Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1022: Phá Quân Lam* (1/2)
am*: lẵng hoa
“Vậy đệ tử xin được cáo lui trước!”
Sau khi Liễu Minh bái biệt hai người, rời khỏi tháp cao nơi trung tâm thì hắn lại tiến về phía phường thị góc tây bắc ở Kim Quang Thành.
Hơn nửa ngày sau, khi hắn từ một con đường nào đó trong phường thị đi ra, khuôn mặt lại tràn đầy vẻ chần chừ lưỡng lự.
Đúng như lời nói của Âm Cửu Linh ngày hôm đó, tài nguyên trong Ác Quỷ Đạo vô cùng thiếu thốn, không những giá cả cao ngất mà một vài tài nguyên tương đối quá hiếm chỉ có thể đạt được bằng cách dùng vật đổi vật, Liễu Minh lấy toàn bộ tài liệu Âm thú mà trước kia có được cùng với một chút ít Âm Minh Thạch đoạt được từ trên người Ác Quỷ thủ quân ra, lại đưa thêm mấy trăm vạn linh thạch mới có thể miễn cưỡng đổi được vài bộ trận kỳ Truyền Tống và mấy bộ Khốn Trận.
Còn về pháp khí phá cấm kia, chẳng những giá cả đắt đỏ mà lại chỉ là một ít pháp khí cấp thấp mà thôi, pháp khí phá cấm cao giai căn bản là khó tìm ra tung tích.
Thế nhưng vào lúc nãy, từ trong miệng một gã đệ tử sản xuất pháp khí phá cấm hắn biết được, trong tay của những đội trưởng tiểu đội Kim Quang Quân kia thường nắm giữ một vài pháp khí phá cấm có phẩm chất tương đối cao, dung cho việc thi hành nhiệm vụ.
Mà khi hắn thông qua trận bàn đưa tin để tìm đội trưởng Mẫn Vinh của tiểu đội mình thì lại phát hiện hắn đang chấp hành nhiệm vụ bên ngoài, nhanh nhất cũng phải nửa tháng sau mới có thể trở về đơn vị, bỗng chốc điều này khiến cho hắn có chút nan giải…
Vì thế hắn chỉ có thể kiên trì đi vào phường thị một lần nữa, tiếp tục tìm kiếm pháp khí phá cấm cao giai.
Cùng lúc đó, trong một gian phòng kín ở chủ tháp Kim Quang Thành, một Hoa bạch lão giả (*lão già tóc râm) đang khoanh chân ngồi, lắng nghe báo cáo của hai người một cao một thấp trước mặt.
Hai người này đúng là Hạo Nguyệt đồng tử và Cổ Nguyệt trưởng lão.
“Về chuyện làm sao khống chế đệ tử nằm vùng hoàn toàn quỷ hóa lão phu tạm thời không có biện pháp gì quá tốt, chuyện lúc này có thể làm chính là trước hết hãy triệu hồi những tên đệ tử gần đây về đã. Còn những đệ tử đã lẻn vào sớm hơn nữa cũng chỉ có thể cố gắng mà thử triệu hồi họ về thôi, về chuyện thành công hay không cũng đành nghe theo ý trời, lần này may mắn nhờ có tình báo quan trọng của Liễu Minh kia, nếu phát hiện chậm thêm một chút nữa thôi chỉ sợ đến lúc đó đối phương sẽ biết được kế hoạch của chúng ta, khiến cho cục diện bị động.” lão già vuốt chòm râu, nói với ngữ khí thản nhiên.
“Xin trưởng lão yên tâm, chốc lát nữa đệ tử sẽ phân phó lời này xuống.”
Nam tử mặt lạnh Cổ Nguyệt nghe vậy, nhẹ gật đầu, sau khi nghĩ một lát lại mở miệng nói:
“Khởi bẩm Diêu trưởng lão, việc đệ tử trong tông mất tích những năm trước, đến hôm nay cũng có chút manh mối rồi, dựa theo tin tức mà Liễu Minh có được từ chỗ Tiết Hồ, kết hợp với phân tích đầu mối lưu lại trong ngọc giản hắn mang về thì những đệ tử này dường như bị Ác Quỷ quân đoàn giam giữ ở Linh Thứu Pha. Bởi vì Linh Thứu Pha khá xa xôi, lại ở đằng sau cứ điểm của quân địch nên tạm thời chúng ta vẫn chưa làm ra hành động gì mang tính thực chất cả.”
“Chuyện này lão phu biết chứ, nếu có thể phái người lẻn vào Linh Thứu Pha thì có lẽ sẽ lấy được môt vài tin tức cũng không biết chừng.” Lão già suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Ta cùng với Hạo Nguyệt đã thương lượng, định phái Liễu Minh tiếp tục đi them một chuyến nữa, đồng thời để cho hai tiểu đội trợ giúp quấy nhiễu dụ địch, một khi cứu viện thành cồng sẽ lập tức chạy về ngay.” Ánh mắt của nam tử mặt lạnh khẽ động, lập tức trầm giọng trả lời.
“Chuyện cứu viện cụ thể như thế nào ta sẽ không tham dự vào. Nhưng nhớ kỹ hành động lần này phải bí mật, đừng kinh động tầng lớp cao trong Ác quỷ quân đoàn kia. Cấm chế ở Linh Thứu Pha không ít, Hạo Nguyệt. ngươi đem pháp bảo “Phá Quân Lam” của Thúy Vân Phong bọn ngươi tạm cho Liễu Minh mượn đi, để hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ mà không kinh động đến Ác Quỷ quân đoàn.” Lão già tóc bạc ho nhẹ một tiếng, nhẹ giọng phân phó một câu.
“…Vâng, ta sẽ đi làm.” Hạo Nguyệt đồng tử nghe vậy, không khỏi lộ ra một tia do dự, nhưng sau đó hắn lập tức khom lưng ôm quyền rồi hóa thành một vòng thanh quang biến mất ngay trong mật thất.
“Cổ sư điệt, kẻ Liễu Minh này trước kia ta đã gặp qua, Tuy nói hắn thiên tư bình thường, nhưng can đảm và tâm tính đều thuộc thượng thừa, mấy năm nay hắn nhiều lần giành vinh quang cho bổn tông đã chứng minh thực lực của hắn. Nếu như có cơ hội, nhớ chỉ bảo bồi dưỡng kẻ này, hẳn là ngày sau có thể thành báo vật đấy.” Hoa bạch lão giả dừng lại một chút, nhẹ giọng phân phó với nam tử trung niên.
“Đệ tử biết rồi, nếu như không còn chuyện gì khác, đệ tử xin cáo lui trước.” Nam tử mặt lạnh chắp tay một cái, sau đó cơ thể hơi mơ hồ rồi cũng biến mất ngay trong mật thất.
“Chẳng lẽ Ác Quỷ quân thật sự đã áp dụng kế hoạch kia rồi? Xem ra lão phu cũng phải nắm chặt thôi.” Sau khi Cổ Nguyệt rời khỏi, Hoa bạch lão giả ở chỗ cũ thì thầm mấy câu, sau đó khép đôi mắt lại bắt đầu yên lặng nhập định.
Cùng lúc đó, Liễu Minh vẫn còn trong phường thị chau mày đi khắp nơi tìm kiếm pháp khí phá cấm phù hợp.
Ngay lúc hắn rời khỏi một cửa hàng đơn sơ thì có một vòng thanh quang chợt lóe lên xuất hiện ngay trước mặt hắn, sau khi hào quang thu lại, hiển hiện ra một đồng tử chừng mười hai mười ba tuổi, đúng là Hạo Nguyệt trưởng lão.
“Đệ tử bái kiến Hạo Nguyệt sư thúc.” Đầu tiên Liễu Minh hơi sững sờ, nhưng rồi lập tức khom người ôm quyền nói.
“Liễu sư điệt muốn tìm pháp khí thích hợp ở nơi này chỉ sợ không dễ dàng như vậy đâu nhỉ.” Hạo Nguyệt đồng tử khẽ mỉm cười nói.
“Sư thúc minh giám cho, thật sự là không dễ tìm được.” Liễu Minh cười khổ một tiếng, lắc đầu trả lời.
“Ha ha, trước kia ta và Cổ trưởng lão nhất thời sơ ý quên ban cho người pháp khí phá cấm này.” Hạo Nguyệt đồng tử ha ha cười, vừa nói vừa trở tay, nơi lòng bàn tay hiện ra những ánh quang hà màu trắng rực rỡ, ngay sau đó lại hiện ra một lẵng hoa tinh xảo dị thường.
Liễu Minh chỉ cảm nhận được một mùi thơm thấm ruột gan bay tới.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký