Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhĩ Căn
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1946 - chưa đầy đủ
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3986 / 47
Cập nhật: 2017-06-16 04:48:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1307 : Huyết Yêu Cùng Bỉ Ngạn Hoa!
ất cả tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải thấy được một màn như vậy, sắc mặt đều đại biến, trố mắt líu lưỡi nhìn 108 đầu tiên long đang gầm thét bay múa trên tinh không ngoài Đông Thắng Tinh kia.
- Trăm mạch đã là truyền thuyết, 108 mạch, đây là... lần đầu tiên ta mới biết được, nguyên lai còn có người có thể mở ra hơn trăm tiên mạch!
- Chưa từng có ai, chỉ sợ trong tương lai cũng rất khó xuất hiện! Đệ Cửu Sơn Hải khiếp sợ, những tiếng cảm thán truyền khắp Sơn Hải.
Trên Đông Thắng Tinh, toàn bộ tộc nhân Phương gia đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ đã biết Mạnh Hạo nghịch thiên, vốn tưởng rằng chứng kiến hắn mở ra trăm mạch là kết thúc, nhưng không ngờ, Mạnh Hạo... lại lần nữa mở ra thêm tám mạch
- Không có khả năng! Phương Vệ thất sắc, Nhất Niệm Tinh Thần Quyết mở ra trăm mạch, hắn còn có thể miễn cưỡng chấp nhận, còn có lý do để lý giải không bằng Mạnh Hạo, nhưng lúc này... 108 mạch xuất hiện, khiến Phương Vệ gần như thất thố.
Thân thể Phương Tú Sơn run rẩy, hắn đứng ở trong đám người, tỏa ra khí tức lạnh lẽo.
- Chỉ có một loại khả năng... trước khi độ kiếp, đứa nhỏ này đã ngưng tụ sẵn... 8 đầu tiên mạch trong cơ thể, tương tự như truyền thuyết về Địa Tạng, chủ nhân Đệ Tứ Sơn Hải! Địa Tổ, Đạo Cảnh duy nhất của Phương gia lẩm bẩm nói nhỏ, hai mắt sáng ngời.
Lời của lão tựa như tiếng sét, đánh thẳng vào nội tâm những người khác.
- Minh Cung, ta tận mắt nhìn thấy, tiểu tử này tiến vào Minh Cung của lão tổ đời thứ nhất. Thất tổ lập tức lên tiếng.
Cùng lúc đó, bên trong Cửu Hải Thần Giới, Phàm Đông Nhi lảo đảo lui về phía sau vài bước, sắc mặt nàng tái nhợt, chua xót nhìn hình ảnh bên trong màn thủy tinh, nhìn 108 đầu tiên long của Mạnh Hạo vờn quanh tiên môn kia, nàng không thể không thừa nhận, mình đã thua xa Mạnh Hạo... Sau khi tiến vào Chân Tiên, chẳng những chênh lệch giữa hai người không giảm bớt, mà ngược lại càng lớn hơn.
- Căn cơ tích lũy thâm sâu như vậy... trước đứa nhỏ này, toàn bộ Cửu Đại Sơn Hải chỉ có đệ nhất cường giả - Địa Tạng! Theo truyền thuyết, khi Địa Tạng thành Chân Tiên, tiên mạch cũng đạt đến hơn 100, nhưng có rất ít người biết được, cuối cùng là bao nhiêu mạch... Dù sao đó cũng là sự tích trên Đệ Tứ Sơn Hải, hơn nữa lại đã trải qua rất lâu năm rồi. Hai mắt lão bà mắt lộ kỳ quang, khẽ lẩm bẩm.
Giờ phút này, tất cả thiên kiêu Chân Tiên đều kinh ngạc nhìn Mạnh Hạo, bọn họ không muốn nhìn, nhưng lại không thể kiềm chế được, 108 mạch, tiên mạch nhiều tới mức này, khiến tất cả mọi người đều run sợ.
Nhất là bọn họ còn đã nhận ra, sau khi Mạnh Hạo mở ra 108 mạch, dường như vẫn còn chưa đủ! Phát hiện này khiến bọn họ hít sâu một hơi.
- Hắn... chẳng lẽ hắn còn có thể tiếp tục mở ra tiên mạch!!
Quả thực là Mạnh Hạo vẫn chưa đủ!
Trước khi đẩy ra tiên môn hắn đã biết, nhất định mình có thể mở ra 108 mạch.
- Cơ hội lần này cực kỳ hiếm thấy, chỉ có một lần duy nhất... Mạnh Hạo nhìn tiên môn, thời khắc này, hào quang từ tiên môn phát ra đang nhanh chóng ảm đạm, tiên khí cũng loãng dần, tựa như sắp kết thúc.
Mạnh Hạo hiểu rõ, vừa rồi chính là cơ duyên của hắn trong quá khứ tích lũy bộc phát, hiện tại rất khó có cơ hội như vậy nữa, chỉ có thể tận lực hấp thu tiên khí để mở ra tiên mạch.
Điểm này, lúc trước hắn ngưng tụ tiên mạch vô cùng chậm chạp, liền có thể nhìn ra.
Nhưng.. 108 mạch thật sự chính là cực hạn của ta sao... Mạnh Hạo từ trong trầm mặc ngẩng đầu lên, nhìn 108 đầu tiên long do tiên mạch trong cơ thể huyễn hóa ra, đang gầm thét bay múa xung quanh tiên môn kia.
Những tiên long này, có một con toàn thân màu xanh biếc, khổng lồ hơn hẳn so với những tiên long khác, nó có thần vận đặc thù, phảng phất tỏa ra khí tức cổ xưa, tràn đầy vẻ khinh miệt đối với thiên địa. Dường như sự xuất hiện của nó, khiến bầu trời cũng phải cúi đầu, khiến mặt đất cũng phải sùng bái!
Dường như nó chính là thủ lĩnh của bầy rồng vậy. Khi nó bay múa, tất cả tiên long đều uốn lượn bay theo, khiến cửu thiên chấn động!
Con tiên long màu xanh này, chính là đầu tiên mạch thứ nhất trong cơ thể Mạnh Hạo, cũng là đầu tiên mạch cuối cùng hắn vừa mở ra!
Mạnh Hạo trầm mặc. Ánh sáng từ tiên môn phát ra ngày càng ảm đạm, đã không thể bao phủ hoàn toàn thân hình của hắn, mà tiên khí cũng ngày càng thưa thớt, không chỉ như vậy, ngay cả tiên môn cũng đang mờ dần, như sắp tiêu tán.
- Kết thúc rồi sao? Mạch thứ 108, chính là đầu tiên mạch cuối cùng hắn ngưng tụ ra sao...
- Tám mạch hắn vừa mở ra, đã là cực hạn của hắn, mặc dù không thể tiếp tục mở ra, nhưng 108 mạch cũng đã đủ để hắn danh chấn Đệ Cửu Sơn Hải!
Trong khi mọi người trên Đệ Cửu Sơn Hải còn đang nghị luận, thì Phương Vệ lúc này đang ở trên Đông Thắng Tinh liền thầm thở phào.
Chẳng những hắn như vậy, mà những thiên kiêu Chân Tiên khác, cũng đều thở phào nhẹ nhõm.
Lực uy hiếp của Mạnh Hạo đối với bọn họ càng ngày càng mạnh, nên khi thấy được tiên môn sắp tiêu tán, bọn họ cùng thở phào ra một hơi, dần dần lại nổi lên chiến ý, cho dù không phải đối thủ, cũng phải chiến!
Tiên môn ngày càng mơ hồ, tiên quang ngày càng ảm đạm, mà tiên khí... cũng gần như không còn.
Tinh không không còn sáng lên nữa, Mạnh Hạo đứng ở nơi đó, nhìn 108 đầu tiên long bay múa, ánh mắt lộ ra tiếc nuối.
- Đã xong... 108 mạch. Mạnh Hạo khẽ thở dài một tiếng, đang định xoay người trở lại Đông Thắng Tinh, bỗng nhiên đúng lúc này, thân thể hắn chợt run lên bần bật, lập tức khựng lại, quay ngoắt đầu nhìn về phía tinh không xa xôi.
Nơi đó... là Nam Thiên Tinh!
Trong chớp mắt này, trong đầu Mạnh Hạo... không ngờ lại xuất hiện một thanh âm, thanh âm này có vẻ suy yếu, tràn đầy tang thương, tựa như một lão nhân vốn đã tử vong, nhưng vong hồn cưỡng ép ở lại nhân gian không tiêu tan, cho dù ngọn lửa sinh mệnh đã tắt nhưng vẫn còn hỏa hoa sót lại, mang theo một tia sinh mệnh chỉ chờ thời khắc này bộc phát!
- Mạnh Hạo... Lão phu duy trì một tia không tiêu tan, chính là chờ đợi ngày này... trao cho ngươi cơ duyên cuối cùng trước khi sinh mạng hoàn toàn tiêu tán!
Thanh âm này vừa vang lên, Mạnh Hạo lập tức nhận ra, đó chính là... giọng nói của Huyết Yêu lão tổ ở Nam Thiên Tinh!
Lai lịch Huyết Yêu lão tổ thần bí khó lường, mà theo Mạnh Hạo biết được, thân thể kinh khủng của Huyết Yêu lão tổ được lưu tại Nam Thiên Đại Địa, trên thực tế trong lòng của hắn đã sớm có đáp án.
Huyết Yêu lão tổ... Chính là một trong ba đại Yêu Tôn dưới trướng Lý chủ của Yêu Tiên Cổ Tông năm xưa, có thể nói cường giả tuyệt thế!
- Ngươi thân là Phong Yêu nhất mạch, lại đời thứ chín, tương lai của ngươi... lão phu có thể đoán được một chút, thiện duyên lão phu đã kết, hiện tại ngươi không rõ, nhưng sau này nếu ngươi có thể quy chín cấm về một mối... ngươi sẽ rõ. Nếu có tâm hồi báo, khi đó, ngươi sẽ biết phải làm như thế nào, mà hiện tại lão phu có thể làm được, chính là giúp ngươi hiểu được, cái gì... là tiên mạch.
Trong khi giọng nói tang thương của Huyết Yêu lão tổ truyền ra, thì tại Nam Thiên Đại Địa của Nam Thiên Tinh trên, bên trong Huyết Yêu Sơn đột nhiên bạo phát ra một cỗ yêu khí kinh thiên màu máu. Mà đúng lúc này, thân thể Huyết Yêu lão tổ dưới mặt đất cũng bị hòa tan cực nhanh, trở thành một bộ phận yêu khí.
Yêu khí nổ vang trời, tạo thành một cái phù văn màu máu.
Phù văn này chớp động chín lần, rồi biến mất.
Theo đó, Huyết Yêu lão tổ cũng hoàn toàn tử vong!
Trong khoảnh khắc phù văn biến mất, Huyết Yêu lão tổ hoàn toàn tử vong, thì lúc này tại tinh không bên ngoài Đông Thắng Tinh, Huyết Yêu Đại Pháp trong cơ thể Mạnh Hạo chợt tự động vận chuyển ầm ầm, tràn ra vô tận huyết quang, những huyết quang này cấp tốc khuếch tán, thấp thoáng ngưng tụ ra... đầu tiên mạch thứ 109!
Đó là... Huyết Yêu mạch!
Tiên môn vốn đã mơ hồ, vào giờ khắc này chợt chấn động mạnh, trong chớp mắt khôi phục lại; tiên quang ảm đạm cũng lập tức lần nữa bạo phát, che phủ trời đất, truyền khắp tinh không; tiên khí lại lần nữa trở nên nồng đậm, ầm ầm phủ xuống người Mạnh Hạo, điên cuồng chui vào trong cơ thể hắn.
Mà Huyết Yêu Đại Pháp trong quá trình cấp tốc vận chuyển, bất ngờ tạo thành một cái phù văn trong cơ thể Mạnh Hạo, phù văn này, chính là phù văn trên Nam Thiên Tinh, Huyết Yêu lão tổ tử vong ngưng tụ ra.
Phù văn màu máu sau liên tục lóe sáng chín lần trong cơ thể Mạnh Hạo, sau đó liền hòa tan, tạo thành hư ảnh một cái tiên mạch bên cạnh 108 mạch kia.
Theo tiên khí ầm ầm tràn vào, đầu tiên mạch này cũng cấp tốc ngưng tụ, không bao lâu đã hoàn toàn xuất hiện. Toàn thân Mạnh Hạo lập tức chấn động, bên ngoài tiên môn bất ngờ xuất hiện... đầu tiên long thứ 109.
Tiên long toàn thân màu máu, bộ dáng dữ tợn, gầm thét vang trời tạo thành gợn sóng vô hình vô tận, khuếch tán ra xung quanh. Một màn này, khiến tất cả tu sĩ trên Đệ Cửu Sơn Hải chấn động mãnh liệt.
Nhưng ngay khi đầu tiên mạch thứ 109 vừa xuất hiện, thân thể Mạnh Hạo lại một lần nữa chấn động, hắn cảm nhận được một cỗ khí tức bất đồng đang phát sinh trong cơ thể, cùng một nơi xa xôi cộng hưởng với nhau!
Nơi phát sinh cộng hưởng, cũng đến từ... tinh cầu của Huyết Yêu lão tổ!
Mạnh Hạo ngẩng đầu, ánh mắt của hắn lần nữa nhìn về phía Nam Thiên Tinh, quê hương của hắn.
Thấp thoáng, hắn thấy được Tiên Cổ Đạo Tràng, thấy được miếu cổ, thấy được bên trong miếu cổ... có một đóa hoa.
Một đóa... Bỉ Ngạn Hoa!
Bỉ Ngạn Hoa khi nở bảy màu, hoa tàn thành tiên một ngàn năm!
Đóa Bỉ Ngạn Hoa này đã dây dưa cùng Mạnh Hạo suốt mấy trăm năm, mặc dù đã bị chém đứt, nhưng cho dù vậy, thì dấu vết năm xưa vẫn còn tồn tại, tựa như ký ức, rất khó phai nhòa.
Đây là một loại nhân quả khác, đây là một loại hoàn trả!
Trên Nam Thiên Tinh, tại một vùng núi hoang trong Đông Thổ Đại Địa, vị trí miếu cổ Tiên Cổ Đạo Tràng năm xưa nay chỉ còn lại một cái hố sâu, lúc này có một lão già đang đứng bên hố, bên cạnh có một đóa Bỉ Ngạn Hoa khô héo.
- Lực lượng của ta, mặc dù đối với người sống vô dụng... Nhưng ngươi... lại truyền thừa Tiên Cổ Đạo Tràng, cầm đi Hồn Đăng của chủ nhân, mệnh đã sửa lại... Bỉ Ngạn Hoa, thiếu ngươi một cái nhân quả, hôm nay ngươi thành tiên, lão phu thay mặt dòng dõi Bỉ Ngạn Hoa, trả lại nhân quả cho ngươi.
Nếu ngươi hiểu ra tiên mạch, đó chính là phúc phần của ngươi, hiểu được hay không, phải xem chính ngươi.
Lão già lẩm bẩm, lời nói của lão hơi hỗn loạn mơ hồ, dường như không có trật tự, tay phải lão vung lên, đóa Bỉ Ngạn Hoa khô héo bên cạnh liền trở thành tro bụi.
Trong nháy mắt khi tro bụi bay lên, thân thể Mạnh Hạo chợt chấn động mãnh liệt, hắn hít sâu một hơi, trong đầu không khỏi hiện lên từng hình ảnh đã từng gút mắc với Bỉ Ngạn Hoa.
Những ký ức kia trôi qua như một dòng nước, lúc này liền trở thành nhân quả lưu lại trong cơ thể hắn, trở thành một cỗ khí tức, hóa thành một đóa Bỉ Ngạn Hoa, tạo thành một cái... tiên mạch Bỉ Ngạn Hoa!
Trong nháy mắt khi tiên mạch này xuất hiện, mái tóc Mạnh Hạo bay múa lên, cơ thể hắn như một cái hắc động, tiên khí điên cuồng tràn vào, vang lên tiếng ầm ầm, theo đó, đầu tiên mạch này...chậm rãi ngưng thực.
Đây chính là... mạch thứ 110!
Khi đầu tiên mạch này vừa xuất hiện, lập tức bên cạnh tiên mộn, đầu tiên long thứ 110, gầm thét hiện ra.
----------oOo----------
Ngã Dục Phong Thiên Ngã Dục Phong Thiên - Nhĩ Căn Ngã Dục Phong Thiên