng ta còn phải cảm tạ Trường Không các hạ, sự xuất hiện của ngươi, trong lịch sử Đan Tiên Đông Điện chúng ta, lại viết xuống một thành tích mới. Ít nhất, với thành tích khảo hạch này, năm nay Đan Tiên Đông Điện chúng ta nhất định sẽ bài danh rất cao.
Xích Hằng Vũ cũng là nói thật. Từng phân điện, bọn hắn có thành tích càng hiển hách, điểm tích lũy ở tổng bộ Đan Tiên Điện cũng sẽ càng cao.
Xuất hiện một Dược Thánh, không thể nghi ngờ là một số điểm rất kinh người.
Từng phân điện, xác suất xuất hiện Dược Thánh, đều là mấy trăm năm khó gặp. Một khi xuất hiện Dược Thánh khảo hạch, hơn nữa thông qua mà nói, tuyệt đối có thể vượt lên những phân điện khác.
Mà với tư cách là phân điện điện chủ, Xích Hằng Vũ tự nhiên cũng có vinh quang.
Nhậm Thương Khung đối với quy tắc Đan Tiên Điện hiểu rất rõ, chẳng qua là không nói ra, chỉ hơi hơi gật đầu.
Xích Hằng Vũ lại nói:
- Trường Không các hạ, trước khi ngươi khảo hạch, giao nộp năm mươi vạn linh thạch. Căn cứ công tác thống kê, ngươi đã hao phí hết ba vạn linh thạch. Bởi vậy, mời mang biên lai lúc trước, tìm Tô Thần lấy lại số dư.
- Ân, sau khi lấy lại số dư, vậy là không còn chuyện gì nữa?
Xích Hằng Vũ nghĩ nghĩ, lại nói:
- Kỳ thật, ta có vài lời, muốn lén nói cùng ngươi. Không biết Trường Không các hạ, có bằng lòng nghe hay không?
- Điện chủ đại nhân, mời nói.
Xích Hằng Vũ nhẹ gật đầu, lại không vội mở miệng, trầm ngâm một chút, mới nói:
- Trường Không các hạ, không nói gạt ngươi, ban đầu lúc ngươi đến khảo hạch, ta đối với ngươi có chút kỳ vọng, nhưng mà không nhiều, nhưng sau khi thẩm duyệt bài thi khâu thứ nhất của ngươi, ta đối với ngươi sinh ra chờ mong rất lớn, ẩn ẩn cảm giác ngươi có khả năng thông qua khảo hạch lần này. Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, ngươi khảo hạch, thế như chẻ tre. Thật sự làm cho ta trợn mắt há hốc mồm.
- Ân, cũng là có chút vận khí.
Nhậm Thương Khung khiêm tốn nói.
Xích Hằng Vũ cười cười:
- Ta đoán chừng, sau lưng Trường Không các hạ, nhất định có một tiền bối chỉ điểm. Ta cũng không tiện mạo muội hỏi sư thừa của ngươi. Chẳng qua ở chỗ này, ta có một câu muốn hỏi các hạ, không biết ngươi có hứng thú, ở lại Đan Tiên Điện ta đảm nhiệm chức Đan Tiên Điện Trưởng lão hay không?
- Trưởng lão?
Nhậm Thương Khung thoáng sững sờ, hắn không nghĩ rằng, Đan Tiên Đông Điện điện chủ này, sẽ đích thân mời hắn.
- Ân.
Trong mắt Xích Hằng Vũ, lộ ra một cổ yêu tài nóng bỏng:
- Thiên phú Linh dược của ngươi, ta cả đời ít thấy. Dùng thiên phú của ngươi, nếu như ở thế lực tông môn sống uổng thời gian, quả thực đáng tiếc. Dùng hiểu biết của ta đối với sáu đại tông môn, ngươi thiên tài như vậy, muốn phát triển độ khó cùng lực cản sẽ rất lớn, mà Đan Tiên Điện ta thì không giống, không thích tranh chấp cùng thế gian, chỉ chuyên tâm nghiên cứu Linh dược. Nếu như ngươi ở Đan Tiên Điện phát triển, ta đặc biệt đề ngươi là Đan Tiên Điện Trưởng lão, cùng Tô Thần đặt song song. Có lẽ mười năm hai mươi năm sau, ngươi chính là Đan Tiên Đông Điện Phó điện chủ. Mà cái ghế Đan Tiên Đông Điện điện chủ này, tất nhiên cũng sẽ giữ lại vì ngươi, thậm chí, dùng thiên phú mà ngươi biểu hiện lúc này, tương lai đi đến tổng bộ Đan Tiên Điện, tranh đoạt cái ghế cao tầng tổng điện kia, cũng có hi vọng.
Đối với người trẻ tuổi trước mắt này, Xích Hằng Vũ chân chân thật thật yêu thích, là thật sự yêu tài. Vốn dĩ Xích Hằng Vũ cũng là người rất thích đề bạc nhân vật mới.
Trên thực tế, Nhậm Thương Khung mới tới Kính Nguyệt thành, chứng kiến hết thảy, không có chỗ nào mà không phải là rung động cực kỳ, tràn đầy cảm xúc. Nhất là chứng kiến sự cai trị của Kính Nguyệt thành, tất cả mọi người, chẳng phân biệt tầng lớp, đều có thể an cư lạc nghiệp, vui vẻ thanh nhàn, điểm này, cùng bất kỳ địa phương nào mà hắn thấy, đều hoàn toàn bất đồng.
Khí chất Kính Nguyệt Thành, khí chất Đan Tiên Đông Điện, xác thực đối với hắn có lực hấp dẫn thật lớn.
Bởi vậy, khi Xích Hằng Vũ đưa ra yêu cầu này, hắn quả thực là sững sờ, nhất thời không có từ chối, trầm ngâm thật lâu, mới than nhẹ một tiếng:
- Điện chủ đại nhân ưu ái, tại hạ thật sự cảm kích. Chỉ là, ta còn nhiều trần duyên chưa làm xong, nhất định không thể chỉ lo thân mình. Tương lai nếu như có cơ hội, ta nhất định sẽ đến nương nhờ, mong điện chủ đại nhân lúc đó không bỏ.
- Ha ha, sao nói vậy chứ. Mặc kệ lúc nào, đại môn Đan Tiên Đông Điện ta, đều rộng mở cho các hạ, ta cũng biết, dùng thiên phú cùng thực lực của ngươi, tất nhiên cùng đại tông môn có ngàn vạn liên hệ, không có khả năng thoáng cái trảm hết. Ta cũng không thể ép buộc.
Xích Hằng Vũ cười cười, lại nói:
- Ngươi hôm nay là Dược Thánh, địa vị không phải chuyện đùa. Nếu không thể ở lại Đan Tiên Điện phát triển, ta ngược lại có một ý kiến, không biết ngươi có thể cân nhắc thoáng một phát không?
- Điện chủ đại nhân, mời nói.
- Ân, là như vậy. Đan Tiên Điện chúng ta, mỗi một phân đà, đều có một ghế khách khanh Trưởng lão. Những ghế này, bình thường đều sẽ cung cấp cho những cường giả có thiên phú Linh dược siêu cường.
- Ý của Điện chủ đại nhân, là mời ta làm khách khanh Trưởng lão?
- Đúng, khách khanh Trưởng lão, cũng có lệnh bài Trưởng Lão. Cũng được hưởng phúc lợi từ Đan Tiên Điện. Chỉ là lệnh bài kia cùng lệnh bài của Trưởng lão chính thức hơi có khác nhau, hơn nữa phúc lợi chỉ bằng một nửa Trưởng lão chính thức.
Đề nghị này, sức hấp dẫn vô cùng lớn.
Nhậm Thương Khung trầm ngâm, nói:
- Điện chủ đại nhân, khách khanh Trưởng lão này, ở Kính Nguyệt thành, có quyền cư ngụ và phủ đệ không?
- Đây là tự nhiên. Chỉ cần là Trưởng lão, mặc kệ chính thức hay là khách khanh, đều có phủ đệ, Đan Tiên Điện ta đối với cao tầng trong điện, là phi thường coi trọng. Phúc lợi phi thường tốt.
- Tốt.
Nhậm Thương Khung gật gật đầu:
- Điện chủ đại nhân, cho ta nửa năm thời gian. Nửa năm sau, đoán chừng lúc đó thân phận của ta cũng đã sáng tỏ, một lần nữa cho đại nhân câu trả lời thuyết phục. Cá nhân ta đối với thân phận khách khanh Trưởng lão này, là cam tâm tình nguyện tiếp nhận.
Xích Hằng Vũ nghe vậy đại hỉ.
Bất Hủ Thần Vương Bất Hủ Thần Vương - Lê Thiên Bất Hủ Thần Vương