Số lần đọc/download: 2358 / 25
Cập nhật: 2016-08-06 13:48:03 +0700
Chương 1349 : Cạnh Tranh. (2)
N
hóm Dịch: Ngạo Thiên Môn
Thanh niên này vừa xuất hiện, đại sảnh lúc trước còn nghị luận ầm ĩ lập tức hoàn toàn yên tĩnh, trở nên vô cùng yên tĩnh.
- Đại công tử.
- Nguyên lai là Đại công tử đến.
Trong đại sảnh một ít người có chút thân phận đều đứng dậy chắp tay, hiển nhiên, thân phận của công tử áo trắng này không giống bình thường.
Thanh niên gật gật đầu với những khách nhân, ánh mắt đảo qua hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, sau khi nhìn đến Khắc Lôi Nhã liền không khỏi sững sờ, trong đôi mắt hiện lên một tia kinh diễm che dấu, bất quá rất nhanh hắn liền quay đầu, dời ánh mắt về phía trên hộp ngọc trong tay Kiệt Sâm.
Vừa nhìn qua, đôi mắt thanh niên kia liền tuôn ra một đoàn tinh mang.
- Thần Hi thảo, là chủ dược của thất giai Hoàng cấp Linh Dược tề Thần Hi dược tề, đồng thời cũng là phụ dược trọng yếu của nhiều loại thất giai Hoàng cấp trị liệu dược tề, thậm chí còn có hai loại bát giai Đế cấp Linh Dược tề, căn cứ theo số năm bất đồng, công hiệu cũng có mạnh yếu, bình thường Thần Hi thảo là bảy lá, tám lá chính là trân phẩm, về phần Thần Hi thảo chín lá, càng hiếm thấy vô cùng, không nghĩ tới, hôm nay vậy mà có thể chứng kiến một cây Thần hi thảo chín lá trong truyền thuyết.
- Vừa may, bổn công tử gần đây cần một lọ thất giai Hoàng cấp Linh Dược tề, chỉ còn thiếu Thần Hi thảo này thôi.
Thanh niên áo trắng kia hơi cười ra tiếng, quay đầu nhìn về phía Kiệt Sâm, ôn nhã cười nói:
- Vị công tử này, như vậy đi, gốc Thần Hi thảo này bán cho ta, Bố Mặc gia tộc ta chính là Linh Dược thế gia lớn nhất Ung Châu, tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi đâu, ngươi báo giá đi.
Thanh niên kia vừa xuất hiện, dăm ba câu đã khống chế tràng diện, trong lời nói tràn đầy tự tin, giọng nói và thần thái kia, hiển nhiên đã xem Thần Hi thảo trong tay Kiệt Sâm trở thành vật của mình rồi.
- La Văn đại công tử, Thần Hi thảo này là vị công tử này bán ra ở Linh Dược các ta, ngươi như vậy, tựa hồ không hợp quy củ?
Nghe được lời của thanh niên áo trắng... trong đại sảnh, Bố Lại Ân sắc mặt không khỏi trầm xuống, lạnh lùng lên tiếng.
Trong đại sảnh, ánh mắt của tất cả khách nhân đều toát ra vẻ hưng phấn, hiển nhiên là muốn xem náo nhiệt rồi.
Linh Dược các này tuy rằng là do Bác Trữ gia tộc có thanh danh rất lớn trên đại lục mở ra, nhưng thế lực của Bác Trữ gia tộc ở Linh châu trung bộ đại lục, hơn nữa, theo một ít tin tức thì mấy năm gần đây ra, bởi vì đắc tội thế lực kia nên tình huống của Bác Trữ gia tộc một năm không bằng một năm, Linh Dược các vốn mở ra trên khắp đại lục, thậm chí Linh Dược các trong một số thành trì còn đụng phải cướp bóc, chuyện này trước giờ chưa bao giờ xảy ra.
Mà La Văn đại công tử này chính là đại thiếu gia của Bố Mặc gia tộc, Linh Dược thế gia lớn nhất Ung châu, nghe nói cực kỳ được tộc trưởng Bố Mặc gia tộc yêu thích, Bố Mặc gia tộc này ở Đoan Mộc thành cũng mở ra Trân Bảo lâu chuyên môn thu mua Linh Dược, chế biến Linh Dược tề, nhưng cũng không xích mích gì với Linh Dược các. Hôm nay, hai thế lực lớn này đúng là vì một cây thất giai Hoàng cấp Linh Dược mà phát sinh xung đột, chuyện này khiến rất nhiều người ở tràng trong nội tâm đều tràng đầy chờ mong.
Mỗi người cũng biết, Linh Dược các trải rộng đại lục, đã mang đến rất nhiều Linh Dược tề cho các thế lực trên đại lục, nhưng cũng cướp đoạt rất nhiều tài nguyên của thế lực bản thổ, như Bố Mặc gia tộc này, thân là Linh Dược thế gia bản thổ Ung châu nên quan hệ giữa cả hai vốn cũng không được tốt lắm.
- Không hợp quy củ?
Trong đại sảnh, thanh niên áo trắng nở nụ cười:
Quy củ là người định đấy, hơn nữa, mua sắm vật phẩm, người trả giá cao được, nhưng chuyện khác đều là hư vô cả.
- Như vậy, ta cho ngươi một trăm triệu linh tệ, Thần Hi thảo này của ngươi bán cho ta đi.
Thanh niên áo trắng nhìn về phía Kiệt Sâm, đạm mạc lên tiếng.
Híz-khà-zzz
Trong đại sảnh, không ít người không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, hiển nhiên là vì giá tiền của thanh niên áo trắng này mà lắp bắp kinh hãi.
Một trăm triệu linh tệ, đây tuyệt đối không phải là một số lượng nhỏ, tuy rằng thất giai Hoàng cấp Linh Dược cũng là vật báu vô giá, nhưng thất giai Hoàng cấp Linh Dược bình thường cũng chỉ có cái giá này, coi như đấu giá thì cũng như thế.
Cho dù lúc trước theo lời La Văn thì Thần Hi thảo này hiển nhiên cũng không chỉ là thất giai Hoàng cấp Linh Dược bình thường, nhưng giá cả thế này thực sự cũng không thấp rồi.
- Một trăm triệu, Bố Lại Ân Các chủ, ta ra một trăm triệu linh tệ, ta nghĩ ngươi chắc có lẽ không có ý kiến gì hả?
Thanh niên áo trắng cười nhạt nhìn qua Bố Lại Ân, nhưng hắn biết rõ, Bác Trữ gia tộc của Linh Dược các gần đây gặp phải một ít đại à phiền toái, tài chính cực kỳ thiếu, Linh Dược tề cung ứng không được, khiến cho các sinh ý trong Linh Dược các cũng không được tốt, lấy năng lực của Bố Lại Ân Các chủ rất khó thoáng một phát xuất ra nhiều tài chính như vậy.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong đại sảnh đều dời ánh mắt về phía Bố Lại Ân Các chủ bên cạnh Kiệt Sâm, rất hiển nhiên, bọn họ đều muốn xem xem, Bố Lại Ân Các chủ này sẽ có phản ứng gì.
Bố Lại Ân Các chủ lạnh như băng nhìn La Văn, lại nhìn vào Thần Hi thảo chín lá trong tay Kiệt Sâm, đạm mạc nói:
- Kiệt Sâm công tử, ta ra một trăm triệu 5000 vạn.
- 200 triệu
La Văn cười cười, trực tiếp tăng giá lên gấp đôi.
Xôn xao
Toàn bộ đại sảnh lập tức có chút xôn xao, trên mặt không ít người đều lộ ra vẻ rung động.
Bình thường khi bán ra thất giai Hoàng cấp Linh Dược sẽ rất ít dùng linh tệ đến hối đoái, đều dùng ngũ giai, lục giai Linh Dược tề, hoặc là một ít vật phẩm đặc thù phẩm giai cao cấp, lần này động cái hơn trăm triệu linh tệ quả thật mang đến cho mọi người một loại cảm giác rất rung động
Trong đại sảnh, Bố Lại Ân Các chủ sắc mặt không khỏi biến đổi.
- 200 triệu 5000 vạn
Cuối cùng, Bố Lại Ân vẫn khẽ cắn môi, lại ra giá.
- Ba trăm triệu.
La Văn cười nhạt, lại lần nữa mở miệng, trực tiếp đẩy giá cả lên đến ba trăm triệu, ngữ khí của hắn tùy ý, tựa hồ như hoàn toàn không để ba trăm triệu này ở trong lòng vậy.
Nghe được giá cả ba trăm triệu, sắc mặt Bố Lại Ân Các chủ không khỏi trở nên có chút khó coi, gần đây bởi vì chuyện của gia tộc mà tài chính trong cách Linh Dược các trên khắp đại lục đều khó khăn, trừ bỏ chi tiêu và quay vòng thông thường của Linh Dược các, hôm nay tất cả tài chính Bố Lại Ân có khả năng lấy ra cũng chỉ có 300 triệu thôi.
Nhưng Thần Hi thảo này thực sự quá mức quý hiếm, Bố Lại Ân thật sự không muốn buông tha nó.
- Như thế nào, Bố Lại Ân Các chủ, không còn tiền nữa sao?
Trên mặt La Văn mang theo nét cười, trong đôi mắt mang theo khinh thường trào phúng lên tiếng.
Bố Lại Ân sắc mặt âm trầm như nước, ngắm nhìn La Văn, khẽ cắn môi, lên tiếng nói:
- Ba trăm triệu 1000 vạn
- Ba trăm triệu 1000 vạn? Ha ha
ương 1319: Cạnh tranh. (3)
Nhóm Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nghe được báo giá của Bố Lại Ân Các chủ, La Văn lại không nhịn được cười, trong nét cười tràn đầy vẻ dương dương đắc ý:
- Bố Lại Ân Các chủ, Linh Dược các ngươi dầu gì cũng là cửa hàng thanh danh hiển hách trên đại lục, Bác Trữ gia tộc càng là thế lực lớn đỉnh tiêm, không nghĩ tới lại không phóng khoáng như vậy, thêm 1000 vạn, ngươi cũng thật không biết xấu hổ đấy.
- Ba trăm triệu 5000 vạn.
La Văn quay đầu nhìn về phía Kiệt Sâm, nắm chắc thắng lợi trong tay lên tiếng.
Bố Lại Ân xanh mặt, nhưng lại không nói gì nữa, Thần hi thảo chín lá này quý hiếm vô cùng, ba trăm triệu 5000 vạn thoạt nhìn nhiều, nhưng một khi Thần Hi thảo thành công phối chế thành Thần Hi dược tề, cái giá tiền này tuyệt đối không coi vào đâu, nhưng Bố Lại Ân thiếu thốn tài chính lại không cách nào tăng thêm được nữa.
- Kiệt Sâm công tử, nói thực ra, đối với Thần Hi thảo này của ngươi, lão hủ rất có hứng thú, chỉ tiếc, ta chí có thể thêm 300 triệu 1000 vạn, bất quá...
Bố Lại Ân nhìn qua Kiệt Sâm, thành khẩn lên tiếng:
- Nếu như công tử tin được tại hạ, trước hết thu Thần Hi thảo lại, chờ ta xin chỉ thị của cao tầng Linh Dược các chúng ta, ta tin tưởng, Linh Dược các chúng ta tuyệt đối nguyện ý dùng một giá tiền cao hơn để thu mua Thần hi thảo của công tử.
- Đương nhiên, nếu công tử không muốn, nếu La Văn công tử đã nguyện ý ra giá ba trăm triệu 5000 vạn, công tử cứ bán cho La Văn công tử đi, mua bán không xả thân nghĩa tại, hi vọng công tử lần sau có Linh Dược, còn có thể bán cho Linh Dược các ta.
Bố Lại Ân Các chủ rất nghiêm túc mở miệng.
- Bố Lại Ân Các chủ, ngươi thua cũng thua rồi, còn nói nhảm nhiều như vậy làm gì, ngay cả một cây thất giai Linh Dược cũng mua không nổi, ta xem, Linh Dược các các ngươi hay là sớm dọn khỏi Đoan Mộc thành đi, tránh cho mất mắt xấu hổ, khiến người cười đến rụng răng.
La Văn cười lạnh, lại dời ánh mắt lên trên người Kiệt Sâm, càng mỉm cười nhìn Khắc Lôi Nhã.
- Các hạ là gọi là Kiệt Sâm, không biết vị tiểu thư này, xưng hô như thế nào?
La Văn toát ra một dáng cười nhiệt tình với Khắc Lôi Nhã, chắp tay nói.
Cử chỉ của hắn khách khí, thần thái tiêu sái, hiển nhiên, đối với biểu hiện của mình lúc nãy ở trước mặt Khắc Lôi Nhã, hắn tràn đầy tự tin.
Bất quá đối mặt với lời hỏi thăm của hắn, Khắc Lôi Nhã lại căn bản không thèm liếc hắn một cái, thủy chung đứng ở bên cạnh Kiệt Sâm, phảng phất như coi La Văn kia như không khí vậy.
Trực tiếp bị Khắc Lôi Nhã bỏ qua, La Văn kia cũng là nao nao, chợt cảm thấy xấu hổ, nhiều năm như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên bị nữ nhân đối xử như thế, hơn nữa còn là sau khi ra thủ bút lớn như lúc trước, bất quá càng như thế thì trong lòng hắn càng nhảy lên kịch liệt.
- Hừ, cũng không biết là đệ tử của một gia tộc suy tàn nào, nghèo đến nỗi ngay cả thất giai Hoàng cấp Linh Dược cũng phải xuất ra để bán, bất quá lại rất có khí chất, thần thái lại lạnh như vậy, nếu có thể đặt nàng ở dưới háng thì không biết sẽ có tư vị thế nào nữa.
Trong nội tâm La Văn cảm thấy một tia lửa nóng, từ sâu trong đôi mắt hiện lên một tia dâm tà, bất quá rất nhanh liền biến mất, rồi sau khoát tay với mấy người sau lưng
Lập tức, một trong số mấy người hầu phía sau hắn vội vàng từ trên người lấy ra bốn tấm linh tạp, trong đó ba tấm màu vàng, một tấm khác lại màu đỏ, đi tới.
- Nơi này là ba trăm triệu 5000 vạn, có thể trực tiếp hối đoái ở bất cứ nơi nào trên đại lục.
La Văn cười lên tiếng, trong miệng nói xong, đồng thời liền muốn đi tới lấy ôn linh ngọc hộp trong tay Kiệt Sâm:
- Để cho ta tới nhìn xem, Thần hi thảo chín lá này đến tột cùng có chỗ nào đặc thù.
Nhưng mà không đợi tay của hắn đụng phải hộp ngọc trong tay Kiệt Sâm.
BA~ Ôn linh ngọc hộp bị Kiệt Sâm thoáng một phát khép lại.
- Ta có nói muốn bán cho ngươi rồi sao?
Thanh âm lạnh lùng bình thản vang lên trong đại sảnh.
La Văn khẽ giật mình, chẳng những là hắn, ngay cả bọn người Bố Lại Ân Các chủ cũng ngây ngẩn cả người.
Những người khác đang xem náo nhiệt bỗng ngây người, Kiệt Sâm này có ý tứ gì? Là ngại la Văn công tử ra giá tiền thấp sao?
- Bố Lại Ân Các chủ, lúc trước ngươi gia giá ba trăm triệu 1000 vạn sao?
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Kiệt Sâm đưa hộp ngọc trong tay vào tay Bố Lại Ân.
- Ba trăm triệu 1000 vạn, ta bán đi
- Cái này...
Trong đại sảnh, tất cả mọi người đều ngây dại.
Mà ngay cả Bố Lại Ân Các chủ cũng không rõ đến cùng xảy ra chuyện gì, sững sờ nhìn qua hộp ngọc trong tay.
Mà gương mặt thủy chung mang theo mỉm cười của La Văn giờ khắc này lại bỗng nhiên lạnh băng, một mảnh âm trầm.
- Ba trăm triệu 1000 vạn, ta bán đi!
Lúc Kiệt Sâm nói ra những lời này, tất cả mọi người ở đây đều thất thần, cơ hồ không thể tin được lỗ tai của mình.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ trong đại sảnh yên tĩnh im ắng, một mảnh tĩnh mịch, hào khí vô cùng quỷ dị.
Phải biết rằng, La Văn đại công tử của Bố Mặc gia tộc trước kia đã ra giá ba trăm triệu 5000 vạn ah, nhưng thanh niên tóc đen này lại hồn nhiên không quan tâm đến, dùng giá cả thấp hơn 4000 trực tiếp bán cho Bố Lại Ân Các chủ của Linh Dược các, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn La Văn đại công tử, cái này khiến trong đầu mọi người nhất thời đều xoay chuyển.
Trên đời này nào có người nào làm sinh ý như vậy? Chẳng lẽ thanh niên này có mâu thuẫn với Bố Mặc gia tộc sao?
Không ít trong lòng người đều suy đoán, tràn ngập nghi hoặc, đồng thời ở sâu trong đôi mắt còn toát ra thần sắc vô cùng hưng phấn, hiển nhiên, chuyển phát triển càng ngày càng thú vị rồi.
Bọn hắn nào biết đâu rằng, đối với Kiệt Sâm mà nói, vô luận là ba trăm triệu 1000 vạn hay là ba trăm triệu 5000 vạn, đều không đáng kể chút nào, Thần Hi thảo này cũng chỉ là một loại Linh Dược phẩm giai thấp nhất hắn lấy ra từ giới chỉ để đổi linh thạch thôi.
- Các hạ, ngươi đây là ý gì?
Trong đại sảnh, La Văn sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua Kiệt Sâm, trong miệng lạnh lùng lên tiếng.
Vẽ mặt, đây là con mẹ nó trắng trợn vẽ mặt.
Nếu Kiệt Sâm vì giá tiến hắn đưa ra không cao mà cự tuyệt thì trong nội tâm La Văn dù khó chịu nhưng còn có thể tiếp nhận, nhưng Kiệt Sâm ngay cả hỏi cũng không hỏi hắn, đã dùng giá cả thấp hơn mình cả 4000 vạn để trực tiếp bán cho Linh Dược các Bố Lại Ân Các chủ, tựa hồ hoàn toàn coi hắn thành không khí, cái này khiến La Văn bừng bừng lửa giận.
Hắn trước kia còn dương dương đắc ý, dùng tư thái cường thế xuất hiện, ở trước mặt rất nhiều quý tộc Đoan Mộc thành đánh bại Linh Dược các Bố Lại Ân Các chủ, đã nhận được Thần hi thảo này, trong nội tâm hăng hái, nhưng theo lời nói của Kiệt Sâm rơi xuống, hắn trước kia còn dương dương đắc ý liền thoáng cái biến thành trò cười của tất cả quý tộc Đoan Mộc thành, mà tư thái cường thế trước kia của mình lại giống như một con khỉ nhảy nhót lung tung vậy, khiến La Văn căn bản không cách nào tiếp nhận.