Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1105: Hỗn Độn Vãng Sinh Trận (2/2)
ỗn Độn Vãng Sinh"! Lỡ vô rồi
Phục chế bản sao nhốt trận người
Mình tự chiến mình. Ôi! Lỡ bại
Tinh hồn Trận hút... Khôi lỗi thôi
Chấn động không gian dần dần lắng xuống, rất nhanh đã trở lại yên tĩnh như chưa từng có chuyện xảy ra.
"Gương ư? Đây là cấm chế gì vậy?" Âm Lưu nhìn vào hình ảnh chính mình trong gương rồi quay đầu liếc sang xung quanh, ngạc nhiên nói.
Liễu Minh cũng cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng vào lúc này, bên tai hắn đột nhiên truyền tới thanh âm trầm thấp của La Hầu:
"Đây là trận pháp Hỗn Độn Vãng Sinh, là một trong số mười đại trận nổi tiếng thời thượng cổ, có thể phục chế ra bản sao của những người bị nhốt trong trận, bản sao này sẽ chiến đấu với người thật, hơn nữa chỉ có thể thoát khỏi khi đã phân ra thắng bại. Vốn dĩ, ta không nên nhắc nhở ngươi, thế nhưng trận pháp này sẽ tái hiện toàn bộ Hỗn Độn Vãng Sinh của ngươi, người bình thường rất dễ bị dao động làm cho tâm thần không yên nên dễ dàng bị đánh bại. Mà nếu bại trận, tinh hồn của ngươi sẽ bị trận pháp cắn nuốt sạch sẽ, trở thành một Khôi Lỗi không có linh hồn. Có điều theo như ta thấy, nếu ngươi vượt qua được ải này, có lẽ sẽ đi vào U Vương Chi Thương thực sự."
"Đa tạ tiền bối nhắc nhở."
Liễu Minh nghe xong, khuôn mặt run rẩy nhẹ rồi trả lời trong thần thức.
"Ta cũng quên không nhắc nhở ngươi, những người còn sống mà vượt qua được ải này cũng không nhiều lắm. Chuyện cảm ơn thì đợi khi ngươi sống sót trở ra rồi nói tiếp." La Hầu lạnh lùng cười rồi không thèm nói gì nữa.
Liễu Minh nghe vậy, ánh mắt lóe lên, đang suy nghĩ cách phá trận thì mặt gương cực lớn trước mặt hắn liền xảy ra dị biến.
Mặt kính dần dần hiện ra một vầng hào quang, một cột sáng màu xám bắn ra, bao phủ toàn thân Liễu Minh.
Tê tê...
Cột sáng màu xám chiếu lên người hắn, trên thân liền nổi ra một tầng hắc khí, áo choàng thiên biến nhanh chóng tiêu tán, khôi phục bộ dáng vốn có của Liễu Minh.
Liễu Minh biến sắc, thân hình lắc lư liên tục, mang theo từng đạo tàn ảnh, lúc này nhìn lại thì, xung quanh đều là thân ảnh của Liễu Minh.
Nhưng cho dù Liễu Minh có biến ảo thân hình như thế nào đi chăng nữa thì cột sáng màu xám cũng bám lấy hắn giống như giòi trong xương, không làm sao thoát đi được.
"Không cần tốn công vô ích, chỉ cần ngươi còn ở trong không gian này thì không thể trốn thoát được." Âm thanh của La Hầu lại vang lên.
Nghe vậy, Liễu Minh liền biến sắc, thân hình lóe lên một cái rồi dừng lại, các ảo ảnh xung quanh cũng nhanh chóng tiêu tán.
Bên kia, Âm Lưu nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt cũng lộ ra một tia dị sắc, thế nhưng khi nhìn thấy bộ dáng thực của Liễu Minh cũng không quá ngạc nhiên.
Đúng lúc này, ảo ảnh Liễu Minh trong gương chợt mờ đi rồi lập tức hiện lên một hình ảnh thực sự.
Liễu Minh liếc nhìn hình ảnh vừa xuất hiện, thân thể lập tức cứng đờ!
Không gian phía trước hiện ra một hòn đảo lớn được bao phủ bởi màn sương mù màu xám, xung quanh khói đen lượn lờ, dường như là một nơi vô cùng nguy hiểm.
Ở rìa hòn đảo có hai đội thuyền lớn, bên cạnh đó có hai nhóm người đang chém giết nhau cực kỳ kịch liệt.
Một đám tội nhân mặc đồ da thú, cầm trong tay các loại vũ khí bằng xương thú được chế tác đơn sơ, nhóm còn lại có vẻ là quan binh, bọn họ mặc thiết giáp, trang bị tốt hơn nhiều so với nhóm kia.
Chiến đấu diễn ra kịch liệt, thời gian trôi qua, nhóm tội nhân ỷ vào nhân số đông hơn, đang dần dần áp chế đám quan binh.
"Đây là... Hung đảo..." Sắc mặt Liễu Minh biên đổi, hắn thấy trong đám người đang chém giết có một thiếu niên nhỏ gầy cầm trong tay một thanh đoản kiếm Thanh Cương, liên tiếp đánh bại đám quan binh.
Trên khuôn mặt còn chút ngây thơ của thiếu niên lại lộ ra thần sắc vô cùng lạnh lùng, dường như trận chém giết thảm khốc trước mắt không làm ảnh hưởng gì đến hắn cả.
Ánh mắt Liễu Minh nhìn vào thiếu niên trong gương, trong lòng có chút cảm xúc mà hắn không thể hiểu nổi.
Hình ảnh trên gương nhanh chóng biến hóa, từng ký ức xa xưa của hắn lần lượt tái hiện.
Thoát khỏi Hung đảo, gia nhập Man Quỷ Tông, tiến giai Linh Sư, đại chiến với Hải tộc, bị bắt ở Nam Hải, lưu lạc đến Trung Thiên Đại Lục, gia nhập Thái Thanh môn...
Trong kính đã hiện ra gần như toàn bộ ký ức của hắn, thân phận Nhân tộc cũng đã hoàn toàn bại lộ, không biết Âm Lưu có phản ứng gì.
Thế nhưng những chuyện có liên quan tới La Hầu và thần bí bọt khí thì lại không hiện ra, xem ra chúng đã bị La Hầu thi pháp che đậy, điều này cũng làm cho hắn cảm thấy an lòng đôi chút.
Hình ảnh trong gương nhanh chóng biến hóa, sau đó liền dừng lại lúc Liễu Minh tham gia Cửu U Minh giới.
Ông...
Lúc này, bề mặt tấm gương nhộn nhạo một chút, tất cả hình ảnh trên đó liền tan biến, hiện ra thân ảnh của một Liễu Minh khác.
Trên khuôn mặt của y ở trong gương liền hiện ra một chút vui vẻ quỷ dị, y rời khỏi mặt gương, cách vài trượng đứng phía trước Liễu Minh.
Sắc mặt Liễu Minh biến đổi, người đứng đối diện hắn xét về hình thức, ăn mặc hay cả khí tức tản mát ra đều giống như đúc bản thân, không một chút khác biệt.
"Chỗ lợi hại của Hỗn Độn Vãng Sinh Trận là có thể biết được toàn bộ tin tức của tu sĩ đứng nơi mà trận pháp bao phủ, sau đó liền tạo ra một ảo ảnh giống hệt thật. Ngươi cũng nên biết rằng, kẻ khó chiến thắng nhất chính là bản thân mình." Thanh âm La Hầu lại vang lên rồi rất nhanh liền trầm xuống.
Liễu Minh nghe vậy, chằm chằm vào tên "Liễu Minh" đối diện, hai mắt bỗng híp lại.
Dự đoán:
Giấy kia gói lửa cháy mất rồi
Lộ mình nhân tộc chẳng phải chơi!!!
... Che đậy Âm Lưu cũng tuột hết
A ha! cùng một giuộc cả thôi!
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký