Reading is to the mind what exercise is to the body.

Richard Steele, Tatler, 1710

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 826 : Lẫn Vào Trong
ỷ... Nhìn tỷ tỷ đột nhiên biến mất, Bàng Cẩm lập tức biết có chuyện gì, hô nhỏ một tiếng cũng không dám gọi tiếp. Hiện tại hắn không dám ở trên không trung nữa, nhìn những con rồng cùng Cuồng Ngưu khủng bố, liền cẩn thận đáp xuống một bên, tìm một góc rúc vào trong, tìm lấy một chút cảm giác an toàn.
Bàng Cẩm đã từng cho rằng mình gặp qua sóng to gió lớn, nhưng bây giờ hắn chỉ cảm thấy mình như người phàm đi tới thời đại quái thú tiền sử hoành hành, nơi này không phải chỗ cho người ở mà.
Lúc này trong lòng Bàng Cẩm không ngừng cầu nguyện, cầu nguyện tỷ tỷ có thể mau trở về.
Đừng nói là Bàng Cẩm nhát gan, hắn chưa từng trải qua sóng gió, chỉ dựa vào cô chị kiếm chỗ tốt. Ngay cả Bàng Vân nhiều năm ở địa vị cao, ít nhất cũng nghe, gặp nhiều chuyện lớn, khoảng khắc rời tiểu thế giới trở về phòng khách, cũng có chút hoảng hốt.
- Không biết nên xưng hô ngài thế nào? Lại về phòng mình, Bàng Vân có chút hoảng hốt, dù sao những gì vừa rồi thật làm người ta khó tưởng tượng, tựa như mộng ảo nhưng lại chân thật. Nhưng bây giờ kẻ có hình dáng tiểu đệ đứng trước mặt, nàng bỗng tỉnh táo lại, vội cẩn thận hỏi.
- Hiện tại nếu ta xuất hiện trong bộ dạng này, tự nhiên phải dựa theo xưng hô bình thường, bằng không sẽ càng làm người ta hoài nghi. Sao hả, nghĩ ra làm sao vào tiểu thế giới chưa? Nhìn Bàng Vân phản ứng như thế, Nhậm Kiệt không khỏi cười thầm, xem ra quả thật nàng bị dọa.
- Có một trong 9 đại Thái thượng trưởng lão bị giết rất trọng đại, tin rằng Đông Hoang Thần Giáo sẽ bị chấn động, mượn chuyện này có khả năng lớn là vào được. Ta cũng còn một chút chuyện, không thì nói chuyện di tích, cộng thêm chuyện này, có lẽ... Cũng đủ rồi, nhưng đầu tiên phải xử lý một chút, nhưng không thể toàn giết hết... Bàng Vân cẩn thận nói ý tưởng của mình, đồng thời nhìn sắc mặt Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt tự nhiên hiểu nàng có ý gì, 9 đại Thái thượng trưởng lão đột tử, chỉ sợ lúc này Đông Hoang Thần Giáo đã biết, sau đó sẽ điều tra. Nàng khẳng định không thể để người ta biết, là người chết ở chỗ của nàng.
- Cho toàn bộ đi vào, ta xử lý là được. Ngoài ra ngươi không cần viện cớ cái gì, nếu ngươi cảm thấy không nói được, cứ đẩy lên người ta, nói ta vô tình biết bí mật đại thế giới Cổ Thần Vương, biết một người tên là Cao Bằng lấy được vô số bảo tàng đi ra, đồng thời có tồn tại sinh ra từ Cổ Thần Vương, vượt qua tiên nhân thời đại hồng hoang, sắp xuất thế. Nếu muốn hỏi cụ thể thì ngươi nói không rõ, đẩy chuyện lên người ta, như vậy cũng có cớ dẫn ta đi. Nhậm Kiệt đã sớm nghĩ cách, ngay cả Cuồng Ngưu đi ra, tiên chỉ giáng xuống mà đối phương vẫn bất động, vậy Nhậm Kiệt chỉ có thể dùng tin tức càng kinh hồn hơn.
Đương nhiên, những tin tức này có thật giả đan xen, lúc trước Nhậm Kiệt đi ra đại thế giới Cổ Thần Vương, đã cảm nhận được không phải chỉ mỗi mình là trốn ra được, bây giờ còn chưa rõ tình hình của Cao Bằng, Hạ Cửu Hạc, nhưng mặc kệ thế nào, cũng không ngại lấy bọn họ ra ngụy trang.
Đại thế giới Cổ Thần Vương? Cao Bằng, bảo tàng, tồn tại vượt qua tiên nhân thời đại hồng hoang?
