There is a wonder in reading Braille that the sighted will never know: to touch words and have them touch you back.

Jim Fiebig

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 677 : Giả Dạng, Vậy Cũng Được Sao? (1)
ư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ đều hoàn toàn không nghĩ tới kết quả như thế, vốn hai người cũng dùng thần hồn lực trao đổi, đang nghĩ nên đối phó như thế nào với Tiếu Kiểm Sát Thần Vương đột nhiên toát ra này, hơn nữa còn là biến thành hai Tiếu Kiểm Sát Thần Vương.
Nhưng không đợi bọn họ nghiên cứu thương lượng cẩn thận, Nhậm Kiệt đã bắn ra ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, điều này hoàn toàn làm rối loạn trình tự kế hoạch của họ.
Hơi chần chờ một chút, ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần đã bay ra ngoài mấy trăm dặm.
"Vèo... Vèo..."
Lại cơ hồ là cùng một lúc, hai người Tư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ đồng thời bạo phát tốc độ, đuổi theo.
Đối với bọn họ mà nói, vài trăm dặm chẳng qua là trong chớp mắt có thể bay tới, nhưng bọn họ tăng tốc, ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần bị Nhậm Kiệt bắn bay ra ngoài kia cũng tăng tốc, ở ngoài ngàn dặm hai người lại lần nữa đuổi theo, không đợi tinh huyết tâm mạch Cổ Thần này vọt lên bầu trời, bọn họ đã bắt đầu bạo phát, muốn chấn đối phương văng ra độc chiếm tinh huyết tâm mạch Cổ Thần này.
Thấy bọn họ đi tranh đoạt ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, Nhậm Kiệt cũng không khỏi thầm thở phào nhẹ nhõm, gọi Cổ Tiểu Bảo không chút do dự nhanh chóng che giấu khí tức, ẩn giấu thân hình biến mất ở chỗ này.
Thật ra từ lúc mới bắt đầu Nhậm Kiệt đã nghĩ tới muốn hoàn toàn độc chiếm tất cả tinh huyết tâm mạch Cổ Thần này là khả năng rất thấp, nếu như ở bên ngoài còn có khả năng, Nhậm Kiệt cũng không sợ từ từ dây dưa cùng bọn họ, dù sao các thứ do chính mình lấy được, bọn họ cũng không dễ dàng làm gì được mình.
Nhưng nơi này là một thế giới của Cổ Thần không có mở ra hoàn chỉnh, không có linh khí bổ sung không nói, phía sau còn có tình huống gì cũng không rõ lắm.
Nếu như mình dứt khoát không chịu buông tay, thì sẽ bức bọn họ liên thủ, bức bọn họ truy đuổi theo không bỏ, đối với người nào đều không có chỗ tốt. Nhậm Kiệt biết, Lam Thiên kia vào đây nhất định là có mục đích lớn hơn, cho nên Nhậm Kiệt không muốn tiếp tục dây dưa với bọn họ, cho nên phải buông bỏ một phần.
Nhưng bỏ đi cái này cũng cần phải có nghiên cứu, nếu như trực tiếp đàm phán với bọn họ, khẳng định bọn họ sẽ không đồng ý. Còn thực sự đánh nhau, hai người này đều không phải là nhân vật cấp lão tổ bình thường, nhiều lắm Nhậm Kiệt có thể quấn lấy một người, nếu hai người bọn họ liên thủ, Nhậm Kiệt cũng chỉ có nước nhanh chân bỏ chạy. Về phần Cổ Tiểu Bảo, lực lượng của nó là vừa mới tăng vọt, là xuất kỳ bất ý không ngừng bạo phát, một khi để Tư Mã Thiên Thần kịp phản ứng, khẳng định Tiểu Bảo không phải đối thủ của lão.
Tuy rằng không phải là đối thủ của lão, nhưng Cổ Tiểu Bảo trong nháy mắt bạo phát cũng đủ để đối phương không hiểu rõ lực lượng thật của nó.
Ở tình huống như vậy, Nhậm Kiệt đầu tiên phải chiếm được các thứ, kể từ đó mới có quyền chủ động.
Sau đó thì phải triển hiện tốc độ cùng với lực lượng của mình, rồi lại không cho bọn họ có bất kỳ cơ hội suy tính, khi bọn họ còn chưa hoàn toàn khôi phục lại rung động từ trong chiến đấu vừa rồi, lập tức liền bỏ ra ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần.hiện tại bọn họ đã biết rõ: mình có lực lượng, nếu như chỉ là một người lưu lại tranh đoạt với mình, tuyệt đối không có hy vọng gì, mà người kia thì có thể không tốn chút sức nào chiếm được ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần.
Chính vì vậy, quả nhiên bọn họ làm ra lựa chọn giống nhau, điều này cũng làm cho Nhậm Kiệt nhẹ nhàng thở ra, sau đó mang theo Cổ Tiểu Bảo lập tức rời đi.
Cũng không lâu lắm, hai người Tư Mã Thiên Thần, Lộc Lân lão tổ vừa mới xông ra thậm chí đã động thủ với nhau liền chạy về, hai người cũng đều là cáo già xảo quyệt, dưới tình thế vừa rồi đều muốn trước thu được các thứ, nhưng sau đó lập tức đạt thành hiệp nghị, một người một giọt rưỡi, sau đó trở về đây tính toán liên thủ tiếp tục đối phó với Tiếu Kiểm Sát Thần Vương kia, nhưng trở lại lần này vốn không còn nhìn thấy hai người mang mặt nạ cười nữa.
Hai người toàn lực tìm một vòng không có kết quả, cuối cùng cũng đều mỗi người chạy đi một hướng, nhưng mục tiêu cũng đều nhất trí, đúng là vị trí chỗ cái đầu của thân ảnh Cổ Thần to lớn kia ngã xuống.
Mà lúc này, Nhậm Kiệt đang với thần hồn lực bản thân khống chế khí tức cùng hành tung của mình, lặng yên không một tiếng động mang theo Cổ Tiểu Bảo với tốc độ cao nhất chạy đi.
- Sư phụ... Thật tốt quá, vừa rồi đánh đã ghiền a, thế nào không tiếp tục đánh với những người đó nữa? Đúng rồi sư phụ, ngài đưa cho bọn họ là vật gì vậy? Ta thấy sư phụ lấy ra vật kia đều muốn trực tiếp xông vào! Lúc này, Cổ Tiểu Bảo đang ngồi ở trên vai Nhậm Kiệt, rốt cục lại lần nữa gặp sư phụ, hơn nữa vừa mới đánh một trận đã ghiền như vậy, nó còn chưa đã ngứa đâu.
- Vật đó hẳn là tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, chính là lực lượng trước đó từ trong lòng đất trào ra xông vào thân thể ngươi. Bây giờ ngươi hấp thu tiếp, khẳng định sẽ bành trướng nổ tung! Rốt cục hội hợp cùng Cổ Tiểu Bảo, hơn nữa Cổ Tiểu Bảo đột phá cũng hữu kinh vô hiểm, sau cùng còn chiếm được 6 giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, nếu như tính luôn một giọt bị Cổ Tiểu Bảo hấp thu kia, có bảy giọt rơi vào tay, Nhậm Kiệt cũng rất hài lòng rồi.
Lúc này nghe Cổ Tiểu Bảo nói, Nhậm Kiệt cười cầm lấy chân Cổ Tiểu Bảo đang ngồi trên đầu vai mình nói: - Vật gì dù tốt cũng phải có thể nuốt trôi mới được, giống như tinh huyết tâm mạch Cổ Thần kia, nếu như trước ngươi để những lực lượng kia toàn bộ tràn vào thân thể ngươi, vậy thì không phải là thứ tốt mà chính là độc dược, ngươi cũng chết chắc rồi. Hai lão cáo già xảo quyệt kia, nếu như không phải bọn họ lục đục với nhau, nếu không phải cùng một tâm tư, chúng ta có thể lấy được ba giọt đã là cực hạn, dù sao bọn họ đều có lực lượng vượt qua lão tổ Thái Cực Cảnh bình thường!
- A... Hắc hắc... Ta không có suy nghĩ nhiều như vậy, dù sao có thể gặp sư phụ là tốt rồi! Cổ Tiểu Bảo thật ra không sao cả, nó đung đưa hai chân nhỏ, vui vẻ nói.
Nhậm Kiệt cũng cười nói: - Hiểu được xem xét thời thế, hiểu được lấy hay bỏ mới được, cơm phải ăn từng miếng từng miếng, chúng ta đã chiếm được chỗ tốt lớn nhất, như vậy là đủ rồi. Hơn nữa vừa rồi ta đã liên lạc cùng sát thủ gia gia cùng sát thủ nãi nãi ngươi, ước định tốt chỗ gặp mặt rồi. Ngươi dẫn ra cái hư ảnh kia ngã xuống ở phiến thiên địa này, nhưng thật ra giúp mọi người có một phương vị đại khái, hiện tại chúng ta cứ chạy tới, chân chính thứ tốt ở nơi đó. Bây giờ ngươi dựa theo sư phụ nói trước ổn định lực lượng của mình, loại đột phá của người vừa rồi rất không ổn định, còn không có biện pháp chân chính nắm trong tay lực lượng của chính mình!
Nhậm Kiệt một bên nhanh chóng chạy đi, một bên chỉ dạy Cổ Tiểu Bảo, bởi vì thân hình Cổ Thần khai thiên lập địa kia ngã xuống, giúp Nhậm Kiệt có thể đoán được đại khái vị trí của mình thời khắc này, liên lạc với Sát Thủ Vương, lão cũng giống vậy đoán được, cho nên bọn họ ước định cùng nhau chạy tới hội hợp chỗ lỗ mũi của Cổ Thần.
Cổ Tiểu Bảo nửa hiểu nửa không đáp ứng, sau đó rất vui vẻ rất nghe lời dựa theo Nhậm Kiệt nói điều chỉnh lực lượng bản thân, từ từ thích ứng với lực lượng tăng vọt cường đại này.
Ngay thời điểm Cổ Tiểu Bảo đột phá, dẫn ra tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, cũng dẫn động hình ảnh to lớn kia, dẫn ra cảnh tượng đồ sộ Cổ Thần muốn khai thiên lập địa, ở một bên khác, mặc dù không có xuất hiện loại bảo vật tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, nhưng cũng làm cho trong phạm vi ngàn dặm ở chung quanh rất nhiều động phủ vỡ vụn, rất nhiều pháp bảo trực tiếp xuất hiện.
Cái này cũng chưa tính, mấu chốt là có một số ngọn núi vỡ vụn, từ tận cùng dưới đáy nhất lại xuất hiện một số Ngọc Tinh, cùng một số mảnh xương vỡ đặc thù, lập tức dẫn tới rất nhiều người bên này đến đây tranh đoạt.
- Cút! Một tiếng quát mang theo lực lượng cường đại, đầy uy thế vang lên, người phát ra một tiếng "Cút" này cũng mang mặt nạ cười, vô cùng uy phong đứng giữa không trung, trực tiếp mắng một số người muốn tới đây tranh đoạt.
Mà ở phía sau hắn, có gần một nửa pháp bảo vừa mới bay ra ngoài, còn có Ngọc Tinh cùng những mảnh xương vỡ đặc thù kia bị lực lượng của hắn bao phủ, ý tứ không còn gì rõ hơn: một mình hắn muốn chiếm đoạt một nửa. Một nửa kia, một đám người vừa rồi tranh đoạt đều phân chia nhau là được. Hắn vừa mới tới liền thu lấy những thứ này, đồng thời cũng giằng co với những người này.
Những người khác tự nhiên không cam lòng, nhưng cũng không có người nào dám nhảy ra trước nói cái gì, Tiếu Kiểm Sát Thần Vương uy chấn Đông Hoang, trước khi đi vào trong di tích này, cũng nghe một ít chuyện của hắn, đều là vô cùng mạnh mẽ, ai dám tùy tiện mạo phạm.
Nên biết, đối phương một thân một mình, ngay cả một tông môn cũng dám hủy diệt, ngay cả lão tổ ngàn tuổi của Cửu m Tông cũng dám trêu chọc nghe nói còn đụng nhau với người của Tàn Hồn... nhân vật như vậy tuyệt đối khiến người ta sợ hãi.
- Hừ! Thế nào, các ngươi còn muốn tranh một chuyến cùng bản tôn sao? Lúc này, Du Thủy lão tổ mang mặt nạ cười, giấu ở sau mặt nạ cười trong lòng đã vui vẻ nở hoa, bởi vì trước đó lão đã dựa vào cái mặt nạ này nhiều lần chiếm tiện nghi, mà lần này là tiện nghi lớn nhất.
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu