Số lần đọc/download: 2694 / 27
Cập nhật: 2017-06-11 10:55:36 +0700
Chương 2840 : Phương Pháp Cứu Trị (1)
L
ời vừa nói ra, sắc mặt mọi người đại biến, nếu căn cơ vũ đạo bị hủy, đó là so với giết hắn còn khó chịu hơn.
Linh Mục Địch thở dài nói:
- Yên tâm đi, căn cơ vũ đạo không có hủy, chỉ là...
Hu!
Mọi người đều thở ra một hơi, chỉ cần căn cơ vũ đạo không có hủy, những thứ khác đều dễ nói.
Hách Liên Thiếu Hoàng vội hỏi:
- Đại nhân mới vừa nói chỉ là cái gì?
Linh Mục Địch nhìn mọi người một cái, đau thương nói:
- Chỉ là Lý Vân Tiêu đã chết.
Toàn bộ đảo nhỏ im ắng quỷ dị, chỉ còn lại trận trận gió lạnh.
- A, cái gì?
Xa Vưu sửng sốt một chút, kinh ngạc hỏi.
Linh Mục Địch thở dài nói:
- Sinh cơ của hắn đã hoàn toàn không có.
Lẩm bẩm!
Chỉ nghe thấy thanh âm nuốt nước miếng không ngừng, còn có âm thanh đầu khớp xương nổ vang.
- Hắc, đại nhân nói đùa cái gì vậy. Tiểu Lý Tử qua nhiều năm như vậy, chuyện nguy hiểm gấp trăm lần như thế này cũng trải qua, cũng không thấy hắn chết a, ngài thật biết nói đùa.
Xa Vưu cười ha hả, lắc đầu liên tục, tựa hồ đang nhớ lại nói:
- Viêm Vũ Thành dùng lực lượng Vũ Vương chống lại Vũ Đế, Đông Hải lấy lực một người chống lại một tộc, Vũ địa gặp phải Thủy Long chân thân, Tiên cảnh, Tu Di Sơn, Hóa Long Trì, Vực Ngoại Tinh Không, khắp nơi đều có thể nhìn thấy Ma chủ, cũng không thấy hắn chết a. Bây giờ bị một tiểu cô nương đánh một chưởng liền chết, ngài hồ lộng ai đó.
Người còn lại cũng đều khó có thể tin.
Hách Liên Thiếu Hoàng đã là toàn thân trắng bệch, không có một tia huyết sắc, thân thể run rẩy, thấp giọng gào thét nói:
- Đại nhân, mau nói cho ta biết, ngài đang gạt ta đúng không!
Linh Mục Địch nói:
- Thật không có lừa các ngươi, trái tim của Lý Vân Tiêu đã ngừng đập, sinh cơ tan hết, cái này cũng không tính chết, lẽ nào cần phải chặt đầu của hắn mới tính chết sao?
Thình thịch!
Hách Liên Thiếu Hoàng đánh một quyền vào biển rộng, hai hàng nước mắt không nhịn được nữa, ở trong gió như châu liêm hạ xuống, khóc lớn lên.
Mạc Tiểu Xuyên siết chặt nắm đấm, máu không ngừng theo móng tay chảy ra, huyết cùng lệ hòa vào nhau chảy xuống.
Xa Vưu cũng trầm mặc, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì.
Toàn bộ hải đảo đều rơi vào trầm mặc cùng bi ai, ai cũng rất khó tiếp thu thực tế trước mắt.
Tân Thần than thở:
- Nhân vật kinh tài tuyệt diễm như vậy, thực sự là Thiên Đố Anh Tài a. Mọi người cố nén bi thương, Võ Đạo Chi Lộ vốn là nguy hiểm trọng trọng, vô luận là ngươi hay ta, thời điểm bước trên con đường này, ai mà không làm xong chuẩn bị tùy thời bỏ mình tuẫn đạo đây? Nghĩ tới Lý Vân Tiêu một đời phong lưu, hiện tại lại chật vật như vậy, sợ là hắn cũng không nguyện để mọi người thấy hắn khó coi a, vẫn là trước tìm một chỗ chôn hắn đi.
Linh Mục Địch nói:
- Trước đừng nhúc nhích hắn.
Tân Thần ngạc nhiên nói:
- Làm sao, còn muốn trước Tế Điện một phen sao?
Linh Mục Địch lắc đầu nói:
- Ta đang nghĩ nên làm sao cứu sống hắn.
- Cái gì?
Tất cả mọi người quát to một tiếng, người thút thít khóc lập tức dừng nước mắt lại.
Xa Vưu lau mắt, giật mình nói:
- Chết còn có thể cứu sống?
Linh Mục Địch nói:
- Vốn là không thể, nhưng tình huống của hắn có chút đặc thù, mặc dù sinh cơ hoàn toàn không có, nhưng nhục thân bất hủ, các ngươi nhìn kỹ, vẫn đang không ngừng tự mình chữa trị. Hơn nữa Đại Diễn Thần Quyết thần diệu, mặc dù là ta cũng không có thể tham tường, trạng thái của hắn bây giờ nhục thân bất hủ, linh hồn không chết, tuy là trạng thái chết, nhưng ẩn chứa sinh cơ vô hạn.
Xa Vưu mừng đến chảy nước mắt, kích động nói:
- Đại nhân, ngài nhất định phải cứu sống hắn! Tuy rằng hắn vóc người xấu, hành vi ác tâm, tà ác không có tâm đồng tình, công năng của thận cũng không tốt, nhưng chung quy cũng không phải người xấu gì a.
Linh Mục Địch:
-...
Phù phù!
Hách Liên Thiếu Hoàng cùng Mạc Tiểu Xuyên quỳ xuống, "Bang bang phanh" liều mạng dập đầu.
- Đại nhân, nhất định phải cứu sống sư phụ của chúng ta!
Linh Mục Địch nhẹ nhàng phất tay, một đạo lực lượng vô hình nâng hai người lên nói:
- Các ngươi chớ quấy rầy, để cho ta suy ngẫm.
Mọi người lập tức an tĩnh lại, không dám quấy rầy nữa.
Mấy canh giờ sau, Linh Mục Địch mới thở dài một tiếng nói:
- Thực sự nghĩ không ra biện pháp gì tốt.
Mọi người đều run lên, trái tim trầm xuống, viền mắt bắt đầu ướt át.
Linh Mục Địch nói:
- Chỉ có thể dùng loại biện pháp này a.
Xa Vưu cả giận nói:
- Đại nhân nói chuyện không thể một lần nói xong sao, ta chỉ hỏi một câu, hắn có thể cứu hay không?
Linh Mục Địch nói:
- Tự nhiên có thể cứu, chỉ là rất phiền phức.
Hô.
Xa Vưu thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Phiền toái nữa cũng phải cứu, mọi người nhiều người như vậy, đồng tâm hiệp lực, có gì phải sợ.
Linh Mục Địch nói:
- Trước nghĩ biện pháp để cho hắn khôi nhục thân phục, bằng không ta sợ hắn không chịu nổi phương pháp kích thích tác dụng, trực tiếp tan thành mây khói.
Tân Thần cau mày nói:
- Khôi phục nhục thân sợ là rất khó, vừa nãy ta cũng quan sát thoáng cái, lấy tình huống của hắn thời khắc này, muốn khôi phục như lúc ban đầu mà nói, ít nhất cũng phải một năm rưỡi a.
Bắc Quyến Nam nói:
- Hắn có Thần Thể, lại tu luyện Thể Thuật tuyệt đỉnh, muốn khôi phục cũng không phải là quá khó khăn, chí ít ta biết vài loại biện pháp.
Hắn đã từng là nhục thân đại thành, đối với đạo này tự nhiên có nghiên cứu cùng tạo nghệ cực cao.
- Biện pháp gì?
Xa Vưu không kịp chờ đợi hỏi.
Bắc Quyến Nam nói:
- Đó là dùng âm dương điều hòa giữa các thần thể.
Ánh mắt mọi người thoáng cái nhìn về phía Tân Thần, cả người Tân Thần run run, chợt lui mấy trăm trượng, cả giận nói:
- Thật ác tâm, giết ta cũng không có khả năng!
Bắc Quyến Nam nói:
- Cũng không phải là tất cả Thần Thể đều thích hợp, có thể xứng đôi vốn cực nhỏ, nhưng một khi xứng đôi mà nói, uy năng cực lớn, đối với song phương đều có nhiều chỗ tốt.
Xa Vưu lập tức nhớ tới Lạc Vân Thường, nói:
- Ta biết có một người có khả năng, nhưng người kia tung tích không rõ, Tiểu Lý Tử tìm nàng cũng rất lâu rồi.
Bắc Quyến Nam nói:
- Vậy cũng chỉ có thể dùng Linh Dược tẩm bổ.
Xa Vưu nói:
- Tiểu tử này trước đây dời sạch Đông Hải Vương Cung, trên người có vô số Linh Dược, nhưng bây giờ hắn bị vây ở trạng thái chết giả, Giới Thần Bi cũng phong bế, trước đi tìm Linh Dược a.
Tô Liên Y nói:
- Trên người ta có không ít.
Nàng vốn là Thiên Nhất Các các chủ, thời điểm ly khai Thương Minh mang đi rất nhiều vật trân quý, so với trên người Lý Vân Tiêu con nhiều không ít.
Nàng gở xuống ba cái thủ trạc, chia ra làm vàng bạc đồng ba sắc, ném cho Bắc Quyến Nam nói:
- Đại nhân nhìn một chút, trong đó vật nào có thể dùng.
Cấm chế trên ba thủ trạc đã cởi ra, Thần Thức của Bắc Quyến Nam quét tới từng cái, sau đó nắm lên một đống vật phẩm, lại đưa vòng tay lại cho Tô Liên Y, nói:
- Mấy thứ này có khả năng để thân thể của hắn khôi phục, nhưng vẫn là quá chậm. Ta đột nhiên nghĩ đến một vật, ở Bắc Hải Vương Cung có.