The longer you wait for something, the more you appreciate it when you get it, because anything worth having is definitely something worth waiting.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 546 : Không Có Cò Kè Mặc Cả (2)
hậm Kiệt nói tiếp: - Vấn đề này nhưng là dính đến thể diện, đây là lúc đánh giá giá trị con người, sau này người khác chỉ vừa nhắc tới thì sẽ nói: ngươi nhìn đó không phải là Thiếu tông chủ Cửu m Tông sao, chỉ có giá trị 3 vạn linh ngọc thượng phẩm, quá đê tiện mà!
Ầm ĩ đến mức này, lại gặp phải đối phương không hài lòng giá tiền, ai cũng đều nghĩ tới, nhưng người nào đều không nghĩ tới là, người này lại nói như một truyện cười, lại dùng giọng điệu mặc cả tức chết người không đền mạng như vậy, thật rất đê tiện.
Một câu nói này quả thực làm sửng sốt vô số người, mỗi người Cửu m Tông đều tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, người ngoài Cửu m Tông lại vui vẻ một phen.
Sử Nguyên Hoành thật sự có một loại kích động nổi trận lôi đình, muốn giết người, nhưng hiện tại ngay cả đối phương ở đâu hắn cũng không biết, mà đối phương nói câu nói đầu tiên thật giết chết Lữ Đức, hiện tại con trai ở trong tay đối phương, không thế nào liên lạc được, hiển nhiên đối phương cũng có đủ lực lượng tùy thời đánh chết. Tuy rằng vừa mới biểu hiện vì tông môn có thể hy sinh hết thảy, nhưng thời khắc này hắn thực lòng không dám làm loạn, chuyện đã đến nước này, bất kể như thế nào cũng không thể để con trai xảy ra chuyện.
Sử Nguyên Hoành liền dùng thần hồn lực phái người lập tức đi thông báo với lão tổ, gặp tình huống này hắn cảm thấy mình rất khó ứng phó, chỉ phải thỉnh cầu lão tổ ra mặt, xuất thủ.
- Bổn tông chủ không sính miệng lưỡi lợi hại với ngươi, ngươi nói đi, muốn như thế nào? Sử Nguyên Hoành trong lòng có 1 ngàn, 1 vạn lần không vui, cũng không dám nói thêm gì, chỉ có thể tiếp tục đàm phán.
- 9 vạn linh ngọc thượng phẩm, hai kiện Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, hai viên Thiên Đan, những thứ tài liệu linh tinh khác tùy tiện lấy mấy nhẫn trữ vật chứa đầy là được! Nghe người này rốt cục không còn miệng lưỡi tiếp tục cứng rắn nữa, Nhậm Kiệt cũng lười nói nhảm nhiều, từ từ hướng về phía mục đích thực sự của mình, dĩ nhiên, điều này tuyệt đối không thể làm quá rõ ràng.
Cho nên giờ khắc này, Nhậm Kiệt còn làm như rất nghiêm túc đàm phán cùng đối phương. Mặc dù trong lời nói làm nhục đến mức đối phương đau khổ không chịu nổi, làm cho mọi người Cửu m Tông đều giật mình, chấn động không thôi, nhưng mục đích cuối cùng vẫn còn phải làm tốt, để mọi người nghĩ đây là một cuộc bắt cóc vơ vét tài sản chân chính.
- Oa... Khai ra bảng giá rồi đây! 9 vạn linh ngọc thượng phẩm hả, đổi thành linh ngọc trung phẩm tới 900 vạn đó!
- Thật kinh khủng! Theo ngươi nói như vậy đổi thành linh ngọc hạ phẩm có tới 9000 vạn; đổi thành tiền ngọc tới 90 ức đấy! Người vơ vét tài sản này hiện tại nhất định là còn chưa đạt tới Thái Cực Cảnh, mà bắt giữ thiếu chủ Cửu m Tông vơ vét tài sản, ra giá này cũng là bình thường, nếu không sau này thiếu tông chủ ra ngoài bị người nói rất đê tiện, mất hết mặt mũi sao!
- Ha ha... Nói thật quá hay! Bất quá đích xác không ít, còn có hai kiện Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, hai viên Thiên Đan...
- Người này nói quá... quá bá đạo! Tài liệu tùy tiện chứa đầy mấy cái nhẫn trữ vật, hắn xem các thứ đó là gì chứ?
Cuối cùng vừa nghe nói đến giá tiền này, lập tức dẫn tới vô số người bàn tán, cái gì cũng nói. Đối với tán tu, loại giá này đã là quá nhiều không dám tưởng tượng! Nên biết rằng, cho dù là nhân vật m Dương Cảnh dương hồn, gặp một kiện Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm đều liều mạng tranh đoạt ngươi chết ta sống. Tuy rằng đại tông môn cỡ như Cửu m Tông này, Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm sẽ có một số, nhưng cũng tuyệt đối không đến mức có rất nhiều, mà Thiên Đan thì càng thêm trân quý.
Mấu chốt là 9 vạn linh ngọc thượng phẩm, đây tuyệt đối là giá trị cao chót vót. Phải biết Nhậm Kiệt giết chết ba Thái Cực Cảnh như Thiên Yêu Thú Hồng Quán, Thủy Trạch Xuyên, Hoa Mỹ Ngọc bọn họ, cộng thêm rất nhiều cao thủ trận pháp m Dương Cảnh dương hồn, nhưng tổng cộng các thứ cũng chỉ mới bán ra 8 vạn linh ngọc thượng phẩm. Mà còn nhờ có Lữ Đức ở bên trong làm chút tay chân, thu hoạch một chút ích lợi, không có lập tức đưa vào trong kho, kết quả cuối cùng đa số lại chạy vào túi Nhậm Kiệt. Khoản phí dụng này đã chiếm gần ba thành vốn lưu động của Vân Tiêu Các, vừa rồi Sử Nguyên Hoành điều tra đã biết, nhưng giờ khắc này hắn cũng không có tâm tư để ý tới nhiều như vậy.
- Hừ! Ngươi cho là bắt được con của Sử Nguyên Hoành ta, là có thể muốn làm gì thì làm sao? Sử Nguyên Hoành ta có thể dốc hết toàn lực cứu con ta, nhưng vượt qua phạm vi năng lực của mình, làm ra chuyện thương tổn tới Cửu m Tông, thì dù ngươi bắt giữ chính ta cũng không được! Cửu m Tông không phải chỉ của một mình ta! Lúc này, nghe nói ra giá tiền này, Sử Nguyên Hoành cũng nghe được chung quanh không ít người tức giận mắng chửi, sắc mặt hắn biến hóa, đồng thời lập tức giọng nói trở nên cường ngạnh, ít nhất mặt ngoài làm như rất cứng rắn, ý nghĩa thực tế cũng chỉ có đương sự mới có thể cảm giác được.
Nhậm Kiệt vừa nghe nói liền nở nụ cười, nếu như mục đích của hắn thật chỉ là bắt cóc vơ vét tài sản, vậy hắn tuyệt đối còn có thể tăng giá, còn có thể tiếp tục đùa chơi cho đã nghiền, bởi vì rõ ràng hắn có cảm giác, với cái giá tiền này Sử Nguyên Hoành sẽ chấp nhận.
- Tông chủ! Các thứ mất đi còn có thể tìm lại, nhưng thiếu chủ không thể xảy ra chuyện gì được!
- Đúng vậy! Đây không chỉ là việc tư của tông chủ, mà còn là chuyện của cả Cửu m Tông chúng ta, thiếu chủ kỳ tài ngút trời, sau này chính là người lãnh đạo Cửu m Tông đi tới hướng huy hoàng!
- Cái này... cái giá tiền này đích thực quá cao, cho dù hai ba Thái Cực Cảnh tích súc mấy trăm năm chẳng qua cũng thế thôi! Người này cũng quá... Có nên đàm phán tiếp hay không?
- Ta thấy tốt nhất là trước cứu người, chuyện này cũng không chỉ là chuyện cá nhân của tông chủ, mà liên quan đến thể diện của Cửu m Tông, liên quan đến đại sự tương lai của Cửu m Tông. Hơn nữa vừa rồi không phải nói rồi sao, có thể thông qua biện pháp này chộp bắt hắn!
- Giá tiền có thể thương lượng lại, người vẫn phải cứu!
Tuy rằng có mấy người nói cấp bách căng thẳng, nhưng cũng có một số người cau mày, dù sao giá tiền có hơi quá cao, cho dù là nhân vật Thái Cực Cảnh bình thường tích súc mấy trăm năm đều không có nhiều như vậy. Trên thực tế bọn họ còn không biết, vừa rồi Lữ Đức điều dụng một phần ba vốn lưu động của Vân Tiêu Các mua vô số thứ, nhưng các vật đó vẫn còn ở trên người hắn, mà lúc này hắn đã bị giết chết... nếu không hẳn có thêm rất nhiều người sẽ phản đối chuyện này.
Nghe có một số người nói không ủng hộ, trong mắt Sử Nguyên Hoành chớp lóe hàn quang, ở ngoài mặt lại làm ra dáng vẻ thà rằng hy sinh con trai...
- Lão tổ đã biết chuyện này, đối phương đưa ra yêu cầu gì cứ việc đáp ứng, lão tổ sẽ đích thân ra tay! Đúng lúc này, tất cả người m Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, Thái Cực Cảnh của Cửu m Tông đều nghe được một tin tức như vậy, lập tức làm cho tất cả mọi người trở nên phấn chấn.
- Nếu lão tổ đã quyết định như thế, vậy hắn chết chắc rồi! Nếu không phải lão tổ muốn đích thân ra tay, Sử Nguyên Hoành ta thà rằng con ta chết đi cũng sẽ không hy sinh ích lợi của Cửu m Tông! Ngay lúc có người thông báo cho mọi người, trong mắt Sử Nguyên Hoành thoáng lộ ra tia vui mừng rồi biến mất, còn cố ý thông qua thần hồn lực nói một câu với mọi người với dáng vẻ rất là kiên định, rất có xu thế định bỏ con trai, nhưng vì nghe lời lão tổ mà thôi,.
Dĩ nhiên, không tránh khỏi có một số người đứng ra, nói lên một vài câu an ủi gì đó.
- Được! Bổn tông chủ đáp ứng ngươi! Đối với cả một tông môn mà bỏ ra những thứ này, thật ra Sử Nguyên Hoành cũng không để ý lắm, hắn để ý nhất chính là an nguy của con trai mình, cho nên lần này vô cùng thống khoái đáp ứng một câu, không có nhiều lời.
- Sớm sảng khoái như vậy không phải tốt hơn sao! Đâu cần phải nhiều lời như vậy, lúc này không giả làm kỹ nữ, không lập đền thờ. Thật coi mọi người đều là trẻ nhỏ ba tuổi, không hiểu ý các ngươi hay sao? Bây giờ nghe kỹ đây: Bảo người của các ngươi... À, không, hãy để cho nữ nhân kia, chính là Cầm Tiên Tử đã đá bể trứng đứa con trai đê tiện của ngươi đến đây, để cho nàng ta tự mình đem những thứ này đưa tới. Nếu để cho bản tôn phát hiện có bất kỳ người nào khác đi theo, thì hãy tự gánh lấy hậu quả! Chơi đùa vòng vòng, cuối cùng Nhậm Kiệt làm như rất vô tình tạm thời đổi ý, nói ra chuyện trọng yếu nhất...
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu