Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Chương 655 : Ngọc Tinh Còn Không Thấm Vào Đâu (1)
- N
gươi còn nói lời này với bổn đại gia, bổn đại gia cũng đang định hỏi ngươi đây: tiểu tử ngươi rốt cuộc có phải là người hay không? Tề Thiên nhìn Nhậm Kiệt, như là thấy quỷ, đích thực nghĩ không ra một màn kia là chuyện gì xảy ra?
Coi như mình biến thân, bằng vào một chút uy thế trên người bản tôn mới có thể miễn cưỡng ngăn cản, nếu không chỉ bằng vào lực lượng, trên thế giới này cũng chỉ có những Pháp Thần đứng ở đỉnh phong kia có thể thừa nhận lực lượng này, nhưng cũng phải quỳ lạy mới được.
Thế nhưng tiểu tử này, vừa rồi ngay cả mình cũng không có cảm nhận được hắn vận chuyển thế nào lực lượng quá mạnh mẽ kia, cũng không có cố hết sức gì lắm, cổ uy áp kia liền đình chỉ.
Chẳng những như thế, hắn còn giống như hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra, còn hỏi mình tại sao... tiểu tử này tà môn đến cực điểm mà!
- Quen thì quen, mắng chửi người bổn gia chủ đúng là phải nổi giận! Nhậm Kiệt tự nhiên biết Tề Thiên muốn nói gì, chỉ có điều lúc này phát hiện: khối ngọc bội vỡ vụn trên người mình kia, cũng mất đi phản ứng với trên thân thể Đan Diệu, hiển nhiên là thật sự đã ngăn cách lực lượng tìm kiếm nào đó của đối phương, cuối cùng Nhậm Kiệt cũng tạm thời thở ra nhẹ nhõm.
Vừa nghe Tề Thiên hỏi, khó có được mở miệng nói một câu đùa giỡn, đồng thời cất bước lách qua Tề Thiên, đi tới chỗ Đan Diệu.
- Chẳng lẽ là tiên nhân chuyển thế, không có khả năng a! Nếu là tiên nhân chuyển thế gặp loại lực lượng này cho dù có thể ngăn cản, cũng không có khả năng ngăn cản, khẳng định phải quỳ bái... Không đúng... không đúng... dường như nghĩ tới điều gì, nhưng lại không nhớ gì cả! Lúc này, Tề Thiên như là nghĩ tới điều gì, nhưng trong lúc nhất thời bộ dáng dường như còn không nhớ gì cả, hắn bực bội nhíu mày.
Lúc này, Nhậm Kiệt chạy tới bên cạnh Đan Diệu, vừa cẩn thận kiểm tra một chút tình huống Đan Diệu, tạm thời hẳn không có chuyện gì, nhưng bây giờ cũng không có biện pháp nào tốt hơn.
Mà Tề Thiên ở đó lầu bầu, cau mày lầm bầm, tự nhiên Nhậm Kiệt cũng nghe vào tai, Nhậm Kiệt nhìn một vòng nơi này, chỉ cần đối phương không có biện pháp khóa lấy vị trí, coi như an toàn. Tuy nhiên rõ ràng, bởi vì vừa rồi mình bọc lại lực lượng phong cấm của mảnh bia đá vỡ này tạo ra, thời gian chống đỡ lực lượng này sẽ rút ngắn kịch liệt, cho nên mình nhất định phải mau sớm nghĩ biện pháp.
- Đan Diệu hiện tại xảy ra vấn đề, chẳng lẽ ngươi không nóng nảy, cũng không đến đây hỗ trợ nghĩ một chút biện pháp, đáng tiếc trước đây Đan Diệu giúp ngươi lâu như vậy, đồ không có lương tâm! Nhậm Kiệt hướng về phía Tề Thiên đang thất thần ở đó, lẩm bẩm tự nói.
- Ta nóng nảy có ích gì chứ... Vừa nghe Nhậm Kiệt nói như vậy, Tề Thiên đi tới khó chịu nói: - Bổn đại gia vừa rồi nói chuyện với ngươi, ngươi cũng không để ý, ta nóng nảy có ích gì, ta cũng không có cách nào, cứu người ngươi lợi hại hơn ta nhiều! Đương nhiên bổn đại gia muốn cứu tiểu nha đầu này, nhưng ngươi mà không có biện pháp, bổn đại gia có thể làm gì được! Đích thực không được nhiều lắm chỉ có thể cho nàng đi vào luân hồi, cùng lắm thì sau này đợi sau khi bổn đại gia thoát ra, lại thi triển thần thông vô thượng giúp cho ngươi tìm đến nàng, khôi phục ký ức của nàng là được!
Có thể nói, trừ Nhậm Kiệt cùng Hổ Hổ, Đan Diệu là có quan hệ tốt nhất với Tề Thiên, Tề Thiên vừa rồi thấy Đan Diệu xảy ra chuyện, tuy rằng không nói gì, nhưng tia lo lắng của hắn tự nhiên Nhậm Kiệt cũng có thể phát hiện. Nhậm Kiệt biết, đạt tới cảnh giới Tề Thiên bực này, đối với những thứ này xem ra đã rất thấu triệt. Hơn nữa mình vừa nói khích hắn như vậy, mới biết hắn có chiêu thức ấy, không trách được chẳng lo lắng gì.
- Ai nói ngươi không có biện pháp, ngươi đều không nghĩ biện pháp, không tận tâm tận lực, làm sao biết không có biện pháp? Ta thấy ngươi chính là kẻ không có lương tâm! Thật đáng tiếc mập mạp trước đây đối tốt với ngươi như vậy! Biết thì biết, Nhậm Kiệt còn là nói lần nữa.
- Tiểu tử ngươi... Bổn đại gia thật muốn một bàn tay đập chết ngươi! Chẳng lẽ quan tâm thì nhất định phải giống người phàm khóc lóc náo loạn như vậy hay sao? Ngươi tưởng bổn đại gia là ai chứ! Tiểu nha đầu này bổn đại gia cũng đích xác cảm thấy không tệ, có thể giúp tự nhiên sẽ tận tình giúp, nhưng bổn đại gia làm gì mới có thể giúp nàng, ngươi nói ra xem! Tề Thiên cũng nôn nóng nói.
Nhậm Kiệt biết rõ Tề Thiên nhất: tuy rằng hắn có thể nói cho người khác thống khổ, nhưng trên thực tế tính tình của hắn cũng không phải là người tánh khí tốt gì, chỉ có điều so với những người khác mà nói, bọn họ chênh lệch quá xa so với Tề Thiên, hoàn toàn không có khả năng có cơ hội chọc giận, hoặc là làm cho Tề Thiên nóng nảy mà thôi.
- Bổn gia chủ muốn hiểu rõ một số chuyện vượt qua hiểu biết của tu luyện giả bình thường, mới có cơ hội cứu Đan Diệu... mà ngươi biết cái gì cũng không nói, dĩ nhiên chính là đồ vô lương tâm!
- Cút đi! Bổn đại gia cũng chưa hoàn toàn nhớ lại các thứ! Hơn nữa, bổn đại gia biết rất nhiều chuyện tu luyện giả bình thường không biết, cho dù một mực nói cho ngươi biết, nói 100 năm cũng không hết!
- Được rồi! Chúng ta đừng lãng phí thời gian, nếu ngươi cũng muốn cứu Đan Diệu, sao không tìm một số lực lượng vượt qua linh khí. Trong cơ thể Đan Diệu có lực lượng nào đó cần loại lực lượng này tẩm bổ; còn có, mảnh bia đá vỡ này là chuyện gì xảy ra, ngươi nói Tiên khí, tiên nhân đều là chuyện gì xảy ra? Trước đây Nhậm Kiệt cũng không phải không có hỏi qua, nhưng có một số tình huống Tề Thiên không có hiểu, một số chuyện vượt ra khỏi nhận biết của hắn hiện tại, dù sao trong thức hải bản thân có cảnh giới Thánh nhân luận đạo, Nhậm Kiệt cũng muốn biết một vài thứ.
Nhưng Tề Thiên đối với phương diện này nói rất ít, khi đó Nhậm Kiệt cũng không xem là gì, hắn không nói Nhậm Kiệt cũng không hỏi tới. Nhưng bây giờ thì khác, cần phải cứu Đan Diệu, nhất thiết phải biết chuyện gì xảy ra; còn nữa, cha mình mất tích, mảnh bia đá vỡ kỳ quái này ở chỗ này, hết thảy cũng làm cho Nhậm Kiệt không thể không tìm hiểu những chuyện này.
Cho nên Nhậm Kiệt thuận thế làm, mượn uy thế vừa rồi, thừa dịp Tề Thiên vừa mới bị thương, chấn kinh, cộng thêm chuyện Đan Diệu, liền nói khích hắn một chút.
Biết Tề Thiên bất đồng với người bình thường, nhưng Nhậm Kiệt càng thêm tin tưởng, thời gian, tình huống thỏa đáng, hết thảy đều là một dạng.
- Tiên linh khí địa phương bình thường căn bản không có, trước thời thượng cổ còn có một chút đi, nhưng cũng không phải người bình thường có thể đến được. Đúng rồi, hiện tại trong Ngọc Tinh, miễn cưỡng có chứa một tia tiên linh khí vượt qua linh khí, rất là hơi yếu. Cho nên tu luyện của các ngươi, người tu luyện đến sau Thái Cực Cảnh, đạt tới trình độ nhất định, chỉ có Ngọc Tinh mới có trợ giúp hiệu quả nhất. Hơn nữa lúc đột phá cần Ngọc Tinh tương trợ. Về phần sau này đạt tới Pháp Thần Cảnh, lại không thể thiếu được Ngọc Tinh, chân chính tiên linh khí, trừ phi ngươi tìm đến ở trong một di tích nào đó, nếu không không có khả năng lắm! Đối với tin tức có thể cứu Đan Diệu, Tề Thiên rất nghiêm túc đáp lời Nhậm Kiệt.
- Tiểu tử ngươi cũng đừng nói khích bổn đại gia, bổn đại gia trước kia không cho ngươi biết, thứ nhất là bổn đại gia tự mình cũng nhớ không rõ lắm, dù sao đây cũng không phải là bản tôn của bổn đại gia, bị bia đá kia trấn áp ảnh hưởng, giờ này lực lượng tăng lên khôi phục một chút lực lượng, tiểu tử ngươi cũng biết đó, biết nhiều lắm đối với ngươi đâu có ích lợi gì! Nói một hơi vừa thông suốt xong, sau đó dường như Tề Thiên cũng ý thức được bị Nhậm Kiệt nói khích hắn, cho nên cố ý bổ sung một câu nói.
- Ai mà có lòng dạ nói khích ngươi chứ! Ta là lo lắng cho Đan Diệu và lo lắng tình hình của cha ta! Ngươi cũng thấy đấy, thứ này ở ngay trong Tây Bắc đại doanh nhà ta, mà ta không biết gì có thể được sao? Tuy rằng Tề Thiên nói ra Nhậm Kiệt đừng khích hắn, nhưng Nhậm Kiệt cười nhạt trong lòng một cái, không có để ý câu nói này, nói tiếp. Tề Thiên vẫn còn bị trạng thái của mình vừa rồi ảnh hưởng, cho nên Nhậm Kiệt tiếp tục hỏi tới.
- Thứ này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, bổn đại gia cũng còn không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ năm đó mấy huynh đệ chúng ta bị trấn áp, không chỉ là ta, bên trên này bổn đại gia cảm nhận được khí tức của tam đệ ta! Nghĩ tới đây, Tề Thiên dường như cũng có chút nhức đầu, nói bộ dáng rất là đau khổ.