Nghe Nhậm Kiệt nói vậy, trái tim Bàng Vân liền không khỏi tăng tốc, bởi vì những điều này quá kinh người. Lúc này trong lòng Bàng Vân có cảm giác, từ sau khi người này xuất hiện, chuyện của hắn, người cạnh hắn, thậm chí từng câu hắn nói đều có thể dọa chết người.
Kẻ như vậy, đến Đông Hoang Thần Giáo liền không ngừng muốn xâm nhập vào trong, tiến vào tiểu thế giới, rốt cuộc có mục đích gì? Trong lòng Bàng Vân rất tò mò, nhưng tiếp theo lại khẽ thở dài.
Thôi! Thôi vậy! Người ở tầng thứ cảnh giới như vậy, muốn làm việc thì mình làm sao suy đoán được. Mình cố gắng phối hợp với hắn, như vậy có lẽ còn một đường sống.
Trong này tự nhiên hoàn toàn ngăn cách âm thanh, nhưng nàng có thể dùng thần hồn khống chế, cho phép truyền âm thanh ra ngoài: - Người đâu, cho toàn bộ người vừa trực ban đến đây.
- Rõ. Nghe lệnh của Bàng Vân, bên ngoài liền có người thưa, cả đội 12 người nhanh chóng tiến vào, trong đó dẫn đầu là một lão tổ Thái Cực Cảnh, còn lại bao gồm 4 Thái Cực Cảnh cùng 8 m Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, đội hình này mà đặt ở bên ngoài thì đủ để mở ra một tông môn, nhưng trong này lại chỉ là một đội hộ vệ của Bàng Vân.
Đương nhiên, cũng là vì Bàng Vân có thân phận đặc thù, giáo chủ cố ý ra lệnh. Dù sao Bàng Vân không phải người tu luyện chân chính, không trải qua chém giết sống chết, không mạnh mẽ như cao tầng đại giáo vô thượng, tự nhiên không cần có thị vệ mạnh gì.
Bàng Vân có tổng cộng ba tổ thị vệ như thế, bởi vậy đủ thấy giáo chủ coi trọng nàng, cũng nhìn ra được nội tình Đông Hoang Thần Giáo.
Trước kia Bàng Vân nhìn đội người này, trong lòng đều rất kiêu ngạo, nhưng bây giờ lại không cảm thấy gì. Ngẫm lại những gì đã trải qua trong tiểu thế giới, tùy tiện một cái khí linh cũng đánh được một trận với Pháp Thần Cảnh, còn có tồn tại khủng bố bị trấn áp trong Thánh Bia cũng phải ngoan ngoãn nghe lời, giờ nhìn lại đội người này thì sao còn cảm giác gì nữa.
Tựa như đã thấy qua biển rộng bao la, làm sao lại chấn động vì dòng suối tung bọt nước lên.
- Phu nhân. Người dẫn đầu cung kính hành lễ, chờ lệnh của Bàng Vân.
- Nhìn bên này. Bọn họ khom người hành lễ, Nhậm Kiệt trực tiếp lên tiếng, bọn họ vội nhìn sang.
- À! Bái kiến đại... Người dẫn đầu khẽ nhíu mày, dù sao hắn là lão tổ Thái Cực Cảnh, ở Đông Hoang Thần Giáo đã mấy trăm năm, địa vị không tầm thường. Bàng Vân là phu nhân giáo chủ, trông coi sự vụ trong giáo thì cũng thôi, Bàng Cẩm này chẳng qua là em trai của nàng, bình thường tác quái với người khác, hôm nay lại...
Người dẫn đầu nghĩ rằng Bàng Cẩm nói vậy là bất mãn mình không nhìn tới, tuy rằng trong lòng khó chịu, nhưng nghĩ tới phu nhân còn ở đây, hắn đành không tình nguyện dẫn người chuẩn bị vấn an Bàng Cẩm đại tổng quản.
Nhưng bỗng nhiên, hắn mở to mắt nhìn Bàng Cẩm đột nhiên vung nắm đấm, trong lòng liền cả kinh, tên này muốn làm gì.
Bùm bùm bùm... Đáng tiếc hắn còn chưa tuôn ra ý nghĩ này, nắm đấm đã giáng vào mặt hắn. Tựa như cùng lúc, cũng đánh vào mặt 12 người khác, nháy mắt toàn bộ đều hôn mê.
Tuy rằng Bàng Vân sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng thật sự thấy Nhậm Kiệt đánh ra một đấm, 12 người bao gồm cả một lão tổ Thái Cực Cảnh cùng lúc ngất đi, trong lòng vẫn vô cùng rung động. Bởi vì những người này có kinh nghiệm phong phú, ngay cả Pháp Thần Cảnh đến đây, nhất thời cũng không làm được gì, trừ khi là cấp bậc như Đường Phong.
