People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 38 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 614 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:16:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 08 Phần 2
Ánh trăng như nước, bóng đèn lờ mờ.
Mạch Khiết ở trong căn hộ chung cư của mình, lấy ra một miếng ngọc thạch màu vàng nhạt từ trong chiếc hộp nhung màu đỏ.
Đã rất cũ rồi, sợi dây màu đỏ của miếng ngọc thạch cũng đã đứt từ lâu rồi, nhưng cô vẫn cất giữ nó giống như báu vật.
Việc gặp gỡ Tiêu Ly lúc ban ngày dường như vẫn còn hiện ra trước mắt cô, anh không nhận ra cô, cô gái ăn mặc thời trang trước mặt đó chính là cô em gái nhỏ yếu đuối mà anh đã từng đem lại rất nhiều sự ấm áp và chở che, là cô gái chính miệng anh đã từng hứa sẽ lấy làm vợ.
Anh là người tốt bụng như vậy, liệu có phải đã sớm có vợ yêu rồi không? Có thể còn có cả con nữa? Liệu anh có đi xe đạp đèo họ đi trong sân trường rợp bóng cây hay không?
Có phải anh đã quên mình rồi, quên cô bé nhỏ khóc lóc đến nỗi lem nhem mặt mày, ngồi trong một góc u tối, chờ đợi anh giống như thiên sứ khoác ánh hào quang chói lòa đến cứu rỗi.
Từng giọt nước mắt trong suốt trào ra khỏi khóe mắt cô, anh Tiêu Ly, bất luận là anh có còn nhớ em hay không, em cũng không oán không hận, em vẫn luôn chờ đợi anh ở chỗ cũ.
Mạch Khiết đến trường Đại học Truyền thông, tìm thấy Mạch Tiểu Lạc đang ngồi trên bãi cỏ sưởi nắng và nghe nhạc. Ngày nay học đại học sao lại giống như đang nghỉ điều dưỡng vậy?
Mạch Tiểu Lạc kinh ngạc tròn mắt nhìn Mạch Khiết, không hiểu được vì sao cô lại đến.
- Cháu quen Tiêu Ly không?
Đôi mắt vốn đã to tròn của Mạch Tiểu Lạc giờ đây mở trừng trừng giống như mắt cú mèo:
- Đương nhiên là quen chứ! Thầy ấy là phó giáo sư trẻ nhất, đẹp trai nhất trường của bọn cháu, mọi người đều tranh nhau học giờ của thầy ấy.
Mạch Khiết khẽ thở phào, duyên phận ở ngay gần mình mà cô lại không hề hay biết.
Mạch Tiểu Lạc mẫn cảm nhìn chằm chằm vào cô:
- Cô quen thầy ấy sao? Cô đã thích thầy ấy rồi à?
Đối với cô gái Mạch Tiểu Lạc thường không dùng suy nghĩ bình thường để suy ngẫm sự việc, phương pháp để đối phó duy nhất chính là khảng khái thừa nhận, không được rườm rà lôi thôi.
- Anh ấy là bạn hồi xưa của cô... Được rồi, cô thừa nhận, cô không yêu đương gì chính là đang đợi anh ấy.
Mạch Khiết vốn tưởng lời bày tỏ trực tiếp và sâu sắc của mình chắc chắn sẽ nhận được lời khen ngợi của Mạch Tiểu Lạc, nào ngờ cô đảo tròn mắt:
- Là thanh mai trúc mã, chỉ tiếc là cô không còn cơ hội nữa rồi, người ta...
Trái tim Mạch Khiết đập thình thịch rồi như chìm xuống, lời dự đoán tồi tệ nhất lẽ nào lại đúng là sự thật?
Mạch Tiểu Lạc tiếp tục tấn công cô không chút nể tình:
- Người ta đã có bạn gái rồi, từ nhiều năm trước cơ, nghe nói là bạn học đại học. Thực ra cô cũng có con mắt tinh tường đấy, thầy Tiêu mặc dù đã có người yêu rồi nhưng các cô gái theo đuổi thầy ấy vẫn xếp thành hàng dài, đông đúc như thể sao trên trời vậy. Nhưng, con người thầy Tiêu cũng thật kỳ lạ, cũng không biết bạn gái của thầy ấy đã cho thầy ăn thuốc mê gì, cả trái tim của thầy ấy đều dành cả cho cô ta, hai người đã qua lại với nhau đến gần chục năm trời, nhưng vẫn không kết hôn, nghe nói là đối phương muốn đi nước ngoài du học cho nên cứ kéo dài mãi thế, nhưng thầy ấy vẫn không từ bỏ.
Trái tim vẫn treo lơ lửng của Mạch Khiết lúc này mới được đặt xuống.
Chỉ cần vẫn chưa kết hôn là được, ngoài việc này ra thì tất cả mọi sự đả kích cô đều có thể chịu đựng được.
Có cạnh tranh thì mới có cảm giác thành tựu mà!
Hơn nữa, tình yêu không nhất định là phải chiếm hữu, có thể gặp lại anh, cô cảm thấy đó đã là ân huệ lớn nhất mà ông trời ban tặng cho cô rồi.
Đôi mắt to tròn của Mạch Tiểu Lạc chăm chú nhìn cô, hào hứng:
- Cô ơi, cô nói cho cháu biết, rốt cuộc thầy Tiêu Ly có vị trí quan trọng như thế nào trong lòng cô?
- Dò hỏi kỹ lưỡng như vậy để làm gì chứ? Con bé này, tuổi chưa nhiều mà lại hào hứng dò hỏi đưa chuyện thế.
Mạch Tiểu Lạc cười:
- Thôi được rồi cô ơi, cô đừng giả vờ làm người lớn trước mặt cháu nữa, chuyện của nam nữ cháu còn biết nhiều hơn cô đấy. Biết đâu cháu còn có thể giúp được gì cho cô! Cô không chịu nói, vậy thì xem ra thầy ấy cũng không quan trọng, cháu cũng chẳng cần thiết phải nói thêm những thông tin về thầy Tiêu Ly cho cô nghe nữa.
Người phụ nữ thông minh đến đâu, khi gặp phải tình yêu cũng trở nên ngốc nghếch, Mạch Khiết biết rõ đây là kế khích tướng của Mạch Tiểu Lạc, nhưng vẫn cứ cam tâm tình nguyện mắc lừa.
Mạch Khiết ngồi xuống cạnh Mạch Tiểu Lạc, khoác chặt tay Tiểu Lạc như thể đang nắm chặt chiếc cọc cứu mạng:
- Nói thực cho cháu biết, cô vốn đã dự định làm ni cô, bởi vì cô tưởng rằng không bao giờ có thể gặp được Tiêu Ly nữa, thật không ngờ anh ấy lại là phó giáo sư ở trong trường của các cháu. Đã hiểu rồi chứ...
Mạch Tiểu Lạc nói:
- Đã hiểu rồi, ni cô gặp hòa thượng, củi khô gặp lửa lớn, còn có thể không tạo nên hoa lửa?
Vì hoàng tử trong lòng mình, Mạch Khiết quyết định nhẫn nhịn, làm ngơ trước lời giễu cợt của Tiểu Lạc, bởi vì trong miệng con bé có những tin tức tình báo mà cô cần.
Mạch Khiết trước nay chính là một cô gái biết rõ mục tiêu của mình, vì để theo đuổi mục đích có thể làm ngơ mọi thứ, không từ mọi thủ đoạn nào, bất luận mục tiêu này là tình yêu hay sự nghiệp.
Mạch Tiểu Lạc nhìn Mạch Khiết từ trên xuống dưới, bĩu môi vẻ bất cần:
- Cô ơi, cô nên từ bỏ thôi, cô quyết không phải là món ăn mà thầy Tiêu thích đâu.
Tiểu Lạc nhìn xung quanh, chỉ về phía một nữ sinh ngồi dưới bóng râm đang lật giở một quyển sách dày cộp, nói:
- Cô ta có khi còn có cơ hội.
Mạch Khiết nhìn cô gái đó, để gương mặt mộc, trên sống mũi còn có một chiếc kính, trông dáng vẻ toát lên kiểu con mọt sách, nhưng gương mặt trông rất bình thường.
- Bạn gái của thầy Tiêu Ly tên Hướng Đình Đình, có hai bằng thạc sĩ, gương mặt mặc dù không xinh bằng cô, nhưng người ta vừa nhìn đã nhận ngay ra là một cuốn sách thú vị, đâu có giống cô, cả ngày ngồi làm những tờ báo tầm thường, nếu không phải kế hoạch “phụ nữ chưa kết hôn đã mang thai, khiến cho nam giới bỏ chạy” thì lại là “lấy đàn ông hai căn nhà, đây không phải là vấn đề”...
- Đừng nói thầy Tiêu đã có bạn gái, cho dù chưa có, thầy ấy cũng rất khó thích cô, người ta nho nhã như vậy, người ta muốn tìm những người “ngày đêm đèn sách dịu dàng mềm mại”, chứ không phải là mụ dạ xoa suốt ngày vung cây gậy nữ quyền!
Nếu như là thường ngày thì Mạch Khiết đã làm mặt lạnh giáo huấn Tiểu Lạc một trận rồi, nhưng lúc này đây từng chữ Tiểu Lạc nói Mạch Khiết đều coi là thật. Tiêu Ly trong ấn tượng của cô đúng là mang theo sắc thái cổ điển, còn mình thì chắc chắn cũng có những thay đổi lớn, nếu không thì lúc anh gặp lại cô cũng không đến nỗi không nhận ra cô chút nào.
- Vậy thì phải làm thế nào chứ? Lẽ nào thực sự không có chút hy vọng gì sao? - Mạch Khiết hơi thất vọng.
Mạch Tiểu Lạc lại khích lệ cô:
- Cô đừng mất hết hy vọng, cùng lắm thì thất bại là mẹ thành công, ít nhiều cô cũng phải cố gắng một lần, biết đâu mèo mù vớ được chuột chết, thế là để cô bắt được rồi!
Nói như vậy, Mạch Khiết là tổng biên tập trẻ tuổi của M Beautiful phiên bản mới, trong lòng Mạch Tiểu Lạc, giá trị giống như một con mèo mù hoặc là một con chuột chết.
- Việc gấp rút trước mắt là cô cần phải thay đổi hình tượng của mình, ít ra trước mặt thầy Tiêu, phải để cho thầy cảm thấy cô phù hợp với quan niệm thẩm mĩ của thầy. – Mạch Tiểu Lạc nói vẻ chắc chắn – Cháu sẽ cải tạo cô, hơn nữa bên cạnh cô còn có một chú rất nhiều ý tưởng, chú ấy là cao thủ tình trường, cô lấy lòng chú ấy, biết đâu chú ấy có thể đứng từ góc độ của một người đàn ông để gợi mở cho cô trí tuệ về tình cảm.
Mạch Khiết bĩu môi:
- Cháu muốn nói đến Lý Mộng Long phải không, sau cô lại phải lấy lòng anh ta chứ?
Nhưng trong lòng lại thấy hơi động lòng, đúng vậy, trí tuệ cảm xúc của Lý Mộng Long đúng là khiến người ta ngưỡng mộ, nếu anh ta có thể giúp mình một tay, thì việc đánh bại tình địch cũng không phải là không có khả năng xảy ra.
Mạch Khiết cần chiến đấu với một mối tình đã bền chặt suốt mười ba năm, mặc dù cô cũng yêu Tiêu Ly mười mấy năm rồi, nhưng yêu thầm vẫn khác hẳn với yêu công khai.
4
Lý Mộng Long vừa bước vào căn hộ chung cư của Mạch Khiết, câu đầu tiên chính là:
- Ây da, tôi đến để ăn tiệc đây.
Bạn thử nói xem con người này sao có thể khiến cô thích được chứ?
Để chiêu đãi anh ta, Mạch Khiết đã bận rộn suốt cả một buổi sáng, đã phải lượn đi lượn lại nhiều lần trong cái chợ nhếch nhác, mua cả một con gà đồi, cho thêm chút nấm hương, mộc nhĩ, nấm kim châm, rau cải, cá viên, hầm một nồi lẩu gà thơm lừng.
Thực ra tài nghệ nấu nướng của Mạch Khiết cũng rất khá, nhưng cô không muốn nấu, một là nấu sẽ khiến cho người cô ám mùi khói, hai là nhà bếp được phối màu tím tinh tế của cô từ lúc sửa đến giờ cô không có ý định sử dụng nó, chỉ bày cho đầy đủ mà thôi. Làm gì có cô gái độc thân nào lại dùng đến nhà bếp chứ!
Bây giờ vì theo đuổi tình yêu, Mạch Khiết đã phải hy sinh rất lớn.
Lý Mộng Long mặc chiếc áo phông hiệu Lacoste, chiếc quần màu trắng, thoải mái ngồi xuống ghế sofa, vừa liếc nhìn đã thấy ngay một tập tài liệu dày để ở trên bàn uống nước.
Mạch Tiểu Lạc đã ngồi đợi từ lâu, ánh mắt sáng ngời nói:
- Chú cao thủ tình trường ơi, cô cháu thích một thầy giáo ở trong trường của bọn cháu, chú hãy giúp cô đi, nếu không cô ấy định giữ tóc đi tu đấy.
Lý Mộng Long cầm những tấm ảnh của Tiêu Ly do Mạch Tiểu Lạc chụp trộm được, ngắm nghía thật kỹ, hồi lâu không lên tiếng.
Mạch Tiểu Lạc nói:
- Thế nào, cũng được đấy chứ, là phó giáo sư trẻ tuổi nhất trong trường bọn cháu đấy...
Lý Mộng Long thuận tay vứt tấm ảnh sang một bên, bĩu môi:
- Chỉ là con mọt sách mà thôi!
Mạch Khiết vội vàng giải thích:
- Ai nói đấy, anh ấy đa tài đa nghệ lắm! Biết kéo đàn violon, viết thư pháp đẹp, biết kể chuyện, đối xử với người khác rất tốt, có phải không...
Mạch Tiểu Lạc nói:
- Cô ơi, cô thực sự chẳng hiểu gì về đàn ông cả, không bao giờ được khen ngợi một người đàn ông khác trước mặt một người đàn ông... Cháu thấy chú cao thủ tình trường ghen rồi đấy.
Lý Mộng Long lắc đầu:
- Tôi lại đi ghen với một ông già sao? Tôi thấy rằng, cô của cô nếu như yêu ông già này chắc chắn không thành đâu.
Mạch Khiết lườm anh ta một cái, thật không ngờ dám gọi anh hàng xóm khôi ngô tuấn tú của cô là ông già, thật sự hối hận không nên nấu món lẩu gà, mời anh ta ăn mì gói đã coi như là đối đãi tử tế với anh ta lắm rồi.
Lý Mộng Long lại cầm tấm ảnh một cô gái lên, Mạch Tiểu Lạc giải thích nói:
- Đây là cô bạn gái của thầy Tiêu trong suốt mười năm qua, dạo này nghe nói đã làm xong thủ tục đi du học ở trường Đại học California ở Mỹ rồi.
Anh ta ngắm nghía một chút, lắc đầu:
- Phẩm vị của người đàn ông này thật chẳng ra sao cả, rốt cuộc vẫn là tên mọt sách, chỉ thích mọt sách, hai tên mọt sách chập vào nhau cũng chỉ chập ra được một đống sách chứ còn có thể chập ra được pháo hoa gì chứ?
Mạch Tiểu Lạc nói:
- Tôi thu thập tất cả các tài liệu về thầy ấy, chú hãy hiến kế giúp cô tôi đi!
Lý Mộng Long cười đắc ý:
- Vậy thì phải xem biểu hiện của cô cô như thế nào.
Mạch Khiết đặt mạnh cốc trà xuống bàn:
- Lý Mộng Long, anh giỏi quá đấy, tôi thấy anh đúng là loại tiểu nhân, nếu như không phải thấy rằng anh còn có chút trí tuệ, nhờ anh giúp cho việc cỏn con, ai muốn qua lại với anh chứ?
Lý Mộng Long uể oải vươn vai:
- Thôi đi, tôi đi đây! Người phụ nữ ngoài giờ làm rồi vẫn thể hiện tư thế của người làm quan thật chẳng thú vị gì. Đừng trách tôi thối mồm thối miệng, cô đừng có vọng tưởng nữa, người đàn ông này chắc chắn không thích cô đâu.
Mạch Tiểu Lạc vội vàng chặn anh ta lại, nói với Mạch Khiết:
- Cô ơi, rốt cuộc cô có yêu thầy Tiêu không? Có chút uất ức thế này mà cũng không chịu được, còn muốn ôm phó giáo sư nổi tiếng nhất trong học viện của chúng cháu sao?
Mạch Khiết cắn môi, Mạch Tiểu Lạc nói đúng, Tiêu Ly không phải là một người đàn ông bình thường, đừng nói anh ấy đã có bạn gái qua lại với nhau suốt mười năm, bây giờ ở bên cạnh anh ấy chắc chắn cũng có bao nhiêu cô gái trẻ trung xinh đẹp vây quanh. Một người đàn ông có nhân cách tốt gương mặt điển trai gia đình giàu có lại có học vấn, chỉ cần là con gái biết nhìn người một chút ai lại không chú ý đến anh chứ? Mặc dù nói trong thị trường hôn nhân và tình yêu nam giới mãi mãi nhiều hơn nữ giới, nhưng trên thực tế những người đàn ông tốt không hề nhiều, nếu không tại sao hiện tượng “gái ế” ngày càng nghiêm trọng?
Càng để tâm đến một người hay một sự việc, Mạch Khiết càng thận trọng, không đánh một trận chiến mà không nắm chắc phần thắng.
Mạch Khiết đành phải dịu giọng:
- Xin lỗi, hôm nay tôi đã đặc biệt làm món lẩu gà, mong anh nể mặt!
Anh ta có vẻ đắc ý:
- Hãy thể hiện ra thành ý của mình, đàn ông cũng cần phải nịnh nọt đấy.
Mạch Khiết cố gắng kìm nén nỗi bực bội trong lòng, hạ giọng nói:
- Mời, mời ngồi ghế trên.
Anh ta đắc ý ngồi xuống cạnh bàn, gõ gõ bàn:
- Bày rượu, bày rượu. Đừng trách tôi không dạy cô làm phụ nữ như thế nào, một người phụ nữ dịu dàng ngoan hiền mới có thể khiến cho đàn ông yêu thích được.
Mạch Khiết lườm anh ta một cái:
- Không có rượu, chỉ có sữa tươi. Hơn nữa, Tiêu Ly không uống rượu, trong tập tài liệu viết cả rồi đấy!
- Cho nên mới nói cô ngốc mà, người đàn ông mọt sách này bình thường chắc chắn là rất cứng nhắc, chỉ trong tình huống duy nhất mới có thể khiến anh ta phạm sai lầm, đó chính là uống rượu. Anh ta không biết uống rượu, cô có thể dụ anh ta uống mà! Rót sữa tươi cho tôi!
Mạch Khiết hậm hực rót sữa tươi cho anh ta, nghĩ thầm nếu như Tiêu Ly cũng là loại người đàn ông dung tục như thế này thì cô còn lâu mới thích anh!
Mạch Tiểu Lạc nhìn Lý Mộng Long đầy vẻ sùng bái:
- Chú cao thủ tình trường, rốt cuộc chú đã từng có bao nhiêu cô bạn gái?
Lý Mộng Long lắc đầu:
- Tôi chưa bao giờ đếm, cũng không nhớ hết được.
Mạch Khiết chế giễu anh:
- Cho nên mới nói ngưu tầm ngưu mã tầm mã, anh và Kha Đậu thân thiết với nhau thế, anh ta là loại người như thế nào thì anh cũng tương tự như thế thôi.
Lý Mộng Long nói:
- Xin cô đừng có đem Kha Đậu để so với tôi, anh ta thì lấy gì để so với tôi chứ? Nếu anh ta có một nửa bản lĩnh của tôi thì đã không phải đi tham gia cái gì mà “Cuộc hẹn 8 phút” rồi.
Sắc mặt Mạch Khiết chợt biến đổi, liên tục ra hiệu bằng mắt cho Lý Mộng Long.
May mà Mạnh Tiểu Lạc vẫn không kịp phản ứng, (Mạch Khiết đâu biết được thực ra Tiểu Lạc đã sớm biết Kha Đậu chính là anh K từ lâu rồi) cô bé chuyển đổi đề tài:
- Chú cao thủ tình trường ơi, chú cho rằng cô của tôi phải làm thế nào mới có thể ôm được thầy Tiêu đây? Chú có tuyệt chiêu gì không?
Lý Mộng Long nói:
- Được rồi, tôi thể hiện một chút, tránh để cô tưởng rằng “cao thủ tình trường” tôi đây chỉ là hư danh. Trước tiên cô phải xuất hiện trước mặt anh ta với tư thế tự nhiên nhất, anh ta thích những cô gái có khí chất thư sinh, vậy thì cô cũng cần phải thay đổi bản thân. Còn nữa, không nên để lộ tình yêu của cô đối với anh ta, để tránh tạo áp lực cho anh ta, cô cần phải để anh ta dần dần quen với sự tồn tại của cô, sau đó, trong thời khắc mà anh ta không thể nào lường được, hãy làm một việc gì đó khiến anh ta vô cùng cảm động.
Mạch Khiết không nén được vội xen ngang:
- Nhưng bên cạnh anh ấy đã có một cô bạn gái rồi.
Lý Mộng Long lắc đầu:
- Đúng là không thể dạy được. Cảnh giới cao nhất của tình yêu là gì? Dù cho toàn thân đầm đìa máu tươi cũng vẫn phải đào tường nhà người ta. Cô cũng nói là bạn gái không phải là vợ, hơn nữa cô bạn gái này chuẩn bị đi xa rồi. Hãy nhớ cho kỹ khoảng cách không nảy sinh tình yêu, khoảng cách chỉ có thể nảy sinh “kẻ thứ ba”. Cô gái này có thể kiên trì mười năm không kết hôn, thì chắc chắn đã ra quyết định sớm muộn gì cũng sẽ từ bỏ mối tình này, cô vẫn còn có cơ hội đấy, để xem cô thể hiện nổi bật như thế nào.
Mạch Tiểu Lạc nói:
- Cô cháu và thầy ấy là thanh mai trúc mã, điển hình của việc anh hàng xóm giúp đỡ cô em gái nhỏ, có tầng quan hệ như vậy có lẽ cũng có sức cạnh tranh hơn những người khác nhỉ?
Lý Mộng Long nói:
- Thanh mai trúc mã, vậy thì có điểm lợi và cũng có điểm hại. Điểm lợi là người ta sẽ không đề phòng cô, khi nhìn thấy cô sẽ cảm thấy rất thân thiết; điểm hại là chỉ sợ rằng người ta vẫn chỉ coi cô là em gái, có cố gắng đến mấy cũng không thể nào tiến thêm một bước trong mối quan hệ này. Ây yô, mùi vị của món gà đồi này cũng khá ngon đấy, Mạch Khiết, quen cô bao lâu như vậy, lần này có thể cộng thêm điểm cho cô rồi, người phụ nữ biết nấu ăn ngon thì không lo không cưới được chồng.
A, xem ra nồi lẩu gà này không làm một cách vô ích, cũng gặt hái được một số kinh nghiệm.
Mạch Khiết nghĩ, Tiêu Ly quả thực thích những cô gái có khí chất thư hương, vậy thì khi đi gặp anh ấy, nhất định phải thay đổi hình tượng rồi.
Chỉ cần anh ấy vẫn nhớ được mình, có thể cho phép cô xuất hiện bên cạnh anh bất cứ lúc nào mà không cảm thấy phản cảm, vậy thì cô đã tiến gần tới sự thành công rồi.
Mạch Khiết là một cô gái rất lý trí, cô cho rằng, tình yêu chính là một phần lớn của sự nghiệp, có một tình yêu đẹp đẽ, có một gia đình mỹ mãn, sự nghiệp coi như thành công được một nửa.
Thành công trong sự nghiệp cần có cơ hội, và tình yêu tương tự cũng cần phải có cơ may. Trong cuộc đời một con người sẽ gặp phải hàng nghìn hàng vạn người, nhưng chỉ có duy nhất một người là người mà bạn tình nguyện cùng nhau chia sẻ tài sản, niềm vui và bí mật, cũng chính là người mà bạn nhìn thấy cuối cùng vào hàng đêm trước khi bạn nhắm mắt, là người mà mỗi sáng sớm khi mở mắt ra bạn nhìn thấy. Bạn muốn cùng anh ấy trải qua quãng thời gian tươi đẹp, muốn sinh ra đứa bé có gen của hai người, muốn ăn cơm cùng một nồi, muốn gọi bố mẹ của nhau là bố mẹ. Bạn hiểu được con người đó giống như hiểu chính mình vậy.
Chỉ có duy nhất người đó chính là thiên mệnh của mình, mới có sự vinh quang và quyền lợi như vậy.
Và giờ đây, Mạch Khiết đã gặp được người này, cho nên cô quyết không từ bỏ hy vọng.
Ba nụ hôn đổi lấy một đời chồng Ba nụ hôn đổi lấy một đời chồng - Hiểu Đơn Đinh Đông