Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Hạc
Số chương: 1633 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1227 / 8
Cập nhật: 2018-12-04 06:08:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1353: Mất Trí Nhớ (1)
iệp Lăng Phi nhận được điện thoại của Mộ Văn, hắn không kìm được sung sướng nói:
- Vậy sao, quá tốt rồi, ừ, Mộ Văn lần này tôi nhất định sẽ cảm ơn cô chu đáo.
Diệp Lăng Phi nói xong, cúp điện thoại, hắn quay người đi đến cạnh giường nói với Bạch Tình Đình đang ngồi trên giường nhìn hắn nói:
- Tình Đình, bây giờ anh phải đến bệnh viện một chuyến.
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong cảm thấy kỳ lạ, Diệp Lăng Phi vừa quay lại không lâu sao lại định đi rồi. Bạch Tình Đình có phần không hiểu, cô ta nói:
- Tại sao lại phải đi đến bệnh viện? Ông xã, anh vừa mới quay về, chẳng nhẽ lại phải đi ngay?
- Tình Đình, chuyện này rất quan trọng.
Trên mặt Diệp Lăng Phi nở nụ cười, chỉ là vì trong bóng tối nên Bạch Tình Đình không nhìn thấy nhưng qua khẩu khí của Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình có thể nghe ra Diệp Lăng Phi lúc này đang rất vui sướng. Diệp Lăng Phi đưa tay ra ôm lấy Bạch Tình Đình nói:
- Tình Đình, chuyện này vô cùng quan trọng, ban nãy anh không phải đã nói với em rồi sao? Có người muốn tấn công em, cả Trương Lộ Tuyết nữa, bây giờ người phụ nữ đó rất có khả năng đang ở trong bệnh viện.
Bạch Tình Đình ngây người, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi hỏi:
- Ở trong bệnh viện? Ông xã, anh nói kẻ đó đã bị bắt rồi?
- Chuyện này anh không chắc, ban nãy trong điện thoại Mộ Văn cũng không nói rõ, Tình Đình, bây giờ anh phải đến bệnh viện xem thế nào. Tình hình cụ thể phải đến bệnh viện mới biết được.
Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình vào lòng, khi cô ta nghe Diệp Lăng Phi nói phải đến bệnh viện, người Bạch Tình Đình hơi động nói:
- Ông xã, em cũng muốn đi.
- Tình Đình đã muộn thế này rồi, em cứ ở nhà đi.
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói muốn đi, hắn hơi chần chừ, Diệp Lăng Phi không phải không muốn để Bạch Tình Đình đi cùng hắn, chỉ là Diệp Lăng Phi lo bây giờ muộn rồi nếu Bạch Tình Đình cùng đi với hắn sẽ rất mệt mỏi. Gần đây, xảy ra quá nhiều chuyện Diệp Lăng Phi bận xử lý khiến Bạch Tình Đình cũng không được nghỉ ngơi, Diệp Lăng Phi lo lắng cho Bạch Tình Đình không muốn để Bạch Tình Đình mệt mỏi.
Bạch Tình Đình lại hiểu nhầm ý của Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình lại cho rằng Diệp Lăng Phi không muốn để cô ta đi cùng, Bạch Tình Đình bèn kêu lên nói:
- Ông xã, lần này bất luận thế nào em cũng phải đi với anh, ai biết được anh đi làm gì.
Khẩu khí của Bạch Tình Đình rõ ràng muốn nói với Diệp Lăng Phi rằng cô ta đang rất tức giận. Diệp Lăng Phi không ngờ rằng Bạch Tình Đình lớn tiếng như vậy, dường như đã rất lâu rồi hắn chưa từng nghe Bạch Tình Đình dùng khẩu khí có phần tức giận như vậy nói với hắn, ban đầu Diệp Lăng Phi cảm thấy có phần không quen.
Diệp Lăng Phi nhận ra Bạch Tình Đình đang tức giận, chỉ là hắn không biết Bạch Tình Đình rút cuộc tại sao lại tức giận hắn, ban nãy, Diệp Lăng Phi cảm thấy không khí có phần không đúng bây giờ lại nghe thấy Bạch Tình Đình nói vậy, hắn nhận ý thức được ở đây nhất định có chuyện. Vấn đề bây giờ là phải đưa Bạch Tình Đình đi cùng hắn, nói cách khác tính cách của Bạch Tình Đình lại bộc phát lên rồi.
Diệp Lăng Phi không muốn để Bạch Tình Đình tức giận nữa, Diệp Lăng Phi nghĩ đến đây đồng ý nói:
- Được rồi, Tình Đình, nếu em muốn đi thì anh sẽ đưa em đi cùng dù sao anh cũng không có chuyện gì phải che dấu em.
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong cô ta ý thức được ban nãy cô ta không nên dùng khẩu khí đó nói với Diệp Lăng Phi, bây giờ Bạch Tình Đình muốn giải thích với Diệp Lăng Phi nhưng không hiểu tại sao lời đã đến cửa miệng rồi mà lại không nói ra được. Bạch Tình Đình không nói thêm gì nữa, ở trên giường mặc quần áo.
Diệp Lăng Phi tự thấy không có việc gì phải dấu giếm Bạch Tình Đình, nếu Bạch Tình Đình kiên quyết muốn đi, Diệp Lăng Phi cũng không nói nhiều, hắn và Bạch Tình Đình mặc quần áo xong bèn đi xuống lầu.
Diệp Lăng Phi lái xe, Bạch Tình Đình ngồi ở ghế phụ lái, trên đường đến bệnh viện, Bạch Tình Đình luôn quay mặt ra cửa sổ từ đầu đến cuối không nói với Diệp Lăng Phi câu nào. Diệp Lăng Phi chỉ lái xe trong lòng suy nghĩ. Chuyện mà Diệp Lăng Phi đang suy nghĩ không phải là chuyện về Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi thấy phụ nữ thỉnh thoảng nổi giận cũng là chuyện rất bình thường, vì vậy hắn không hề trách Diệp Lăng Phi nổi giận với hắn.
Diệp Lăng Phi đang suy nghĩ chuyện mà Mộ Biến nói với hắn, nếu nói người phụ nữ đó chính là nữ đặc công trước đó muốn tấn công Diệp Lăng Phi, thì chuyện này sẽ trở nên rất đơn giản, từ khi bọn lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm đến Vọng Hải cuộc sống của Diệp Lăng Phi chưa một ngày được bình yên, lúc nào cũng phải đương đầu với chuyện này chuyện kia, những chuyện đó khiến Diệp Lăng Phi cả ngày từ sáng đến tối không được yên, bây giờ sự việc cuối cùng cũng sáng tỏ một chút, nhất là sau khi bọn lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm bị tiêu diệt nếu có thể tóm nốt người nữ đặc công đã tấn công Diệp Lăng Phi thì toàn bộ việc này sẽ hoàn toàn kết thúc. Đó là suy nghĩ của Diệp Lăng Phi do vậy trong đầu Diệp Lăng Phi chỉ nghĩ đến người nữ đặc công đó.
Khi xe đi tới cổng bệnh viện, Diệp Lăng Phi dừng xe lại, hắn tháo dây an toàn ra, đang định mở cửa xe đi xuống thì thấy Bạch Tình Đình vẫn còn ngồi trong xe không hề có ý định xuống xe. Diệp Lăng Phi thấy lạ liền hỏi:
- Tình Đình, em làm gì vậy, đến bệnh viện rồi sao em không xuống xe?
Bạch Tình Đình quay mặt sang phía Diệp Lăng Phi, cô ta không tháo dây an toàn nói:
- Ông xã, em không xuống xe, em muốn ngồi trong xe. Đợi khi nào anh ra chúng ta cùng về.
Khẩu khí khi nói của Bạch Tình Đình khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy kỳ lạ, dường như trong lòng Bạch Tình Đình còn lo lắng chuyện gì đó. Diệp Lăng Phi đưa tay phải sờ lên trán Bạch Tình Đình nói:
- Tình Đình, đầu em đâu có nóng, em cũng không bị bệnh, em nói linh tinh cái gì vậy, đã đến bệnh viện rồi, em lại không xuống xe, anh cũng không biết anh sẽ ở trong đó bao lâu, đi thôi, đi cùng anh vào bệnh viện thôi.
Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy xong, cô ta nói:
- Ông xã, em không muốn vào, coi như tối hôm nay em không hề đến đây, cũng không hề nói với anh những chuyện đó, thật sự em không quan tâm nữa, bất luận ông xã nói với em là thật hay giả em cũng không quan tâm.
Câu nói của Bạch Tình Đình khiến Diệp Lăng Phi vô cùng khó hiểu hắn nhìn Bạch Tình Đình hỏi:
- Bà xã, rút cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, anh bị em làm cho hồ đồ rồi, ban nãy em nói không quan tâm đến anh là thật hay giả, nhưng anh đều nói thật với em lẽ nào em muốn anh nói với em tối hôm nay anh không hề gặp Trương Lộ Tuyết, không hề gặp phải người nữ đặc công đó, không hề bị kẻ khác tấn công…
Khi Diệp Lăng Phi vừa nhắc đến hắn bị kẻ khác tấn công, Bạch Tình Đình rất kinh ngạc, Bạch Tình Đình không hề biết hôm nay Diệp Lăng Phi bị tấn công, cô ta vội vàng hỏi:
- Ông xã, anh nói gì, anh bị tấn công?
- Tình Đình, có phải em cho rằng anh đang nói dối em, tối hôm nay anh hẹn hò với Trương Lộ Tuyết…nếu em muốn dùng từ đó để hình dung, thì anh sẽ dùng từ đó.Bất luận em nghĩ thế nào, có tin anh hay không, điều anh có thể nói với em đó là tối hôm nay anh bị kẻ khác tấn công, hơn nữa mục tiêu của người phụ nữ đó rất có khả năng là Trương Lộ Tuyết, quả thực em là bà xã của anh, anh không thể không suy nghĩ đến cảm nhận của em nhưng Trương Lộ Tuyết cũng là người đàn bà của anh, anh cảm thấy có lỗi với Trương Lộ Tuyết nên anh mới hy vọng có thể bù đắp cho cô ấy nhưng như thế không có nghĩa là anh sẽ kết hôn với cô ấy…
Diệp Lăng Phi nói đến đây, hắn không nói thêm nữa mà đẩy cửa xuống xe.
Đô Thị Tàng Kiều Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư Đô Thị Tàng Kiều