Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Chương 635 : Ngươi... Làm Sao Biết Được? (1)
- A
, ngươi... làm sao biết được...? Vốn Nhậm Thiên Hoành đang vui vẻ chuẩn bị đi trở về không nghĩ tới Nhậm Kiệt đột nhiên hỏi tới điều này, làm cho lão cũng bị dọa cho hoảng sợ, gia chủ làm sao có thể biết chuyện này.
Bí mật này, trừ đại ca cũng chỉ có lão ngũ biết, ngoài ra những người khác không ai biết, cũng không có khả năng biết!
Phải biết rằng trên người mình mặc chính là Phệ Hồn Giáp, cho dù lão tổ ngàn tuổi cũng không có khả năng dò xét ra lai lịch của mình, nếu như không phải có cái này cùng lòng tin, đại ca cũng sẽ không để cho mình mất đi thân thể, còn như cũ cố thủ Tây Bắc đại doanh.
- A... Nhậm Thiên Hoành thất thần một hồi lâu, nhìn chằm chằm vào Nhậm Kiệt ánh mắt khó tin, đột nhiên như là nghĩ đến điều gì, "ồ" một tiếng nói: - Ta biết rồi, nhất định là đại ca lưu lại cho ngươi nhẫn trữ vật bên trong có nhắc tới chuyện này, nhưng mà đại ca nói cái này làm gì chứ?
Nhậm Thiên Hoành cảm giác chỉ có loại khả năng này là giải thích thông suốt, nhưng lập tức lại cảm thấy rất khó hiểu, loại chuyện như vậy đại ca nói cho Nhậm Kiệt biết có ý nghĩa gì chứ?
- Không phải! Nhậm Kiệt lắc đầu phủ định suy đoán của Nhậm Thiên Hoành, sau đó như cũ nhìn chằm chằm vào nhị thúc, đợi câu trả lời của lão.
"Không... Không phải?" Nhậm Kiệt vừa nói như vậy, khiến Nhậm Thiên Hoành càng thêm giật mình, thấy ánh mắt Nhậm Kiệt nhìn vào mình, thân thể Nhậm Thiên Hoành bị áo giáp bọc lại, chậm rãi lộ ra một khí tức đặc thù, lập tức cả người lão bị một cổ thần hồn lực bao phủ, Nhậm Kiệt mới phát hiện cặp mắt bên trong khôi giáp kia vốn không phải là mắt thật, chỉ có một đoàn thần hồn lực đang chớp động.
Tu luyện giả đạt tới m Dương Cảnh, cho dù thân thể bị hủy, cũng sẽ không thật chết đi. Nếu như đạt tới Thái Cực Cảnh ngưng tụ thần hồn lực, thần hồn sẽ trở nên vô cùng cường đại, đoạt xá sống lại cũng là chuyện rất bình thường. Mà dù không phải Thái Cực Cảnh, trong thời gian ngắn cũng không sao, dựa vào ngoại lực tương trợ cũng có thật nhiều biện pháp. Nhưng tồn tại thần hồn dù sao cũng cực kỳ nguy hiểm: một là lúc thật xảy ra chuyện, rất khó chạy thoát; hai là sau khi chạy thoát cũng rất nguy hiểm, bởi vì có không ít pháp bảo giống như Hoa Văn Triết, chuyên môn dùng để rèn luyện thần hồn con người.
Cho dù không có pháp bảo luyện chế chuyên môn, cũng có không ít người sẽ bắt lấy thần hồn cường đại cho vào trong pháp bảo, hoàn toàn trấn áp luyện thành một loại tồn tại khí linh. Tóm lại, thần hồn có thể tồn tại đơn độc, nhưng bản thân sẽ trở nên yếu đuối hơn rất nhiều, cũng bị không ít người coi là thứ tốt, cho nên vô cùng nguy hiểm.
Hơn nữa thần hồn đơn độc rất khó tu luyện, đa số người cho dù thân thể hủy diệt, giống như Ngọc Tiêu công tử Sử Vân Phong của Cửu m Tông chính là thân thể hủy diệt sau đó lần nữa đoạt xá, bình thường đều sẽ như thế. Thần hồn đơn độc có thể tu luyện thành công, chỉ có trước thời thượng cổ mới có phát sinh, bỏ đi thân thể còn có thể có thành tựu. Với hiện tại thì không có khả năng, nhưng lúc này thần hồn của Nhậm Thiên Hoành hiển nhiên là không có mượn thân thể, hơn nữa thời khắc này trong chớp động kia cường đại đến khó có thể tưởng tượng.
Chẳng lẽ, nhị thúc là hoàn toàn dựa vào tu luyện thần hồn lớn lên?
- Nếu không phải nhị thúc vì lúc cứu ta, vận dụng một chút lực lượng, ta cũng không có phát hiện! Thấy thần hồn lực của nhị thúc lóe lên ở bên trong khôi giáp trống trơn, lại có một loại cảm giác đưa ánh mắt khiếp người nhìn mình, Nhậm Kiệt biết nhị thúc bị mình hù dọa nên trước giải thích một chút, để cho nhị thúc mau sớm nói ra.
Cho dù bằng vào thần hồn lực nửa bước Pháp Thần của Nhậm Kiệt hiện tại, lúc ban đầu cũng chỉ cảm thấy trên người nhị thúc có gì đó không thích hợp, nhưng cũng không có phát hiện điều gì. Thẳng đến lúc nhị thúc dẫn người chiến đấu, kích phát lực lượng nào đó, lúc đó Nhậm Kiệt đang dồn toàn bộ chú ý hết thảy biến hóa trên chiến trường mới phát hiện không thích hợp: thần hồn của nhị thúc cường đại đến trình độ khó tin. Tuy rằng nhoáng lên một cái rồi biến mất người khác không có phát giác, nhưng khó có thể thoát khỏi chú ý của Nhậm Kiệt.
- Con bà nó! Nhất định là như vậy: sau nhiều năm không có chiến đấu, con bà nó quá hưng phấn mới có thể như thế... Nghe Nhậm Kiệt nói thế, Nhậm Thiên Hoành lập tức không nhịn được lầm bầm mắng một câu.
Sau đó thần hồn lóe lên trong trong áo giáp kia từ từ tiêu tán, lộ ra một cặp mắt lúc bình thường mọi người nhìn thấy, cả người lão ở bên trong áo giáp, lại trở nên giống như một người bình thường.
Thấy Nhậm Kiệt còn đang nhìn mình, Nhậm Thiên Hoành bất đắc dĩ giải thích:
- Có một lần khi thi hành nhiệm vụ, rơi vào vòng vây của địch nhân, lúc đó vì cứu đại ca bị người khác hủy diệt thân thể. Vốn nghĩ rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bởi vì lúc đó tuy rằng thần hồn trốn ra được, nhưng bị hao tổn nghiêm trọng. Sau đó đại ca kịp thời dùng một vài thứ phong ấn thần hồn của ta, chờ tới lúc ta tỉnh lại, đại ca ở trong một chỗ di tích tìm được một bộ Phệ Hồn Giáp như vậy. Phệ Hồn Giáp này vô cùng thần kỳ, có thể tẩm bổ thần hồn, nhưng đợi sau khi tiến vào lại phát hiện thần hồn tẩm bổ cường đại rồi có thể đoạt xá khôi phục bình thường, nhưng khó có thể thoát ra khỏi Phệ Hồn Giáp này!
- Chẳng những như thế... Nhậm Thiên Hoành lắc đầu nói tiếp: - Sau đó mới phát hiện Phệ Hồn Giáp này, lại có đặc tính có thể hấp thu lực lượng thần hồn của người vừa mới chết đi lơ lửng trên chiến trường, giống như thủ đoạn của những kẻ tà ác kia chuyên môn rút lấy thần hồn luyện chế pháp bảo. Sau này đại ca tra được nói ở trước thời thượng cổ, đã từng có thần hồn chuyên môn cắn nuốt thần hồn để tu luyện, dùng thần hồn để tồn tại, sau đó loại tồn tại bọn họ này bị coi là thứ tà ác, trước thời Hoàng triều thượng cổ quật khởi, đã bị trăm tộc lúc đó liên hiệp tiêu diệt. Mà áo giáp này lúc đó đại ca chiếm được cũng không có dò xét rõ ràng, bởi vì tình huống của ta tương đối nguy hiểm, phong ấn đều đã khó có thể phong ấn lại, thần hồn sắp tiêu tán, chỉ có thể trước làm liều như thế.
- Sau đó đại ca cho ta trấn thủ Tây Bắc này, ta liền phát hiện, dù ta không vận chuyển Phệ Hồn Giáp nó cũng sẽ hấp thu lực lượng thần hồn của người vừa mới chết đi. Tuy rằng lực lượng thần hồn của rất nhiều người đều tiêu tán đi, nhưng điều này cũng làm cho ta rất không an tâm. Hơn nữa đại ca cũng nói, cứ như vậy nếu bị người phát hiện, sẽ bị lợi dụng thậm chí sẽ xuất hiện nguy cơ, cho nên đại ca sử dụng một vài phương thức tận lực áp chế, phong ấn lại Phệ Hồn Giáp này. Chỉ có điều ta cũng không dám sử dụng lực lượng nhiều lắm, bởi vì vận dụng lực lượng càng mạnh, uy lực của Phệ Hồn Giáp càng lớn, sẽ không ngừng phá hủy phong ấn của đại ca năm đó!
Nếu đã nói đến đây, Nhậm Thiên Hoành liền nhanh chóng nói rõ tình huống cho Nhậm Kiệt nghe, đối với Nhậm Kiệt lão thấy cũng không cần thiết phải che giấu. Chỉ có điều nếu trước đó Nhậm Kiệt không có chủ động phát hiện, loại chuyện như vậy lão cũng không muốn nhắc tới. Trên thực tế đã nhiều năm như vậy, bất luận đối mặt với bất kỳ tồn tại nào, đây còn là lần đầu tiên bị người phát hiện!
Hơn nữa Nhậm Thiên Hoành càng thêm tò mò là, mình nói xong những chuyện này, Nhậm Kiệt cũng không có phản ứng gì quá lớn, nếu để cho người khác biết những thứ này, nhất định sẽ bị giật mình kinh sợ. Bởi vì áo giáp có thể hấp thu thần hồn, đó là nghịch thiên a, thậm chí là tà ác, là tồn tại kinh khủng, nhưng Nhậm Kiệt lại dường như là đang nghe nói tới một chuyện nhà đơn giản nhất.
- Ta nhìn thử xem! Nhậm Kiệt nói xong, cất bước đi thẳng tới trước người nhị thúc, giơ tay lên đặt trên tay áo giáp.
Nhậm Thiên Hoành cũng không ngăn cản, tuy rằng không biết Nhậm Kiệt nói nhìn xem cái gì, nhưng cũng không lo lắng chút nào để mặc cho Nhậm Kiệt đặt tay lên trên.
"Ầm..." Trong tiếng nổ ầm thần hồn lực cùng pháp lực của Nhậm Kiệt trong nháy mắt dầy đặc trên Phệ Hồn Giáp, trong chớp nhoáng này, Nhậm Kiệt cũng cảm giác giống như xông vào giữa thiên quân vạn mã. Không ngờ trên Phệ Hồn Giáp lại giống như có đại trận do thiên quân vạn mã không ngừng ngưng tụ xếp thành.
Chỉ là vòng ngoài, đã kinh khủng đến khiến người ta khó có thể tưởng tượng, như là ngàn vạn đại quân bày trận, tạo thành lực lượng kinh khủng nhất xé nát hết thảy.