Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1133: Tao Ngộ (1/2)
oàn cảnh khi đó quả thật vô cùng nguy cấp. Cũng may còn có Liễu đạo hữu ra tay ngăn cơn sóng dữ mới giúp Sư mỗ thuận lợi thúc giục đại trận đang còn dang dở.” Sư Hống nhướng mày.
Kim Man lão tổ nghe vậy không khỏi có chút hậm hực.
Tuy rằng cuối cùng nàng cũng thành công khởi động đại trận thế nhưng đội ngũ mang theo bên người đều đã táng thân toàn bộ bên trong hoang mạc.
“Sư Hống tiền bối quá khen, tại hạ cũng chỉ góp vào một chút sức mọn mà thôi. Nếu như nguy cơ của Nam Man đã tạm thời được giải trừ, tại hạ còn có chuyện quan trọng bên người xin được quay về Thái Thanh Môn.” Sau khi khách khí vài câu, Liễu Minh liền đánh tiếng rời đi.
Hắn vốn không phải là người Nam Man, chẳng qua lần này phần thưởng mấy vị đại năng Thiên Tượng này đưa ra quả thật hấp dẫn mới có thể khiến hắn cân nhắc lưu lại một thời gian.
Huống hồ thế lực Minh tộc xâm lấn đã mạnh mẽ vượt xa sự tưởng tượng của họ. Thời điểm nổ ra cũng đã ngày một gần kề mang theo bao nguy hiểm không thể đoán định. Ngay đến một vị Thiên Tượng trưởng lão của Hóa Sa Tông cũng bị hủy đi thân thể, họ Liễu mặc dù tự cho bản thân có chút thực lực cũng không dám đem mình đối chọi cơn sóng dữ.
“Đạo hữu chậm đã! Ngươi cũng biết, tuy nói đại quân Minh tộc vừa chịu tổn thất nặng nề thế nhưng tình hình của chúng ta cũng không tốt hơn bao nhiêu. Hiện tại chính là lúc cầu tài như khát nước, Liễu đạo hữu có thể cân nhắc nán lại nơi đây thêm một thời gian hay không? Phong mỗ có thể đảm bảo sẽ gia tăng gấp đôi thù lao cho ngươi.” Phong trưởng lão thấy vậy vội vàng lên tiếng ngăn cản.
Sư Hống đã từng thấy qua thủ đoạn của Liễu Minh tự nhiên liên tục gật đầu. Kim Man lão tổ thấy vậy cũng không nói một lời.
“Vãn bối quả thật có lý do để trở về tông môn, kính xin chư vị tiền bối thứ lỗi. Về phần thù lao đã thỏa thuận, hôm nay Nam Man lâm vào khó khăn, ta nghĩ mọi người vẫn nên lưu lại phục vụ công việc của liên minh thì tốt hơn.” Sau khi đứng dậy thi lễ, Liễu Minh liền khéo léo lên tiếng từ chối.
Sau khi tận mắt chứng kiến cục diện thê thảm của đại chiến, những phần thưởng kia mặc dù vô cùng trân quý nhưng cũng trở thành khối khoai lang phỏng tay trong mắt Liễu Minh, không cách nào so sánh được với tính mạng bản thân. Hắn có thể trợ giúp đến bước này cũng đã xem như hết lòng tận tâm rồi.
“Liễu đạo hữu đã nói như vậy, lão phu cũng không giữ ngươi lại thêm. Có điều vẫn xin đạo hữu nán lại một chút để theo Phong mỗ đến nhận phần thưởng. Bổn tông tuy rằng không thể sánh với Tứ Đại Thái Tông thế nhưng cũng không đến mức không thể xuất ra một ít vật phẩm đã hứa với ngươi.”
“Cung kính không bằng tuân mệnh, nếu đã như vậy Liễu Minh xin được cảm tạ tiền bối.” Sau khi suy nghĩ một chút, Liễu Minh rốt cuộc gật đầu đáp ứng.
Kỳ thật trong lòng hắn có chút minh bạch, nếu như đám người Phong trưởng lão không giao ra phần thưởng như ước định, một khi tin tức truyền ra, không cần đợi Minh tộc tiến quân xâm lấn, liên minh đặt tại Triệt Địa Sơn sẽ tự động sụp đổ trong nháy mắt.
Đợi khi hội nghị kết thúc, Liễu Minh liền đi theo Phong trưởng lão cùng một vị trưởng lão Chấp sự tiến vào Tàng Bảo Các của Triệt Địa Tông. Vượt ngoài dự kiến của hắn, Triệt Địa Tông mặc dù không thể sánh với Thái Thanh Môn thế nhưng bên trong Tàng Bảo Các lại có vô số bảo vật phong phú. Số lượng kỳ trân, dị bảo quả thật nhiều đến không thể kể xiết, khiến hắn không khỏi động tâm. Nhưng khi Phong trưởng lão lần nữa bóng gió khuyên bảo họ Liễu lưu lại, hắn liền quả quyết cự tuyệt. Mắt thấy đối phương tâm ý đã quyết, vị trưởng lão của Triệt Địa Tông cũng không nói gì thêm.
Sau khi nhận lấy phần thưởng của mình, Liễu Minh liền bái biệt đám người Phong trưởng lão để bắt đầu hành trình quay trở về Thái Thanh Môn.
Bên ngoài Triệt Địa sơn, Liễu Minh thân vận thanh sam đang trầm lặng đứng trên Đái Nguyệt Phi Chu. Trong lúc hồi tưởng một phen tiến nhập Ác Quỷ Đạo, hắn nhận ra bản thân đã rời khỏi môn phái không dưới trăm năm. Cũng không biết tình huống hiện tại của Thái Thanh Môn rốt cuộc ra sao.
Vừa nghĩ đến đó, vô số gương mặt thân quen bắt đầu hiện lên trong tâm trí họ Liễu.
Không biết vị hôn thê Già Lam của hắn đã thành công đột phá Chân Đan hay chưa?
Một trăm năm nay, sau khi tiến vào Ác Quỷ Đạo, hắn chưa từng gặp lại Âm Cửu Linh. Không biết vị sư tôn này có lúc nào nhớ đến một trong hai đệ tử thân truyền của mình hay không?
Lại thêm sư tỷ Hiểu Ngũ mà hắn lạc mất trong lúc quyết chiến tại Ác Quỷ Đạo, không biết nàng ta có thể bình yên trở về sơn mạch Vạn Linh?
Tình huống bên trong Ác Quỷ Đạo không biết hiện tại thế nào?
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký