From my point of view, a book is a literary prescription put up for the benefit of someone who needs it.

S.M. Crothers

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1173: Tứ Đại Tà Tu
iễu Minh nhìn thấy cảnh này cũng lắp bắp kinh hãi, sau khi dùng thần thức nhanh chóng đảo qua Huyết Hải, sắc mặt càng trở nên nghiêm trọng.
Khí tức trong biển máu mang lại cho hắn một loại cảm giác quen thuộc giống như đúc với tu sĩ Huyết Đạo tự xưng "Huyết Tổ Huyền Vô Thường"cũng chính là kẻ phụ thân tại trên người họ Tôn tu sĩ của Hạo Nhiên Thư Viện lúc trước.
Nhưng vào lúc này, chiến trường ba phía Bắc, Tây, Nam cũng cơ hồ đồng thời xuất hiện dị trạng.
Trên bầu trời phương Bắc, một tiếng thét điên cuồng ẩn chứa sự khinh thường đối với vạn vật trên thế gian bỗng nhiên truyền đến.
Đón lấy một đoàn độn quang màu rám nắng hừng hực thiêu đốt trên không hiện lên, giống như là thiên thạch cuồng rơi xuống, rơi vào bên trên một tòa cự phong trăm trượng ở phương Bắc, lập tức đá vụn văng khắp nơi, cả ngọn núi không còn sót lại chút gì!
Độn quang màu rám nắng từ trong đá vụn lần nữa xuất hiện lóe lên, cũng nhanh chóng chạy như bay mà đến từ chiến trận Nhân tộc ở hướng Bắc.
Bên trong Độn quang, mơ hồ có thể thấy được một gã đại hán râu quai nón tóc đỏ mắt xanh, trên toàn thân cơ bắp màu đỏ phồng lên, bất ngờ chính là gã dùng cả tay cả chân để chạy như điên trên mặt đất.
Phía Tây xa xa, mơ hồ có thể thấy được một bóng người gầy yếu toàn thân đen kịt, lập loè, dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi nhanh chóng tới gần.
Nhìn kỹ phía dưới, đó là một gã thiếu niên gầy gò toàn thân quấn quanh tầng tầng băng vải màu đen,hắn chỉ đưa tay nhẹ nhàng hời hợt vẽ một cái, liền có thể mở ra một đạo vết nứt không gian.
Bất ngờ là thiếu niên này có thể tùy ý ra vào vết nứt không gian, cũng mượn việc này nhanh chóng đi về phía trước!
Cùng lúc đó, trên bầu trời phía Nam, vốn là trời xanh mây trắng, lại như là bị nhuộm thành màu xanh lá cây, trở nên thập phần vạn phần quỷ dị.
Đồng thời một cỗ khí xanh nồng đậm, tại một hồi bắt đầu khởi động điên cuồng ở bên trong, cuồn cuộn kéo đến chiến trận Nhân tộc ở phía Nam.
Ở bên trong khí xanh, là một lão phu nhân tóc tai bù xù, quanh thân mọc đầy mụn ghẻ độc ban
Vô luận là độn quang màu rám nắng, bóng người màu đen, hay là bên trong khí xanh nồng đậm dày đặc, đều truyền đến một cỗ linh áp khủng bố không thua Huyết Hải!
Bất ngờ lại là ba gã tu sĩ Thông Huyền cảnh!
" Huyết Hải này...là Huyết Tổ Huyền Vô Thường!" Huyền Ngư thượng nhân đang trôi nổi giữa không trung, không ngừng quán chú pháp lực vào trong ngọc bàn óng ánh trước người, ánh mắt quét qua Huyết Hải vô biên cuồn cuộn tới từ phía Đông, sắc mặt hơi đổi nói.
"Không chỉ hắn, nếu ta không nhìn lầm, những kẻ năm đó đem Trung Thiên Đại Lục quấy đến long trời lở đất: Cuồng Tôn-Liệt Tuyệt Thiên, Dạ Đế-Mộ Thiên Ảnh, Độc Phi-Vũ Giang Nguyệt đều đến rồi!" Bắc Đẩu Các Các chủ mới mở miệng nói ra khiến cho tất cả mọi người trố mắt.
Lời vừa nói ra, tu sĩ Thông Huyền ở đây nhao nhao trong nội tâm rùng mình.
"Này...bốn người này, không phải nghe nói đã bị năm đó bị Ma Nhai Thánh Tôn của Đàm Quang Sơn phân biệt phong cấm tại Ngũ Chỉ Phong ở Đông Cực Hải, Huyền Băng Cốc của vô tận Băng Hải, Tịch Không Tỉnh ở hoang mạc Lịch Thạch và Vũ Hoang chiểu trạch ở Nam Man chi địa sao, như thế nào lại..." Chân phu nhân của Thiên Công Tông, trên mặt lóe lên vẻ nghi hoặc nói.
"Mấy vạn năm qua đi, phong ấn năm đó sớm đã suy giảm, dù sao năm đó Ma Nhai Thánh Tôn cũng chưa đạt tới cảnh giới Vĩnh Sinh." lão giả vạm vỡ của Ma Huyền Tông nói như thế.
"Chỉ sợ sự tình không có đơn giản như vậy, bốn gã tà ma này đâu có thể nào vừa vặn đồng thời thoát khốn, lại đang đồng thời chạy tới nơi này..." Mộc Không tổ sư lại đem ánh mắt hướng về phía trên bầu trời, đang như trước nghĩ cách ngăn cản Minh Trùng Chi Mẫu ra khỏi vết nứt không gian, thâm ý sâu sắc nói.
"Nếu như bốn người này thoát khốn thật cùng có quan hệ với Minh tộc, vậy có thể phiền phức to. Ai, nếu là Ma Nhai Thánh Tôn vẫn còn thì tốt rồi." họ Hiên trung niên nhân của Hạo Nhiên Thư Viện tự hỏi, cười khổ một tiếng nói.
"Nghe nói sau khi Ma Nhai tiền bối phong cấm bốn người này, liền vân du thiên hạ, đi tìm hiểu Vĩnh Sinh Đại Đạo... Đã nhiều năm như vậy, chưa từng nghe thấy hắn hiện thân qua ở nơi nào, trừ phi hắn đã ngộ được Đại Đạo, nếu không chỉ sợ sớm đã viên tịch" Mộc Không tổ sư sắc mặt buồn bã nói.
Khi Mấy người đang nói chuyện, vô biên Huyết Hải phía Đông dĩ nhiên mang tất cả tới, trong lúc nhất thời, đầy trời huyết vụ nồng đặc như dịch, khí huyết tinh cuộn trào mãnh liệt.
Phía dưới sóng Huyết cuồn cuộn, mấy trăm danh tu sĩ nhân tộc và vạn đầu cấp thấp Minh trùng tránh không kịp, trong chớp mắt bao phủ trong đó, tiếp theo vô số thi thể khô quắt của tu sĩ Nhân tộc từ phía sau Huyết Hải ném bắn ra!
Những Minh trùng cấp thấp mặc dù cũng bị ném ra ngoài, nhưng ngoại trừ bên ngoài đầu óc có chút choáng váng, tính mệnh cũng không có cái gì đáng lo!
"Huyền Vô Thường, hôm nay Trung Thiên gặp phải dị tộc xâm lấn, chúng sinh nguy tại sớm tối, ngươi tốt xấu gì cũng là tu sĩ Nhân tộc, nhưng không biết hối cải, trợ trụ vi ngược sao? " Thanh âm hùng hậu của Mộc Không sư tổ, từ giữa không trung truyền đến.
"Hắc hắc, năm đó lão già Ma Nhai dùng Cửu Thiên Phục Ma Liệm liền đem Huyền Vô Thường ta như ma vật phong cấm tại Đông Cực Hải hơn tám vạn năm, giờ phút này còn cùng ta đàm luận cái gì tu sĩ nhân tộc, chẳng phải là nực cười lắm sao! Hắn không phải trách trời thương dân, muốn bận tâm muôn dân trăm họ trong thiên hạ sao? Ta đã thề, muốn dùng máu tươi tám trăm vạn phàm nhân, giải mối huyết hải thâm cừu này!" Theo thân ảnh một gã nam tử trung niên đầu tóc dài màu máu từ trong biển máu hiện ra, trong miệng truyền đến một tiếng cười lạnh, lập tức mở miệng nói ra.
“Hừ, năm xưa Ma Nha tiền bối niệm tình ngươi là Nhân tộc, tu luyện cũng không dễ, để tạo cơ hội cho ngươi hối cải, cho nên đã không tiếc tinh huyết trên một bàn tay hóa thành ngũ chỉ phong tạo thành phong trấn. Không ngờ ngươi lòng lang dạ sói, cuối cùng tà niệm vẫn không đổi.” Mộc Không tổ sư tức giận nói.
“Nói nhiều cũng vô ích, động thủ đi!” Huyền Vô Thường không muốn trả lời, y hừ lạnh một tiếng rồi hai tay liên tục bắt quyết, tiếp đó lại gầm nhẹ.
“Rẹt rẹt” mấy tiếng lớn
Từng cái xúc tu bằng máu tươi từ trong huyết hải quét ngang trận doanh của tu sĩ Nhân tộc.
Nơi chúng đi qua, dù là nhân tộc hay Minh trùng đều biến thành xác khô rơi xuống rào rào.
Trong lúc Mộc Không tổ sư và Huyền Vô Thường đối đáp, ba kẻ kia cũng xông vào trận doanh Nhân tộc từ ba hướng Bắc, Tây, Nam.
Ở phía bắc, tên đại hán râu quai nón kia đột nhiên hóa thành cự nhân cao chừng trăm trượng, cánh tay nổi đầy gân xanh chụp vào hư không, ánh sáng màu nâu lóe lên liền hóa thành ngọn núi nhỏ cùng màu.
Trong tiếng hét vang dội như sấm giữa trời quang, linh áp vô tận từ trong thân thể y bộc phát ra khiến cả Nhân tộc và Minh trùng đều hoa cả mắt, cơ hồ khó mà đứng vững.
Tiếp theo hai cánh tay y liền to thêm một vòng rồi xoay như chong chóng, đem ngọn núi nhỏ trong tay ném về một nơi nào đó trước mặt.
Một loạt tiếng “Ầm ầm” vang lên.
Lập tức có cả ngàn tu sĩ cùng Minh trùng cấp thấp liền hóa thành thịt vụn.
Cự nhân kia hưng phấn dùng hai tay liên tiếp đấm vào ngực mình rồi lại lao về một hướng khác.
Ở phía Tây, tình hình lại càng thảm liệt.
Tên thiếu niên mình quấn băng vải màu đen kia cười lạnh lùng, di chuyển như chớp trong biển người và trùng, chỉ thấy bóng không thấy người. Hơn nữa thân thể y giống như không xương, lúc thì kéo dài ra, lúc thì biến lớn, nhìn vừa rất ưu nhã lại vừa cực kỳ quỷ dị. Nơi y đi qua xuất hiện từng vết nứt không gian lớn nhỏ không đều.
Trước những vết nứt không gian xuất hiện như quỷ mị như vậy, dù là Nhân tộc hay Minh trùng, chỉ cần không cẩn thận liền bị cắt thành mấy khúc, chết mà không biết sao mình chết.
Ở phía Nam lại đầy sóng cuồn cuộn màu lục mang theo mùi xú uế lan tràn khắp nơi.
Trong lục vụ ngập trời, lão bà vốn dĩ trông già nua lại trở nên cực kỳ linh hoạt, thân hình như nhảy múa trong đó, vết nhăn đầy mặt cũng giãn ra, đôi mắt trở nên trong veo xanh biếc, giống như trong nháy mắt đã trẻ ra rất nhiều.
Trong vòng trăm trượng, tu sĩ Nhân tộc khi nhìn thấy lão bà kia nhảy múa, thì giống như bị mê hoặc trở nên ngây ngốc. Kẻ thì bị Minh trùng xé xác, kẻ lại bị độc vụ bao phủ.
Trong lục vụ, dù là Nhân tộc hay Minh trùng đều nhanh chóng bị hòa tan thành một dịch thể đặc quánh màu lục, theo điệu múa của lão bà, vụ khí liền cuốn hết những dịch thể này lại rồi bị lão bà hút vào miệng.
Sau khi hút dịch thể kia, dung nhan của bà ta cũng dần dần trẻ ra, mụn ghẻ trên người cũng dần biến mất, trong nháy mắt liền biến thành một mỹ phụ trung niên hơn bốn mươi tuổi.
Nhất thời, tiếng kêu thảm thiết vang lên tứ phía.
Tu sĩ đê giai và trung giai xung quanh đều không thể chống nổi một kích của tứ đại tà tu Thông Huyền cảnh kia, trong nháy mắt đã có mấy chục chiến đoàn tan rã.
Sau khi đám tà tu Thông Huyền này xuất hiện, thế cục vốn đã ổn định lại nổi phong ba.
Nhưng hiện tại hơn nửa Minh trùng trung đê giai đã trúng độc mà chết, liên minh sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Có điều đại bộ phận Thông Huyền đại năng đã bị Minh Trùng Chi Mẫu ngăn cản, thế cục dần nằm ngoài tầm khống chế của Nhân tộc, biến thành một trận chiến sinh tử thực sự.
Tu sĩ Nhân tộc gấp gáp truyền âm với nhau, theo đó, những tu sĩ Chân Đan trở lên vốn đứng ở vùng trung tâm bày trận hoặc chỉ huy tác chiến đều được tổng động viên.
Những người này vốn là lực lượng tinh anh cuối cùng, được các môn phái cố sức giữ lại để làm người kế thừa sau này. Nhưng trước tình hình như vậy, cũng buộc phải điều động. Dù sao một khi bại trận, Trung Thiên đại lục chắc chắn bị chiếm đóng, ngay cả cơ hội phục hưng cũng chẳng còn.
Lập tức có rất nhiều tu sĩ lập thành pháp trận đối phó với tà tu Thông Huyền, lại có một số tu sĩ Thiên Tượng đứng ra chiến đấu tực tiếp với phân thân của Minh Trùng Chi Mẫu.
Cuộc chiến đã tiến vào giai đoạn ác liệt nhất từ trước tới nay.
Liễu Minh ở trong vùng trung tâm của trận chiến cũng nhận được truyền âm, khi hắn phát hiện tình hình không ổn thì xung quanh đã bị trung cao giai Minh trùng bao vây chặt.
Liễu Minh sa sầm nét mặt, nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Tình hình trước mắt, nhất định phải tính trước đường lui.
May mà Minh trùng xung quanh hắn tuy nhiều nhưng đèu chỉ đến Chân Đan cảnh là cùng, như vậy hắn vẫn còn cơ hội chạy thoát.
Liễu Minh quát lớn một tiếng, toàn thân bao phủ hắc khí, hóa thành một con giao long màu đen không lùi mà xông thẳng về phía một đám Minh trùng không xa trước mặt.
Với thành tựu về Long Hổ Minh Ngục Công của hắn hiện nay, những vụ giao màu đen này đã có thể điều khiển như ý, lại phối hợp với Kiếm Ảnh Phân QuangThuật của Khổ Luân Kiếm thì những Minh trùng Chân Đan cảnh bình thường kia chỉ cần đụng phải hắn liền hóa thành hư vô.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký