Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 3767 - chưa đầy đủ
Phí download: 40 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2694 / 27
Cập nhật: 2017-06-11 10:55:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1329 : Đọc Được Trí Nhớ
– Ha ha, đã ghiền, rất đã ghiền ah.
Đường Kiếp hai chiêu đắc thủ, hưng phấn oa oa kêu to, dưới chân đạp một cái, thân thể phá không phóng lên, tới gần Lý Vân Tiêu lần nữa giơ lên chém xuống.
Lý Vân Tiêu tuy rằng bị chấn khiến thể nội khí huyết cuồn cuộn, nhưng sắc mặt bình tĩnh như thường, trong lúc không ngừng lui về phía sau trong tay cũng bấm niệm pháp quyết, Thái Cổ Thiên Mục nơi mi tâm mở ra, một đạo hỏa diễm hóa thành Phượng Hoàng, vang lên một tiếng đốt ra ngoài, đón lấy đao mang của Đường Kiếp.
Đường Kiếp có chút kinh hãi, cổ hỏa diễm này mang đến cho hắn cảm giác đủ để thiêu đốt thân thể mình, hắn liền vội vàng thu hồi đao thế, vẽ ra trên không trung mấy đạo đao mang, Đế Khí tung hoành, ngăn cách hỏa diễm ra, hình thành một mảnh chân không.
– Mặc thủ đoạn ngươi có cường thịnh trở lại, chêch lệch cực lớn về mặt tu vị, đủ khiến ta đánh tan tất cả rồi.
Trong tay Đường Kiếp khẽ ngắt đao quyết, giữa không trung bắt đầu xuất hiện từng đạo khe hở màu đen, nhỏ bé yếu ớt như sợi tóc, thời gian dần qua tăng nhiều, tản ra mọi nơi, dần dần bức lui biển lửa ra ngoài.
Lý Vân Tiêu đứng trên không trung, cười lạnh một tiếng, một cổ vòi rồng chậm rãi ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, lâm không đè xuống, một chiêu Đại Phong Xa ngang trời mà đến, những nơi đi qua hỏa diễm bỗng nhiên “Phanh” lên, hình thành từng đạo sóng lửa, đánh tới trên người Đường Kiếp, lập tức thôn phệ lấy những khe hở màu đen kia.
– Cái gì?
Đường Kiếp cả kinh, nộ vũ hồng đao, yêu lực bành trướng ra, hóa thành một đạo kết giới hình tròn bảo vệ mình vào trong.
Vòi rồng hỏa diễm lâm không cạo xuống, tàn sát bừa bãi chung quanh thân hắn, nhưng không cách nào vọt được vào trong kết giới cả.
Đường Kiếp lạnh giọng nói:
– Cho chiêu pháp của ngươi có nhiều hơn nữa, không cách nào đột phá phòng ngự tuyệt đối của ta thì làm được gì chứ?
Lý Vân Tiêu không để ý tới hắn, chỉ cười lạnh một tiếng, sau khi thu hồi Lãnh Kiếm Băng Sương hai tay phi tốc bấm niệm pháp quyết, đạo vòi rồng hỏa diễm kia lập tức biến hóa, dần dần co rút vào chính giữa, hóa thành một đầu Ngạc Ngư ngơ ngác, toàn thân đỏ bừng như lửa đốt, lâm không đè xuống, đánh tới kết giới kia.
– Đây là cái gì?
Đường Kiếp cảm thấy trong lòng phát lạnh, bị ánh mắt Ngạc Ngư kia nhìn chằm chằm vào toàn thân liền toát ra hơi lạnh, phảng phất như một cái miệng lớn dính máu đang mở ra với hắn vậy.
“Phanh”
Ngạc Ngư rốt cục đã rơi vào trên kết giới, cứ như vậy sững sờ, ngẩn người sững sờ nhìn qua, trên lưng hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, bộ dáng khủng bố dị thường.
– Ân?
Đường Kiếp tâm kinh đảm hàn nhìn qua Ngạc Ngư gần trong gang tấc kia, cho rằng sẽ có động tác lớn gì đó, toàn thân cảnh giác vạn phần, lại không nghĩ đợi một hồi, phát hiện Ngạc Ngư này giống như dựa vào trên kết giới của hắn ngủ say vậy.
Lý Vân Tiêu mặt mũi tràn đầy hắc tuyến, vội vàng nộ quát một tiếng, trong tay hiện ra Hoàng Triêu Chung, một đạo âm cổ chấn vang, truyện đãng xuống dưới, toàn bộ không gian đều run rẩy lên.
Thân thể Ngạc Ngư dưới sóng âm cũng rung động lắc lư, rốt cục tỉnh lại, hét lớn một tiếng lập tức táp tới kết giới.
“Oanh”
Toàn bộ kết giới lập tức nghiền nát, Đường Kiếp cả kinh toàn thân mồ hôi lạnh, đột nhiên một tiếng trái tim nhảy lên từ trong cơ thể hắn truyền ra, yêu khí cường đại bỗng nhiên hóa thành một đôi lông cánh, trên cánh ẩn ẩn có lôi quang lóe lên, lập tức chạy ra khỏi miệng Ngạc Ngư, liên tục lui vài trăm mét mới ngừng lại được, vẻ mặt thất kinh.
– Ah? Dĩ nhiên là lôi độn.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc cười, trong tay gõ vang vài tiếng, Ngạc Ngư kia “BA~” một tiếng liền nổ bung trên không trung, biến mất vô tung.
Đường Kiếp sắc mặt vô cùng âm trầm, khí tức trên thân Ngạc Ngư kia quá mức khủng bố rồi, khiến chiến ý phấn khởi phấn khởi của hắn thoát cái như bị giội nước lạnh, bắt đầu trở nên cẩn thận dị thường.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Sao hả? Sợ rồi sao?
– Hừ, dùng thực lực của ngươi điều khiển loại quái vật này có thể chống đỡ bao lâu chứ?
Đường Kiếp khinh thường hừ lạnh một tiếng, sắc mặt của hắn bỗng nhiên trở nên ngưng trọng, từng đạo yêu lực theo trái tim nhảy lên mà nhộn nhạo ra, thân thể tựa hồ vẫn còn tiếp tục biến hóa
“Rầm rầm rầm”
Mỗi lần nhảy lêt, khí tức của hắn đều tăng cường vài phần, cho đến sau cú thứ chín, khí thế trên người hắn đã hoàn toàn biến đổi, vậy mà trực tiếp vượt qua lệch lệch một tinh, đạt đến Võ Đế tam tinh.
– Haha, ha ha, loại cảm giác này thật tốt a!
Đường Kiếp cuồng tiếu không thôi, một tay chụp lấy chỗ trái tim, nhe răng cười nói:
– Đây chính là Cửu Khiếu Linh Lung Tâm của ta, Lý Vân Tiêu, ngươi sợ run sao? Cảnh giới Võ Đế tam tinh, lực lượng càng mạnh, tốc độ càng nhanh, nghiền áp ngươi như nghiền chó a!
Thân ảnh hắn bỗng nhiên lóe lên, không có bất kỳ dấu vết, tốc độ như thuấn di vậy, thoáng cái đã xuất hiện trước mặt Lý Vân Tiêu, chém ra một đao.
Lý Vân Tiêu xuất ra Đại Bi Mộ Vân Kính, trước người nhoáng một cái, một đạo kính quang bắn ra, trực tiếp chiếu vào trên người Đường Kiếp, không gian bốn phía lập tức ngưng tụ
– Cái gì? Giam cầm không gian sao?
Đường Kiếp trong lòng giật mình, tốc độ xuất đao lập tức trì hoãn, hắn đột nhiên hét lớn một tiếng, yêu lực phá thể mà ra, chấn vỡ kính quang phong tỏa lấy không gian kia
Thanh âm lạnh nhạt của Lý Vân Tiêu truyền đến, nói:
– Lực lượng mang tính áo chế, tốc độ khó có thể bắt được, những thứ này đều từng xuất hiện trên người Vũ, nhưng hắn vẫn chết rồi. Hơn nữa hắn có được năng lực ngươi không cách nào với tới, đó chính là công kích tinh thần.
Đột nhiên một cổ đau đớn kịch liệt xuất hiện trong đầu Đường Kiếp, hắn quát to một tiếng, hoảng sợ ngẩng đầu ngưng mắt nhìn thấy, lại thấy được một đôi đồng tử như máu, tản mát ra hào quang yêu dị.
Trong tay Lý Vân Tiêu bấm niệm pháp quyết, trong miệng không ngừng nhớ kỹ chú ngữ, sắc thái trong hai đồng tử bắt đầu biến hóa, bốn phía hóa thành một mảnh đen kịt, chỉ nghe thấy trong miệng hắn thở khẽ nói:
– Tác Bích Thượng Quan.
Đường Kiếp hoảng sợ toàn thân mồ hôi lạnh, hắn chỉ thấy một đôi tròng mắt máu chảy đầm đìa hiển hiện phía trước, lâm không nhìn qua mình, ngoài ra thế gian không còn thứ gì khác nữa
– Ngươi ngươi… Lý Vân Tiêu, đi ra, đi ra mau.
Đường Kiếp trong nội tâm hoảng sợ, biết rõ mình đã trúng phải ảo thuật, trong lòng sợ hãi khó có thể ức chế đang lan tràn, tuy rằng không để ý, nhưng mình là Võ Đế tam tinh, Thuật Luyện Sư bình thường há có thể tùy ý vây khốn mình, hắn liên tục kinh sợ nói:
– Có bản lĩnh đi ra đánh một trận, dựa vào âm mưu quỷ kế v, cho dù thắng cũng không vẻ vang gì cả.
Mặc cho hắn gọi thến ào, đều không ai đáp, hơn nữa ánh mắt cực lớn kia càng ngày càng quái dị, khiến hắn có loại cảm giác chóng mặt, chỉ cảm thấy trong đầu càng ngày càng chìm.
Mấu chốt là Đường Kiếp không có kinh nghiệm ứng đối ảo thuật, nếu là một gã cường giả thân kinh bách chiến, dùng tu vị Võ Đế tam tinh, giờ phút này bão nguyên thủ nhất, cũng sẽ không dễ dàng bị tinh thần lực ảnh hưởng như vậy, chỉ cần yên lặng chờ thời cơ lập tức liền phá huyễn mà ra, dù sao đối phương muốn tạo ra ảo thuật lớn như thế, tiêu hao tinh thần lực cũng rất lớn.
Vạn Cổ Chí Tôn Vạn Cổ Chí Tôn - Thái Nhất Sinh Thủy Vạn Cổ Chí Tôn