Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mr Thích
Số chương: 640 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4513 / 57
Cập nhật: 2014-11-21 10:14:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 274: Sát Khí Lạnh Lẽo, Âm Mưu Kinh Thiên
ất Hủ Thần Vương
Chương 274: Sát khí lạnh lẽo, âm mưu kinh thiên
- Cái gì?
Vân La thành chủ La Hiên nghe thân vệ bẩm báo, lập tức từ trên ghế thái sư nhảy dựng lên:
- Lục cấp Nguyệt Hoa Huân Chương, ngươi không nhìn lầm chứ?
Thân vệ kia thề thốt:
- Thuộc hạ tuyệt đối không nhìn lầm, tuyệt đối là lục cấp Nguyệt Hoa Huân Chương. Bất quá, hai người kia rất lạ mặt.
- Lục cấp. . .
Biểu tình La Hiên biến đổi liên tục:
- Lục cấp Nguyệt Hoa Huân Chương, tồn tại cấp bậc này, mỗi lần Thiên Các tuyển bạt, sẽ không quá mười người a. Như thế nào lại chạy đến Vân La thành? Chẳng lẽ muốn đi Tu La Hải Vực thí luyện?
Ít nhất, tất cả các phân đà Địa Sát muốn lấy được lục cấp Nguyệt Hoa Huân Chương, chỉ sợ mấy trăm năm mới xuất hiện một người, khó khăn thật sự rất lớn.
- Đại nhân... Lần này những đệ tử của Vân La thành chúng ta đi Thiên Các, hình như đều không có tin tức a. Không biết. . .
- Hừ, lấy thực lực bọn hắn, nhiều lắm chỉ là hai ba cấp Nguyệt Hoa Huân Chương mà thôi, còn không thì đã chết. Lục cấp Nguyệt Hoa Huân Chương cùng bọn chúng có quan hệ gì chứ?
La Hiên sống tới bây giờ, chứng kiến Thiên Các tuyển bạt không biết bao nhiêu lần. Tình huống Vân La thành hắn là rõ ràng nhất.
Nhậm Đông Lưu đã muốn xem là nghịch thiên, cầm một quả tam cấp Nguyệt Hoa Huân Chương trở về, nhất thời thành câu chuyện cho mọi người ca tụng.
- Đại nhân, vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?
Tên thân vệ kia xin chỉ thị.
- Không cần lo, không nên hỏi. Nếu bọn hắn không trực tiếp tới tìm ta, ta cũng không nên đi quấy rầy bọn hắn. Như vậy là tốt nhất.
La Hiên thành chủ không hổ là người đứng đầu một thành, thời khắc mấu chốt vẫn biết quyết đoán như thế nào. Đệ tử cấp cao của Thiên Các, hắn muốn đi đút lót, người ta chưa chắt đã cho hắn mặt mũi. Vạn nhất đối phương có đặc thù nhiệm vụ thật, hắn vô tình làm rối loạn sắp xếp của đối phương, lúc ấy thì đại họa.
Cho nên, phương thức tốt nhất chính là… mặc kệ.
- Ngươi đi xuống trước đi.
La Hiên khoát tay áo:
- Ngươi lần này lập công, bổn thành chủ sẽ nhớ kỹ.
Tên thân vệ kia mừng rỡ vô cùng, hắn tân tân khổ khổ đến mật báo, chính là vì một câu này của thành chủ đại nhân, lập tức vâng dạ lui ra ngoài, trong lòng một trận kích động.
Sau khi thân vệ kia rời đi, La Hiên vỗ vỗ tay, từ nơi tăm tối xuất hiện một đạo hắc ảnh, hướng La Hiên thi lễ, nói:
- Đại nhân.
- Người của Hắc Thạch thành, nói khi nào thì đến?
- Đại nhân, chính là ngày hôm nay.
- Tốt.
La Hiên gật gật đầu:
- Tộc trưởng của những gia tộc khác, nói bọn hắn chuẩn bị, bất cứ lúc nào cũng có thể hành động.
- Ân, điểm này bọn họ cũng biết.
Bóng đen kia mỉm cười gật đầu:
- Đại nhân, sau lần này, vận mệnh của Vân La thành chúng ta, chỉ sợ sẽ phát sinh biến hóa lớn? Ha ha...
- Không phá thì xây không được, thế cục Vân La thành rung chuyển, cũng là cơ hội để chỉnh đốn. Những việc này ta đã có tính toán cả rồi.
La Hiên nói tới đây, trong mắt hiện lên một đạo sát khí.
- Được rồi, thập đại gia tộc, đối với Vân La thành mà nói, là hơi nhiều một chút. Bất quá lần này qua đi, chỉ còn tứ đại gia tộc mà thôi. Hơn nữa có Hắc Thạch thành chủ hỗ trợ, tin tưởng từ nay về sau, Vân La thành sẽ hoàn toàn nằm trong tay thành chủ.
La Hiên cười ha ha:
- Ân, ta huấn luyện một nhóm tử sĩ, xem ra cũng nên lấy ra sử dụng rồi.
Bóng đen kia do dự một chút, cũng nói:
- Đại nhân, hiện tại động thủ, có phải hơi sớm hay không? Dù sao, Thiên Các bên kia, còn chưa có tin tức gì a.
- Tin tức? Dựa theo lệ thường, đệ tử chính thức sát hạch một năm, nếu thông qua mà nói, tối thiểu một tháng, tất nhiên sẽ áo gấm về làng. Lúc này đã qua bốn năm tháng, còn không có tin tức. Một là thành tích không tốt, hai là đã chết.
La Hiên thành chủ phân tích rất chặt chẽ cẩn thận, các triều đại sát hạch, La Hiên đều có nghiên cứu.
- Chỉ là, thuộc hạ vẫn có chút lo lắng. Vạn nhất Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao...
- Yên tâm đi, lấy thiên phú của bọn họ, có thể thông qua sát hạch hay không còn là một vấn đề. Coi như thông qua sát hạch, hiện tại không trở lại, chỉ sợ thành tích cũng sẽ không tốt.
La Hiên âm trầm cười rộ lên:
- Mà chúng ta động thủ, gọn gàng linh hoạt, nhổ tận gốc gia tộc bọn chúng, lại an bài một ít lâu la nhận tội danh, cho dù bọn hắn trở về, thì làm gì được chứ? Chưa nói Tống gia còn có Tống Lam có thể kềm chế bọn hắn.
- Đại nhân minh giám. Chỉ là Tống gia có Tống Lam, chỉ sợ ở Vân La thành cũng sẽ một nhà độc đại a.
- Yên tâm, ta sẽ lợi dụng những nhà khác, tạo ra một cục diện kềm chế vi diệu. Để mấy gia tộc còn lại tự kiềm chế lẫn nhau. Chỉ cần Nhậm thị gia tộc biến mất là mọi sự đại cát.
Ngay lúc này, ngoài cửa lại có một gã thân tín bước nhanh vào:
- Đại nhân, căn cứ tình báo, người của Hắc Thạch thành đang cách chúng ta ba mươi dặm.
La Hiên mừng rỡ:
- Tốt, dẫn bọn hắn theo thông đạo đặc thù đi vào.
Bởi vì hành sự bí mật, nên La Hiên sẽ không gióng trống khua chiêng nghênh đón.
Quay đầu phân phó đạo hắc ảnh kia:
- Mau, mời Tống, Cao, Lữ, Võ tứ đại tộc trưởng tốc tốc đến phủ thành chủ nghị sự.
- Dạ.
Khắp nơi phân công nhau hành động, không bao lâu, toàn bộ thế lực đã tề tụ ở phủ thành chủ.
Ánh mắt La Hiên quét một vòng toàn trường, sau đó dừng lại ở thế lực đến từ Hắc Thạch thành. Người dẫn đoàn của Hắc Thạch thành là tâm phúc dưới trướng của Hắc Thạch thành chủ Hoàng lão. Người không nhiều lắm, chỉ có ba, nhưng đều là bốn năm chuyển Ngân Đan cường giả.
Ba cường giả này ngồi một chỗ, trừ La Hiên không có áp lực gì ra, còn lại mấy tộc trưởng kia, cả đám đều cảm thấy uy áp mười phần.
Những người này chính là cự đầu của Vân La thành, nhưng ở trước mặt cường giả của Hắc Thạch thành, bọn hắn không có cân lượng gì cả.
La Hiên trước đó vài ngày đạt được đột phá, hiện giờ đã là lục chuyển Ngân Đan cường giả, ở Vân La thành là đệ nhất cường giả.
Bởi vậy, mấy cao thủ của Hắc Thạch thành tuy mạnh, nhưng cũng ép không được La Hiên.
La Hiên thản nhiên mở miệng:
- Chư vị, lúc này mọi người ngồi cùng nhau, cũng là vì một mục tiêu. Lần này có Hắc Thạch thành chủ quan tâm, phái ra cường giả giúp đỡ. Cho nên, lần hành động này, chỉ có thể thắng, không cho phép bại. Mời mấy vị bằng hữu của Hắc Thạch thành nói vài lời.
Hoàng lão mặt không chút thay đổi, lành lạnh nói:
- Nhâm thị gia tộc, cùng thành chủ đại nhân ta có đại thù giết con. Cho nên, lần này đến Nhâm thị gia tộc, chó gà không tha. Khi diệt mấy gia tộc khác, chúng ta cũng sẽ trợ giúp.
Nghe Hoàng lão hứa hẹn như thế, La Hiên mừng rỡ:
- Tốt, vậy chúng ta trước hết an bài kế hoạch một chút. Dù sao, muốn đánh cũng có năm sáu gia tộc. Nhà nào đánh trước, nhà nào đánh sau, phải suy tính cẩn thận.
- Lão thái bà Nhâm thị kia thực lực cực mạnh, nhất định phải diệt Nhâm thị trước. Sau đó binh chia làm hai đường, một đối phó Bắc Cung gia tộc, một đối phó Lạc gia. Sau khi tiêu diệt tam đại gia tộc này, mấy nhà khác sẽ dễ dàng đối phó hơn.
Đây là ý kiến của Tống gia tộc trường Tống Thanh sơn đưa ra, muốn nói cừu hận, hắn và Nhâm thị có thể nói không chết không thôi.
Ý tứ của tam đại gia tộc khác, cũng không sai biệt lắm.
Nhâm thị gia tộc, hiện giờ là nổi bật nhất, mơ hồ là đứng đầu trong thập đại gia tộc.
Cùng là thập đại gia tộc, bọn hắn đối với Nhâm thị nổi bật tự nhiên là khó chịu. Xuất phát từ tâm lý ghen tị, bọn hắn phải tiêu diệt Nhâm thị trước.
La Hiên cùng Nhâm thị cũng có thù riêng, nếu diệt Nhâm thị là tâm nguyện chung, La Hiên tự nhiên là ủng hộ, cười nói:
- Một khi đã như vậy, vậy trước diệt Nhâm thị. Nhâm thị có bốn chủ mạch cùng một ít chi nhánh. Bốn chủ mạch, lão Đại đã tàn phế, bây giờ do nữ nhi của hắn là Nhậm Thanh Sương làm đương gia; lão nhị Nhậm Đông Sơn không có gì xuất chúng, con lớn Nhậm Thanh Vân, nghe nói một đoạn thời gian trước cũng từ Thiên Các trở về, xem bộ dáng là lăn lộn không nổi nữa; còn con thứ Nhậm Thanh Hồng thì là một phế vật, không đáng để lo. Còn lão tam Nhậm Đông Lưu thì đã chết rồi, nhi tử Nhậm Thương Khung đã đi Thiên Các, Nhậm Tinh Hà trở lại Vân La thành, nhưng luôn rất điệu thấp. Lão tứ Nhậm Đông Hải đã chết hết cả nhà. Đến các chi nhánh, chỉ là mấy Trưởng lão, thực lực đều thông thường, rất dễ đối phó.
