Số lần đọc/download: 1717 / 15
Cập nhật: 2016-07-25 18:43:58 +0700
Chương 1550 : Cơ Hội.
Cơ hồ tất cả nước lũ tụ hợp cùng một chỗ, đánh về phía Lâm Hi. Mà xa xa còn có tiếng người giận dữ theo đuôi. Tức giận không có chỗ phát.
Không tới nửa nén hương, đám người đuổi giết bị Lâm Hi vứt bỏ một nửa, những tên cường giả Quỷ Thần Cảnh nhị trọng, tam trọng đã không theo kịp.
Qua một phút thì đám Quỷ Thần tứ trọng bình thường không theo kịp, một ít tứ trọng đỉnh phong, ngũ trọng, lục trọng, thậm chí rất cường giả rất cao thì đuổi theo không bỏ.
Qua nửa canh giờ thì chỉ còn lại ngũ trọng đỉnh phong, lục trọng, thất trọng miễn cưỡng theo sát Lâm Hi, không thoát ra khỏi tầm mắt, những người khác thì tụt lại phía sau. Nhưng mà có một sự thật chính do chỉ cách Lâm Hi mấy ngàn trượng, càng ngày càng càng xa, biến thành vài dặm, hơn mười dặm, càng ngày càng xa, cuối cùng chỉ còn lại một điểm tối sầm.
- Đáng chết!
Một tên cường giả Quỷ Thần lục trọng rốt cục nhịn không được buông tha, cúi người xuống phiền muộn hét lên.
- Tên điên kia làm sao có tốc độ nhanh hơn ta?
Không có cướp được "Thần tọa chi thìa" điều này cũng không kỳ quái, dù sao người muốn thần vật quá nhiều, cạnh tranh cũng quá kịch liệt. Nhưng mà tốc độ bị một tiểu tử cảnh giới kém xa bỏ qua, trên mặt không vui vẻ gì. Loại thất bại này làm người ta khó tiếp nhận!
Một giờ qua đi, sau lưng Lâm Hi chỉ còn mấy đạo thân ảnh, đã không còn rầm rộ nữa. Nhưng mà người lưu lại không ai không phải cường giả.
Tu vi của những người này vượt xa Lâm Hi, không phải Quỷ Thần thất trọng cũng là bát trọng, một thân khí tức mạnh mẽ như biển cả.
Đặc biệt cường giả Quỷ Thần Cảnh bát trọng trong hạch tâm vũ trụ cũng là siêu cấp cường giả, cự đầu một phương, tốc độ căn bản không dưới Lâm Hi, nhưng không ngoại lệ không thể đuổi kịp.
- Tiểu súc sanh, ngươi nhổ cơ nghiệp Thái Nguyên Cung của chúng ta, ngươi cho rằng còn có thể sống được sao?
Một tiếng nói vang lên, lộ ra sát cơ vô tận, đột nhiên đánh vào lôi đình, vang lên bên tai của Lâm Hi, trong một sát na mọi người biến sắc.
Bạch Cốt Thần Quân càng nghẹn ngào kinh hô lên:
- Thái... Thái Nguyên tổ sư!
Trong nội tâm Lâm Hi lạnh lẽo, thần sắc cũng ngưng trọng không ít. Hắn phản ứng chậm thì lúc này cũng hiểu được. Hắn hủy cơ nghiệp Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông ba phái tại trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, hôm nay tổ sư ba phái trong "Hạch tâm vũ trụ" đã tìm tới tận cửa rồi.
Đường đường tổ sư sáng lập tông phái đuổi giết một tiểu tử mới bước vào Hạch tâm vũ trụ, đây là chuyện người ngoài khó tưởng tượng nổi, bọn người Lâm Hi gặp phải áp bách có thể nghĩ.
Nhưng mà Lâm Hi cẩn thận quan sát một chút, phát hiện tổ sư Thái Nguyên cảnh giới vượt qua hắn, nhưng căn bản đuổi không kịp, trong lòng lập tức đại định.
Oanh!
Tâm niệm Lâm Hi khẽ động, oanh một tiếng, một đạo thần thức mạnh mẽ đánh vào trong óc tổ sư Thái Nguyên Cung.
- Lão thất phu! Nhổ căn cơ tông phái của ngươi thì sao? Mấy lão bất tử các ngươi mượn đao giết ngươi, còn tưởng rằng thực làm gì được ta sao? Đợi đến lúc qua được kiếp nạn lần này, ta sớm muộn gì cũng tới Thái Nguyên tông diệt tông, giết ngươi.
- Muốn chết!
Tổ sư Thái Nguyên giận tím mặt, râu run run lên, phát ra tiếng xì xì:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng còn đường đi sao? Ta đã bố trí xuống thiên la địa võng, cho dù ngươi trốn đi nơi nào cũng chỉ có đường chết. Ngươi cho rằng ngươi tới gần đại đạo sao? Nói cho ngươi biết ngươi chết chắc rồi.
Tổ sư Thái Nguyên cũng không che dấu âm thanh, bởi vậy bọn người Thị Huyết lãnh tụ cùng đảo chủ Tam Tiên Đảo nghe rất rõ ràng. Sắc mặt mọi người tái nhợt.
Tên tuổi của tổ sư Thái Nguyên Cung quá vang vọng, cho dù bọn họ là nhân vật thành danh trong Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng chỉ là hậu bối.
Không có người hoài nghi quyết tâm của tổ sư Thái Nguyên, cũng không ai hoài nghi hắn có làm được hay không. Cũng chính bởi vì như thế mấy người cảm giác uy hiếp còn hơn xa Lâm Hi.
Bọn họ không có thực lực cường đại như Lâm Hi, bị tổ sư Thái Nguyên nhìn chằm chằm vào thì phải chết không thể nghi ngờ.
- Đáng chết!
Giáo chủ Hắc Long Giáo nội tâm oán hận, hắn và Lâm Hi giao tình cạn nhất, thậm chí còn từng ăn thiệt thòi qua, bởi vậy lúc này cũng là người hối hận đầu tiên.
Đáp chuyến xe đi nhờ Lâm Hi, bổn ý của giáo chủ Hắc Long Giáo chính là muốn mượn lực lượng của Lâm Hi đến "Hạch tâm vũ trụ". Tuy tiền đồ chưa biết, cũng có nguy hiểm tử vong, nhưng dù sao cũng còn một đường sống. Làm gì có bộ dạng bây giờ, trở thành mũi tên cho người ta bắn, bị một nửa cường giả của Hạch tâm vũ trụ đuổi giết, cái đây là chuyện nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, mà hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Mọi người đang vật lộn với tử vong, nhưng hẳn phải chết chính là chuyện khác.
- Ngươi yên tâm đi, bọn người Thái Nguyên tông chỉ đuổi theo ta. Trong chốc lát có cơ hội ta sẽ bỏ ngươi lại.
Trong lúc nội tâm giáo chủ Hắc Long Giáo hối hận thật nhiều, đột nhiên có giọng nói vang lên bên tai. Giáo chủ Hắc Long Giáo đã giật mình, không nghĩ tới Lâm Hi trong lúc lẩn trốn còn có thời gian quan sát nét mặt bọn họ.
Ngẩng đầu lên giáo chủ Hắc Long Giáo nhìn ánh mắt Lâm Hi, hắn không có biểu lộ gì.
Mấy người nghe tiếng nhìn qua giáo chủ Hắc Long Giáo, đảo chủ Tam Tiên Đảo nhíu mày, dùng ánh mắt như nhìn người chết nhìn qua giáo chủ Hắc Long Giáo.
Tuy nàng cũng muốn tránh được một kiếp này, nhưng lại không giống giáo chủ Hắc Long Giáo, qua sông đoạn cầu, nhanh hối hận như vậy.
Rời khỏi có rất nhiều loại phương thức, đắc tội Lâm Hi hoàn toàn là biện pháp kém nhất.
Nếu không phải vì chuyện của Lâm Hi, chỉ dựa vào tu vi ba người đã sớm chết một trăm lần. Giáo chủ Hắc Long Giáo chỉ muốn mau chóng thoát khỏi một kiếp này, nhưng mà không nghĩ tới lại muốn thoát đi bây giờ!
"Hạch tâm vũ trụ" nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, ngay cả "Sinh Mệnh Chi Môn" cũng bị bức chạy ra khỏi "Hạch tâm vũ trụ", huống chi là nhân vật mới như giáo chủ Hắc Long Giáo.
Không có cường giả như Lâm Hi chiếu cố, giáo chủ Hắc Long Giáo là người không có ai dựa vào thì kết cục có thể nghĩ.
- Ngu xuẩn!
Đảo chủ Tam Tiên Đảo mắng một tiếng, cũng không quan tâm tới kẻ tầm nhìn hạn hẹp này, chính mình muốn đi tìm chết cũng không nên trách người khác.
Giáo chủ Hắc Long Giáo lúc này cũng ẩn ẩn sinh ra một tia hối hận, nhưng mà tổ sư Thái Nguyên tên tuổi quá lớn, lập tức cúi đầu xuống, không nói thêm gì nữa.
Lâm Hi lúc này cũng không quan tâm tới tổ sư Thái Nguyên đuổi giết đằng sau, chuyển qua một ngã rẽ, ở khu vực có phong bạo tàn sát bừa bãi đột nhiên ném ném giáo chủ Hắc Long Giáo ra ngoài.
Quả nhiên bọn người tổ sư Thái Nguyên chẳng thèm quan tâm tới giáo chủ Hắc Long Giáo tiểu nhân vật, gầm lên nhanh chóng đuổi theo. Nhìn qua phương hướng mấy người biến mất, gương mặt giáo chủ Hắc Long Giáo lúc xanh lúc đỏ, đột nhiên có chút hối hận, trong nội tâm than thở rời đi.
- Trong chốc lát ta sẽ tiễn các ngươi đi, sau đó các ngươi phải xem chính mình. Nếu như ta không chết thì tới lúc đó sẽ tìm được các ngươi.