Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Chương 583 : Đại Khai Sát Giới, Đứa Nhỏ Hay Lão Yêu Quái? (1)
T
hấy tên này táy máy tay chân không biết sống chết, trong mắt Văn Thi Ngữ lóe lên một tia sát khí. Tuy rằng người này tu vi đã là m Dương Cảnh âm hồn đỉnh phong, nhưng ở trong mắt Văn Thi Ngữ cũng không đáng kể chút nào. Tuy rằng nàng không muốn gây phiền toái, nhưng nàng cũng là tôi luyện lớn lên ở Đông Hoang, hơn nữa đoạn thời gian gần đây đi theo bên cạnh Nhậm Kiệt, bất tri bất giác, rất nhiều phương diện nàng đã bị ảnh hưởng của Nhậm Kiệt.
Chính nàng đều không phát hiện, nếu là nàng trước kia thì đã quát lui người này, hoặc là phô bày ra lực lượng cường đại để người này tự thối lui, nhưng lúc này lại không làm như thế, mà ngay lúc hắn định sờ tay vào mình, Văn Thi Ngữ đã chuẩn bị ra tay độc ác.
- Tên vô sỉ! Ban ngày ban mặt lại có tên không biết liêm sỉ như ngươi, dám làm nhục người! "Ầm..." Đúng lúc này, đột nhiên một đạo kiếm quang ầm ầm từ trên bầu trời bay xuống, trong nháy mắt nhắm thẳng vào vị trí Ba Hổ.
- Thiếu chủ cẩn thận! Đúng lúc này, lão già luôn đi theo phía sau Ba Hổ vội vung tay, kéo Ba Hổ đẩy ra. Ầm ầm nổ vang, chỗ Ba Hổ vừa đứng đã bị kiếm quang kia đánh thành một cái hố sâu không thấy đáy.
Vừa rồi chung quanh không ít người còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì, nhưng một màn này lập tức thu hút vô số ánh mắt nhìn về phía bên này.
Tuy nhiên Ngọc Kinh Thành ngược lại cũng không giống như trước kia, bởi vì hôm nay bên trong Ngọc Kinh Thành có rất nhiều tu luyện giả, phát sinh đủ các loại mâu thuẫn, chém giết cũng không ít. Cho nên người trong Ngọc Kinh Thành cũng thường thấy quen mắt, dĩ nhiên, bọn họ cũng đều rất thông minh chỉ đứng từ xa quan sát, miễn cho liên lụy tới mình.
Theo đạo kiếm quang này cùng một tiếng quát mắng cao giọng kia, một người trẻ tuổi mặc một thân nho sam, gương mặt tuấn tú, chắp hai tay sau lưng dáng vẻ đầy tự tin từ không trung hạ xuống, người vừa hạ xuống, liền vung tay pháp bảo vừa rồi kia đã bay trở về trong tay, trong nháy mắt ẩn vào trong thân thể hắn.
- Hả? Cổ Tiểu Bảo vừa rồi hơi thất thần, lúc này mới ý thức có điều không đúng, ngạc nhiên nhìn về phía hai người kia, trong lúc nhất thời còn có chút không hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
- Con bà nó! Ngươi dám công kích bổn thiếu tông chủ, dám là địch với Thiên Hổ Tông ta, ngươi không muốn sống chăng!? Ba Hổ vừa trông thấy người này, nổi giận gầm một tiếng, một bộ xu thế phải giết chết đối phương. Một tiếng gầm này của hắn, Hỏa Sư yêu thú tọa giá ở một bên cũng theo chủ nhân bạo phát gầm một tiếng trợ uy, làm cho không ít người ở chung quanh kinh sợ, rối rít né tránh, chiến đấu trình độ này đã vượt ra khỏi đệ tử quần áo lụa là trong Ngọc Kinh Thành thường ngày.
- Hừ! Thanh niên nho sam kia vẫn chắp hai tay sau lưng nhìn Ba Hổ nói: - Thiên Hổ Tông ta chưa nghe nói qua, nhưng nơi này là Minh Ngọc Hoàng Triều, tại hạ là Lâm Vân Thông truyền nhân của Lâm gia, đương nhiên sẽ không thỏng tay đứng nhìn ngươi muốn làm gì thì làm!
Lâm gia, vừa nghe Lâm Vân Thông nói là Lâm gia, ánh mắt của Văn Thi Ngữ hơi sáng lên. Là người Minh Ngọc Hoàng Triều dĩ nhiên cũng không cho phép tông môn cường đại tồn tại, nhưng cũng không phải là không có một vài thế lực tồn tại đặc thù, tỷ như một vài gia tộc còn truyền thừa cổ xưa hơn so với Minh Ngọc Hoàng Triều, bọn họ đã trải qua rất nhiều triều đại, nghe nói có gia tộc ở một vài quốc gia, thậm chí có gia tộc đã trải qua mấy chục triều đại, từ thời đại thượng cổ kéo dài tới nay... những gia tộc như vậy không quản người nào làm hoàng đế, hay người nào mở tông lập phái, đều vẫn tồn tại như trước.
Gia tộc như vậy cũng không thể kém bao nhiêu so với tông môn vạn năm, bọn họ có thế lực, có phạm vi riêng của mình, nhưng nếu như có Hoàng triều đủ cường đại, bọn họ cũng sẽ duy trì cùng phối hợp. Dĩ nhiên, bên trong Minh Ngọc Hoàng Triều không có gia tộc cường đại như vậy, nhưng cũng có mấy gia tộc truyền thừa đã vượt qua ngàn năm. Lâm gia chính là một trong số gia tộc đó, loại gia tộc này đôi khi thậm chí chưa chắc kém bao nhiêu so với năm đại gia tộc của Minh Ngọc Hoàng Triều, chỉ có điều là bọn họ không hoàn toàn tin bất kỳ một Hoàng triều nào. Nói trắng ra là cũng giống như một tiểu vương quốc phong bế!
Trên thực tế hiện nay Lý gia nắm trong tay Minh Ngọc Hoàng Triều, cùng với Nhậm gia, Văn gia, Phương gia, Cao gia vốn trước kia cũng đều là gia tộc như vậy, cuối cùng năm đại gia tộc liên thủ tạo ra Minh Ngọc Hoàng Triều, liên thủ lực lượng chèn ép tiêu diệt rất nhiều quốc gia, tông môn, giáo phái, gia tộc nhỏ có thực lực khác, sau đó mới có Minh Ngọc Hoàng Triều ngày nay. Hiện nay tuy rằng vẫn còn có một số gia tộc coi như cường đại như Lâm gia, nhưng cũng không có thế lực nào có thể lay chuyển nổi năm đại gia tộc, bởi vì bọn họ đã là một phần của quốc gia, không phải một gia tộc có thể so sánh. Nhưng gia tộc có thể truyền thừa ngoài ngàn năm như Lâm gia, trên thực tế không kém bao nhiêu so với tông môn bình thường, bên trong gia tộc nhất định có nhân vật Thái Cực Cảnh.
"Phì..." Vừa nghe Lâm Vân Thông nói như thế, Ba Hổ phun ra một búng nước bọt, khinh thường nói: - Con bà nó! Đừng làm ra vẻ thanh cao như vậy, hạng người như ngươi Ba Hổ ta từng thấy nhiều. Nói trắng ra không phải là thấy cô gái này quá đẹp, muốn tranh chấp mỹ nữ cùng bổn thiếu tông chủ thôi sao? Vậy cứ xem ai mạnh hơn, người nào có bản lãnh hơn thì có nàng!
Ba Hổ thừa kế một chút lực lượng của Long Lân Hổ Vương mở ra truyền thừa ký ức, tuy rằng Lâm Vân Thông ở trước mặt có vẻ rất mạnh, nhưng hắn cũng không sợ, huống chi bên cạnh hắn còn có một vị trưởng lão m Dương Cảnh dương hồn đi theo, càng thêm không e sợ Lâm Vân Thông này.
"Ầm..."
Trong cơ thể Lâm Vân Thông, trong nháy mắt lực lượng m Dương Cảnh dương hồn tầng thứ ba bùng phát, biểu hiện ra lực lượng cường đại. Đồng thời lúc lực lượng này bạo phát, Lâm Vân Thông cũng dùng khóe mắt nhìn thoáng qua cô gái đẹp như thiên tiên kia, muốn nhìn thấy biểu tình giật mình khiếp sợ của nàng. Dù sao có thể đạt tới tu vi m Dương Cảnh dương hồn, lại còn trong thế hệ trẻ tuổi, cho dù ở trong tông môn ngàn năm đều chỉ có đích truyền, hoặc người xuất sắc nhất mới có thể đạt tới, hắn cũng từng tiếp xúc, từng giao thủ với những người của các đại tông môn, nên rất có tự tin.
Thời khắc này Lâm Vân Thông cố ý hiển lộ ra lực lượng, làm cho quần áo trên người bay phất phới, có vẻ rất là bất phàm, đồng thời vô cùng khinh thường nhìn về phía Ba Hổ: - Lòng thích cái đẹp mọi người đều có! Tiên nữ giáng phàm, đâu phải hạng người dơ bẩn như ngươi có thể chạm vào. Cho dù là tiên nữ muốn tìm đạo lữ song tu, ngươi cũng còn chưa đủ tư cách, Lâm Vân Thông ta hôm nay liền làm một lần hộ hoa sứ giả, bảo vệ tiên nữ, để ngươi biết thế nào là lợi hại!
Hiển lộ lực lượng, đồng thời, Lâm Vân Thông cũng nhân cơ hội biểu đạt ý nghĩ của mình, thầm nghĩ: "Chờ một lát dọn dẹp xong tên dã man không biết lễ phép này, nói vậy hẳn tiên nữ cũng sẽ vì thế ái mộ mình! Không nghĩ tới lần này đến Ngọc Kinh Thành lại có thể gặp mỹ nữ đẹp như tiên nữ như thế, thực sự rất thích hợp làm đạo lữ song tu của mình!"
Lâm Vân Thông tự xem ra, vẻ ngoài đẹp trai cùng lực lượng của mình, chính là lợi khí cường đại nhất, cho dù cô gái giống như tiên nữ này có lẽ cũng muốn làm đạo lữ với mình. Về phần tên dã man kia, hắn hoàn toàn không xứng!
"Ông... Ầm..."
- Tưởng dọa được ta ư!? Hôm nay tiên nữ này ta muốn chắc rồi, nàng chính là đạo lữ song tu của Ba Hổ ta... Trong tiếng nổ ầm ầm, hổ văn bảo vệ trên đầu hắn tản ra một uy lực của long hổ, trong nháy mắt khí thế trên người hắn tăng vọt, một lực lượng vô cùng cường đại không thuộc về Ba Hổ, lại tràn vào thân thể Ba Hổ.
Lần này, trên mặt Lâm Vân Thông không khỏi hơi biến sắc, không nghĩ tới tên này còn có thủ đoạn như thế.
Tuy rằng bọn họ chỉ phóng ra khí thế cùng lực lượng, nhưng cũng làm cho Thành vệ quân ở chung quanh rối rít lui về sau, người xem náo nhiệt ở một bên cũng không ít người thông minh vội bỏ chạy mất dạng; chỉ có một số người đạt tới Thần Thông Cảnh trở lên, hoặc có mấy m Dương Cảnh bay tới trên không trung, cùng không ít thần thức mới dám chú ý tới tình huống nơi này.
Dù sao chiến đấu giữa cấp bậc m Dương Cảnh dương hồn đều rất kinh người.
- Ồ! Đây không phải là dấu hiệu của Long Lân Hổ Vương sao, cái này thật quen mắt nha... Vừa nhìn thấy trên người Ba Hổ bộc phát ra hổ văn này, Cổ Tiểu Bảo lập tức vui vẻ kêu lên. Tuy nhiên Cổ Tiểu Bảo nói xong đột nhiên phát hiện sắc mặt Văn Thi Ngữ sa sầm xuống, bởi vì vừa rồi hết thảy xảy ra quá nhanh, thật ra Ba Hổ đến đây, Lâm Vân Thông đột nhiên xuất hiện, sau đó hai người ngươi một câu ta một câu, chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt...
- Sư nương làm sao vậy? Còn có, bọn họ nói đạo lữ song tu là ý gì? Vừa rồi bởi vì Cổ Tiểu Bảo đi vào Ngọc Kinh Thành nhìn chung quanh hết thảy đều rất mới mẻ, có chút thất thần, hơn nữa hai người này xuất hiện đột ngột, ngươi một câu ta một câu làm cho đầu óc Cổ Tiểu Bảo có hơi choáng váng, không hiểu rõ chuyện gì xảy ra đâu. Nhưng đột nhiên nhìn thấy Văn Thi Ngữ mất hứng, Cổ Tiểu Bảo vội vàng hỏi thăm.
Sư nương? Vừa nghe Cổ Tiểu Bảo kêu Văn Thi Ngữ là sư nương, Lâm Vân Thông khẽ nhíu mày.
- Ha ha... Đạo lữ song tu chính là sau này sư nương ngươi chính là nữ nhân của bổn thiếu tông chủ! Sau này ngươi có thể kêu ta là sư phụ! Yên tâm đi, sau này ta sẽ đối tốt với ngươi, sẽ không để ngươi gầy nhom còn mặc da thú như thế nữa... Ha ha... Ba Hổ thật ra không quan tâm tới những thứ này, không đợi Văn Thi Ngữ nói gì, hắn đã giành trước mở miệng cười lớn. Nghe Cổ Tiểu Bảo hỏi, hắn lại đắc ý hưng phấn nói, đồng thời bạo phát khí thế, vận chuyển lực lượng, chuẩn bị tùy thời tiêu diệt tên lo chuyện bao đồng Lâm Vân Thông kia.
"Ầm!" Vốn Cổ Tiểu Bảo còn đang lo lắng, ngửa đầu nhìn sắc mặt không vui của Văn Thi Ngữ, nhưng vừa nghe Ba Hổ nói vậy, trong nháy mắt bên trong thân thể Cổ Tiểu Bảo lửa giận ầm ầm nổ tung, trong mắt nó lóe lên vẻ phẫn nộ chưa từng có.
Sư phụ ở trong mắt nó là nhân vật tối cao vô thượng, là không gì không làm được, không có bất kỳ người nào có thể nói động tới sư phụ, nhất là nó nghe nói như vậy, tuy rằng nó còn không tính là hiểu rõ lắm, nhưng cũng ít nhiều biết: đây là người này muốn cướp đoạt sư nương!
Tranh đoạt sư nương với sư phụ...
Không có bất kỳ dấu hiệu gì, đột nhiên Cổ Tiểu Bảo liền phóng vọt tới, thân thể gầy nhỏ thoạt nhìn đen kịt kia, giờ khắc này đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Ba Hổ.
"Bịch..." Bay đến trước mặt Ba Hổ đang thúc giục lực lượng hổ văn Long Lân Hổ Vương, ngay lúc Ba Hổ mở to hai mắt còn không kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, Cổ Tiểu Bảo chính là trực tiếp tung một quyền, đánh cho Ba Hổ bay qua một bên.
- Thiếu tông chủ... To gan! Lúc này, vị trưởng lão phía sau Ba Hổ vừa thấy thế, nổi giận quát một tiếng, vận chuyển thần thông định ra tay.
"Bốp... Ầm..." Cổ Tiểu Bảo cũng không có quay đầu lại, chỉ vỗ ngược lại một chưởng, bàn tay nhỏ bé của đứa trẻ chỉ có năm tuổi, thân thể đen kịt nhỏ bé gầy teo, ai cũng không cảm thấy có gì quan trọng, nhưng cứ như vậy vỗ vào trên đầu vị trưởng lão tu vi dương hồn tầng thứ năm, lập tức vị trưởng lão ngay cả phản ứng một chút cũng không có, cả người ầm ầm nổ nát.