We have to walk in a way that we only print peace and serenity on the Earth. Walk as if you are kissing the Earth with your feet.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 989: Thiên Minh Quỷ Âm Thụ (1/2)
hông đúng, đây là…!”
Liễu Minh đột nhiên nhíu đôi mắt lại!
Trong sự cảm ứng của thần thức hắn thì nơi trung tâm vũng bùn đang trôi nổi một đám vụ cầu màu đen lớn khoảng mấy trượng, đồng thời nó cũng phát ra những trận quỷ khí âm trầm.
Thần thức của hắn vừa mới chạm vào vụ cầu lập tức bị bắn ngược ra, căn bản không cách nào phát hiện tình hình bên trong.
Sau khi Liễu Minh hơi suy tư một chút, y vẫn hạ quyết tâm, một tay bấm niệm pháp quyết, trên cơ thể tuôn ra khói đen cuồn cuộn rồi chạy như bay về phía trung tâm đảo nhỏ.
Hắn đã phí hết tâm tư đến nơi này, cũng phát hiện ra điều bất thường nên hiển nhiên không có ý định trở về tay không.
Thế nhưng sau khi hắn bay nhanh tới thì đột nhiên phía trước truyền đến một hồi âm thanh vù vù khiến cho da đầu hắn run rẩy, tiếp theo đó một mảnh mây đen lớn bỗng nhiên hiển hiện ra tấn công về phía hắn.
“Quả nhiên có Thi Độc Phong!”
Ánh mắt Liễu Minh tập trung lại rồi quét qua đám mây đen, trên mặt không hề lộ ra vẻ bất ngờ.
Đám mây đen kia là do những con ong quái dị màu đỏ dài nửa xích hội tụ mà thành, mỗi con thân thể bẹp dài, đặc biệt phần đuôi có một cái gai ong màu xanh đen giống như dao găm vậy, khiến cho mọi người không rét mà run.
Mà Thi Độc Phong, chính là yêu thú phối hợp của Xúc Li.
Nghe đâu rằng Xúc Li thường ẩn nấp dưới mặt đất, bởi vì nó không có ưu thế với địch nhân bay trên bầu trời, mà sự tồn tại của những con Thi Độc Phong này lại vừa vặn bổ sung khuyết điểm của nó.
Tuy tu vi của Thi Độc Phong không cao nhưng trên gai đuôi có chứa một loại kịch độc tê liệt mạnh đến nỗi khiến cho tu sĩ Chân Đan cũng rất đau đầu, một khi bị đâm trúng thì mặc cho ngươi tu vi cao tới đâu, bởi cơ thể bị trì trện nên người sẽ khó mà thoát thân khỏi hàng loạt con Xúc Li.
Sắc mặt Liễu Minh tập trung, không chút do dự tế ra Sơn Hà Châu, một mảnh hoàng vân bao phủ hắn vào bên trong, dưới sự chấn động nó hóa thành một luồng ánh sáng chói mắt giống như sao băng vậy, va chạm với bầy ong đang ồ ạt kéo đến một cách thô bạo.
Đối phó với loại yêu thú bầy ong này hắn cũng không có biện pháp gì quá tốt, chỉ có thể bằng vào uy thế của Sơn Hà Châu mà cứng rắn đột phá tới.
Ngay sau đó, tiếng nổ “ầm ầm” truyền đến liên tục, âm thanh kéo vàng xé lụa cùng với những tiếng vù vù đan nhau cùng một chỗ. Nhưng sau khi một âm thanh “Ầm” trầm đục nổ ra thì mọi thứ lại trở nên yên lặng.
Liễu Minh đã nhờ vào uy lực của Sơn Hà Châu mà trực tiếp xuyên qua từ bên trong bầy ong đang xông thẳng tới một cách mạnh mẽ, trong lúc vô số ong độc bị nghiềng thành cặn bã thì hoàng vân hộ thể quanh cơ thể hắn cũng hiện ra rất nhiều lỗ thủng.
Một khắc tiếp theo, mười ngón tay Liễu Minh biến hóa vô cùng nhanh chóng, trong Sơn Hà Châu bỗng có một trận ánh sáng màu vàng lưu chuyển, hoàng vân bị tổn hại rất nhanh lại khôi phục giống như lúc đầu.
Trên đoạn đường tiếp theo, hắn lại gặp phải sự tập kích của hai bầy Thi Độc Phong, bất quá dưới sự bảo vệ của Sơn Hà Châu hắn đều hữu kinh vô hiểm mà thuận lợi thoát khỏi.
Sau thời gian một bữa cơm, trải qua vô số khó khăn cuối cùng Liễu Minh cũng đến được khu vực trung tâm đảo nhỏ.
Giờ phút này trên bầu trời cách hắn không xa lắm chính là vụ cầu màu đen phát ra quỷ khí âm trầm mà lúc trước hắn đã cảm ứng được trong thần thức.
“Vật kia, chẳng lẽ là…”
Liễu Minh nhìn vụ cầu ở trước mặt, nhíu mày.
Đột nhiên hắn vung tay lên, tử quang chợt lóe, một luồng tử sắc kiếm quang dài mấy trượng kích bắn ra. Bay nhanh đến chỗ vụ cầu màu đen phía trước.
Phù phù!
Ngay khi kiếm quang cách vụ cầu màu đen chưa đến mấy trượng thì trong vũng bùn bên dưới bỗng đâu có một luồng hắc ảnh thật dài bất ngờ kích bắn ra, sau khi lượn vòng một chút liền ngăn chặn Khổ Luân Kiếm, cả hai bắt đầu triền đấu với nhau.
Ánh mắt Liễu Minh chợt lóe rồi nhanh chóng nhìn rõ, hắc ảnh chính là một xúc tu thật dài của Xúc Li thú, chẳng qua là phía trên xúc tu này bao phủ một tầng lân giáp dày đặc, không hề sợ sự sắc nhọn của Khổ Luân Kiếm.
Liễu Minh hừ lạnh một tiếng, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, Khổ Luân Kiếm đột nhiên tử quang đại thịnh, sau khi thân kiếm hơi mơ hồ thì hóa thành chín luồng kiếm quang độc nhất vô nhị, một bộ phận tiếp tục dây dưa với xúc tu, một bộ phận thì lại kích bắn về phía vụ cầu màu đen.
“Rống!”
Trong vũng bùn bên dưới truyền ra một tiếng rống giận trầm thấp, nước bùn bỗng quay cuồng rồi từ đâu chui ra một quái vật khổng lồ giống như một ngọn núi nhỏ, ngoại hình béo phệ, ngoài thân có hơn mười điều xúc tu màu đen giống như những xúc tu lúc nãy đang huy động lên xuống, tựa như một con bạch tuột khổng lồ vậy.
Vèo vèo mấy tiếng xé gió vang lên.
Hơn mười điều xúc tu trước người con thú này đồng thời kích bắn ra, biến thành vô số hắc ảnh chằng chịt, đâm về phía những kiếm quang mà Khổ Luân Kiếm phân ra.
Con thú này dường như rất căng thẳng với thứ bên trong vụ cầu màu đen, một bên dùng xúc tu ngăn cản kiếm ảnh của Khổ Luân Kiếm, thân thể to lớn hoàn toàn lộ ra từ trong nước bùn, ngăn trước vụ cầu màu đen, há to miệng hướng về phía Liễu Minh phun ra một luồng chất lỏng màu đen sệt.
Hai hàng lông mày của Liễu Minh nhíu lại, lánh mình né tránh, một tay khác vẫy một cái, Sơn Hà Châu vàng mịt chợt lóe rồi hiện ra.
Có vẻ như hắn không định kéo dài thời gian làm gì mà muốn tốc chiến tốc thắng giải quyết cho xong con Xúc Li thú này.
Suy cho cùng đánh nhau ở nơi này đã làm cho dao động pháp lực khuyết tán ra rồi, nếu như Thi Độc Phong hay là con Xúc Li thú khác nghe thấy chạy đến thù chuyện sẽ phiền toái hơn mà thôi.
Linh quang trong Sơn Hà Châu chợt lóe lên, đột nhiên huyễn hóa ra hư ảnh của một dòng sông dài màu đen, cuốn ngược xuống, quấn lấy thân thể Xúc Li thú trong một cái mơ hồ.
Trên cơ thể Xúc Li thú tuôn ra sương bụi cuồn cuộn, bất ngờ đánh vào hư ảnh dòng sông màu đen, chỉ chốc lát đã làm cho dòng sông màu đen rời rạt ra không ít.
“Khốn Thú Chi Đấu!”
Liễu Minh thấy thế bèn phất tay đánh ra một đạo kiếm quyết, thu hồi Khổ Luân Kiếm, đồng thời nở nụ cười lạnh lùng bắt đầu dùng toàn lực thúc dục Sơn Hà Châu.
Dòng sông đen bỗng nhiên đại phóng hắc quang, bay quấn trọn cơ thể của Xúc Li thú, sau khi quấn được mấy vòng, trong chớp mắt nó đã hóa thành một thủy cầu màu đen khổng lồ.
Xúc Li thú liên tục hí vang bên trong thủy cầu, vô số xúc tu đôi khi đâm vào nơi sâu trong dòng sông nhưng không cách nào thoát khỏi sự trói buộc của thủy cầu một cách triệt để được.
Trong mắt Liễu Minh chợt hiện lên sát khí, không hề lưỡng lự, trong miệng khẽ thốt lên một chữ “Hiện”!
Ngay sau đó, âm thanh nổ lớn phát ra vang trời, giữa không trung bỗng đâu hiện ra hư ảnh của một ngọn tiểu sơn màu vàng, mang theo xu thế vạn quân khiến cho ai cũng chấn động, một hơi đâm nhanh vào thủy cầu.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký