Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Chương 774 : Cường Ngạnh, Xông Vào (1)
N
ghe Nhậm Kiệt nói hùng hồn như thế, Thanh Dao lại không nói nên lời, lúc này bà mới phát hiện mình vẫn còn chưa hiểu rõ vị gia chủ Nhậm gia trẻ tuổi này, hắn cũng không phải là người dễ dàng bị kích động, hắn là người căn bản không cần bị kích động cũng sẽ động thủ.
Bây giờ còn bình tĩnh, tĩnh táo nói ra lời nói như thế, Thanh Dao thật không biết nên nói như thế nào mới tốt.
- Thanh Dao! Tiện nhân ngươi dám cấu kết với người ngoài... Bất ngờ nhìn thấy hai lão tổ Thái Cực Cảnh mình phái ra trực tiếp bị đánh bay đi, Hải Khiếu cũng hoảng sợ, ý nghĩ đầu tiên chính là Thanh Dao cấu kết với người ngoài, bởi vì giờ này các phương diện thế lực Hải Thần Giáo đều ở bên trong Hải Thần Điện, nhân vật có thể dễ dàng trực tiếp đánh bay hai lão tổ Thái Cực Cảnh, vậy khẳng định là Pháp Thần Cảnh tối cao vô thượng, nếu không cho dù là lão tổ ngàn tuổi cũng khó mà làm được chuyện này.
- Chết đi! Nghe tên Hải Khiếu này lại lần nữa nói năng lỗ mãng, dám mắng mẫu thân mình, Hải Thanh Vân thật động sát ý rồi, hai tay thúc giục pháp lực cuốn ra.
- Chỉ bằng vào ngươi cũng dám đấu cùng bổn thiếu gia... "Bùng Bùng... Ầm..." Vừa rồi mặc dù Hải Khiếu bị hù dọa cho hoảng sợ, là bởi vì thấy Nhậm Kiệt ra tay, chỉ hai quyền trực tiếp đánh bay hai lão tổ Thái Cực Cảnh giống như trò đùa, loại thủ đoạn thông thiên này chỉ có Pháp Thần Cảnh mới có thể có. Mà Pháp Thần Cảnh của các thế lực Hải Thần Điện trong này hắn đều quen thuộc hết, đột nhiên nhìn thấy một nhân vật cường đại như vậy, phản ứng đầu tiên của hắn chính là ngoại viện của Thanh Dao mời tới.
Nhưng sau đó hắn phát hiện, người này cũng không có tiếp tục ra tay đối phó với mình, thân hình của hắn nhanh chóng lui về phía sau né tránh công kích của Hải Thanh Vân, đồng thời, xác định người kia thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, mà sau khi đánh bay hai lão tổ Thái Cực Cảnh liền không ra tay nữa, hắn lập tức múa hai tay như đao, đánh ra trăm ngàn kích.
Hắn không dám đụng độ với Pháp Thần Cảnh, nhưng dù gì hắn cũng mượn gia gia hắn lần này đầu phục Thiên Hải Tông, bán đứng Hải Thần Điện thu được chỗ tốt to lớn, mạnh mẽ tăng lên tới cảnh giới lão tổ Thái Cực Cảnh. Trên người còn có nhiều kiện bảo bối, thời khắc này một mặt thúc giục pháp bảo hộ thân trên người, đề phòng Thanh Dao cùng người bên cạnh kia xuất thủ, một mặt tính toán xuất thủ trước dạy dỗ tên khốn Hải Thanh Vân này.
Lão tổ Thái Cực Cảnh cùng lão tổ Thái Cực Cảnh chênh lệch nhau cũng không phải một điểm nửa điểm, sống bàn tay của Hải Khiếu ngưng tụ lực lượng, lại không ngừng bổ tách ra thế công mãnh liệt như sóng biển của Hải Thanh Vân kia, thậm chí đảo khách thành chủ, công kích nhanh chóng xuyên thấu lực lượng của Hải Thanh Vân, trực tiếp uy hiếp đến Hải Thanh Vân.
- Làm như vậy, tiếp theo còn có thể làm gì nữa? Thanh Vân tuy rằng bởi vì huyết mạch thức tỉnh lực lượng tăng vọt, nhưng dù sao cũng là vừa mới tăng lên, hơn nữa Hải Khiếu này đã đạt đến lão tổ Thái Cực Cảnh, hoàn toàn không phải Thanh Vân có thể đối kháng... Ngài... ngài lại xúi giục hắn động thủ, làm như vậy có ý nghĩa gì sao? Thấy Hải Thanh Vân tuy rằng toàn lực động thủ, nhưng mới vừa ra tay đã bị Hải Khiếu chế ngự, rõ ràng chênh lệch rất lớn, bất luận là ở phương diện vận dụng thần thông pháp thuật Thái Cực Cảnh, hay là về mặt cường độ pháp lực của mỗi người đều chênh lệch to lớn. Lúc này Thanh Dao hơi cau mày, đã làm xong chuẩn bị tùy thời ra tay can thiệp.
Dĩ nhiên, bà vẫn cảm giác rất khó chịu đối với kẻ đầu têu gây ra chuyện lần này, bởi vì đích thực bà không nghĩ ra Nhậm Kiệt nói với mình làm loại chuyện như vậy là có ý nghĩa gì.
- Ý nghĩa trọng đại! Đầu tiên gặp loại chuyện như vậy thì không thể rút lui, đây là tính nguyên tắc. Ngài nghĩ làm như vậy là rất ngu xuẩn đúng không? Nhưng đối với Hải Thanh Vân mà nói, hy sinh làm như vậy hết thảy đều đáng giá, huống chi hắn còn không phải thật sự liều mạng ngu xuẩn, bởi vì sau lưng hắn còn có người mẹ này, còn có bổn gia chủ. Về phần loại chiến đấu này, ngài cho là rất dễ gặp hay sao? Chính vì hắn vừa mới đột phá, lực lượng chỉ có thiếu hụt thực chiến, đây mới chính là một lần cơ hội tốt!
Nhậm Kiệt vừa nói, vừa vận chuyển thần hồn lực, không ngừng liên lạc với Hải Thanh Vân, chỉ dạy Hải Thanh Vân cách ứng chiến như thế nào, đồng thời nói tiếp: - Người bên cạnh bổn gia chủ đều có thể vượt cấp khiêu chiến, lão tổ Thái Cực Cảnh thì sao chứ!?
Ngay lúc Nhậm Kiệt đang nói chuyện với Thanh Dao, trong nháy mắt đó Hải Thanh Vân bị Hải Khiếu phá mở thế công đột nhiên thân hình chớp động tăng tốc, hai tay thúc đẩy, kết hợp với tốc độ, pháp lực thì kết hợp giữa hư thật, phối hợp với thân pháp, bộ pháp của hắn lập tức trở nên thật giả khó lường.
Lúc đầu Hải Khiếu còn không có phát hiện dị thường, chỉ nghĩ là người này ngay mặt đánh không lại mình nên mới tăng lên tốc độ, tăng cường thế công như thế.
Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện tình huống không đúng, thân pháp của tên này trở nên càng ngày càng quỷ dị! Điều này còn không phải kinh khủng nhất, kinh khủng nhất là hắn có một loại cảm giác bất lực giống như người phàm thế tục rơi xuống biển sâu rộng mênh mông. Mỗi một lần thân thể Hải Thanh Vân nhanh chóng di chuyển, lại phối hợp với pháp lực tạo thành một loại trận pháp, từ từ giam hắn ở trong đó.
- Chỉ bằng vào ngươi muốn vây khốn ta ư? Phá cho ta... Hải Khiếu nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay tạo thành chữ thập, trong nháy mắt xuất hiện một thanh đao dạng nửa vầng trăng đang xoay tròn, trên vũ khí này tản ra sát ý dày đặc, trong nháy mắt tế ra đuổi theo Hải Thanh Vân.
- A... Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm Bán Nguyệt Luân, thấy Hải Khiếu lại thi triển pháp bảo này, trong lòng Thanh Dao co thắt lại, pháp lực trên người hơi dao động, đã không nhịn được có kích động muốn ra tay.
- Không nên nóng vội, đừng sợ, tâm phải tĩnh, phải ổn định. Vừa rồi chỉ cho ngươi dùng pháp lực bản thân bày trận, trận pháp đó thật ra chính là hô ứng với trận pháp phòng ngự chung quanh Hải Thần Điện này. Hiện tại ngươi hãy nghe ta nói thúc giục trận pháp này, sau đó bổn gia chủ sẽ dùng thần hồn lực trợ giúp ngươi kích phát dược tính của dược phẩm huyết mạch còn thừa lại một chút trong cơ thể, trợ giúp ngươi lần nữa tinh thuần huyết mạch Hải Thần rồi bất ngờ bạo phát ra dị tượng, ngươi mượn cái này tiếp tục chiến đấu với hắn là được rồi, những thứ khác tin tưởng không cần ta nói ngươi cũng hiểu rõ! Mà lúc này, thanh âm của Nhậm Kiệt cũng vang lên trong đầu Hải Thanh Vân.
Trong lúc Hải Thanh Vân có cảm giác tốt lắm, thanh âm của Nhậm Kiệt rất vững vàng, nhưng lại có cảm giác như hết thảy bên ngoài đều trở nên chậm đi, giống như trong lúc nghe lời nói cùng bố trí của hắn kia, dường như thời gian bên ngoài dừng lại.
Loại cảm giác kỳ quái này, khiến Hải Thanh Vân cũng có thể quan sát tốt hơn trận chiến ở quanh mình, cũng lập tức trở nên tĩnh táo hơn.
Nghe Nhậm Kiệt nói xong, Hải Thanh Vân liền có cảm giác bừng tỉnh chợt hiểu: Thì ra gia chủ có biện pháp làm được điều này, trách không được muốn làm cho lớn chuyện, đây là không cần trễ nải thời gian lập tức đi vào chính đề!
Kể từ đó, tuyệt đối có thể tạo thành một hiệu quả rõ ràng kinh người, mà lại giống như hết thảy đều là bất ngờ ngoài ý muốn. Mà quan trọng nhất là... không cần lén lén lút lút, đây là muốn quang minh chánh đại đi tranh đoạt ngôi vị Giáo chủ Hải Thần Giáo đây!
Suy nghĩ minh bạch dụng ý của Nhậm Kiệt, Hải Thanh Vân cũng rất là giật mình, nhưng hiện tại hắn cũng không dám phân tâm, lập tức làm theo lời nói của Nhậm Kiệt.
Mà thời khắc này Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực chìm vào trong thân thể Hải Thanh Vân, thúc giục một chút dược tính dược phẩm huyết mạch còn sót lại trong cơ thể Hải Thanh Vân. Dược phẩm do chính hắn luyện chế, đương nhiên hắn biết rành rẽ nhất. Lúc trước Hải Thanh Vân chỉ là luyện hóa 5,6 phần dược tính, dược lực còn thừa lại rải rác trong thân thể hắn. Khi đó, nếu như Nhậm Kiệt trợ giúp cũng có thể luyện hóa, nhưng lúc đó lực lượng bản thân Hải Thanh Vân không đủ mạnh, có thể đạt tới trình độ này đã không tệ rồi.
Hơn nữa loại dược phẩm này có tính lắng đọng ở trong thân thể, sau này cũng sẽ từ từ bị hấp thu, không vội trong lúc nhất thời...