La Hiên đem tình huống của Nhâm thị gia tộc nói một lần, lại nói:
- Tài sản hiện tại của Nhâm thị gia tộc, chủ yếu tập trung ở mấy phương diện, một là quặng sắt; hai là đan dược, ba là hải cảng, bốn là các cửa hàng ở trong Vân La thành...
Tài sản của Nhâm thị gia tộc rất lớn, rất rộng.
- Mọi người nói đi, sau khi tiêu diệt Nhâm thị xong, số của cải này phân phối như thế nào?
Hoàng lão mặt không thay đổi nói:
- Chúng ta chỉ cần quặng mỏ.
Đối với Hắc Thạch thành mà nói, của cải ở Vân La thành không có bao nhiêu ý nghĩa. Chỉ có quặng sắt mới là một chậu châu báu, có thể trực tiếp sinh ra hiệu quả và lợi ích.
La Hiên gật đầu:
- Tốt, yêu cầu này cũng không quá phận. Phủ thành chủ chúng ta, sẽ thu toàn bộ cửa hàng cùng với trang viên của Nhâm thị. Còn những thứ khác, tứ đại gia tộc các ngươi tự mình phân phối.
Tống gia là gia tộc phụ thuộc thành chủ, nghe La Hiên nói như vậy, trong lòng cho dù có dã tâm, cũng không dám nói ra, chỉ gật đầu nghe theo.
- Sau đó là tài sản của Bắc Cung gia tộc cùng Lạc gia...
La Hiên từ từ mở miệng.
Lần hội nghị này, ước chừng hai canh giờ mới xong. Động thủ như thế nào, phong tỏa tin tức sau khi động thủ như thế nào, giá họa như thế nào, sau đó phải sử lý hậu quả ra sao, toàn bộ đều thương nghị tốt. Mà chia cắt lợi ích sau khi thành công, cũng đều phân phối thỏa đáng.
La Hiên vỗ bàn nói:
- Chư vị, việc này nếu mặc kệ thì thôi, một khi động thủ phải làm cho dứt khoát. Hiện giờ cách sát hạch của Thiên Các cũng đã nửa năm. Nếu bọn người Nhậm Thương Khung chưa trở về, ta tin tưởng bọn hắn ở Thiên Các không có thành tích lý tưởng. Cho nên, chúng ta không cần băn khoăn gì cả! Buông tay mà làm, có oán báo oán, có thù báo thù. Chỉ có một điều phải nhớ kỹ, tuyệt đối không cho cá lọt lưới. Diệt cỏ không tận gốc, qua xuân sẽ xanh tươi. Nếu không muốn lưu lại hậu hoạn, thì phải làm cho sạch sẽ!
La Hiên khẩu khí âm tàn, trong ánh mắt bắn ra quang mang kỳ lạ.
- Đại nhân, khi nào thì động thủ?
Tống Thanh Sơn rất nôn nóng.
- Không vội, để qua ba ngày đã, chúng ta phải xem xét kỹ càng. Nhìn xem người của các đại gia tộc, có phải đều ở bên trong thành hay không. Nếu đi vắng, những người đó ở địa phương nào, nhất định phải điều tra rõ ràng. Một tên cũng không thể chạy thoát.
- Ân, La Hiên thành chủ nói rất có đạo lý. Không sơ hở, mới có thể trảm thảo trừ căn. Nếu không mà nói, cá lọt lưới luôn rất phiền toái. Nếu bọn hắn đi tới Thiên Các cáo trạng, tuy rằng không gây ra sóng to gió lớn gì, nhưng cũng phải mất chút thời gian ứng phó.
Hoàng lão âm trầm nói.
- Tốt, hẹn ba ngày sau!
La Hiên vỗ bàn, quyết định dứt khoát.
Bất Hủ Thần Vương Bất Hủ Thần Vương - Lê Thiên Bất Hủ Thần Vương