Nhưng nghĩ tới Đường Phong, trong lòng Bàng Vân không khỏi cười khổ, bởi vì người này khẳng định lợi hại hơn Đường Phong, ngẫm lại thái độ tùy tiện khi đối đãi Đường Phong là có thể hiểu.
Đánh ngất bọn họ, Nhậm Kiệt phất tay thu vào tiểu thế giới.
- Phu nhân, xảy ra chuyện lớn, ngọc bài bổn mạng của Thái thượng trưởng lão Đường Phong vỡ vụn, Đường Phong... Thái thượng trưởng lão Đường Phong... chết rồi! Bỗng nhiên một bóng người lao vào, lực lượng Pháp Thần Cảnh hỗn loạn, rõ ràng hắn cũng bối rối vội vàng nói.
Đến rồi! Bàng Vân thầm nghĩ, đồng thời hít sâu một hơi.
- Cái gì? Chết rồi, sao lại thế được, không lâu trước Thái thượng trưởng lão Đường Phong còn thương lượng chuyện với ta, nhưng sau đó ngài ấy nói có vài vấn đề, đi điều tra xem, sao lại... sao lại chết được? Bàng Vân điều chỉnh xong, lập tức giả vờ như vô cùng chấn động.
- Phu nhân, ngọc bài bổn mạng vỡ vụn, Thái thượng trưởng lão Đường Phong nhất định đã chết, vậy... vậy phải làm sao đây? Người kia đã kinh hoảng, 9 đại Thái thượng trưởng lão Đông Hoang Thần Giáo rất ít khi ngã xuống, bởi vì có thể trở thành 9 đại Thái thượng trưởng lão đều là đạt đến Pháp Thần Cảnh trên ngàn năm, có thực lực, thế lực hùng mạnh.
- Tạm thời không được truyền chuyện này ra ngoài, nhưng ngươi lập tức nghĩ cách liên lạc các Thái thượng trưởng lão đang bế quan, vừa lúc bên ta có chút chuyện, ta sẽ thương lượng với giáo chủ rồi mới quyết định. Hiện tại ngươi lập tức về chỗ cũ, không được có gì khác thường. Bàng Vân tựa như trầm tư một lúc, liền quyết đoán ra lệnh.
Người kia nghe thế, liên tục thưa dạ, càng thầm kính nể phu nhân gặp chuyện không rối, bình tĩnh tự nhiên, khó trách giáo chủ bế quan để phu nhân thống lĩnh sự vụ trong giáo.
Người kia đi rồi, Bàng Vân mới nhìn lại Nhậm Kiệt, chầm chậm mở nhẫn trữ vật lấy ra một cái ngọc bài, nhắm mắt lại, trên mi tâm xuất hiện một giọt máu. Giọt máu này ẩn chứa những hào quang, có rất nhiều lực lượng phù văn, trận pháp lóe lên, dù chỉ là một giọt máu, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ.
Tuy nhiên Nhậm Kiệt gặp qua tinh huyết tâm mạch Cổ Thần còn mạnh hơn, không có cảm giác gì lớn.
- Đây là máu của giáo chủ cố ý để lại, chỉ có mượn máu này, lúc mấu chốt ta mới liên lạc được với hắn. Thấy Nhậm Kiệt bình thản như thế, Bàng Vân cũng bất ngờ, nhưng vẫn cố ý giải thích.
Nhậm Kiệt bề ngoài bình thản, nhưng lực thần hồn đã tra xét giọt máu cùng ngọc bài kia.
Quả nhiên không sai, khó trách lại thế, đây là ngọc bài liên lạc vượt giới. Nhậm Kiệt luôn nghiên cứu vấn đề này, gần đây cũng định luyện chế mới một nhóm ngọc bài dùng để liên lạc, thông tin, có chuyện gì cũng không tới mức không liên lạc được. Bởi vì hiện tại đại doanh Tây Nam có một tiểu thế giới, Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ cũng có một tiểu thế giới, hơn nữa lúc làm việc cũng thường ra vào các không gian, tiểu thế giới khác.
Đến lúc đó, cần có thứ liên lạc vượt giới. Nhậm Kiệt cơ bản nghiên cứu xong, cho nên lúc này thoáng tra xét, liền hiểu là thế nào.
Oong... Giọt máu theo pháp quyết đặc thù của Bàng Vân nhập vào trong ngọc bài, nháy mắt ngọc bài tỏa ra hào quang, sau đó rời tay Bàng Vân, chậm rãi bay lên không trung.
Oành... Đột nhiên, ngọc bài như kết nối với lực lượng trong xa xôi, lực lượng ầm ầm ngưng tụ trong không trung, mượn ngọc bài tỏa ra, tạo thành uy áp bành trướng.
- Có chuyện gì vận dụng ngọc bài liên lạc khẩn cấp? Giọng trầm thấp, như từ chân trời xa xôi vô hạn truyền đến, không rõ vị trí ở đâu.
- Bàng Vân bái kiến giáo chủ, trong giáo cho chuyện lớn xảy ra. Mấy ngày trước, kẻ trốn khỏi Thánh Bia xông vào Đông Hoang Thần Giáo, lúc đó có người giúp hắn, tiếp theo có Kiếm Tiên Giáo Thiên Châu, Tàn Hồn Thiên Tử, Đan Tiên Giáo Đan Vô Pháp chia nhau vận dụng Tiên khí đuổi giết, cuối cùng đối phương lại mượn trận pháp Đông Hoang Thần Giáo ta, hủy diệt 2000 dặm trận pháp mà bỏ trốn. Đám người Tàn Hồn Thiên Tử cho rằng Đông Hoang Thần Giáo cãi lại tiên chỉ, không dốc sức, suýt nữa xảy ra xung đột, còn nói muốn truy cứu chuyện này. Bàng Vân kiềm chế tâm tình dao động, liền báo cáo như thường.
- Chỉ chút chuyện này... Nghe vậy, giọng nói trong ngọc bài có vẻ phiền: - Đã sớm nói với ngươi, mặc kệ bọn họ, Đông Hoang Thần Giáo không tham dự vào chuyện gì, tới đây thì phát động đại trận phòng ngự ngăn cản là được. Không cần để ý những chuyện khác, chẳng lẽ ngươi đã quên?
Một câu cuối cùng nhìn như hỏi, nhưng mang theo uy áp mênh mông uy nghiêm vô thượng, tựa như thiên uy phủ xuống hủy diệt.
Nhậm Kiệt vừa nghe, thầm nghĩ Giáo chủ Đông Hoang Thần Giáo này thật là đủ uy thế, không phải chỉ biết tu luyện. Tuy rằng nói không nhiều, nhưng nắm giữ lòng người rất tốt.
- Nếu chỉ chút chuyện này, Bàng Vân sao dám quấy rầy giáo chủ. Trước đó Thái thượng trưởng lão Đường Phong đến chỗ ta, nói muốn điều tra chút chuyện, kết quả đi không lâu liền có người tới báo, nói là ngọc bài bổn mạng của Thái thượng trưởng lão Đường Phong vỡ vụn, hơn nữa... Vừa lúc tiểu đệ của ta bất ngờ thu được tin tức, tin này quá kinh người, một hai câu không nói rõ. Hắn nói có tin tức về đại thế giới Cổ Thần Vương, ta nghe cũng mơ mơ màng màng, cho nên nhất định phải gặp mặt giáo chủ tự nói rõ ràng. Bàng Vân nói lời này, áp lực lớn đến làm nàng muốn hư thoát, cũng may cuối cùng chống qua được. Bởi vì nàng biết, khi nói ra những lời này, nàng cũng hoàn toàn không còn lựa chọn nào.
Dù lúc an ủi Bàng Cẩm, trong lòng nàng biết rõ, nhưng chân chính làm ra quyêt định, lừa gạt giáo chủ, tìm cơ hội vào tiểu thế giới, vậy đã thật sự không còn đường lui nữa.
Cũng được rồi, nếu còn duy trì được nữa, vậy chỉ sợ người luyện chế ngọc bài này đã vượt qua Pháp Thần Cảnh đỉnh phong. Lúc này Nhậm Kiệt lặng lẽ tính toán, muốn luyện chế ngọc bài vượt giới, không phải dễ như đã nghĩ, ngay cả mượn vật phẩm liên lạc vượt giới cũng tiêu hao cực lớn, Nhậm Kiệt biết rõ nhất.
Đúng như Nhậm Kiệt đoán, ngọc bài kia bắt đầu vỡ vụn.
- Đường Phong bị giết, có chuyện này, đại thế giới Cổ Thần Vương mở ra, chẳng lẽ thật... Nghe xong, tiếng nói kia đã không bình tĩnh được, lầm bầm một nửa bỗng ngừng lại, nói: - Đó là đệ đệ của ngươi, dẫn hắn vào, bổn giáo chủ muốn biết có chuyện gì. Bụp... Oành...
Vừa nói, ngọc bài vỡ vụn, tiếp theo hào quang hình thành cánh cửa lâm thời gợn sóng.
"Lợi hại, cao thủ." Cảnh này, làm Nhậm Kiệt cũng không khỏi khẽ chấn động.
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu