Số lần đọc/download: 2694 / 27
Cập nhật: 2017-06-11 10:55:36 +0700
Chương 2114 : Nguyên Tố Ngũ Hành Kỳ (2)
K
ha Đồng Quang cười hắc hắc, nói:
– Có Cửu di nghiệm chứng qua kỳ này, chư vị đại khái có thể yên tâm. Vật đấu giá thứ hai hôm nay chính là cán Nguyên Tố Ngũ Hành Kỳ gì, giá quy định vẫn là 1000 vạn.
– Hai trăm ngàn.
Đột nhiên một giọng nữ dễ nghe vang lên, khiến tất cả mọi người đều sững sờ.
Bởi vì người trực tiếp nâng giá đúng là Cửu di, nàng mắt lộ vẻ khát vọng nhìn chằm chằm vào tiểu kỳ màu bạc kia, cười khổ nói:
– Thiếp thân cũng thập phần muốn đấy, tuy rằng ta có thân phận xem xét, nhưng không có quy củ nói không thể tham gia đấu giá a?
Mai gia tuy rằng ở giới kinh doanh danh khí thật lớn, nhưng lực lượng của gia tộc cũng không được, cho nên vật có thể gia tăng phòng ngự thật lớn, lực hấp dẫn đối với các nàng rất lớn.
Hơn nữa quan trọng nhất là, Mai gia không thiếu nguyên thạch, cho nên càng cam tâm tình nguyện dùng nguyên thạch đổi lấy thực lực.
– Ha ha, đương nhiên có thể tham gia đấu giá rồi.
Kha Đồng Quang vuốt vuốt chòm râu của mình, cười nói:
– Lão hủ cũng thập phần hợp ý, 3000 vạn.
“‘Rầm Ào Ào'”
Mọi người tất cả đều té xỉu, một gã bài danh sư chủ trì, một gã giám định sư, vậy mà tự mình ra giá trước
Nhưng nếu quy định cũng không nói bọn hắn không thể tham gia thì mọi người cũng không quan tâm nhiều lắm.
– 5000 vạn.
Cảm xúc đã sớm rục rịch thoáng cái liền bộc phát ra, các loại hô giá không ngừng, bảng giá lập tức liên tiếp kéo lên cao.
– Sáu trăm ngàn
– Bảy trăm ngàn.
– Tám ngàn vạn.
– Tám ngàn năm trăm vạn.
– Chín trăm ngàn.
Đột nhiên trong lầu các ghế lô pử phía trên truyền đến một đạo thanh âm đạm mạc:
– Một trăm triệu.
Lập tức trong tràng thoáng cái an tĩnh lại, tất cả mọi người đều lặng ngắt như tờ, toàn bộ đều bị giá cả kia chấn kinh.
Không ít người cười khổ âm thầm lắc đầu, tuy rằng bắt đầu có hùng tâm tráng chí tham gia đấu, nhưng giờ phút này đã triệt để héo. Hơn một tỷ đừng nói đã vượt qua tâm lý thừa nhận của bọn hắn, cũng trực tiếp vượt ra phạm vi mà thực lực bọn hắn có thể thừa nhận.
Lần này ngược lại hào khí trở nên giảm nhiệt không ít, đại bộ phận võ giả kích động nguyên một đám bình tĩnh lại, chuyển thành xem kịch vui.
– Ha ha, một trăm triệu cực phẩm nguyên thạch mua cái Nguyên Tố Ngũ Hành Kỳ này tuy rằng không lỗ gì, nhưng cơ bản không có lợi nhuận, lão phu ra giá một trăm triệu 1000 vạn.
Trong tràng vòng tròn một gã lão giả chậm rì rì nói, không hề che dấu hành túng của mình.
Lần này lập tức ánh mắt mấy vạn người đều bị hấp dẫn qua.
Tên lão giả kia một thân áo bào hồng, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, cực kỳ phúc hậu, đang nửa khép lấy hai mắ dưỡng thần ở chỗ kia, chờ đợi phản ứng của những người khác.
Kha Đồng Quang híp mắt cười nói:
– Hắc hắc, một trăm triệu 1000 vạn, Tất Hạo Đãng, ngươi cũng thật hay.
– Tất Hạo Đãng hắ chính võ phong tử Tất Hạo Đãng?
Đám người đứng ngoài xem đều kinh hãi, trở nên xôn xao.
Người bên người Tất Hạo Đãng càng “Xoát” thoáng một phát toàn bộ đứng lên, rất nhanh lui qua một bên, khiến hắn một người lẻ loi trơ trọi ngồi trên mặt ghế đá.
– Khó trách hắn không che dấu thân phận và hành tung của mình.
– Đương nhiên, hắn không tìm người khác phiền toái đã cám ơn trời đất rồi, ai dám đi tìm hắn gây phiền phức chứ.
Không ít mọi người cẩn thận nghị luận lấy, trong giọng nói lộ ra vẻ kiêng kị..
Lý Vân Tiêu nhỏ giọng hỏi:
– Người này rất nổi danh sao? Vì sao ta chưa từng nghe qua?
Mạc Hoa Nguyên cũng thấp giọng nói:
– Người này thành danh tương đối trễ, nhưng một thân thực lực cực kỳ cường hãn, được người xưng là võ phong tử. Bởi vì chuyện hắn thích làm nhất chính là không ngừng khiêu chiến với các tông chủ của đại môn đại phái, nhưng tới giờ chưa từng bại, trái lại tông môn chi chủ bị hắn khiêu chiến, toàn bộ bại vong.
– Toàn bộ bại vong?
Đồng tử Lý Vân Tiêu co rụt lại, chớp động lên tinh mang:
– Người tà ác hung hăng càn quấy như thế, lại không bị mọi người vây quét sao?
Mạc Hoa Nguyên thấp giọng nói:
– Đương nhiên là có, nhưng đều không ngoại lệ, người vây quét hắn đều bị giết hết, kể cả đại phái Thiên Mã Lâu, Phiêu Sương Cốc thực lực cường hãn cũng không ngoại lệ
Thiên Mã Lâu và Phiêu Sương Cốc mặc dù không thể đưa thân vào Bắc Vực thập đại phái, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu, nếu Bắc Vực sắp xếp hai mươi hoặc là mười lăm danh ngạch thì hai phái này tất sẽ lọt vào được.
– Trận chiến cuối cùng của hắn là đánh chết lâu chủ Thiên Mã Lâu Mã Phi Phi, khiếp sợ toàn bộ Bắc Vực. Về sau Thiên Mã Lâu dốc toàn bộ lực lượng vây quét hắn, đổi lấy chính là kết cục diệt môn, hắn giờ phút này có tài lực cạnh tranh như vậy, sợ rằng đều là tích súc của Thiên Mã Lâu a.
Mạc Hoa Nguyên nhỏ giọng nói.
Hai người cách Tất Hạo Đãng cũng một khoảng cách nhất định, chính giữa ít nhất cách sáu bảy ngàn người, nhưng Tất Hạo Đãng kia lại hơi hơi mở hai mắt ra, như có như không liếc qua bên này.
” ”
Mạc Hoa Nguyên toàn thân giật mình một cái, hít một hơi lạnh, sắc mặt trở nên vô cùng trắng bệch.
Lý Vân Tiêu vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười nói:
– Không cần sợ hãi, một tên sát tinh mà thôi, sát tinh trong thiên hạ này nhiều lắm.
Sắc mặt Mạc Hoa Nguyên lúc này mới hơi chút chuyển biến tốt đẹp, khẽ gật đầu.
– Hừ, nguyên thạch đoạt được quả nhiên không đau lòng.
Trên lầu truyền đến một tiếng hừ lạnh, sau đó liền báo giá nói:
– Một trăm triệu 2000 vạn.
Tất Hạo Đãng vẫn khép hờ hai mắt, lười biếng nói:
– Một trăm triệu 3000 vạn.
” ”
Tất cả mọi người ngược lại hít hơi lạnh, mà ngay cả Cửu di cũng lắc đầu liên tục, cười khổ không thôi, biết rõ Nguyên Tố Ngũ Hành Kỳ này vô duyên với mình rồi, tất nhiên sẽ lọt vào tay một trong hai người này.
– Tất Hạo Đãng, ngươi thật lớn mật cũng dám công khai lộ diện vào lúc này, thực cho rằng thiên hạ không ai trị được ngươi sao?
Trong ghế lô kia truyền đến một tiếng quát chói tai, chấn khiến toàn trường đều run lên vài cái.
Đôi mắt nở khép của Tất Hạo Đãng chậm rãi mở ra, cười lạnh nói:
– Trên đấu giá hội người trả giá cao được, đấu giá không lại liền đi uy hiếp, hắc hắc..., lão phu phải sợ nha.
Trên sân khấu sắc mặt Kha Đồng Quang phát lạnh, lạnh lùng nói:
– Thỉnh người trên lầu các khách quý chú ý, nơi này là đấu giá hội của Vạn Bảo Lâu, ta mặc kệ ngươi là người phương nào, cảnh cáo một lần, nếu còn nói ra lời uy hiếp nữa thì mau xéo đi cho ta.
Hắn mặc dù không có phóng xuất nguyên lực ra ngoài, nhưng thần sắc nghiêm nghị, không giận tự uy, tựa hồ thoáng cái đã chấn nhiếp người kia, không còn dám lên tiếng nữa.
– Một trăm triệu 3000 vạn lần một.
– Một trăm triệu 3000 vạn lần hai.
– Một trăm triệu 3000 vạn lần ba.
Kha Đồng Quang liên tục hô ba lượt, đám người đứng ngoài xem yên tĩnh, không người trả lời, hắn mới nói:
– Chúc mừng Tất tiên sinh rồi, thỉnh đến hậu trường tiến hành giao dịch. Sau khi giao dịch có Truyền Tống Trận bí mật có thể đưa các hạ rời đi, không cần lo lắng bất luận kẻ nào dòm ngó.