Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Chương 564 : Bị Nhậm Kiệt Xem Là Kẻ Ngốc Đùa Bỡn (2)
C
ho dù hiện tại miễn cưỡng đột phá Thái Cực Cảnh, cũng không đạt được mục đích của Nhậm Kiệt, sở dĩ Nhậm Kiệt một mực không có nôn nóng đột phá, cũng vì hắn muốn tìm được địa phương linh khí đủ cường đại cùng duy trì, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái đạt tới độ cao nhất định.
Bởi vì ngay cả cha của hắn lúc hắn đạt tới m Dương Cảnh dương hồn đều nói lời nói kia, thế cục hiện tại về mọi phương diện đều không ổn định, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái để đạt tới cảnh giới đủ mạnh, mới có đủ tư cách hành động tiếp.
Cho nên Nhậm Kiệt cũng không nôn nóng, lúc này nhìn uy lực bùng nổ kia, hắn cũng biết không đủ để đánh chết Hoa Thanh Thanh. Tuy rằng uy lực nổ tung này còn lớn hơn so với Thiên Thủy Tông, nhưng Hoa Thanh Thanh cường đại hơn rất nhiều so với Thủy Phi Tường. Hiện tại với cục diện thế này Nhậm Kiệt đã rất hài lòng, trong mắt Nhậm Kiệt lộ ra vẻ cười mờ nhạt, ngay sau đó phóng vọt về phía xa xa.
- Mau nhìn, mang mặt nạ cười!
- Trời ạ... Đó... đó là Tiếu Kiểm Sát Thần Vương!
- Không thể nào! Chẳng lẽ một kích kinh khủng vừa rồi là hắn phát ra!
- Hắn đi ra, chẳng lẽ hắn đã giết chết đối phương? Không có khả năng! Nghe nói hắn chỉ là tu vi m Dương Cảnh... vây...
- m Dương Cảnh cấp bậc Vương giả, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua có nhân vật kinh khủng thế này! Cho dù trong Đông Hoang Thần Giáo cũng chưa từng nghe nói qua!
- Một người hủy diệt Thiên Thủy Tông; nghe nói Cửu m Tông bên kia dường như thiếu tông chủ bị bắt cóc, cũng là hắn làm, không ngờ hôm nay còn có thể bạo phát ra uy thế kinh khủng bực này! Hắn còn là người sao?
Nhậm Kiệt rời trung tâm chiến trường, hơi dừng một chút, tiếp đó rời đi! Lần này có không ít người dò xét nhìn ra hắn, vừa nhìn thấy là người mang mặt nạ cười, mọi người chung quanh đều cảm giác đầu óc của mình không đủ dùng.
Mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm, đây lại là chuyện gì? Hắn từ bên trong đi ra, vậy là sao?
Lập tức kịp phản ứng, mỗi người đều kích động, mỗi người đều khiếp sợ.
So với những kiếm quang bắn ra bốn phía lúc nãy, ngay cả Thái Cực Cảnh bình thường đều có thể đánh chết... mọi người càng thêm rung động! Nên biết rằng, chính vì những lực lượng kinh khủng đó, mọi người mới biết được người đang đối chiến cường đại tới trình độ nào.
Không quản nói như thế nào, dĩ vãng nghe nói là người nghịch thiên cỡ nào, cũng chỉ là tốc độ tu luyện nhanh. Ngẫu nhiên nghe được một vài m Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, cấp bậc Vương giả có thể vượt cấp khiêu chiến với Thái Cực Cảnh tầng thứ nhất, tầng thứ hai cũng đã được xem là kinh khủng; mà có thể bằng vào thần thông, pháp thuật, bí pháp, pháp bảo các thứ khiêu chiến với Thái Cực Cảnh tầng ba, tầng bốn, thì cũng tuyệt đối là nhân vật cấp bậc nghịch thiên rồi.
Loại nhân vật đó, tông môn ngàn năm cũng không thể tồn tại, chỉ có một số tông môn vạn năm, thậm chí đại giáo vô thượng cao cao tại thượng mới có nhân tài như vậy.
Mà nhân vật vượt qua Thái Cực Cảnh tầng thứ sáu, đạt tới cấp bậc lão tổ một tông, căn bản chưa nghe nói qua người nào có thể ở m Dương Cảnh cấp bậc Vương giả khiêu chiến, đừng nói chi là hiện tại đánh tới loại trình độ này, hơn nữa hắn còn có thể sống sót đi ra.
Điều này cũng quá kinh khủng đi! Trước đây Tiếu Kiểm Sát Thần Vương một người hủy diệt Thiên Thủy Tông, bởi vì tình huống trước đó rất nhiều người không thấy, chỉ thấy một màn kết quả cuối cùng, cũng không ít người phỏng đoán rất có khả năng có những sự kiện gì khác. Thế nhưng trước mắt lại là chân chính ngay mặt đối kháng, kinh khủng đến không thể tưởng tượng, cấp bậc đối chiến kinh khủng ngay cả Thái Cực Cảnh bình thường cũng không dám tới gần...
Người này rốt cuộc còn có phải là người hay không?
- A... Mà lúc này ở ngay trung tâm đang bùng nổ, Hoa Văn Triết hét thảm một tiếng, hắn dùng Vạn Độc Hồn Phiên toàn lực ngăn cản không ngờ lại xuất hiện vết rạn nứt, mà hắn cũng bị liên lụy, thân thể vô cùng thê thảm.
May mắn là uy lực này không phải nhắm vào hắn, mà mục tiêu là đánh về phía Hoa Thanh Thanh.
"Ầm..." Gần như ngay khoảnh khắc bùng nổ, Hoa Thanh Thanh liền ý thức có điều không thích hợp, lập tức đóa Thanh Diệp Hồng Liên kia đang ép về phía Nhậm Kiệt, "vèo" một cái bao phủ nàng trong đó.
Uy lực bùng nổ long trời lở đất, xông thẳng lên trời cao, nàng cùng Hoa Văn Triết cũng bị uy lực phản chấn này đánh bay tung lên không trung cao nghìn trượng.
"Bốp bốp..." - A... "Phốc..." Thanh Diệp Hồng Liên của Hoa Thanh Thanh có thể công có thể thủ, ngay khoảnh khắc uy lực bùng nổ tản ra, trên không trung cao nghìn trượng, từng đóa từng đóa Thanh Diệp Hồng Liên bắt đầu vỡ nát, cuối cùng toàn bộ vỡ vụn, chỉ thấy ở bên trong Thanh Diệp Hồng Liên, còn lại một tầng Thanh Diệp Kiếm Y bao bọc quanh Hoa Thanh Thanh.
Nhưng Hoa Thanh Thanh sắc mặt trắng bạch, trên người thật ra không có chật vật như Hoa Văn Triết, nhưng sau đó cũng phun bắn ra một búng máu.
Tuy rằng nhìn bề ngoài còn tốt, nhưng Hoa Thanh Thanh tự mình biết rõ, lúc này nàng thật sự bị thương tổn nặng nhất, có thể phát huy được lực lượng còn không đủ ba thành. Dĩ nhiên, cho dù chỉ có thể phát huy ra ba thành lực lượng, trước tiên nàng cũng phóng thần hồn lực muốn tìm tên Tiếu Kiểm Sát Thần Vương kia.
Cho dù dựa vào lâm thời thúc giục cấm pháp, cũng muốn tiêu diệt hắn.
Nhưng tiếc là thần hồn lực dò xét hoàn toàn không có phát hiện tên kia, tên kia dường như đã tan vào hư không.
Chạy thoát, người này thật chạy thoát! Hắn đã sớm chuẩn bị tốt hết thảy.
Từ lúc ban đầu bọn họ xuất hiện, hết thảy thoạt nhìn dường như đều nắm trong tay mình, kết quả cuối cùng mới phát hiện, thì ra hết thảy đều là bị đối phương dẫn dắt. Loại cảm giác này lần nữa khiến Hoa Thanh Thanh cảm thấy giống như lúc mới vừa tiến vào động phủ Trường Hồng đạo nhân gặp Tiếu Kiểm Sát Thần Vương.
Loại cảm giác này làm cho người ta chán ghét đến cực điểm, khiến người ta phẫn nộ đến cực điểm, có cảm giác bị Nhậm Kiệt xem là kẻ ngốc đùa bỡn.
- Người này... thật đáng ghét! Tên khốn chết tiệt... Lúc này, Hoa Văn Triết phẫn nộ có phần mất lý trí bay xuống tìm kiếm, nhưng sao có thể tìm ra Nhậm Kiệt.
Nhưng lập tức hắn phát hiện những tán tu chung quanh kia sợ hãi cảm thán, nói một ít lời... tức thì sắc mặt Hoa Văn Triết biến thành vô cùng độc ác, lạnh lẽo: "Bọn khốn chết tiệt! Cũng dám chế giễu, dám nhìn mình cùng đại tiểu thư thất thố, còn dám ở chỗ này, quả thực muốn chết!"
- Một đám khốn kiếp! Vừa lúc Vạn Độc Hồn Phiên ta bị hao tổn, toàn bộ vào đi! "Ầm..." Hoa Văn Triết không tìm được Tiếu Kiểm Sát Thần Vương, lại nghe mọi người ở chung quanh cảm thán bàn tán, cảm thấy bị bọn họ nhìn thấy rất là mất mặt... Lập tức phóng vọt tới, mở ra Vạn Độc Hồn Phiên.
Vạn Độc Hồn Phiên này dưới tay Nhậm Kiệt nơi đó bị áp chế không làm gì được, còn liên tiếp tổn hao, nhưng lúc này Hoa Văn Triết thi triển ra, phương viên mười mấy dặm hoàn toàn bị bao phủ, tất cả tán tu bên này hoàn toàn bị bao trùm trong đó, tức thì vang lên tiếng hét thảm liên tục, vô số người lập tức thân thể bị chất độc ăn mòn rửa nát, âm hồn bị trực tiếp rút ra, kinh khủng dị thường!
Tiếng kêu gào thảm thiết, vô số người muốn chạy trốn, nhưng làm sao có thể thoát khỏi. Chỉ có một số người ở xa xa phát hiện tình huống bực này, sợ tới mức không quan tơi hêt thay liều mạng chạy trốn, nhưng bị Hoa Văn Triết đuổi theo, hơn phân nữa toàn bộ trở thành âm hồn trong Vạn Độc Hồn Phiên của Hoa Văn Triết.
------------------
Văn Thi Ngữ mang theo Cổ Tiểu Bảo toàn lực chạy đi, cho tới bây giờ nàng chưa từng có cấp bách như vậy, bởi vì nàng biết, sở dĩ hắn lưu lại chính là để tranh thủ thời gian cho bọn họ.
Có lẽ hắn còn có những ý nghĩ khác, nhưng Văn Thi Ngữ xem ra đây là nguyên nhân chủ yếu.
Cho nên bọn họ nhất định không thể chậm trễ, nhanh chóng, không ngừng tăng tốc.
Cho dù đã ra ngoài mấy vạn dặm, cho dù là lão tổ ngàn tuổi cũng không có khả năng dò xét đến, nhưng Văn Thi Ngữ cũng không hề dừng lại, thậm chí không ngừng uống vào đan dược, trợ giúp tốc độ của mình nhanh hơn một chút...