Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Chương 1144: Thiên Môn Di Hoạn (1/2)
Nước biển xung quanh bắt đầu kịch liệt sôi trào, toàn bộ mặt biển như nghiêng hẳn đi, dồn mọi áp lực lên người tên Minh trùng đang đứng. Thấy vậy, sắc mặt y trở nên cực kỳ khó coi, lúc này, y đã hiểu ra tình cảnh của mình.
Thấy đại thế đã mất, đương nhiên tên Minh Trùng Thiên Tượng cảnh này sẽ không khoanh tay chịu chết, y gào lên một tiếng, hai xúc tu trên đầu dựng thẳng lên, từ đó nhanh chóng tuôn ra hai đạo hắc quang.
Nhưng mà chỉ sau một khắc, một tiếng "Oanh long long!" liền vang lên.
Nước biển khắp nơi liền tụ lại, bao phủ toàn bộ ba người Kim Thiên Tứ, lão giả áo xám và cả tên Minh Trùng kia nữa.
...
Trong một sơn động u ám, nơi dòng sông ngầm chảy từ Tây sang Đông xuyên qua, trên một dòng nước xiết, hai bóng người một trước một sau đang đuổi theo nhau.
Chính là Liễu Minh và tên Minh tộc cấp Thiên Tượng lưng mang huyết giáp.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ phong tỏa không gian thông đạo trong Lạc Hà Sơn mà Thiên Qua Chân Nhân giao, Liễu Minh vốn dĩ không muốn chết sống giao đấu với tên Minh Trùng này, thế nhưng dường như y đã ghi hận trong lòng, đuổi theo Liễu Minh một cách sát sao, làm cho hắn có làm thế nào cũng không cắt đuôi được. Mà hắn lại chỉ có duy nhất một tấm Độn Thiên Tuyệt Ảnh Phù thì đã hết tác dụng từ lâu, lúc này cũng chẳng giúp được gì hết.
"Muốn chết!"
Liễu Minh quay đầu nhìn vào thân ảnh đang theo sát mình, trong mắt hiện lên một tia sát khí. Nếu như tên Minh Trùng thân rết kia cứ liều chết đuổi theo, hắn cũng sẽ không để ý tới việc vùi thây đối phương tại nơi này.
Tên Minh Trùng thân rết gầm nhẹ một tiếng, huyết quang trên người sáng rực lên rồi ngưng tụ lại tạo ra bản thể Minh Trùng của y, đó là một con rết dữ tợn, trên lưng còn có một lớp giáp xác hai màu, ở đó mọc lên một cặp liêm đao cực lớn, còn phía sau là một cái đuôi khá dài bằng xương. Lúc này, độn tốc của nó tăng lên rất nhiều, mau chóng tới gần Liễu Minh.
"Tiểu tử, ta muốn giết ngươi..."
Trên mặt con rết kia hiện lên nét dữ tợn, nó ngoác miệng ra. Từ trong đó liền bay ra bảy tám bãi chất lỏng xanh biếc cực kỳ hôi thối, như phô thiên cái địa bay về phía Liễu Minh.
Thấy vậy, sắc mặt Liễu Minh liền hơi đổi, trên người liền hiện ra một lớp hào quang màu bạc, trên lưng cũng vươn ra một cặp cánh thịt, độn tốc tăng lên nhanh chóng, thân hình nhoáng lên một cái liền tránh được chất lỏng xanh biếc kia.
Thanh âm xì xì truyền đến!
Chất lỏng này bắn lên vách động, làm cho nơi đó lập tức xuất hiện mấy cái lỗ sâu, còn liên tục toát ra mùi hôi thối khiến người ta buồn nôn.
Tuy rằng Liễu Minh đã dùng Thú Giáp Quyết để tăng tốc, thế nhưng trong không gian nhiều chướng ngại như thế này lại cực kỳ thuận lợi cho việc truy kích của Minh Trùng.
Trông thấy khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, Liễu Minh liền nhướng mày, nhún nhẹ một cái liền bay tới gần con sông.
Con rết thấy công kích của mình thất bại thì vô cùng tức giận, tiếp tục phun ra một đoàn chất lỏng khác.
Đôi cánh thịt sau lưng Liễu Minh cũng vỗ lên liên tục, thân hình hắn quẹo trái quẹo phải, nhanh chóng tránh thoát dịch lỏng.
Những công kích thất bại của con rết rơi xuống dưới nước. Mặt nước liền truyền tới thanh âm xì xì rồi lập tức nổi sóng cuồn cuộn, mau chóng tạo thành một xoáy nước khá lớn.
Tâm tư Liễu Minh xoay chuyển nhanh chóng, không ngừng quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Đúng lúc này, Liễu Minh đã chạy tới nơi quanh co của con sông, mà hắn cũng nhớ nơi này có một góc khá lớn, liền vèo một tiếng rồi nhảy ngay xuống nước.
Con rết kia thấy vậy nhưng không nhảy theo, nó hí lên một tiếng, chân trước liền vung lên, vô số đạo phong nhận khác nhau liền hiện ra, liên tục bắn xuống nước như mưa trút.
Oanh long long!
Con sông ngầm đột nhiên sôi trào lên, tạo ra từng cơn sóng hung dữ đập mạnh vào vách đá.
Lúc này, trong lòng sông liền hình thành mười xoáy nước cực lớn.
Một khắc sau, mười mấy cột nước khổng lồ liền bắn ra, như những chiếc xúc tu, đập mạnh về phía tên Minh Trùng thân rết.
Trong không gian nhỏ hẹp dưới đất, thân hình quá lớn của con rết liền không cách nào tránh thoát, chỉ trong giây lát, nó đã bị cột nước đánh trúng, dù không bị thương nhưng cũng phải lui về sau mấy bước.
Chưa chờ đến lúc nó đứng vững, trong lòng sông liền vang lên thanh âm rồng ngâm hổ gầm, rồi từ đó lại vọt lên sáu đầu giao long dài hơn hai mươi trượng và sáu đầu hắc hổ cực kỳ to lớn, tiếp tục đánh tới.
Thấy vậy, nó cực kỳ giận dữ, hào quang huyết sắc quanh thân liền đỏ rực lên, cái đuôi sau lưng run nhẹ một cái liền tạo ra vô số ảo ảnh, chặn đứng thế công của Vụ Giao và Vụ Hổ.
Bọn chúng kêu lên một tiếng rồi mau chóng tan ra, hóa thành từng đoàn hắc khí.
Thế nhưng những hắc khí này cũng không tan đi mà tiếp tục tiến tới, chậm rãi bao phủ toàn thân Minh Trùng.
"Minh Ngục!"
Thân hình Liễu Minh lóe lên một cái rồi xuất hiện sau lưng nó, phất tay đánh ra vài đạo pháp quyết, màn sương mù đen liền xuất hiện vô số hắc quang.
Con rết chỉ thấy trước mắt tối sầm rồi xuất hiện trên một không gian đen kịt.
"Không gian huyễn thuật..." Nó khẽ giật mình, nhưng lại nhanh chóng nhìn ra bản chất của cấm chế, cười lạnh một tiếng, chân trước vung lên, huyết quang liền đại phóng, tạo ra một Huyết nhận cực lớn, lao tới phía trước.