Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Chương 1255: Gặp Lại Dao Cơ
D
âng thân phò Chúa quên tuyệt lộ
Hiểm cảnh cứu Người rõ chân tình.
(tridatinh)
Trời già khéo vẽ chuyện đôi lứa
Hộ hoa sứ giả, Liễu ra tay.
(nhoknhopluu)
Cùng đường, Dao Cơ cưỡng ép giục pháp trận
Bất ngờ, Liễu Minh xuất hiện giải nguy cơ.
(vuongtuphuong)
Những người này vừa xuất hiện đã chia làm hai nhóm. Trong đó, một nhóm mặc quần áo màu xanh, là tu sĩ của tộc Thanh Xà, nhân số ước chừng hai ba trăm người, còn nhóm mặc trường bào xám là tu sĩ tộc Ảnh Lang, mặc dù không đông như tộc Thanh Xà nhưng cũng được gần hai trăm người. Những người này đa phần đều có tu vi Hóa Tinh Kỳ, thậm chí có cả cấp Chân Đan. Hai người cầm đầu là hai yêu tu cấp Thiên Tượng, thực lực mạnh hơn phe Dao Cơ tới mấy lần. Tu sĩ Thiên Tượng của tộc Thanh Xà là một thiếu phụ dáng người thon thả, hai mắt hẹp dài như độc xà, còn bên tộc Ảnh Lang lại là một nam tử trung niên cao gầy. Hai người này vừa thấy Dao Cơ, sắc mặt tỏ ra vô cùng mừng rỡ.
"Hắc hắc, Dao Cơ thiếu chủ, quả nhiên ngươi ở chỗ này. Bây giờ tộc Thiên Hồ chỉ còn danh hão mà thôi, ngươi cần gì phải đau khổ giãy giụa? Lại nói tiếp, Thiếu chủ của chúng ta ngưỡng mộ ngươi đã lâu, chỉ cần ngươi gật đầu liền trở thành phu nhân của Thiếu chủ tộc Thanh Xà chúng ta. Thiếu chủ bổn tộc anh tuấn trẻ tuổi, tu vi lại không thấp, hai người có thể nói là trai tài gái sắc, cớ sao lại không đồng ý chứ?" Khóe miệng thiếu phụ kia nhếch lên, giảo hoạt nói.
"Hãy bớt sàm ngôn đi, có bản lĩnh hãy tới lấy đầu bổn cung đây!" Dao Cơ nghe vậy, lạnh lùng nói.
"Bảo ngươi một tiếng Thiếu chủ, ngươi lại cho mình vẫn là Thiếu chủ bộ tộc đứng thứ hai đại lục Man Hoang hay sao? Ngươi đã rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt cũng đừng trách chúng ta không khách khí!" Nam tử trung niên tộc Ảnh Lang hung hãn nói.
"Dao Cơ, theo ta được biết, Hồ Đồ Đằng trận của ngươi mới chỉ ngưng tụ ra bát vĩ mà thôi, mặc dù có thể chịu được một kích của tu sĩ Thông Huyền, nhưng cũng không thể chịu được chúng ta luân phiên công kích đâu. Việc đã đến nước này, hà tất phải cố chấp chứ?" Mỹ phụ tiếp tục khuyên.
Dao Cơ lại không thèm nhìn hai người nữa mà tiếp tục thúc giục pháp quyết, rót vào trận pháp đồ đằng.
Nam tử mặt đen kia thấy vậy, gương mặt lộ nét không kiên nhẫn nói với mỹ phụ áo xanh:
"Thanh đạo hữu, dù sao phía trên cũng nói, chỉ cần có thể mang Dao Cơ về thì sống hay chết cũng là lập công lớn, hà tất phải nói nhảm với một nha đầu như vậy? Nếu chậm trễ chút nữa, những người khác cũng tới thì công lao lần này sẽ phải chia ra đấy."
Nói xong, y cũng không để ý tới mỹ phụ nữa mà hai tay vung lên, mười móng vuốt đen kịt nhọn hoắt hiện ra. Ngay sau đó y hung hăng trảo một cái vào không trung, theo một tiếng xé gió truyền tới, mười móng vuốt hóa thành một tấm lưới lớn, chụp mạnh về hướng đám người Dao Cơ.
Thiếu phụ kia thấy hành động của nam tử trung niên thì thầm mắng một tiếng rồi cũng há miệng, phun ra một viên châu xanh biếc lớn cỡ nắm đấm. Sau khi được mấy đạo pháp quyết nhập vào thì viên châu lập tức lớn lên, từ đó bay ra một đầu cự mãng dài chừng mười trượng, há miệng phun ra một đoàn dịch thể xanh biếc gay mũi, bắn xuống dưới.
Những tên yêu tu hai tộc thấy vậy cũng bắt đầu thi triển công kích.
Trong lúc nhất thời, vô số lôi minh nổi lên, đánh ra vô số tia sét xuống đám người Dao Cơ. Các hào quang nhiều màu khác nhau nổ tung, lập tức san bằng cây cối xung quanh, cự thạch văng ra khắp nơi, xé rách thành một đống bột phấn. Trận pháp nơi đỉnh đầu Dao Cơ chỉ sau một công kích đã chao đảo liên tục, giống như sắp sập tới nơi. Cát bụi còn chưa kịp tan thì lượt công kích thứ hai đã như vũ bão ập tới.
Dao Cơ biến sắc, đột nhiên phun ra một đoàn tinh huyết, đôi tay trắng nõn cũng kết thành từng đạo pháp quyết cổ quái khác nhau.
Một khắc sau, một màn hào quang đỏ rực cực kỳ đẹp mắt từ đồ đằng phóng thẳng lên trời, những nơi hào quang đi qua, bát vĩ sau lưng Yêu Hồ cũng hiện ra một cái đuôi đỏ thẫm nữa. Ngay sau đó, chín cái đuôi trong pháp tướng đồng thời quét qua. Lập tức một màn hào quang đỏ thẫm hiện ra, đánh tan công kích trong vòng mấy trăm trượng.
"Không tốt, đây là trận pháp Cửu Vĩ Thiên Hồ, mau lùi lại!"
Thấy vậy, mỹ phụ và nam tử trung niên cũng cực kỳ kinh hãi, dường như có chút kiêng kị với đại trận này, bọn họ chuyển sang phòng ngự. Các tu sĩ hai tộc nghe vậy cũng đều hoảng sợ dừng công kích, lui ra xa chừng mười trượng.
Thế nhưng khi hai người đang giao tranh thì đột nhiên thiếu phụ kia biến sắc nói:
"Không đúng, đây chẳng qua là một ảo ảnh do nàng ta cưỡng ép thi triển ra mà thôi, sẽ không chống đỡ được bao lâu đâu."
"Chúng ta đi!"
Nương theo tiếng quát khẽ của Dao Cơ, ảo ảnh Cửu Vĩ Hồ Ly dần dần biến mất, cả trận pháp cũng sụp đổ. Lúc này sắc mặt Dao Cơ đã tái nhợt, đương nhiên là do vừa rồi đã cưỡng ép thúc giục bí thuật nên phải hứng chịu cắn trả không nhẹ.
Thế nhưng cũng may là một đòn vừa rồi đã đánh thủng khí thế kẻ địch, tạo sơ hở lớn cho nàng chạy trốn. Thấy vậy, đa số tu sĩ tộc Thiên Hồ đều lộ ra nét kiên quyết, không chút nghĩ ngợi đã xông vào quân địch, sử dụng thủ đoạn, quyết ý liều mạng trong trận này.
Dao Cơ được mấy tên tu sĩ Chân Đan cảnh bảo vệ, chật vật chạy về hướng bắc.
Bên kia, nam tử trung niên và mỹ phụ lộ nét tức giận, sau khi giơ tay đánh chết mấy tu sĩ tộc Thiên Hồ ở lại ngăn cản thì không thèm để ý người khác nữa mà hóa thành hai bóng người, bay về hướng Dao Cơ. Dưới tình hình bị thương, lại thêm mấy tên yêu tu Chân Đan nên độn tốc so với mấy tên cấp Thiên Tượng quả là không thấm vào đâu cả. Thời gian một chén trà nhỏ sau, nhóm người này mới bay ra khỏi sơn cốc chừng ngàn dặm còn hai bóng người sau lưng đã cách Dao Cơ chỉ chừng hai trăm trượng mà thôi.
Mời bạn Đăng nhập để xem toàn bộ nội dung.