Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Chương 513 : Không Có Hứng Thú Biết Bí Mật Của Các Ngươi (2)
- A
... Dưới công kích điên cuồng của Nhậm Kiệt, cho dù Độc Giác Trư Yêu Vương da dày thịt cứng, cũng không chịu nổi, bất quá tên này thật sự quá hung bạo! Khi một lần nữa bị Nhậm Kiệt đánh bay đi, rốt cục trong cơn phẫn nộ nó ngưng tụ tất cả lực lượng, trong nháy mắt chỉ thấy trên sừng của nó bắt đầu nổi lên ánh sáng màu hồng, rồi từ từ biến thành màu đỏ.
- Ta chờ ngươi chính là cái này đây! Vừa rồi hiệu quả quá kém, lúc này vừa lúc làm thuốc, bày trận, trấn áp... "Ầm..." Trước đó Nhậm Kiệt nhìn như rất tùy ý, nhưng vừa thấy tên này liều mạng, lập tức trở nên vui mừng. May mà hắn vì để luyện chế dược phẩm cho lục thúc, đã nghiên cứu hiểu rõ mấy vị thuốc chủ yếu còn thiếu kia, nên chọc giận làm cho tên này liều mạng mới có thể trong nháy mắt biến đổi cái sừng của nó tăng lên một tầng thứ. Dĩ nhiên, làm như vậy mặc dù có cơ hội thu được cái sừng làm thuốc tốt hơn, nhưng đồng dạng cũng tăng thêm nguy hiểm.
Tuy nhiên thời khắc này Nhậm Kiệt cũng không còn chiến đấu chỉ bằng vào lực lượng thân thể cùng nó, mà trong nháy mắt đã thúc giục Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ bao phủ con Độc Giác Trư Yêu Vương ở bên trong, trong tiếng nổ ầm ầm ngưng tụ trận pháp trấn áp. Thủy Long, Hỏa Long đồng thời chạy ra, chia làm hai mặt quấn quanh kiềm chế Độc Giác Trư Yêu Vương.
Hiện tại Thủy Long cùng Hỏa Long trong Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ đã được tẩm bổ rất cường đại, nếu không trước đó Nhậm Kiệt cũng không có khả năng bằng vào trận pháp đã đánh cho Hoa Mỹ Ngọc chật vật không chịu nổi. Thời khắc này giống như hai tồn tại m Dương Cảnh cấp bậc Vương giả, còn dùng lực lượng trận pháp trấn áp.
Trong tiếng nổ ầm ầm, làm cho Độc Giác Yêu Trư Vương muốn xông lên thân hình ngưng lại tại chỗ, mà hai tay Nhậm Kiệt thì ngưng tụ ấn pháp. Dù Trấn Thiên Ấn chỉ hoàn thành một nửa, nhưng cũng đủ để đánh chết nó.
"Ầm..." Lúc Độc Giác Trư Yêu Vương vận chuyển lực lượng đạt tới đỉnh phong nhất, lại bị Nhậm Kiệt trực tiếp đánh cho thân mình nát tan, một sừng đã đỏ lên kia thì bị Nhậm Kiệt thu vào nhẫn trữ vật, tiếp theo Nhậm Kiệt phất tay một cái, Hỏa Long, Thủy Long cũng về lại trong Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ. Không chỉ như thế, một chút lực lượng của Độc Giác Trư Yêu Vương bị đánh nát tan kia, lại bị hai con rồng này cắn nuốt, sau đó từ từ tiêu hóa.
Hiện tại bọn chúng ngoài phần được trận pháp bên trong Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ tẩm bổ, chúng cũng bắt đầu hấp thu linh khí thiên địa, thậm chí lực lượng của số yêu thú bị Nhậm Kiệt đánh chết, bọn chúng cũng có thể cắn nuốt để lớn mạnh bản thân.
Đông Hoang quả nhiên khác biệt, không ngờ gặp được thứ tốt này. Trước không nói yêu đan của nó rất trân quý, chỉ là một sừng này lúc bình thường cũng khó tìm được. Nhậm Kiệt thu cất cái sừng, trong lòng cũng rất vui vẻ.
"Bốp bốp bốp..." - Lợi hại, thật lợi hại! Thúc thúc thật lợi hại nha! Đột nhiên, xa xa truyền đến tiếng vỗ tay cùng tiếng hô hưng phấn, kích động, thì ra là tên đen lớn kia vừa bay tới, vừa hưng phấn dùng sức vỗ hai tay, cặp mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào Nhậm Kiệt.
"Tên này cao tới hơn hai thước năm, bộ dáng giống như người da đen, cường tráng đến kinh người, lúc này lại giống như một đứa trẻ đang vỗ tay reo hò, còn... còn gọi mình là thúc thúc?"
"Chết tiệt, mình dường như không có cố ý che giấu tuổi, đừng nói là m Dương Cảnh, cho dù là người bình thường nhìn cách ăn mặc của mình, dù trên mặt mình mang mặt nạ tươi cười, phản ứng đầu tiên phán đoán cũng sẽ không cho là số tuổi của mình lớn lắm. Tên đen lớn này thoạt nhìn so với mình còn lớn con hơn không ít, còn vỗ tay, còn thật lợi hại, còn gọi mình là thúc thúc, tình huống này là cái gì vậy?!"
- Độc Giác Trư Yêu Vương kia luôn đến đây quấy phá thôn chúng ta, thúc thúc vừa rồi làm thế nào giết chết nó, ngài dạy cho ta được không? Van cầu thúc thúc, nếu không ta bái thúc thúc làm sư phụ đi... Ngay lúc Nhậm Kiệt lấy làm lạ nhìn về phía tên đen lớn, thì chuyện tiếp theo còn làm cho Nhậm Kiệt không nói nên lời: tên đen lớn này lại bay đến bên cạnh mình, lắc lắc cánh tay của mình, năn nỉ mình.
Không thể nào!
Nhậm Kiệt đều không nghĩ tới hắn lại bay tới nắm cánh tay mình lắc lắc: tên đen lớn còn cường tráng cao lớn hơn so với mình, lại đang cố ý biểu hiện với mình.
"Con bà nó!" Nhậm Kiệt thật có một loại kích động muốn tung một chân đạp hắn bay đi.
Nhưng không biết tại sao, Nhậm Kiệt lại tuyệt không có cảm giác tên này có gì nguy hiểm, nếu không cũng không có khả năng để hắn tới gần mình. Ánh mắt của tên đen lớn này trong suốt giống như Hổ Hổ, giống như hai vượn trắng nhỏ sau khi tu luyện Phật Đà Niết Bách Trọng Sinh Pháp. Đây là tình huống gì vậy, chẳng lẽ là tên ngốc đầu óc có vấn đề?
Tuy nhiên tên này lại đã là tu vi m Dương Cảnh dương hồn, hơn nữa còn đạt tới dương hồn trạng thái đỉnh phong, tại sao có thể như vậy?
- Tiểu Bảo! Mau buông ân công ra! Ngươi lại nổi điên rồi! Lúc này, lão nhân vừa mới đích thân ra tay mạnh mẽ đánh chết vài tên thủ hạ của Độc Giác Trư Yêu Vương, thừa dịp Độc Giác Trư Yêu Vương bị đánh chết, một hơi đánh tan đám yêu thú nó mang đến lần nữa quay trở lại, vừa thấy tên đen lớn dám chụp nắm cánh tay Nhậm Kiệt lắc lắc, lập tức hoảng sợ, vội vàng phi thân tới quát bảo tên đen lớn.
- Lão hủ Cổ Côn của Cổ Thôn Đông Hoang bái tạ ân công ra tay cứu Cổ Thôn ta! Tiểu Bảo tu luyện xảy ra vấn đề lại từng bị thương nên mới như thế, còn xin ân công đừng trách! Cổ Côn một mặt vừa giới thiệu, một mặt kéo Cổ Tiểu Bảo lui sang một bên, cẩn thận nhìn sắc mặt của Nhậm Kiệt.
Tuy rằng người này thoạt nhìn rất trẻ, còn đeo mặt nạ cười rất khoa trương, rất kỳ quái, quỷ dị, thoạt nhìn chỉ là tu vi m Dương Cảnh, lại có thân thể cường hãn của Thái Cực Cảnh.
Có thể dễ dàng đánh chết Độc Giác Trư Yêu Vương như vậy, thực lực chân chính của người này chỉ sợ sâu không lường được. Đối mặt với các nhân vật này cho dù lúc Cổ Côn không có bị thương cũng không dám trêu chọc, huống chi lúc này.
- A...
Tên đen lớn có tên là Cổ Tiểu Bảo vừa nghe nói thế, rất là ủy khuất chu miệng đi theo bên cạnh Cổ Côn, nhưng mắt nhìn Nhậm Kiệt không rời, vẫn rất kích động, chỉ có điều bị Cổ Côn lôi hắn, không cho hắn lên tiếng nói chuyện nữa.
"Hả! Tu luyện xảy ra vấn đề, bị thương đầu óc có vấn đề? Vốn Nhậm Kiệt tự mình cũng đang suy nghĩ, tên đen lớn này khẳng định đầu óc có vấn đề, nếu không tại sao lại như thế... nhưng vừa nghe Cổ Côn nói, ngược lại Nhậm Kiệt cảm thấy có điều gì đó không đúng, vừa rồi hắn đã dùng thần hồn lực dò xét qua tên đen lớn Cổ Tiểu Bảo này.
Lực lượng bên trong thân thể hắn hỗn nguyên nhất thể, không có bất kỳ dấu hiệu hỗn loạn gì, thân thể ổn định, bộ dáng trạng thái, cũng không có dáng vẻ bị thương biến thành ngu ngốc, mà giống như một khối ngọc thô chưa mài giũa.
Hơn nữa lão giả này hiển nhiên có phần kinh hoảng, rõ ràng không thích hợp... Tuy nhiên Nhậm Kiệt cũng lười đi để ý tới những điều này, hắn vốn cũng chỉ là nhằm vào cái sừng của Độc Giác Yêu Trư Vương mới đến đây, cho nên cũng không thèm quan tâm tới những điều đó.
- Ngươi không cần thiết kinh hoảng, không quản trên thân thể tên đen lớn này có bí mật gì, hoặc là Độc Giác Yêu Trư Vương kia công kích các ngươi là muốn thứ gì... ta không có hứng thú muốn biết. Về phần ta giết con Độc Giác Yêu Trư Vương này cũng không phải muốn làm anh hùng cứu người cái gì, chẳng qua là ta muốn cái sừng của Độc Giác Yêu Trư Vương mà thôi, bất kể là nó đang công kích các ngươi hay là ở địa phương Đông Hoang nào khác, ta đều sẽ giết nó... Cho nên ngươi cũng không cần gọi ta là ân công! Nhậm Kiệt phất tay áo, cất bước một cái người đã đến trên không trung, sau đó thân mình tăng tốc tiếp tục bay đi hướng chỗ sâu trong Đông Hoang.
"A..."
Nhậm Kiệt nói một câu rồi rời đi, lại làm cho Cổ Côn ở lại nơi đó sắc mặt biến đổi mấy lần...