Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Sáng Rực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 329 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:36:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 149: Không Muốn Mạnh Bạo Với Cô
____________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Đôi mắt Tư Đồ Hiên Nhiên sâu thẳm nhìn Nhược Nhiên thắm thiết, một lúc sau hắn mới buông cô ra.
Lúc này, người giúp việc bưng thức ăn lên, đưa vào phòng.
Tư Đồ Hiên Nhiên từ dậy từ trên giường, một tay cởi nút áo sơ mi và bước vào phòng tắm, đưa lưng về phía Nhược Nhiên: "Tối nay cô cứ nằm ở phòng tôi đi, nhưng phải ăn cơm trước đã!"
Nói xong, hắn đi vào phòng tắm, đóng cửa lại.
Nhược Nhiên nhìn bóng lưng của Tư Đồ Hiên Nhiên, bất mãn lườm hắn một cái, môi của cô đau như vậy còn ăn cơm được sao.
Chú Quyền rất cẩn thận, biết bụng Nhược Nhiên không thoải mái, nên đã làm cho Nhược Nhiên tí cháo.
Cầm cái muỗng, từ từ ăn cháo, Nhược Nhiên không ngừng nhếch miệng, đau không chịu nổi.
Tư Đồ Hiên Nhiên nổi điên gì chứ, không có chuyện gì thì ăn môi cô làm chi.
Tư Đồ Hiên Nhiên ở trong phòng tắm nhẹ nhàng cọ rửa cơ thể mình.
Khi ôm cái thân thể mềm mại thơm tho kia mà nói không có cảm giác đó là giả dối, cho nên, hắn mới muốn dùng nước lạnh để thân thể hạ nhiệt.
Giảm bớt chút ít khát vọng trong lòng.
Đến bây giờ hắn vẫn chưa động tới Nhược Nhiên, có lẽ là bởi vì Nhược Nhiên chưa hưởng thụ qua mùi vị hoan ái, hoặc có lẽ là không muốn quan hệ phức tạp hơn với cô.
Thật ra thì, từ đáy lòng hắn không muốn tổn thương cô, không muốn mạnh bạo với cô.
Hắn muốn cô hay không đây?
Ý nghĩ này Tư Đồ Hiên Nhiên cũng không phát hiện ra nổi.
Rốt cục, Nhược Nhiên ăn no, nhẹ nhàng nghiêng người dựa vào đầu giường, giống như một tiểu động vật vừa ăn no xong, khuôn mặt thỏa mãn.
Lúc Tư Đồ Hiên Nhiên mặc áo tắm đi ra ngoài, nhìn người đang ngồi trên giường.
Thấy bộ dạng vui vẻ của cô, Tư Đồ Hiên Nhiên cười lạnh một tiếng, lau tóc đi ra.
"Cô cố gắng ăn cho no vào!" Hắn khẽ châm biếm.
Nhược Nhiên che miệng, đột nhiên xoay người, phát hiện mình bộ dạng lúc này của mình.
Nhược Nhiên lạnh lùng hừ một tiếng, không để ý tới hắn.
Lúc này, chiếc điện thoại di động trong túi áo khoác của Tư Đồ Hiên Nhiên vang lên.
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn - Hoa Sáng Rực